Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Gặp lại Thiên Diệp Vương

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

Thấy mọi người tu luyện một lát, không có một cái nào nhập môn, Trương Huyền
nhịn không được lắc đầu.
Bộ chưởng pháp này, tuy hắn sửa đổi mười tám chỗ thiếu sót, nhưng phía trước
rất nhiều lỗ thủng không có sửa chữa, muốn tu luyện, như trước cần rất nhiều
chân khí.
Tuy mọi người không yếu, nhưng so với Phong Thánh Giải của hắn, còn kém rất
nhiều.
Trong thời gian ngắn luyện không thành, cũng là chuyện không có cách nào khác.
Thật giống như hắn nắm giữ đao pháp Thanh Long Yển Nguyệt Đao, uy lực kinh
người, cũng nguyện ý vô tư truyền thụ ra ngoài, nhưng Đệ tử ngay cả đao cũng
cầm không nổi, còn làm sao luyện?
Không bột đố gột nên hồ, coi như hắn là Danh Sư, số lượng chân khí dự trữ cùng
độ tinh thuần của mọi người không đủ, cũng bất lực.
– Ta muốn đi Phong Thánh Các tìm lão Viện trưởng, có cùng đi không?
Biết rõ tiếp tục chờ đợi, không có bất kỳ ý nghĩa, dù sao đã truyền thụ chưởng
pháp, về sau có thể tu luyện tới cảnh giới gì, chỉ có thể dựa vào chính bọn
hắn, Trương Huyền mở miệng nói.
Lúc trước, Khâu Ngô Cổ Thánh từng nói qua, lão Viện trưởng cùng Thiên Diệp
Vương đi Phong Thánh Các, muốn cứu người, chỉ có thể đi tới.
– Cùng đi chứ!
Đám người Ngô sư gật đầu.
Mọi người đã ghi nhớ pháp quyết của Đại Bi Thiên Ma Chưởng, tiếp tục đợi ở chỗ
này cũng không có ý nghĩa, còn không bằng đi tìm kiếm đám người Chương Dẫn
Khâu.
– Vừa rồi ngươi đi đâu?
Một đường đi về phía trước, nhớ tới vừa rồi Lạc Nhược Hi từ phía trước bay về,
Trương Huyền nhịn không được truyền âm qua.
– Chỉ là tùy tiện nhìn…
Nữ hài nhẹ nhàng cười cười.
– A…
Thấy đối phương không muốn nói, Trương Huyền không hề hỏi thăm.
Dựa theo bản đồ đánh dấu, không bao lâu mọi người liền đi tới một lầu các.
Vân khí lượn lờ, làm cho người ta có cảm giác thần thánh.
Nhìn thoáng qua, thần sắc của Hàn Hội trưởng ngưng trọng:
– Nơi này có trận pháp cực kỳ lợi hại, chỉ cần đi vào, sẽ khó có thể rời đi,
như vậy đi, ta cùng Ngô sư, Trương sư đi vào, mọi người trước ở bên ngoài đi!
Lầu các không có tên, làm cho người ta có cảm giác che giấu ở trong hư không,
rõ ràng có một trận pháp cực lớn bao phủ, kết hợp với lúc trước Cổ Thánh nói,
đi vào trong đó, có khả năng có đi không về, tất cả mọi người không cần phải
đi tới mạo hiểm.
– Chúng ta không sợ…
Thần sắc đám người Phùng Huân ngưng trọng.
– Không phải vấn đề sợ hay không sợ, mà là chúng ta đều lâm vào trong đó, thật
sự không thể cứu được, mọi người canh giữ ở bên ngoài, thuận tiện điều tra bốn
phía, nếu như ba ngày không có đi ra, lại cân nhắc những chuyện khác!
Ngô sư mở miệng.
Cái này liên lụy tới an nguy của mọi người, không thể hành động theo cảm tính.
Nếu không, toàn bộ rơi vào trong đó, thì thật là không có biện pháp.
– Tốt!
Chần chừ một chút, mọi người gật đầu.
– Ngươi cũng ở bên ngoài chờ, ta sẽ không có chuyện gì đâu…
Trương Huyền mỉm cười, nhìn về phía Lạc Nhược Hi.
Bên trong không biết sẽ trải qua cái gì, khẳng định cực kỳ nguy hiểm, không
muốn để nữ hài theo ở phía sau.
– Chung một chỗ a, cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau!
Nữ hài nhìn qua.
– Cái này…
Thấy ánh mắt đối phương kiên định, không dung dao động, dừng lại một chút,
Trương Huyền đành phải gật đầu đáp ứng:
– Được, bất quá sau khi đi vào nhất định phải cẩn thận!
Nhẹ nhàng cười cười, Lạc Nhược Hi gật đầu.
Sợ tàn hồn của Thiên Diệp Vương lúc trước đào tẩu sẽ tìm mọi người phiền toái,
Trương Huyền lại để Hàn Hội trưởng bố trí một sát trận cấp bảy đỉnh phong thủ
hộ ở chung quanh, lúc này mới cùng đám người Ngô sư đi vào.
Trận pháp chung quanh lầu các giống như phong ấn trong địa quật, thuộc về đơn
hướng, đi vào trong không có trở ngại, một khi đi vào trong đó, sẽ lập tức
hình thành cấm chế, không cách nào rời đi.
– Quả nhiên có đi không về…
Đi một lát, cảm nhận được không gian sau lưng như bị giam cầm, mọi người liếc
mắt nhìn nhau, từng cái khuôn mặt trầm thấp.
Xuyên qua phong ấn, cũng không gặp được bất kỳ nguy hiểm nào, để cho mọi người
nhẹ nhàng thở ra, đi tới trước mặt lầu các, đẩy cửa đi vào.
Tầng thứ nhất cực kỳ bao la, từng dãy bia đá dựng lên trong đó, phía trên điêu
khắc văn tự rậm rạp chằng chịt.
– Đây là… tâm đắc trùng kích Thánh Vực?
Nhìn thoáng qua, Trương Huyền cùng Lạc Nhược Hi liếc mắt nhìn nhau, đều sững
sờ.
Văn tự trên tấm bia đá, bọn hắn nhìn thấy qua, giống điêu khắc trong sơn đạo ở
Phong Thánh đài, đều là một ít tâm đắc khi đột phá Thánh Vực.
– Xem ra Phong Thánh Các này, cùng Phong Thần Đài hoàn toàn chính xác có liên
hệ mật thiết…
Tên tương tự, lại gặp được bia đá nội dung giống nhau, muốn nói cả hai không
có liên hệ, hai người ai cũng không tin.
Ngô sư cùng Hàn Hội trưởng tựa hồ cũng đi qua Phong Thánh đài, chứng kiến nội
dung trên tấm bia đá cũng sững sờ, sau đó từng cái tràn đầy kỳ quái.
Tiếp tục tới trước, đang muốn đi vào tầng thứ hai, liền cảm thấy tóc gáy dựng
đứng, một đạo kiếm quang thẳng tắp từ chỗ sâu trong lầu các bắn tới.
Ầm ầm!
Chân khí trong cơ thể Ngô sư, Hàn Hội trưởng đột nhiên bộc phát, đồng thời
tiến về phía trước một bước, ngăn cản kiếm quang.
Lực lượng của hai người giao hòa, tuy không có hình thành trận pháp, nhưng
cũng sinh ra hiệu quả lớn hơn hai.
Bành!
Cùng Kiếm Khí va chạm, đồng thời lui về phía sau mấy bước, sắc mặt trắng bệch.
– Là Thiên Diệp Vương…
Trương Huyền biến sắc.
Một đạo Kiếm Khí không biết từ đâu tới đây, khiến cho hai đại cao thủ ngăn cản
không nổi, chỉ sợ chỉ có Thiên Diệp Vương bị nhốt ở nơi đây, không cách nào
đào tẩu mới có thể làm được.
– Hắc hắc, không sai! Trương Huyền, nếu như ngươi không đi vào thì thôi, đã đi
vào, thì chỉ có một con đường chết…
Quát lạnh một tiếng, thanh âm của Thiên Diệp Vương vang lên, ngay sau đó một
thân ảnh cao lớn chậm rãi đi tới.
Không giống Nguyên Thần lúc trước nhìn thấy, lần này Thiên Diệp Vương là thân
thể không thể thật hơn, thân hình cao lớn, còn cao hơn Hồng Diệp Vương, Ngọc
Diệp Vương vài phần.
– Ngươi nhận thức ta? Đạo tàn hồn kia… Đi tới nơi đây cùng ngươi dung hợp?
Nghe được hắn hô lên tên của mình, Trương Huyền sững sờ.
Xem ra đạo tàn hồn lúc trước đào tẩu kia, cũng đi tới nơi đây, nếu không, đối
phương bị nhốt hơn hai năm, không có khả năng nhận ra mình, hơn nữa còn cừu
hận như thế.
– Hại Nguyên Thần của ta bị hao tổn, không tiến đến, ta không có bất kỳ biện
pháp nào giết ngươi, nếu như tiến đến, vậy đừng nghĩ rời đi!
Cười lạnh một tiếng, ngón tay của Thiên Diệp Vương nâng lên, mãnh liệt điểm
tới.
Ngô sư cùng Hàn Hội trưởng lần nữa đi về phía trước, chân khí trong cơ thể như
sôi trào.
Bành! Bành!
Hai tiếng trầm đục, hai người bay ngược ra.
Tuy thực lực của bọn hắn đều rất mạnh, nhưng so với Thiên Diệp Vương, còn kém
một đoạn rất lớn.
– Trương sư, đi mau…
Thân thể xoay chuyển, cưỡng ép rơi trên mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi,
Ngô sư lên tiếng rống to.
Nguyên thần của đối phương còn không có xuất khiếu, nhưng hai người bọn họ
liên thủ cũng chống chọi không được, thật muốn thi triển toàn lực, căn bản
không thể là đối thủ!
– Đi? Còn muốn chạy thoát sao?
Thiên Diệp Vương cười lạnh, bàn tay mãnh liệt trảo một cái.
Rầm ào ào!
Toàn bộ đại điện như bị bao phủ, một đạo lực lượng hùng hậu, phong tỏa bốn
phía đám đông.
– Nguy rồi…
Không nghĩ tới mới tiến vào, liền gặp Thiên Diệp Vương, hơn nữa còn là thời kỳ
toàn thịnh, đồng tử của Trương Huyền co rụt lại.
Đối phương đã có phòng bị hắn, muốn mê hoặc, nhất định là không làm được, liều
mạng lại không phải đối thủ, chẳng lẽ chỉ có thể ở chỗ này chờ chết?
– Phá cho ta!
Bàn tay giơ lên, thi triển ra Đại Bi Thiên Ma Chưởng vừa học được, đánh tới
giam cầm trước mắt.
Ô…Ô…n…g!
Phong ấn như gợn nước, lắc lư hai cái, nhưng không vỡ ra, ngược lại lực lượng
phản xung tuôn qua, để cho hắn kìm lòng không được lui về phía sau mấy bước,
như vỗ vào trên lò xo.
– Đây là tuyệt chiêu hai năm qua ta bị vây ở chỗ này nghiên cứu ra, Thánh Vực
ngũ trọng cũng phá không vỡ, chỉ bằng ngươi một Tòng Thánh cũng muốn phá?
Chứng kiến cử động của hắn, Thiên Diệp Vương cười nhạt.
Hàn Hội trưởng cùng Ngô sư cũng đứng dậy, riêng phần mình thi triển ra công
kích mạnh nhất, rơi vào trên phong ấn, phát hiện giống như Trương Huyền, không
có chút hiệu quả nào.
– Ta còn muốn đi tìm hiểu vật Khổng Sư lưu lại, không rảnh lãng phí thời gian
với các ngươi…
Lắc đầu, ngón tay của Thiên Diệp Vương điểm ra, kiếm quang lần nữa bắn tới.
Lần này uy lực càng lớn, thẳng tắp đâm tới Trương Huyền, nhìn uy lực, chỉ cần
đánh trúng, Thần Tiên khó cứu.
– Đã xong…
Đồng tử co rút lại, thân thể Trương Huyền cứng ngắc.
Một đạo tàn hồn của đối phương, hắn cũng ngăn cản không nổi, thời kỳ toàn
thịnh, càng ở chỗ này tu luyện hai năm, tự nhiên không cách nào ngăn cản.
Đang muốn thả phân thân, ngạnh kháng đạo kiếm quang này, liền chứng kiến một
đạo hào quang kích xạ đến, ngay sau đó một tiếng nổ cực lớn vang lên, trước
mắt lập tức tràn đầy sương mù.
– Là trận bàn thất tinh đỉnh phong…
Có thể thoáng cái kích phát ra sương mù lớn như thế, chỉ có trận bàn thất tinh
đỉnh phong.
Thứ này vô cùng thưa thớt, coi như là Hàn Hội trưởng cũng không có, làm sao sẽ
xuất hiện ở nơi đây?
– Mọi người mau cùng ta tới…
Đang kỳ quái, mấy người chợt nghe bên tai vang lên truyền âm, ngay sau đó liền
chứng kiến một lão giả xuất hiện ở trước mặt.
– Là… Kê Nham Phó viện trưởng?
Nhìn rõ ràng dung mạo bóng người, Ngô sư nhịn không được nói.
– Đúng là tại hạ, Ngô sư mời đi theo ta…
Lão giả nhẹ gật đầu nói.
– Được!
Ngô sư gọi mọi người theo sát phía sau.
– Kê Nham Phó viện trưởng?
Nghe hai người đối thoại vào trong tai, Trương Huyền lập tức hiểu được.
Vị này giống như Mộ Nhân Hư Phó Viện trưởng lúc trước nhìn thấy, đều là Phó
viện trưởng của Danh Sư học viện, lúc trước cùng lão Viện trưởng Chương Dẫn
Khâu chung một chỗ đi vào nơi đây, hiện tại xem ra còn không có chết.
– Thực lực thật mạnh…
Đi theo sau lưng đối phương, Trương Huyền lặng lẽ nhìn sang, lông mi nhịn
không được nhảy dựng.
Vị Kê Nham Phó viện trưởng này, hai năm trước có lẽ giống như đám người Mộ
Nhân Hư, chỉ có thực lực Thánh Vực nhất trọng, nhưng bây giờ lại có thể đạt
đến Thánh Vực tứ trọng, so với Ngô sư cũng không chút nào kém.
Hơn hai năm thời gian, tiến giai trọn vẹn ba đại cấp… Hơn nữa còn là Thánh
Vực, không khỏi quá khoa trương đi.
– Thực lực của ngươi…
Ngô sư cũng nhìn ra, nhịn không được hỏi.
– Nơi đây linh khí nồng đậm, cộng thêm Khổng Sư lưu lại không ít bảo vật, hơn
nữa cùng đám người Thiên Diệp Vương đấu trí đấu dũng, tu vi kém một chút, chỉ
sợ sớm đã chết rồi…
Kê Nham Phó viện trưởng cười khổ lắc đầu.
Linh khí nơi này là gấp đôi ngoại giới, hơn nữa các loại bảo vật cùng Thiên
Diệp Vương áp bách, nếu như không có thực lực Thánh Vực tứ trọng, chỉ sợ căn
bản sống không đến hiện tại.
– Các ngươi… còn thừa lại bao nhiêu người?
Trương Huyền nhịn không được hỏinói.
Lúc trước Lão Viện trưởng mang đi đại khái chừng ba mươi người, bên ngoài thấy
được hơn mười thi thể, có lẽ còn hơn mười vị sống sót mới phải.
– Chỉ còn lại chưa đủ ba người…
Kê Nham Phó viện trưởng thở dài.
– Chưa đủ ba người?
Tất cả mọi người sững sờ.
Ba là ba, hai là hai, chưa đủ ba người, có ý tứ gì?
Chẳng lẽ còn hai người rưỡi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận