Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thanh Yểm thú

Hai mươi giọt? Còn không tham nhiều?
Ngươi biết Thú Đường chúng ta có tổng cộng bao nhiêu không?
Tạ Cửu Thần đường chủ cảm thấy mặt cũng xanh cả lại.
Sớm biết vậy không ba hoa bốc phét làm cái gì.
Vừa nói xong bất kể ai khiêu chiến thành công, là có thể nhận được một giọt máu linh thú... Người này lại mở miệng.
Thế nào cảm giác đang buộc lòng lọng cho chính mình?
Một khi hắn liên tục khiêu chiến, cho hay là không cho?
Cho dù Thú Đường tại Hiên Viên vương quốc truyền thừa nghìn năm, máu linh thú cũng cực kỳ hiếm có. Còn quét xuống, nhất định sẽ bị chơi đùa tới phá sản!
Người khác khiêu chiến mười lồng thú, cho dù có thể thông qua, cũng cửu tử nhất sinh, bản thân bị trọng thương. Ba tới năm tháng không có cách nào xuống giường.
Người này thì hay rồi, khiêu chiến thành công, giống như đi dạo hậu hoa viên, đánh rắm không đủ, ngược lại cũng thôi... còn thu một đám tiểu đệ man thú lớn.
Ngươi xem, con Kim Thân Thiết Tí Viên kia đến bây giờ còn đang không ngừng phất tay, khóe miệng nhếch lên, giống như ăn mật. Cánh tay cũng vẫy tới sắp rơi ra... Tật Phong Lang vẫn tội nghiệp nhìn qua, đầy u oán.
U oán em gái ngươi đấy!
Đám Tật Phong Lang này trước đây lại là do hắn đặc biệt phái người bắt tới. Mỗi một con đều cương quyết không tuân theo. Không ít thuần thú sư thế hệ trẻ tuổi chưa từng thành công. Thậm chí đề mục thi đấu thuần thú lần này, cũng một lần nữa muốn làm thành thuần phục bọn chúng...
Những con này thì hay rồi, bị đánh cho một trận, chẳng những không tức giận, còn là bộ dáng này. Ngươi nói đám các ngươi, rốt cuộc thiếu đánh tới mức nào?
Có thể tưởng tượng, thật sự để cho vị Trương Huyền này quét xuống, chút nội tình trong nhà bị quét sạch không nói, toàn bộ man thú trong đường, chắc hẳn cũng thành của hắn...
Rốt cuộc là một biến thái thế nào?
- Đường chủ đồng ý, ta sẽ xuống ngay. Nói thật, khiêu chiến mười lồng thú vẫn rất thú vị!
hấy đối phương không nói lời nào, Trương Huyền lại muốn một lần nữa nhảy xuống.
Hắn có nhu cầu cấp bách cần khoảng hai mươi giọt máu linh thú, hoàn toàn không chậm trễ được, nếu quyết định quét phó bản, vậy tốc độ nhanh một chút.
- Khoan đã...
Tạ Cửu Thần đường chủ vội vàng ngăn cản ở phía trước, xấu hổ cười:
- Tạm thời đừng có gấp. Ngươi vừa xông qua mười lồng thú, khẳng định tiêu hao không ít, không ngại nghỉ ngơi một chút lại nói!
- Không cần, ta không mệt! Thật ra xông vào nhiều, đối với ta cũng là một loại tôi luyện. Đường chủ không cần lo lắng cho ta.
Trương Huyền gật đầu.
- Lo lắng...
Lo lắng ngươi cái chuối à!
Ta là lo lắng Thú Đường bị ngươi làm cho suy sụp...
Tạ Cửu Thần đường chủ vội vàng xua tay:
- Ta biết Trương thú sư ở trên con đường thuần thú, có thiên phú người bình thường khó có thể sánh bằng. Cho dù lại xông qua cũng không có việc gì. Nhưng... Thu thập man thú nhiều như vậy, thật phiền toái... Nếu như ngươi không mệt, có thể để cho man thú nghỉ ngơi một hồi hay không?
- Nghỉ ngơi?
Trương Huyền cúi đầu nhìn xuống dưới:
- Các ngươi mệt mỏi?
Đám Tật Phong Lang, Hổ Đầu thú, Kim Thân Thiết Tí Viên vội vàng lắc đầu.
- Ngươi xem, bọn chúng không mệt!
Trương Huyền nói.
-...
Tạ Cửu Thần đường chủ hôn mê.
Ngươi nói ngươi xem, thời điểm thuần thú, lợi hại như vậy, nói thế nào làm việc lại không có tình thương như thế?
Ta vẫn từ chối, ý tứ rất đơn giản, không muốn để cho ngươi quét. Thế nào ngươi lại nghe không hiểu tiếng người?
- Khụ khụ, Trương thú sư, có khả năng ngươi không hiểu ý tứ của đường chủ. Nếu ngươi xông qua mười lồng thú một lần, cũng không cần lại xông qua nữa. Thành công một lần, lại xông qua nữa, ý nghĩa cũng không lớn!
Thấy hai người nói chuyện với nhau, càng lúc càng hồ đồ, Ngụy Dư Thanh trưởng lão không nhịn được mở miệng.
- Xông qua một lần, có thể được một giọt máu linh thú. Điều này đối với ta rất quan trọng!
Trương Huyền gật đầu.
Đương nhiên là có ý nghĩa. Không có ý nghĩa, ta cũng không có khả năng rảnh rỗi đến mức buồn chán, lại xông qua thứ đồ chơi này.
- Ngươi...
Ngụy Dư Thanh trưởng lão cũng nghẹn tới mức mặt xám xịt. Nói hàm súc với hắn, đối phương lại trực tiếp làm rõ...
Còn có thể vui vẻ chơi đùa hay không?
- Được rồi, ta biết ngươi khẳng định có thể thông qua. Nhưng cơ hội cũng phải lưu cho thuần thú sư khác. Tiếp tục khiêu chiến mười lồng thú, cái này thôi đi!
Lại không nhịn được nữa, Tạ Cửu Thần đường chủ vung tay lên đưa ra quyết định.
- Cái này...
Trương Huyền nhướng mày.
Trong sách về Từ Thú Đường, hắn nhìn thấy được chuyện liên quan tới mười lồng thú, lúc này mới qua khiêu chiến. Hắn vốn tưởng rằng khiêu chiến hai mươi lần, máu linh thú Thiên Đạo Kim Thân tầng thứ hai cần, lại gần đủ. Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, đối phương căn bản cũng không đồng ý!
- Không để cho ta khiêu chiến cũng có thể!
Có chút do dự, Trương Huyền nhìn qua:
- Ta cần dùng gấp, còn cần mười chín giọt máu linh thú. Ngươi xem là mua, hay làm thế nào, mới có thể có được.
- Còn cần mười chín giọt?
Tạ Cửu Thần đường chủ, Ngụy Dư Thanh trưởng lão nhìn nhau, tất cả mỗi một người đều choáng váng.
Nhiều máu linh thú như vậy... Nấu ăn à!
Man thú bình thường, một giọt loại máu này, cũng hấp thu không được. Ngươi thì hay rồi, vừa mở miệng lại muốn hai mươi giọt... Chẳng lẽ, phía sau có một quân đoàn man thú?
- Mua thật ra có thể. Một giọt máu linh thú, bình thường báo giá là năm khối linh thạch. Ngươi là thuần thú sư, tính rẻ cho ngươi một chút, bốn cái!
Tạ Cửu Thần đường chủ nói.
- Bốn khối linh thạch một giọt?
Mắt Trương Huyền trợn trừng:
- Thôi đi, ta vẫn là khiêu chiến mười lồng thú. Các ngươi nhanh chút chuẩn bị!
Linh thạch thứ này, hắn còn không biết hỏi ai đòi đây!
Bốn khối linh thạch một giọt... Ngươi trắng trợn cướp đi!
Nâng cằm, Trương Huyền bắt đầu tính toán:
- Nếu máu linh thú thật sự đắt, sau khi khiêu chiến hai mươi lần mười lồng thú, còn lại ta có thể không cần, bán tất cả lại cho các ngươi. Một ngày xông qua một trăm lần, là có thể kiếm lời bốn trăm khối linh thạch. Kiên trì một tháng, lại có hơn một vạn...
-...
Hai vị đại lão Thú Đường phát điên.
Đại ca, ngươi đây không phải là chưa chơi chết Thú Đường tại Hiên Viên vương quốc chúng ta, thì chưa từ bỏ ý định sao!
Thù gì oán gì, khiến cho ngươi ngoan độc như vậy?
- Được, được! Ngươi muốn hai mươi giọt máu linh thú, ta có thể cho ngươi. Chỉ có điều, có một điều kiện trước tiên!
Nghẹn tới mức ngực sắp nổ mạnh, đột nhiên ánh mắt Tạ Cửu Thần nhất thời sáng lên, nghĩ đến một biện pháp. Hắn vẫy bàn tay một cái, khẽ nói.
Trước không nói để cho đối phương quét xuống như vậy, Thú Đường sớm hay muộn sẽ sụp đổ. Nếu thật sự làm như vậy, mình nhất định sẽ lập tức trở thành trò cười cho vương quốc phong hào xung quanh, mắt mặt tới chết.
- Điều kiện trước tiên?
- Không sai, Thú Đường chúng ta vừa thu được một con man thú, khó có thể thuần phục. Nếu như ngươi có thể nghĩ biện pháp khiến cho nó ra sức vì Thú Đường, đừng nói hai mươi giọt máu linh thú, cho dù cho thêm ngươi mười giọt, cũng không tính là gì cả!
Tạ Cửu Thần nhìn qua:
- Đương nhiên, nếu như ngươi không có cách nào thành công, chuyện khiêu chiến mười lồng thú, lúc đó thôi đi, sau này đừng nhắc lại nữa!
- Cho thêm mười giọt?
Ánh mắt Trương Huyền nhất thời sáng lên:
- Được, ta đáp ứng!
Nhìn bộ dạng đối phương một mực từ chối, tiếp tục khiêu chiến mười lồng thú nhất định là không được. Nếu đối phương đưa ra loại điều kiện này, không đáp ứng mới thật khờ.
Thêm mười giọt, chẳng khác nào xuất hiện thêm bốn mươi khối linh thạch. Thuần phục một con man thú mà thôi, tuyệt đối là kiếm lời lớn.
- Không đáp ứng, chính là bản thân ngươi bỏ quyền. Sau này chuyện khiêu chiến mười lồng thú, đừng nói nữa...
Tạ Cửu Thần đường chủ vẫy bàn tay một cái, nói được phân nửa sửng sốt, trợn tròn mắt:
- Ngươi nói cái gì? Đồng ý?
- Đồng ý. Vì sao không đồng ý!
Trương Huyền gật đầu.
- Nhưng... Ngươi biết ta muốn ngươi thuần phục man thú cấp bậc gì đâu, ngươi đã đáp ứng?
Tạ Cửu Thần cũng sắp kéo râu mép xuống.
Hắn là một thuần thú sư tam tinh, đường đường là cường giả Chí Tôn đỉnh phong còn không có cách nào thuần phục man thú, ngươi liền trực tiếp đáp ứng?
Ban đầu còn nghĩ sử dụng phép khích tướng gì đó, dẫn tới đối phương rút lui. Dù sao, hắn cũng thuần phục không được, hắn không tin đối phương cũng có thể làm được. Hắn cố ý nói như vậy, chỉ là khiến cho đối phương không đánh chủ ý vào mười lồng thú mà thôi.
Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới, còn chưa nói dứt lời đối phương lại đồng ý.
- Cần gì quan tâm nó cấp bậc gì!
Trương Huyền xua tay.
Cấp bậc gì với hắn mà nói, thật sự không có vấn đề gì.
Mấu chốt nhất chính là, chỉ cần có đủ máu linh thú là được.
-... Được!
Thấy người này tự tin như vậy, Tạ Cửu Thần có chút do dự.
Thật ra không khác mấy với tin tức Phong đường chủ nhận được tin tức. Bọn họ đột nhiên sớm tiến hành trận thi đấu lớn thuần thú, trên thực tế chính là muốn tập hợp thiên tài thuần thú của toàn bộ vương quốc, xem có thể tìm được phương pháp thuần phục con man thú này hay không.
Người trước mắt này có thiên phú thuần thú như vậy, trong thời gian nháy mắt là có thể thuần phục Tật Phong Lang... Có lẽ hắn thật sự có thể nghĩ được biện pháp thích hợp.
Chỉ cần có thể thuần phục con man thú này, cho dù trả giá lớn là hai mươi giọt máu linh thú, cũng thật sự không tính là gì cả.
- Đi thôi, ta dẫn ngươi đi xem!
Có quyết định, Tạ Cửu Thần không rầu rĩ trong vấn đề này nữa. Hắn tùy tiện gọi qua một vị trưởng lão, căn dặn một tiếng, cùng Ngụy Dư Thanh đi về phía sâu bên trong Thú Đường.
Biết đây là kiếm cơ hội lấy máu linh thú, Trương Huyền cũng không chậm trễ, theo sát phía sau.
- Lão sư!
- Thiếu gia!
Đám người Triệu Nhã, Tôn Cường đuổi theo.
- Cùng đi!
Biết không có gì phải giấu giếm mấy người này, Trương Huyền cũng không nói nhiều. Mấy người dọc theo con đường đi tới. Chỉ chốc lát, bọn họ lại đi đến một cái viện rộng.
Tường viện cao vút rất dàt, chừng hơn mười thước, xây dựng giống như tường thành, bên trong có sương mù mờ ảo. Vừa nhìn đã biết có bố trí trận pháp lợi hại.
- Con man thú này đang ở bên trong. Ta nói trước một tiếng! Hiện tại từ chối còn kịp.
Dừng lại ở bên ngoài viện, thần sắc Tạ Cửu Thần ngưng trọng, nói:
- Là con Thanh Yểm thú. Toàn bộ Thú Đường chúng ta tốn cái giá cực lớn mới bắt được nó. Trong cơ thể nó nắm giữ huyết mạch loãng của Long tộc, cương quyết không chịu tuân theo, gần như không có cách nào thuần phục.
- Thanh Yểm thú? Man thú nửa bước Hóa Phàm cảnh?
Trương Huyền sửng sốt.
Tiêu hóa sách của Thú Đường, hắn biết loại man thú này.
Được xưng là một trong những man thú cường đại nhất dưới linh thú, trong cơ thể nắm giữ huyết mạch loãng của Long tộc, vô cùng cường đại. Cường giả Hóa Phàm cảnh sơ kỳ cũng có thể đánh một trận!
Thú Đường này tự nhiên bắt được một con như vậy qua, thật lợi hại!
- Không sai. Con man thú này hung tàn thành tính. Muốn lại gần người nó, cũng khó khăn. Ta có thể dẫn các ngươi tới xem. Nếu như ngươi cảm thấy không có cách nào, liền trực tiếp từ chối. Ngàn vạn không nên mạo hiểm. Đương nhiên, nếu như từ chối, cũng phải đáp ứng, không thể tiếp tục khiêu chiến mười lồng thú.
Tạ Cửu Thần nói ra yêu cầu trước đó.
Hắn sợ đối phương không thuần phục được, lại chạy về, đi khiêu chiến mười lồng thú. Cứ như vậy, nửa ngày cố gắng chẳng khác nào uổng phí.
- Vào xem một chút đi!
Trương Huyền khoát tay chặn lại.
Tạ Cửu Thần, Ngụy Dư Thanh trưởng lão gật đầu, tìm được vị trí then chốt của trận pháp đầu, để dẫn theo mọi người đi vào.
Trong viện rộng rãi bao la, xung quanh không chỉ có trận pháp, còn có lưới sắt do luyện khí sư đặc biệt chế luyện bao phủ. Một khi có man thú rơi vào trong đó, muốn đi ra ngoài, gần như không có khả năng.
Đi dọc theo sân một hồi, một lồng sắt cực lớn xuất hiện ở trước mắt. Một con man thú cực lớn, cao ước chừng hơn năm thước, chiều dài hơn mười thước, yên tĩnh nằm trên mặt đất. Thấy có người qua, mắt nó lập tức ửng đỏ, phát ra một tiếng gào thét điếc tai nhức óc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận