Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Khiêu chiến quyền pháp

Nương theo bọn họ lên đài, Hồng sư lại tuyên bố tuyển thủ trên ba lôi đài còn lại.
Danh sư rút được Ất nhất, Bính nhất, Đinh nhất, cũng phân biệt đến chỗ vị trí của mình.
Hai bên tỷ thí đã đến đông đủ, hai bên bắt đầu thương định nội dung tỷ thí.
Những chuyện này không cần Hồng sư phải quyết định.
Rất nhanh, tuyển đã chọn xong.
Bốn lôi đài, hai lựa chọn dạy đọc sách làm người, một lựa chọn tâm cảnh khắc độ, chỉ có một lựa chọn luận võ.
Danh sư, liên quan tới chức nghiệp phụ trợ, tâm cảnh khắc độ, Sư Ngôn thiên bẩm, dạy đọc sách làm người. Có rất nhiều bản lĩnh, đương nhiên sẽ không giống như võ giả, lấy võ lực đơn thuần để quyết định cao thấp. Nếu đơn giản như vậy thì cũng là không cần tổ chức thịnh hội tỷ thí như thế.
Bởi vậy, mặc dù bên trên là lôi đài, thế nhưng trên thực tế người chân chính chọn dùng nắm đấm để phán định thắng bại, số lượng cũng không nhiều.
- Đây mới thật sự là thi đấu Danh sư a!
Trương Huyền cảm khái một câu.
Trước đó những vòng mà hắn trải qua đều là tuyển chọn, mà đây mới là đọ sức và tỷ thí giữa các Danh sư.
Xem như là thi đấu Danh sư chân chính.
Giương mắt nhìn qua, bốn lôi đài không ngờ lại có một người quen cũ xuất hiện.
Tống Siêu!
Trước đó trong thi đấu tuyển chọn, mặc dù hung hiểm, nhưng thành tích của hắn dường như cũng không tệ lắm, quá quan trảm tướng, một đường đi tới.
Người giao đấu với hắn cũng là đệ tử tông môn, thực lực không kém nhiều. Chỉ là thành tích khi thi đấu tuyển chọn lại kém xa tít tắp, biết mình so hạng mục khác thì tỷ lệ chiến thắng sẽ càng nhỏ hơn, cho nên mới đưa ra yêu cầu luận võ.
- Bắt đầu đi!
Nương theo tiếng chiêng đồng tranh tài vang lên, vị đệ tử này cắn răng một cái, lao thẳng về phía Tống Siêu.
Thực lực của hai người không kém nhau bao nhiêu, vừa mới giao thủ một đã có tiếng gió rít gào, toàn bộ lôi đài đều bay phất phới.
Mặc dù những lôi đài này không lớn, phía trên lại bố trí có trận pháp. Bằng vào thực lực của hai người cũng không có cách nào phá hỏng được, có thể thỏa thích chiến đấu, không cần lo lắng tới những chuyện khác.
- Nhìn xem. . . Tống Siêu còn có thể tiến vào vòng trong hay không!
Nhìn một hồi, Trương Huyền đã biết, Tống Siêu muốn thắng đối phương hẳn sẽ không có vấn đề gì quá lớn.
Mặc dù thực lực của hai người không kém bao nhiêu, thế nhưng rõ ràng thân pháp của hắn càng thêm linh hoạt, dùng nhàn đối với mệt, tìm kiếm thời cơ.
Chỉ cần đối phương xuất hiện cảm xúc lo lắng thì sẽ rất dễ dàng bị phản kích thành công, từ đó quyết định thắng bại.
Đã niết kết quả, Trương Huyền cũng không có tiếp tục xem tiếp mà nhìn về phía một lôi đài khác đang tiến hành tỷ thí dạy đọc sách làm người.
So với tình cảnh chân khí gào thét, quyền ra liên tục, bên này thoạt nhìn nho nhã hơn nhiều.
Hai người tranh tài này tùy tiện từ trong quảng trường tìm ra hai mươi hộ vệ tu vi không giống nhau. Mỗi người đều lựa chọn mười người, chia làm hai tổ.
Sau khi chọn xong, lại dùng phương thức truyền âm giảng bài, không làm ảnh hưởng lẫn nhau.
Sau một nén nhang thì ngưng, nhìn hiệu quả và tình huống sau khi giảng bài. Nếu hiệu quả tốt, chiến thắng, nếu như tăng lên không rõ ràng thì coi như thất bại.
Tỷ thí như vậy so với luận võ còn nho nhã hơn nhiều, cũng càng phù hợp với khí chất của lão sư hơn.
Thấy bên này muốn phân ra thắng bại cũng cần không ngắn thời gian. Hắn lại nhìn về phía một lôi đài khác đang tỷ thí tâm cảnh khắc độ.
Hai người đều dùng trung phẩm Văn Lý Thạch, rất nhanh đã hiện lên con số bên trên. Một người là 14. 7, một người là 14.9, người sau chiến thắng.
Đây là thứ đơn giản nhất, tốc độ nhanh nhất, cũng không cần cân nhắc quá nhiều.
Chỉ là, tâm cảnh khắc độ là chỗ dựa dẫm và vốn liếng của Danh sư. Rất nhiều người đều không nguyện ý công bố ra, người trực tiếp tiến hành so sánh giống như vậy chỉ sợ có thể nhìn thấy một lần, coi như rất là may mắn.
Rất nhanh, tỷ thí vòng thứ nhất đã kết thúc, đúng như Trương Huyền đoán, Tống Siêu đã chiến thắng.
Hai lôi đài chọn dạy đọc sách làm người cũng đã chia ra kết quả. Người tốt nhất, dùng thời gian một nén nhang giảng giải cho một người tu luyện đột phá tại chỗ, đạt được thắng lợi. Mà một người khác cũng dựa vào bình xét tổng hợp để thành công tấn cấp.
- Vòng thứ hai, mời hai tuyển thủ rút được Giáp tam, Ất tam, Bính tam, Đinh tam, mời lên đài tỷ thí...
Vòng thứ nhất đã kết thúc, mấy nhà vui vẻ mấy nhà sầu, Hồng sư không để ý chút nào mà tiếp tục tuyên bố tỷ thí vòng thứ hai.
Trong đó, Ất nhị, Bính nhị đều là người luân không.
Nghe thấy vòng sau mình sẽ lên sân khấu, Trương Huyền cũng không trì hoãn mà đi thẳng về phía đài tỷ thí có ghi chú chữ Đinh.
- Trương sư. . . Rút được Đinh nhị sao? Sao ta lại xui xẻo như vậy chứ?
Nhìn thấy hắn từ trong đám người đi ra, một thanh niên biến sắc, xém chút nữa đã khóc.
Rất rõ ràng, hắn cũng rút trúng con số này, sẽ cùng vị phá hoại cuồng ma này tiến hành tỷ thí vòng thứ nhất.
- Vòng thứ nhất đã tỷ thí với hắn, quả thực quá không may mắn... Khóe miệng một vị đồng bạn bên cạnh hắn cũng giật một cái.
Trương sư này, lúc thi đấu tuyển chọn một đường nghiền ép, làm hỏng tất cả bảo vật, các loại thủ đoạn không thể tưởng tượng ra được. Nếu nói tất cả mọi người ở đây, người mà mọi người không muốn so tài nhất. Như vậy nhất định tên này sẽ xếp ở vị trí thứ nhất.
Hiện tại danh khí rất lớn, so với La Tuyền cũng cao hơn một bậc.
Vừa ra trận đã gặp mặt, quả thực là xui xẻo.
- Làm sao bây giờ, ngươi nói có nên bỏ quyền hay không? Nếu không, ta sợ. . . Vừa mới đi lên tỷ thí, hắn sẽ hủy ta đi... Vẻ mặt thanh niên này có chút cầu xin.
Dùng tính tình thấy gì hủy đó của tên kia, một khi hắn đi lên, liệu có thể cũng bị tháo thành tám khối hay không? Chỉ tham gia thi đấu mà thôi, hắn còn không muốn chết không toàn thây a. . .
- Khụ khụ, hẳn là sẽ không phá hủy người ta a! Đồng bạn an ủi hắn một câu.
- Vừa rồi ta cũng cho rằng như vậy, sẽ không phá hủy Thiên Tinh cờ... Thanh niên kia nói.
- Cái này... Đồng bạn hắn lập tức câm miệng, cũng không biết trả lời như thế nào.
Tên này thực sự quá dọa người, nếu như nói để cho bọn họ đối mặt một lần lần nữa. Chỉ sợ bọn hắn sẽ tình nguyện chọn Dị Linh tộc mà sẽ không chọn Trương Huyền.
Cũng đồng nghĩa với việc, áp lực khi tỷ thí với hắn đã vượt qua đối mặt với tộc nhân Dị Linh tộc.
- Đã đi đến bước này rồi, bỏ quyền nhất định là không được, đừng có gấp, coi như vị Trương sư này rất lợi hại tì cũng chưa chắc đã không có kẽ hở để vọt qua!
Đồng bạn lần nữa an ủi hắn:
- Dù sao Vạn Quốc liên minh lần trước có thành tích không bằng tông môn chúng ta. Ngươi đưa ra một hạng mục mà mình am hiểu nhất để hắn tham dự. Như vậy có lẽ còn có thể chiến thắng, một khi thành công. Dựa vào cỗ uy thế này, đừng nói là top 16, trước tám cũng dễ như trở bàn tay!
- Chuyện này. . . Cũng đúng nha! Sửng sốt một chút, thanh niên kia khẽ gật đầu.
Hắn tỷ thí với Trương Huyền, nhất định tất cả mọi người đều nhìn vào, nếu như có thể chiến thắng, bất kể là lòng tự tin hay là cái gì cũng sẽ tăng lên trên diện rộng. Có lẽ có thể nhờ vào đó mà một lần hành động xông vào mười vị trí đầu.
Danh sư đối chiến, lòng tin rất là quan trọng.
- Được, liều mạng!
Hiểu rõ điểm ấy, thanh niên cắn răng một cái.
Làm Danh sư tứ tinh, coi như có e ngại thì hắn vẫn có thể rất nhanh điều chỉnh được tâm tình.
- Vậy trước hết chúng ta phân tích một chút, để xem nhược điểm của vị Trương sư này...
Thấy hắn không có ý định từ bỏ, đồng bạn hài lòng gật đầu nói:
- Cửa thứ nhất, khi khảo hạch Trương sư đã phá hoại Quỷ Vực huyễn thành. Điều này đã nói rõ Kỳ Môn Độn Giáp trong đó đối với hắn không tạo ra được ảnh hưởng quá lớn. Tâm tính rất tốt chỉ là một thứ, tất nhiên nhãn lực cũng rất tốt!
- Ừm!
Thanh niên gật đầu.
Quỷ Vực huyễn thành vô cùng đen tối, bốn phía đều là linh tính, không có nhãn lực tuyệt hảo. Một khi tiến vào bên trong sẽ không rõ phương hướng, coi như muốn phá hoại nó thì cũng không phá hỏng được a!
- Điểm ấy, nhất định ngươi không làm được, cho nên. . . Không nên tỷ thí nhãn lực với hắn, thậm chí những thứ có liên quan tới nhãn lực.
- Đúng! Thứ có liên quan tới nhãn lực chính là phát hiện ra sai lầm khi tu luyện, chỉ điểm tu vi! Thanh niên kia vội vàng mở miệng nói.
- Ừm, cửa thứ hai, hắn nói cho Dị Linh tộc nhân tự sát. Điều này đã nói rõ tâm cảnh khắc độ cực mạnh, đối với Sư Ngôn thiên bẩm có lực khống chế rất đáng sợ. . . Đừng tỷ thí tâm cảnh khắc độ và. . . Dạy đọc sách làm người!
Đồng bạn tiếp tục phân tích.
Chỉ bằng vào nói chuyện đã khiến cho Dị Linh tộc nhân tự sát. Điều này đã nói rõ không chỉ tâm cảnh khắc độ mạnh mẽ, ngay cả Sư Ngôn thiên bẩm cũng đã đạt tới trình độ cực cao. So so cái này với hắn, sợ rằng sẽ dẫm vào vết xe đổ của Dị Linh tộc.
- Cửa thứ ba đọc thuộc lòng thư tịch, cửa thứ tư khảo hạch ngộ tính. . . Mặc dù không nhìn ra cái gì, nhưng ngộ tính rất cao, người thông minh, lý giải về tu vi cũng sẽ rất cao, cho nên. . . Tổng hợp mà xem, ta cảm thấy khi ngươi đi qua đó có lẽ nên trực tiếp khiêu chiến tu vi!
Phân tích một lần, đồng bạn hắn mới đưa ra kết luận.
- Không sai, ta sẽ trực tiếp khiêu chiến thực lực, chẳng qua hắn chỉ là Âm Dương cảnh đỉnh phong mà thôi. Mà ta ljai là Trọc Thanh cảnh tứ trọng trung kỳ, muốn vượt qua hắn có lẽ rất đơn giản. Hai mắt thanh niên này sáng lên.
Các thủ đoạn Danh sư khác,đều không có cách nào so sánh được, đã như vậy, vậy thì dùng thứ đơn giản nhất, cũng thô bạo nhất. . . Luận võ!
Thực lực của hắn so với đối phương cao còn cao hơn, rất rõ ràng đã chiếm hữu ưu thế cực lớn.
- Chỉ là. . . Ý nghĩ thì không tệ, nhưng hắn. . . Có một lần cơ hội cự tuyệt, vạn nhất hắn ta cự tuyệt thì làm sao bây giờ? Cao hứng một chút, người thanh niên kia lại lần nữa lắc đầu.
Mặc dù lần trước Vạn Quốc liên minh thi đấu hạng chót, không có năng lực chọn bộ môn tỷ thí, thế nhưng cũng có quyền một lần cự tuyệt.
Vạn nhất bản thân đưa ra yêu cầu luận võ, đối phương không đồng ý. Như vậy không phải sẽ phải đi vào vòng lẩn quẩn tỷ thí mấy thứ kia hay sao?
- Ngươi ngốc sao, luận võ là gọi chung, ngươi có thể trực tiếp hỏi hắn tỷ thí quyền pháp. Sau khi hắn cự tuyệt thì lại mở miệng tỷ thí kiếm pháp, như vậy, đã cự tuyệt một lần thì sẽ không có cách nào lại tiếp tục cự tuyệt lần thứ hai! Nếu như so kiếm pháp, bằng vào tông môn ngươi đệ nhất kiếm thuật, ta không tin hắn có thể so sánh được với ngươi a?
Đồng bạn hắn cười cười nói.
- Đúng a!
Ánh mắt người nọ sáng lên, lại lần nữa khôi phục lòng tin, đắc chí vừa lòng nói:
- Đa tạ đề nghị của ngươi, chờ ta đánh bại hắn, đi vào mười vị trí đầu, nhất định ta sẽ khao khao ngươi thật tốt. Chờ tin tức chiến thắng của ta đi!
Nói xong, hắn tràn ngập cao hứng đi về phía lôi đài chữ Đinh.
. . .
- Tại hạ Ngô Thiên Hào Phi Vân tông, mời Trương sư chỉ giáo!
Đứng vững ở trên lôi đài, thanh niên ôm quyền.
- Vạn Quốc liên minh, Trương Huyền! Trương Huyền cũng gật gật đầu, lại nhìn qua:
- Không biết Ngô sư muốn lựa chọn tỷ thí như thế nào?
- Ta muốn khiêu chiến quyền pháp của ngươi! Dựa theo lời nhắc nhở của đồng bạn, khóe miệng Ngô Thiên Hào nhếch lên.
- Quyền pháp? Trương Huyền gật đầu:
- Tốt!
- Sao nào? Không đồng ý, không đồng ý, vậy chúng ta tỷ thí. . . A?
Trong lúc hưng phấn, đang muốn nói tiếp thì Ngô Thiên Hào đột nhiên kịp phản ứng, sửng sốt một chút rồi hỏi:
- Ngươi nói. . . Ngươi đồng ý?
- Đúng vậy a, tỷ thí quyền pháp mà thôi, bắt đầu đi! Trương Huyền gật đầu.
Đối phương có chủ ý gì, không cần đoán cũng có thể đoán ra được, chỉ là đối với hắn. . . Chuyện này cũng không quan trọng!
- ... Thân thể của Ngô Thiên Hào nhoáng một cái, run rẩy.
Làm sao người lại không ra bài theo lẽ thường như vậy chứ?
Ta đưa ra yêu cầu tỷ thí quyền pháp, không phải ngươi nên trực tiếp cự tuyệt, sau đó cuối cùng tiến hành tỷ thí kiếm pháp hay sao?
Làm sao lại đồng ý sảng khoái như vậy chứ?
Vốn hắn còn muốn dựa dẫm vào kiếm pháp siêu phàm thoát tục để đánh bại đối phương, hiện tại xem ra, đã không có cơ hội. . .
Quên đi, coi như quyền pháp không tốt như kiếm thuật, thế nhưng cũng không tính là quá yếu. Cùng lắm thì vừa ra tay đã dùng hết toàn lực, dốc hết toàn lực. Để ta xem ngươi còn có thể phá giải được hay không!
Đối phương kém hắn hai cấp bậc nhỏ, trong đó còn liên quan nguyên khí, biến hóa của hai đại cảnh giới Trọc Thanh. Hắn không tin đối phương có thể làm gì được hắn.
- Ngươi đã đồng ý, vậy thì bắt đầu đi!
Trong lòng đã hạ quyết tâm, cắn răng, khí thế trên người Ngô Thiên Hào trong nháy mắt đã tăng lên, cả người giống như một lão hổ vừa từ trong rừng đi ra. Hai tay xiết chặt, miệng hét lớn một tiếng, sao đó thân thể vọt lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận