Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ngươi ngăn cản ta xem

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

Ầm ầm!
Đứng ở trên không trung, bàn tay của Thiên Diệp Vương nhẹ nhàng vẽ một cái,
địa đồ từ từ mở ra, Phong Thánh Các đung đưa kịch liệt, thậm chí toàn bộ Khâu
Ngô Cung cũng rung động lắc lư.
Một đạo lực lượng hùng vĩ từ dưới đất tuôn ra, giống như có đồ vật gì đó muốn
chui ra.
Cảm nhận được cỗ khí tức này, sắc mặt mọi người đều biến đổi.
Cỗ khí tức này, thật sự quá mạnh mẽ, nếu như nói lúc trước Thiên Diệp Vương
khiến cho mọi người khó có thể đối kháng, ở trước mặt cỗ khí tức này, cái gì
cũng không tính.
– Đây là… khí tức Địa quật phong ấn?
Đồng tử của Trương Huyền co rụt lại.
Hắn đã từng thấy qua, đúng là trong địa quật, phong ấn mang đến loại cảm giác
này… cường đại rộng lớn, làm cho người ta cảm giác khó có thể chống chọi.
Xoẹt zoẹt~! Xoẹt zoẹt~!
Kèm theo khí tức càng ngày càng đậm, một viên cầu thật lớn, như nhận lấy địa
đồ triệu hoán, chậm rãi từ dưới đất chui ra.
Như là thủy tinh, toàn thân trong suốt, nhìn không ra là tài liệu gì chế tạo,
nhưng làm cho người ta cảm giác khó có thể chống chọi, tựa hồ sức nặng to lớn
có thể nghiền ép tất cả mọi người.
– Chương Dẫn Khâu, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Chứng kiến cục diện trước mắt, vượt ra khỏi tưởng tượng của mọi người, Ngô sư
nhịn không được hỏi.
– Là địa đồ!
Hàm răng của Chương Dẫn Khâu cắn chặt, sắc mặt trắng bệch, trong mắt tràn đầy
tuyệt vọng.
– Địa đồ? Cái địa đồ này, không phải không có tác dụng quá lớn sao?
Đám người Ngô sư nhìn tới.
Địa đồ ở trong tay Trương sư, bọn hắn cũng nhìn được, chỉ là hóa thành cầu
vồng, để cho mọi người lướt qua Thiên Cung, đi vào Khâu Ngô Cung chính thức,
tác dụng cụ thể, tựa hồ không nhiều lắm a.
– Vô dụng?
Chương Dẫn Khâu lắc đầu:
– Tác dụng quá lớn, chỉ là các ngươi không biết mà thôi, cái địa đồ này kỳ
thật là chìa khoá của Khâu Ngô Cung! Bên trong có Cổ Thần Ngữ cùng trận pháp
không gian đặc thù, bố trí phong ấn cực lớn, một khi cùng viên cầu này dung
hợp, sẽ thu nhập toàn bộ Khâu Ngô Cung vào trong đó…
– Thu nhập vào trong đó?
Mọi người giật nảy mình.
– Các ngươi một đường đi đến, hẳn là đã biết rõ, Khâu Ngô Cung kỳ thật là một
không gian gấp, bề ngoài chiếm diện tích cũng không lớn, viên cầu này đúng là
lực lượng duy trì không gian ổn định… Địa đồ làm chìa khoá, chỉ cần dung hợp,
sẽ giống như Thiên Cung, biến thành một bức họa, bị thu nạp ở trong đó. Đến
lúc đó, Cổ Thánh bảo tàng bị gia hỏa này đạt được toàn bộ không nói, chúng ta
cũng khó có thể đào tẩu, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Chương Dẫn Khâu sốt ruột.
– Cái này…
Mọi người chấn động toàn thân.
Lúc trước ở Thiên Cung, bị Hồng Diệp Vương tùy ý trêu cợt, chính là bởi vì đối
phương ở bên ngoài “bức tranh”, mà nhóm người mình ở trong “bức tranh”.
Nếu lão Viện trưởng nói là thật, đối phương thành công, toàn bộ di tích đều
rơi vào trong tay Thiên Diệp Vương, phiền toái liền lớn.
– Năm đó Cổ Thánh lưu lại truyền thừa, chỉ truyền Danh Sư, nhưng lưu lại địa
đồ tặng người hữu duyên. Chỉ cần người đạt được địa đồ, cùng cung điện dung
hợp, chẳng khác nào nắm toàn bộ không gian gấp trong tay, coi như không chiếm
được truyền thừa, dùng cái này cân nhắc phong ấn kết cấu, cũng cực kỳ đơn
giản! Đến lúc đó, Dị Linh tộc phái binh đến đây, nhân loại sẽ lâm vào huyết
chiến… Nguyên nhân chính là biết rõ chuyện này, hoài nghi hắn đã nhận được địa
đồ, ta mới vội vàng chạy đến ngăn cản…
Chương Dẫn Khâu giải thích rất nhanh.
Nghe thế, mọi người giờ mới hiểu được.
Lúc trước Trương Huyền liền suy nghĩ, nếu như Dị Linh tộc không chiếm được Cổ
Thánh truyền thừa, vì sao đám người lão Viện trưởng phải dốc sức liều mạng
tới, không tiếc cùng đối phương đồng quy vu tận, nguyên lai… Căn do ở đây!
Hắn cho rằng đối phương đã nắm giữ địa đồ, hoặc đã nhận được phương pháp luyện
hóa toàn bộ Khâu Ngô Cung.
Thậm chí, hoàn toàn chính xác đã nắm giữ, chỉ kém địa đồ mà thôi.
– Làm sao bây giờ?
Biết rõ thời gian không đợi người, một khi để đối phương thành công, không chỉ
bọn hắn phải chết, toàn bộ nhân tộc cũng gặp phải tai họa thật lớn, Ngô sư có
chút lo lắng nhìn qua.
– Chỉ có một biện pháp, ngăn cản địa đồ cùng thủy tinh dung hợp!
Chương Dẫn Khâu nghiến răng.
– Tốt!
Sắc mặt mọi người đều ngưng tụ.
Chỉ cần Địa đồ cùng thủy tinh không dung hợp, liền không cách nào khống chế
toàn bộ Khâu Ngô Cung, bọn hắn coi như là an toàn, không đến mức rơi vào bị
động.
– Trương sư, ngươi đi đột phá, bên này… Liền giao cho chúng ta!
Ngô sư nhẹ gật đầu.
– Được!
Trương Huyền đáp một tiếng.
Hắn biết rõ lúc này, bằng vào thực lực của hắn, đi ngăn cản Thiên Diệp Vương
là không có bất kỳ tác dụng, khó có thể thành công, còn không bằng hiện tại
đột phá, hóa giải nguy cơ.
– Đột phá? Ngươi chỉ là Tòng Thánh, coi như đột phá, cũng không có tác dụng…
Không nghĩ tới thời khắc mấu chốt như thế, gia hỏa Tòng Thánh này rõ ràng còn
muốn đột phá, Chương Dẫn Khâu nhịn không được nhìn qua.
– Yên tâm đi, Chương sư, hắn không phải đột phá bình thường, nhất định hữu
dụng…
Nhẹ nhàng cười cười, hít sâu một hơi, hai mắt Ngô sư ngưng trọng, đột nhiên
nhảy lên, hóa thành một đạo sao băng, đâm tới Thiên Diệp Vương.
Ầm!
Lực lượng quá mức cường đại, toàn bộ không gian tựa hồ không chịu nổi, vì vậy
đều nứt toác.
Biết không phải đối thủ, Ngô sư vừa ra tay liền dùng bí pháp, phát huy thực
lực vượt qua bản thân.
– Đợi ta một chút!
Hàn Hội trưởng cũng không ngừng nghỉ, thả người nhảy lên, theo chặt ở phía
sau.
Hai cường giả Thánh Vực tứ trọng, lập tức cùng Thiên Diệp Vương giao chiến với
nhau.
Đổi lại vừa rồi, bằng vào thực lực của Thiên Diệp Vương, một tát liền chụp
chết hai người, nhưng lúc này hắn muốn khu động địa đồ cùng thủy tinh dung
hợp, thực lực toàn thân không thể hoàn toàn triển khai, lại có thể trong lúc
nhất thời giằng co nhau.
– Không phải đột phá bình thường?
Biết rõ hắn bây giờ đi lên chỉ mang đến phiền toái cho người, nên không đi
theo, Chương Dẫn Khâu nghi hoặc nhìn về phía Trương Huyền cách đó không xa.
Một Tòng Thánh mà thôi, đến cùng đột phá gì, có thể khiến hai đại Thánh Vực tứ
trọng yên tâm như thế?
Cái nghi hoặc này không có kéo dài quá lâu, liền chứng kiến Trương Huyền đi
tới Phong Thánh đài.
Bốn phía Phong Thánh đài có phong ấn bao phủ, đổi lại những người khác, tới
gần cũng khó khăn, nhưng chẳng biết tại sao, cái phong ấn này chứng kiến
Trương sư như thấy được thân nhân, chủ động mở ra, không chần chờ chút nào.
– Phong ấn phá vỡ… Chẳng lẽ là, chẳng lẽ là… Thiên Nhận Danh Sư?
Đồng tử co rụt lại, Chương Dẫn Khâu nghĩ đến một sự kiện.
Muốn nói lý giải với Khâu Ngô Cung này, tất cả mọi người ở đây đều không thể
sánh bằng hắn.
Cái phong ấn này, ai cũng không cách nào tiếp cận, xuất hiện loại tình huống
này, chỉ có một khả năng, vị trước mắt phù hợp yêu cầu Phong Thánh… Nói cách
khác, hắn là… Một vị Thiên Nhận Danh Sư!
Ầm ầm!
Đang khiếp sợ, chỉ thấy Trương Huyền ngồi xuống ở trên Phong Thánh đài, cổ tay
khẽ đảo, lòng bàn tay nhiều ra một đoàn linh dịch bảy màu, chậm rãi lơ lửng,
tản mát ra khí tức kinh người.
– Thất Thải Địa Quỳnh Dịch!
Hắn nhận ra được thứ này.
Tuy loại linh dịch này số lượng thưa thớt, nhưng bộ dáng cực kỳ đặc biệt, chỉ
cần nghe qua tên, cơ bản đều có thể nhận ra.
Trương Huyền ngồi ở trên Phong Thánh đài, một tay nâng linh dịch, bàn tay kia
nhẹ nhàng điểm, trong chất lỏng tỏ khắp lực lượng bảy màu, lốm đa lốm đốm rơi
vào huyệt đạo toàn thân hắn.
Xoẹt zoẹt~! Xoẹt zoẹt~!
Một tiếng minh hưởng, khí tức cả người hắn nhanh chóng tăng lên, thời gian
nháy con mắt liền phá tan Tòng Thánh đỉnh phong, vọt tới cấp bậc cao hơn.
– Cái này thật chỉ là đột phá Thánh Vực?
Nuốt ngụm nước miếng, Chương Dẫn Khâu mở to hai mắt nhìn.
Mặc dù Trương sư chỉ từ Tòng Thánh đột phá đến Thánh Vực nhất trọng, nhưng
trên thân toả ra khí tức lại thâm trầm như biển, sâu không lường được, làm cho
người ta cảm giác khó có thể cân nhắc, hắn thấy tận mắt qua Thánh Vực nhị
trọng đột phá đến tam trọng… nhưng so với gia hỏa trước mắt, như trước kém rất
lớn!
Căn bản không ở cùng cấp bậc!
– Chẳng lẽ… Hắn muốn Phong Thánh?
Nuốt ngụm nước miếng, Chương Dẫn Khâu không thể tin được.
Tuy từ vật Khổng Sư lưu lại đến xem, đối với có người có thể Phong Thánh tin
tưởng không nghi ngờ, nhưng hắn thủy chung cảm thấy không có khả năng có người
hoàn thành.
Dù sao, Khổng Sư chỉ có một, không thể thay thế, không người có thể so sánh.
Trời không sinh Khổng Sư, muôn đời trong u tối!
– Đúng vậy a, gia hỏa này chỉ ưa thích làm náo động, khẳng định muốn thử xem
Phong Thánh…
Đang không thể tin được, chợt nghe bên tai vang lên một thanh âm hơi chua,
quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Bàn Tử vừa rồi bị trao đổi, chẳng biết lúc nào đã
đi tới trước mặt, nhìn Trương Huyền ở cách đó không xa, rất là tức giận, tựa
hồ cảm thấy danh tiếng bị đối phương đoạt hết.
– Ngươi… Thất khiếu chảy máu rồi…
Nhìn rõ ràng bộ dáng của đối phương, khóe miệng của Chương Dẫn Khâu co lại.
Giờ phút này gia hỏa kia, đang thất khiếu chảy máu, đổi lại những người khác,
khẳng định đã sớm chết, nhưng đối phương giống như không có cảm giác, như
trước nhìn Trương Huyền ở trên Phong Thánh đài, tràn đầy hâm mộ.
– A, không có gì lớn, chảy mãi thành thói quen!
Bàn Tử lơ đễnh.
– Thất khiếu chảy máu cũng có thể quen…
Chương Dẫn Khâu xém chút ngất đi.
Hắn từ đâu xuất hiện a?
Người khác thất khiếu chảy máu sẽ chết, hắn lại còn nói quen…
– Không phải… Sau lưng ngươi còn đâm một chuôi kiếm, giống như… đâm xuyên qua
trái tim…
Khóe miệng co quắp vài cái, lần nữa nói.
Nếu như đối phương chỉ là thất khiếu chảy máu, cũng không cần nói nhiều, thế
nhưng sau lưng còn đâm một thanh trường kiếm, nhìn vị trí, cả trái tim đều đâm
xuyên qua, loại tình huống này cũng không việc gì?
– Đâm xuyên qua trái tim?
Bàn Tử có chút nghi hoặc, cúi đầu nhìn nhìn, trước ngực xuất hiện mũi kiếm,
lúc này mới phản ứng tới:
– Ngươi không nói ta còn không để ý… Bất quá không sao, rút ra là được!
Nói xong cánh tay vặn vẹo, rút kiếm ra, ném xuống đất:
– Như vậy liền tốt rồi!
– Ta…
Chương Dẫn Khâu phát điên, cảm giác mình muốn điên rồi.
Gia hỏa này đến cùng là quái thai gì?
Đã như vậy, không chỉ không chết, còn có tâm tình nhìn Trương Huyền đột phá…
– Đáng giận, ta muốn ngươi chết…
Đang rung động, chợt nghe không trung có tiếng phẫn nộ điên cuồng hét lên, bàn
tay của Thiên Diệp Vương mãnh liệt vỗ xuống.
Rặc rặc!
Gia hỏa trước mắt này, lập tức bị nện thành bánh thịt, dán ở dưới đất.
– A…
Chương Dẫn Khâu hoảng sợ, liên tục lui về phía sau mấy bước, sắc mặt trắng
bệch.
Vừa rồi vẫn cùng gia hỏa này nói chuyện, hiện tại thời gian nháy con mắt đã bị
chụp chết, trùng kích còn là rất lớn.
– Vị tiểu huynh đệ này… Ngươi yên tâm, coi như liều mạng, ta cũng muốn báo thù
cho ngươi…
Tròng mắt đỏ hoe, Chương Dẫn Khâu ngẩng đầu nhìn Thiên Diệp Vương, tràn đầy
sát ý nồng đậm.
Trong lòng thề còn không có kết thúc, chợt nghe dưới đất có thanh âm không
kiên nhẫn vang lên.
– Một chút nhãn lực cũng không có, mau tránh ra, ngươi ngăn cản ta xem Trương
Huyền trang bức…
Cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy con mắt của bánh thịt quay tròn loạn chuyển, không
kiên nhẫn nhìn hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận