Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thuận tiện đột phá

Thiên phú huyết mạch của Lạc gia hắn biết, dính dáng lực lượng không gian, Nhược Hi thân là tiểu công chúa, càng nắm Tĩnh Không châu trong tay, thực lực cực mạnh, làm người ta kiêng kị.
Trương gia, huyết mạch của Trương Cửu Tiêu mỏng manh, căn bản vận dụng không nổi lực lượng huyết mạch, cũng không biết thiên phú là cái gì, nằm mơ cũng không nghĩ đến, vậy mà dính dáng tới thời gian!
Thời không, cơ sở của vũ trụ.
Thời gian xếp ở phía trước, đủ thấy đáng sợ.
Khó trách rõ ràng trước thời hạn ứng đối, phản ứng kịp thời, còn có thể để đối phương đắc thủ, khó lòng phòng bị, nguyên lai đối phương kích hoạt huyết mạch, đánh ra một quyền, mình cảm ứng thời gian đã phát sinh biến hóa, ở bề ngoài nhìn giống như thuấn di.
Cao thủ giao chiến, chênh lệch không xê xích gì nhiều, có thể để cho thời gian rút ngắn, dù là chỉ có một phần trăm cái hô hấp, cũng cực kỳ kinh khủng!
Trách không được Thánh Nhân Trương gia, có khả năng sừng sững ở vị trí đệ nhất gia tộc của đại lục, người người kính sợ, nguyên lai nắm giữ lực lượng huyết mạch đáng sợ như vậy!
- Bất quá kích hoạt huyết mạch, vận dụng lực lượng thời gian, đối với hắn hao tổn cũng rất lớn, hai lần không có đánh trúng, chỉ sợ đã khó mà tiếp tục...
Trương Huyền kinh hãi, đồng thời cũng âm thầm suy tính.
Hắn tu luyện Diễn Không thiên thư, đối với loại lực lượng vượt qua tu vi bản thân này, biết rất rõ ràng, vận dụng một lần, chẳng khác nào tiêu hao sinh mệnh thậm chí tiềm lực.
Thật giống như Trương Khiêm, chỉ thi triển hai quyền, thân thể đã lay động, có chút không kiên trì nổi, xem ra bất cứ lúc nào cũng sẽ ngã sấp xuống.
- May mắn ta có Minh Lý Chi Nhãn, nếu không hai lần này, không chết cũng gần như trọng thương...
Trương Huyền hiểu được, mồ hôi lạnh ướt cả lưng áo.
Vừa rồi nếu không có Minh Lý Chi Nhãn, có khả năng nhìn rõ ràng quyền lộ cùng mục đích của đối phương, trước thời hạn tiến hành trốn tránh, khẳng định đã trọng thương.
- Nằm xuống!
Tâm niệm chuyển động, Trương Khiêm ở đối diện lần nữa gầm thét lao đến.
- Loại năng lực này, hắn không kiên trì được bao lâu, chỉ cần tránh né công kích, kéo dài khoảng cách, đánh bại không khó!
Rõ ràng chiêu số quỷ dị của đối phương, thời gian nháy mắt liền quy định ra đối sách. Hắn coi như có khả năng rút ngắn thời gian, cũng chỉ là cận thân công kích, một khi đánh xa, liền mất đi hiệu quả. Hoàn toàn có thể dùng cái này phá địch.
Hô!
Bàn chân đạp mạnh, thi triển ra Hành Giả Vô Cương, thuấn di xuất hiện ở một bên khác của lôi đài.
Lạch cạch!
Bên này vừa đi, liền thấy công kích của Trương Khiêm rơi vào địa phương hắn đứng lúc trước, chỉ sợ chậm một phần ngàn cái hô hấp cũng sẽ trúng đòn.
- Đúng lúc này...
Biết đây là cơ hội, lông mày giương lên, Trương Huyền chập ngón tay làm kiếm, bỗng nhiên nhấn tới.
Ô ô ô ô!
Bốn đạo kiếm khí thẳng tắp bay ra, thời gian nháy mắt liền xuyên qua khoảng cách lôi đài, đi tới trước mặt Trương Khiêm.
Phốc!
