Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3713. Thủy Triều Hải tan vỡ




Để cho người ta làm sao không tức giận?
Soạt!
Thi triển kiếm pháp Phong Bất Chỉ, trên không khuấy động ra đạo đạo gợn sóng, tựa như sóng nước.
- Chẳng lẽ ngươi cho rằng, như vậy còn có thể làm tổn thương ta? Buồn cười!
Nhìn thấy kiếm pháp, Đế Tuyệt Đan cười lạnh, năm ngón tay mở ra, bỗng nhiên đè xuống.
Vù!
Không gian giống như tĩnh lại, Trương Huyền tựa như hổ phách, bị giam cầm ở trên không không nhúc nhích.
Một chiêu phân ra thắng bại!
Trương Huyền không phải là đối thủ.
- Lão sư...
Đám người Triệu Nhã muốn xông lại.
Còn chưa tới trước mặt, liền nghe một thanh âm vang lên ở bên tai:
- Đừng để ý ta, nhanh đi ngăn cản khe hở lan rộng...
- Vâng!
Mọi người cắn răng, vội vàng vọt tới khe hở, còn chưa tới trước mặt, chỉ
thấy bốn phía thân thể lão sư bỗng nhiên khuấy động ra từng đạo kiếm mang.
Soạt!
Không gian vỡ vụn, Trương Huyền nhảy ra, lần nữa vọt tới Đế Tuyệt Đan.
- Nhanh nghĩ biện pháp ngăn cản khe hở, nếu không Thần giới khẳng định sẽ xuất hiện đại tai nạn...
Thấy lão sư thoát hiểm, mọi người thở phào nhẹ nhõm, Triệu Nhã lần nữa nhìn về phía khe hở không ngừng thôn phệ Thuỷ Triều Hải, híp mắt lại.
Bản thân Thuỷ Triều Hải liền thôn phệ linh khí của Thần giới, để Cửu Thiên Cửu Đế không thể làm gì, hiện tại một khi phá hoại, vô cùng có khả năng bao phủ Cửu Thiên, để linh khí Thần giới vốn suy yếu triệt để
rơi vào hỗn loạn.
- Ta tới đi...
Lạc Thất Thất đi tới trước mặt vết rách, thân thể mềm mại vụt qua, biến thành Tĩnh Không Châu.
Vết rách vốn lan ra hai bên, ở dưới Tĩnh Không Châu bao phủ đột nhiên ngừng lại.
Bất quá Tĩnh Không Châu không ngừng run rẩy, thật giống như bất cứ
lúc nào cũng sẽ không chịu nổi, bị không gian chấn động bài xích ra ngoài.
- Nhanh trợ giúp Thất Thất!
Triệu Nhã đi tới trước mặt, lực lượng tinh thuần trong cơ thể truyền qua.
Ngay sau đó Trịnh Dương, Lưu Dương, Viên Đào, Ngụy Như Yên…
cũng vội vàng truyền lực lượng tới.
Khe hở bị khống chế lại chỉ chốc lát, tiếp tục đung đưa, ngay sau đó toàn bộ Thuỷ Triều Hải không ngừng sôi trào, vết rách trước mắt giống như
thâm uyên thôn phệ vạn vật, trên không bay thiên thạch, linh khí, toàn bộ bị nuốt xuống, biến mất không thấy hình bóng.
Tựa như rơi vào lỗ đen, thời gian nháy mắt liền biến mất không thấy hình bóng.
Phốc!
Âm thanh hộc máu vang lên, Lạc Thất Thất không khống chế được thân hình, biến trở về bộ dạng nữ hài, khóe miệng chảy ra máu tươi, khuôn mặt đám người Trịnh Dương, Triệu Nhã cũng trắng bệch.
Tê lạp!
Không còn Tĩnh Không Châu ngăn cản, tốc độ khe hở xé rách lần nữa tăng tốc, thời gian nháy mắt ngang qua toàn bộ Thuỷ Triều Hải, giống như là muốn xé nơi này thành hai nửa.
- Chúng ta không ngăn cản được...
Sắc mặt đám người Lạc Thất Thất và Triệu Nhã ảm đạm.
Thuỷ Triều Hải, linh khí thuỷ triều, ngay cả Cửu Đế cũng không thể làm gì, hiện tại cưỡng ép phá vỡ, tựa như lật đổ quân bài Domino, cho dù Lạc Thất Thất và đám người Triệu Nhã thực lực siêu phàm, cũng không thể làm gì.
- Lão sư, chỉ có lão sư mới có thể ngăn cản...
Vội vàng quay đầu, chỉ thấy Trương Huyền và Đế Tuyệt Đan chiến đấu đã đến gay cấn.
Đế Tuyệt Đan thôn phệ Đế Linh Thảo, đã tấn cấp đến Đế Quân chân chính, dù còn không có đạt được Cửu Thiên thừa nhận, nhưng thực lực đã không yếu hơn Đế Quân khác quá nhiều.
Mặc dù Trương Huyền đã đột phá đến phong hào đỉnh phong, vẫn lực bất tòng tâm, hai hai đối chiến, một mực rơi vào hạ phong.
- Ha ha, chết đi cho ta!
Cảm nhận được thanh niên vừa rồi không thể làm gì, giờ bị bản thân đè đánh, Đế Tuyệt Đan hưng phấn hí dài, bàn tay lần nữa cuồn cuộn, lực lượng hùng hồn tựa như thiên địa rơi nứt.
Thuỷ Triều Hải bị khe hở xé rách, bản thân liền không kiên trì nổi, bây giờ ở dưới công kích của nó hủy hoại càng nhanh, toàn bộ không gian hỗn loạn, linh khí kích bắn bốn phía, không ít Thần Vương phổ thông ngăn cản không nổi, bị xé thành mảnh nhỏ.
Nếu như nói linh khí thuỷ triều trước đó, mặc dù Thần Vương sẽ vẫn lạc, chí ít còn có một phần có thể sống sót trở về, nhưng bây giờ linh khí xao động, Thần Vương nhao nhao vẫn lạc, ngắn ngủi không tới 5 phút, đã chết tiếp cận hơn phân nửa.
Thậm chí phong hào cũng bắt đầu tử vong.
Ngắn ngủi một đoạn thời gian, Thần Vương chết vậy mà vượt qua mười năm trước đó!
- Nhất định phải nhanh giải quyết, nếu không tất cả mọi người sẽ chết ở
đây...
Thấy Đế Tuyệt Đan càng đánh càng hăng, vẻ mặt Trương Huyền khó coi.
Tiếp tục đánh xuống, không chỉ người ở trong Thuỷ Triều Hải sẽ chết, Thần giới cũng sẽ sinh linh đồ thán, nhất định phải nhanh giải quyết tên này, còn nghĩ những biện pháp khác.
- Ta đã thi triển ra lực lượng mạnh nhất, trừ khi có thể tiến thêm một bước!
Khi chiến đấu đã thi triển ra kiếm pháp và kỹ xảo chiến đấu mạnh nhất, nhưng Đế Tuyệt Đan nuốt Đế Linh Thảo, lực lượng vô cùng vô tận, căn bản không ngăn cản nổi.
Trừ khi tu vi tiến thêm một bước, nếu không muốn đánh bại, gần như
không có khả năng làm được.
- Vậy thì đột phá đi!
Không quản chưởng ấn từ trên không rơi xuống, Trương Huyền hít sâu một hơi, cổ tay khẽ đảo, trước đó rất nhiều đệ tử đưa tới bảo vật, toàn bộ
xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
Chân khí trong cơ thể tuôn ra, những bảo vật có hiệu quả với Đế Quân kia lập tức nổ tung.
Xì xì xì!
Vô số linh khí tinh thuần trong nháy mắt tràn vào đan điền của hắn, tư
dưỡng thân thể.
- Bây giờ muốn đột phá đã chậm...
Thấy gia hỏa bị bản thân đè đánh, giờ phút này lại còn nghĩ đến đột phá, Đế Tuyệt Đan hừ lạnh, công kích trên tay càng nhanh.
- Thời gian rất đủ...
Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, tâm thần đột nhiên đắm chìm vào trong Xuân Thu đại điển.
Ở đây tu luyện, thời gian là gấp một vạn lần ngoại giới.
Bên ngoài một giây, bên trong chính là một vạn giây, 2.7 giờ, tiếp cận nửa canh giờ.
Lâu như vậy, đã đủ để hắn xung kích Đế Quân.
Tâm thần trầm ổn, chân khí trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, bình chướng áp chế Đế Quân xuất hiện ở trước mắt.
- Xung kích!
Hô khẽ một tiếng, lực lượng trong cơ thể hóa thành kiếm khí, bỗng nhiên trùng kích.
Rầm rầm rầm!
Vách ngăn cứng rắn tựa như sắt thép, liên tục chém mấy lần, đều không thể xung kích thành công.
- Không hổ là Đế Quân cảnh, cho dù lĩnh ngộ công pháp, muốn đột phá cũng không dễ dàng như vậy...
Trước đó ở trên mặt trăng, cảm nhận được bất cứ lúc nào cũng sẽ đột phá, còn tưởng thật có thể xé ra ràng buộc, hiện tại xem ra, căn bản không dễ dàng như vậy.
Đế Quân, bình chướng lớn nhất trong Thần Linh, vô số sinh mệnh của Thần giới kỳ vọng, thật đơn giản như vậy, cũng không đến mức Thần giới qua nhiều năm như thế, chỉ có Khổng sư hoàn thành.
- Không chỉ bình chướng dày, càng quan trọng hơn là, thiên địa không cho phép...
Lại liên tục xung kích mấy lần, Trương Huyền hiểu được.
Bình chướng hùng hậu chỉ là một trong số đó, nguyên nhân trọng yếu nhất là giữa thiên địa, có một cỗ lực lượng đặc thù đang áp chế hắn, để
hắn không cách nào xung kích thành công.
Giống như bị Thiên Đạo giám thị, mỗi một lần muốn xông tới, đều sẽ có người ở phía sau lôi hắn, không để cho hắn tiến lên.
- Phong!
Biết chắc là Thiên Đạo thư viện trong cơ thể, tinh thần Trương Huyền khẽ động, phong ấn nó lại.
Ầm!
Tiếp tục xung kích, vẫn cảm thấy lực lượng khó mà mượt mà, khoảng cách Đế Quân còn kém tầng cuối cùng.
- Là lực lượng không đủ...
Mắt Trương Huyền sáng lên.
Xung kích Đế Quân, cần tài nguyên thực sự quá nhiều, cho dù thôn phệ
toàn bộ bảo vật do các đệ tử sưu tập cũng không làm được, muốn thành công chỉ có một phương pháp...
Nuốt lấy Đế Tuyệt Đan ở trước mắt!
Hết chương 3713.

Bạn cần đăng nhập để bình luận