Phốc!
Phốc!
Phốc!
Kiếm khí như dải lụa, trực tiếp xuyên thấu bàn chân, bàn tay, đóng hắn ở trên đài.
- Hô!
Làm xong những cái này, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
May mắn Trần Nhạc Dao nhắc nhở, để hắn kịp phản ứng, nếu không, một mực bị đối phương đuổi theo đánh, hiện tại coi như không trọng thương, khẳng định cũng sớm đã nhận thua.
- Ngươi thua...
Trương Huyền rơi trên mặt đất, hai tay chắp sau lưng, thản nhiên nói.
- Ta...
Trong mắt Trương Khiêm tràn đầy dữ tợn, muốn nói cái gì, nhưng mắt tối sầm lại, hôn mê bất tỉnh.
Kích hoạt huyết mạch, đối với hắn mà nói, hao tổn thực sự quá lớn. Vốn cho rằng nhờ vào đó, có thể thay thế đối phương trở thành học viên lớp tinh anh, hiện tại xem ra, vẫn là nghĩ quá đơn giản.
Mặc dù tu vi tên này không cao, nhưng sức chiến đấu lại cường đại đáng sợ. Tiêu hao sạch sẽ thể lực, lại bị đâm trúng tay chân, đã không chịu nổi.
Hô!
Một làn gió nhẹ lướt qua, trên đài xuất hiện một bóng người, chính là Trương Vân Phong vừa rồi truyền âm, cúi đầu nhìn Trương Khiêm nằm dưới đất, thấy kiếm khí tránh đi chỗ hiểm, tổn thương cũng không lợi hại, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn dưới đài vẫy vẫy tay.
Trương Dụ vội vàng lên đài, cho thiếu gia dùng đan dược, sau đó mang đi xuống.
- Thực lực của ngươi không tệ!
Lúc này Trương Vân Phong mới xoay người lại, trên mặt không có bất kỳ biểu lộ gì.
- Truyền âm chỉ điểm Trương Khiêm, điều khiển hắn chiến đấu với ta... Thực lực của ngươi cũng không tệ!
Trương Huyền cười nhạt một tiếng.
- Truyền âm chỉ điểm?
- Đây là phá hư quy củ a!
- Trương gia quả nhiên thủ đoạn cao cường!
- Quá phận, rõ ràng là bắt nạt người!
Dưới đài xôn xao.
Thi đấu khiêu chiến, vì tranh đoạt danh ngạch, yêu cầu lớn nhất là công bằng công chính, thiêu đốt huyết mạch đã tính vi phạm quy định, thế mà dưới đài còn có người chỉ điểm, tương đương với ngang nhiên phá hư quy củ.
- Có dám so với ta vài chiêu hay không?
Không nghĩ tới gia hỏa trước mắt này nhìn ra hắn làm chuyện mờ ám, hơn nữa nói ra, biểu lộ của Trương Vân Phong vốn thong dong lập tức trầm thấp xuống.
- Bằng lòng tiếp!
Trương Huyền nhấc mí mắt.
Đối phương ở sau lưng dùng ám chiêu, hắn đã sớm khó chịu, đã đưa tới cửa, không ngại cho cái giáo huấn.
- Rất tốt!
Thấy hắn đáp ứng, Trương Vân Phong cười nhạt một tiếng, đứng tại chỗ không động, cũng không có bất kỳ động tác gì, nhưng thân hình phảng phất như trong nháy mắt tăng cao, khí tức chọc thủng bầu trời, hình như muốn xé nát phong ấn ở bốn phía lôi đài.
Ông!
Sau một khắc, chung quanh hắn, một vầng sáng nhàn nhạt xuất hiện, đường kính đại khái chừng năm mét. Trong vầng sáng, hắn như Thần Phật không thể chiến thắng.
- Lĩnh Vực chân chính?
Con ngươi của Trương Huyền co rụt lại, vẻ mặt nghiêm túc.
Đây là lần đầu tiên thấy cường giả Lĩnh Vực cảnh thi triển Lĩnh Vực, không chỉ phạm vi lớn hơn hắn, lực lượng cũng càng thêm tinh diệu.
- Cường giả Thánh Vực, cấp bậc càng cao, chênh lệch càng lớn, khả năng vượt cấp chiến đấu càng nhỏ, chỉ sợ Trương Huyền này không phải đối thủ!
Hàn Trúc trưởng lão nhíu mày.
Cường giả Thánh Vực, từ Xuất Khiếu cảnh bắt đầu, chênh lệch càng lúc càng lớn, thường thường một tiểu cấp bậc, sức chiến đấu sẽ chênh lệch gấp mấy lần.
Nguyên nhân chính là như vậy, thời điểm ở Hóa Phàm cảnh, Trương Huyền có thể vượt qua tám, chín tiểu cấp đối chiến, cũng có thể chiến thắng, mà tới Nguyên Thần, bốn năm cấp đã rất khó.
Cũng không phải lực chiến đấu của hắn thấp xuống, mà là chênh lệch thực sự quá lớn.
Thật giống như, 1 và 2, kém một khắc độ, nhưng một trăm triệu cùng hai trăm triệu, đồng dạng chênh lệch một khắc độ, nhưng số nguyên trong đó lại kém không biết bao nhiêu.
Nguyên Thần cảnh cùng Lĩnh Vực cảnh chính là như vậy, ở giữa cách nhau bốn lần lôi kiếp, chênh lệch lớn bao nhiêu?
Có thể chiến đấu với Trương Khiêm nửa bước Lĩnh Vực, đã ra ngoài ý định, đấu với thiên tài Lĩnh Vực cảnh sơ kỳ của Trương gia...
Chỉ sợ không cần nhìn kết quả, đã là tất thua không thể nghi ngờ.
- Căn cứ tình huống chiến đấu mới vừa rồi, không phải là đối thủ!
Hạo Vũ trưởng lão gật đầu.
Thân là Thánh Vực bát trọng, nhãn lực kinh người, vừa rồi công kích cùng lực lượng của Trương Huyền, hắn đều nhìn ở trong mắt, có khả năng suy đoán ra thực lực.
Đối phó Lĩnh Vực cảnh sơ kỳ bình thường có lẽ còn có thể chiến thắng, nhưng đối mặt thiên tài của Trương gia...
Chín mươi chín phần trăm sẽ thua.
- Vậy...
Hàn Trúc trưởng lão sững sờ.
Đã biết rõ phải thua, vì cái gì còn cho bọn họ chiến đấu?
- Thiên tài đều có ngạo khí, coi như ngày hôm nay khuyên can, ngày khác cũng sẽ tìm lý do tiếp tục, không bằng trực tiếp giải quyết xong, về sau coi như những người khác của Trương gia, cũng không có lý do tìm phiền toái!
Hạo Vũ trưởng lão mỉm cười:
- Mấu chốt nhất là, ta muốn nhìn tiềm lực của Trương Huyền này, đến cùng có bao lớn!
Ngày hôm nay không giải quyết, người Trương gia sẽ có lý do khác tìm Trương Huyền phiền phức, đoán chừng người sau cũng nhìn ra điểm ấy, mới trực tiếp đáp ứng, không chần chờ chút nào.
- Cũng phải!
Thấy Hạo Vũ trưởng lão có kế hoạch, Hàn Trúc trưởng lão nhẹ gật đầu, không nói thêm lời. Dù sao loại tỷ thí cấp bậc này, thật muốn xuất hiện nguy hiểm, bọn hắn có thể trong nháy mắt ngăn cản, dù sao cũng không ảnh hưởng cái gì.
- Mời!
Thời điểm nói chuyện, Trương Vân Phong đã chuẩn bị xong, vẫy tay một cái, nhìn lại.
Biết đối phương đáng sợ, Trương Huyền hít sâu một hơi, không có chút giấu dốt, tay trái vừa lật, Đại Bi Thiên Ma chưởng cuồn cuộn đập ra, tay phải điểm tới.
Đại Tinh La Chỉ Lực!
Hai võ kỹ Thánh Vực trung phẩm đồng thời thi triển, vừa ra tay liền dùng hết toàn lực.
Hô!
Thấy hai chiêu công tới, Trương Vân Phong nhẹ nhàng cười một tiếng, cũng không tránh né, thẳng tắp đi về phía trước.
Ông!
Chưởng lực cùng chỉ lực đi tới trước mặt, tiếp xúc với Lĩnh Vực, giống như đạn bắn vào sông, phát sinh chếch đi, không tạo thành ảnh hưởng chút nào.
- Cái này...
Con ngươi của Trương Huyền co rụt lại, nắm đấm căng thẳng.
Không hổ là cường giả Lĩnh Vực cảnh của Thánh Nhân Trương gia, so với hắn tưởng tượng còn muốn đáng sợ hơn!
- Dừng lại cho ta!
Lần nữa hét to, bàn tay, nắm đấm, chỉ lực, các loại công kích như nước chảy từ trong cơ thể của hắn bắn ra, toàn bộ lôi đài bị chân khí rót đầy, giống như lâm vào biển chân khí.
Rầm rầm rầm!
Công kích nhanh chóng, ép không khí phát ra bùng nổ.
Vừa rồi Trương Khiêm, coi như thiêu đốt huyết mạch, bản thân ra loại lực lượng này, khẳng định cũng sẽ không chống lại được, luống cuống tay chân. Nhưng Trương Vân Phong nhẹ nhàng cười một tiếng, bàn tay vung lên.
Phần phật!
Công kích bị Lĩnh Vực rung động, tất cả đều bốn lạng gạt ngàn cân, đi vòng qua phía sau hắn, xung kích ở trên phong ấn, xao động ra từng tầng từng tầng vòng sáng.
- Như vậy cũng vô sự?
Trương Huyền cảm thấy đầu óc sắp nổ tung.
Quá mạnh a!
Liên tục công kích nhiều như vậy, vốn cho rằng có thể phá vỡ phòng ngự, để đối phương luống cuống tay chân, nằm mơ cũng không nghĩ đến, một chút việc cũng không có!
Chẳng lẽ không dùng binh khí, căn bản không phải đối thủ?
- Ngươi công kích xong, tới phiên ta...
Hóa giải lực lượng xong, Trương Vân Phong nhẹ nhàng cười một tiếng, ngón tay điểm ra.
Ầm!
Một cột sáng tinh thuần trong nháy mắt bắn tới.
- Ừm?
Cột sáng giống như vượt qua khoảng cách thời không, trải qua Lĩnh Vực tăng tốc, thời gian nháy mắt xuất hiện ở trước mắt, Trương Huyền ngay cả trốn tránh cũng không kịp, đành phải lật bàn tay tiến lên đón.
Xì xì xì xì...
Lực trùng kích to lớn đánh vào lòng bàn tay, giống như lưu tinh đập ở trên thân, lập tức bay ngược về phía sau, mặt đất bị vạch ra một cái hố sâu to lớn.
Hô!
Thật vất vả ổn định thân hình, Trương Huyền cảm thấy khí tức trong cơ thể cuồn cuộn, bàn tay như bị lửa nóng thiêu đốt, đau đớn không nói ra được.
- Một chỉ liền có loại uy lực này?
Trương Huyền nuốt ngụm nước bọt.
Dù ngăn lại chiêu này, nhưng uy lực thực sự quá lớn, thật muốn tiến hành tiếp, bại chỉ là mình.
- Có thể nhận lấy một chiêu của ta, quả thực có chút bản lĩnh!
Bàn tay của Trương Vân Phong dựng thẳng lên, đang định công kích lần nữa, chỉ thấy thiếu niên ở trước mắt đột nhiên xòe bàn tay ra.
- Làm sao? Muốn nhận thua?
Mí mắt hắn nhấc lên.
- Không phải nhận thua, ta chỉ là muốn nói... Có thể cho ta mười tức hay không!
Trương Huyền nói.
- Mười tức?
Trương Vân Phong cười nhạo.
- Thực lực của ta bây giờ... Không phải là đối thủ của ngươi, cho nên, muốn dùng mười tức sửa sang mạch suy nghĩ một chút.
Trương Huyền phun ra một ngụm trọc khí, nhếch miệng cười một tiếng:
- Thuận tiện... Đột phá!
Bạn cần đăng nhập để bình luận