Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Lưu Dương trải qua

- Thiếu gia nhất định phải cẩn thận!
Biết đối phương làm ra quyết định, không có người có thể sửa đổi, Thần Dung Hoàng lo lắng.
Vị này thật muốn có gì bất trắc, Linh Thần biết được, cả Linh tộc sẽ ở dưới cơn nóng giận triệt để hủy diệt.
Thực lực của Linh Thần, người khác biết không nhiều, nhưng hắn biết rất rõ ràng, chỉ là hàng lâm, liền có thể làm cho cả Danh Sư đại lục không chịu nổi mà tùy thời sụp đổ, thật muốn ra tay, đừng nói một chủng tộc, tất cả chủng tộc trên đại lục liên hợp cũng không đỡ được.
- Yên tâm!
Biết đối phương lo lắng, Trương Huyền khoát tay áo nói:
- Các ngươi đi tìm Cổ Thánh có thể lôi kéo khác đi, ta một thân một mình đi vào vương thành là được!
Đi tìm Long huyết, người càng ít càng tốt, dựa vào phù lục ngụy trang thần kỳ, thêm vào Ngoan Nhân, Yêu Dị Huyền Đao, coi như thật gặp được nguy hiểm, chạy trốn không khó lắm.
Thảo luận xong, hai bên chia ra hành động.
Lần nữa trở lại Dị Linh vương thành, Trương Huyền lần nữa tìm được Lưu Dương.
Bởi vì là Thần Dung Hoàng mang đến, mặc dù tài năng xuất chúng trong thế hệ trẻ tuổi, nhưng địa vị vẫn hết sức khó xử.
Nếu không phải danh khí cực lớn, có rất nhiều thủ đoạn, chỉ sợ sớm đã bị độc thủ.
- Đến cùng xảy ra chuyện gì?
Ngồi ở trong tĩnh thất, Trương Huyền phong cấm bốn phía, kìm nén không được nghi ngờ trong lòng.
Học sinh này của mình, ở Thanh Nguyên đế quốc để thư lại rời đi, sau đó liền bặt vô âm tín, vốn cho rằng bị cái gì bất trắc, hoặc lâm vào một ít hiểm địa, nằm mộng cũng nghĩ không ra, đến nơi này, còn được Thần Dung Hoàng truyền thừa.
Ở dưới Dị Linh tộc đệ nhất Hoàng giả toàn lực bồi dưỡng, tu vi vậy mà giống như rất nhiều đệ tử, cũng đạt tới Bất Hủ cảnh đại viên mãn, so với bản thân không kém chút nào.
Thấy lão sư hỏi thăm, Lưu Dương không có gấp trả lời, mà đầu gối mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất:
- Học sinh không từ mà biệt, để lão sư lo lắng, tội đáng chết vạn lần!
Danh Sư đại lục tôn sư trọng đạo, lão sư càng đối với hắn ân trọng như núi, mà hắn làm học sinh, vậy mà xoay người rời đi, thực là đại bất kính.
- Không có việc gì liền tốt!
Trương Huyền khoát tay áo.
Tình huống lúc đó, mặc dù đối phương làm không đúng, nhưng cũng có thể hiểu.
Trịnh Dương trở thành chiến tử, tiền đồ vô lượng; Triệu Nhã trở thành Băng Nguyên cung thiếu cung chủ, hùng cứ một phương; Vương Dĩnh, Viên Đào, Ngụy Như Yên, Lộ Xung... mỗi một cái đều có con đường thuộc về mình.
Mà hắn, lại suýt chút nữa liên lụy mình bị Danh Sư đường bắt giam, trong lòng áp lực có thể tưởng tượng được.
- Đa tạ lão sư khoan dung độ lượng!
Thấy lão sư không có ý tứ trách tội, trong lòng Lưu Dương tràn đầy cảm động, cũng không đứng dậy, tỉ mỉ kể ra.
- Lúc ấy rời Thanh Nguyên thành, ta cảm thấy bản thân là phế vật, so sánh với những sư huynh đệ khác, cái gì cũng tệ, trong lòng vô cùng ảm đạm, không có nhìn phương hướng, ngộ nhập một sào huyệt Thánh Thú, suýt chút nữa bị giết, trong lúc vô tình nghịch hướng vận chuyển công pháp lão sư truyền thụ, kết quả thả ra sát lục chân khí có thể so với Dị Linh tộc!
- Nghịch hướng vận chuyển công pháp?
Trương Huyền sững sờ.
- Vâng!
Lưu Dương lên tiếng, chân khí trong cơ thể xoay một cái, Trương Huyền quả nhiên cảm thấy, một cỗ sát lục chân khí nồng đậm áp bức đến, cho người ta một loại cảm giác như Dị Linh hoàng thất.
Độ tinh thuần so với Thần Dung Hoàng vậy mà không hề yếu.
- Công pháp bản rút gọn, vậy mà cũng có công hiệu như thế?
Con mắt Trương Huyền sáng lên.
Trước đó vẫn cho là, ngụy trang ra sát lục chân khí của Dị Linh tộc, là năng lực đặc thù của Thiên Đạo chân khí, không nghĩ tới Thiên Đạo công pháp bản rút gọn, nghịch hướng vận chuyển, cũng có hiệu quả như thế.
Đương nhiên, khả năng cũng liên quan đến cá nhân, đám người Trịnh Dương, Triệu Nhã, đồng dạng tu luyện loại pháp quyết này, nhưng không có loại kỳ ngộ này.
- Ta nghịch chuyển công pháp, may mắn giết chết Thánh Thú, nhưng cũng bị trọng thương, bởi vì khí tức quá mức nồng đậm, đưa tới Dung Hoàng bệ hạ, hắn phát hiện thiên phú cùng năng lực của ta, muốn truyền thụ cho ta truyền thừa!
Lưu Dương rơi vào hồi ức:
- Lão sư nguyện vọng chính là diệt Dị Linh tộc, nếu như ta có thể lẫn vào trong đó, có lẽ sẽ có thể giúp trợ lão sư, liền đáp ứng...
Trương Huyền nhíu mày.
Lưu Dương tu luyện chính là mình truyền thụ cho Thiên Đạo công pháp bản rút gọn, thân thể sớm đã đạt được cải thiện, thể chất tăng cường, ở toàn bộ Danh Sư đại lục, thiên phú được cho khá cao.
Nghịch chuyển công pháp, hình thành sát lục chân khí, bị Thần Dung Hoàng tán thưởng, không gì đáng trách, nhưng... quá trùng hợp a!
Đường đường Dị Linh tộc đệ nhất Hoàng giả, ở Danh Sư đại lục, phát hiện một “Dị Linh thiên tài” chẳng lẽ không có mảy may nghi ngờ?
- Ta cùng Lạc Nhược Hi, từ Thanh Nguyên đế quốc rời đi, Nhược Hi là Linh Thần, Thần Dung Hoàng là thuộc hạ của nàng... Sẽ có chút liên quan hay không?
Trong lòng hơi động, kìm nén không được hỏi:
- Ngươi đi theo sau lưng Dung Hoàng, có thấy được Lạc Nhược Hi? Cũng chính là Lạc lão sư ở Hồng Viễn học viện không!
Lạc Nhược Hi ở Hồng Viễn Danh Sư học viện làm lão sư, gặp mặt qua đám người Lưu Dương, Vương Dĩnh.
Nếu như hai người gặp nhau, khẳng định có thể nhận ra.
- Chưa thấy qua Lạc lão sư...
Lưu Dương lắc đầu.
Trương Huyền nhíu mày.
Chẳng lẽ đoán sai?
Nếu như không phải, như vậy cũng bị Thần Dung Hoàng gặp, vận khí có phải quá tốt hay không?
- Cái kia... Ngươi có nghe nói qua Linh Thần không?
Trương Huyền lần nữa nói.
- Dị Linh tộc, người nào không biết Linh Thần?
Lưu Dương cười cười:
- Nàng là tín ngưỡng của Dị Linh tộc, xem như ba đại Hoàng giả cũng không dám láo xược! Sở dĩ Dung Hoàng bệ hạ có thể tìm được ta, nghe nói chính là đạt được Linh Thần chỉ dẫn... Bất quá, đối phương là Thần Linh, ta cũng chỉ nghe tin đồn, không có tư cách chiêm ngưỡng mà thôi!
- Linh Thần chỉ dẫn?
Trương Huyền cười cười.
Xem ra đoán không sai.
Thần Dung Hoàng có thể thu học sinh của mình làm truyền nhân, có cái bóng của Lạc Nhược Hi ở bên trong.
Chỉ bất quá, đối phương gặp qua Lưu Dương, biết hắn là Nhân tộc, để hắn lẫn vào Dị Linh tộc, đến cùng vì cái gì?
Càng nghĩ càng không hiểu.
- Đi tới nơi này, ta phát hiện nghịch chuyển công pháp, hấp thu lực lượng Huyết Nguyệt tiến bộ cực nhanh, Dung Hoàng bệ hạ đối với ta cũng vô cùng tốt, từng chuyên môn chủ trì tế tự, cho ta tăng thực lực lên! Bởi vậy, ngắn ngủi mấy tháng thời gian, đã đột phá Đại Thánh ràng buộc, đạt đến cảnh giới bây giờ!
Được Thiên Đạo chân khí bản rút gọn tẩy tủy, tư chất của Lưu Dương vốn rất tốt, lại có Lạc Nhược Hi lặng lẽ chăm sóc, càng đạt được Dị Linh tộc đệ nhất Hoàng giả tự tay bồi dưỡng, muốn không cường đại cũng khó khăn.
- Vì lẽ đó, ta từ trong thế hệ trẻ tuổi trổ hết tài năng... ở vương thành xông ra danh khí không nhỏ, về sau Dung Hoàng bệ hạ có chuyện rời đi, Linh Hoàng, Tinh Hoàng trở về, nói hắn đã bị Danh Sư đường chém giết, ta cũng bị gạt bỏ!
Lưu Dương giải thích tình hình hiện tại một chút.
Hắn là Dung Hoàng mang tới, lại tiếp nhận đối phương truyền thừa, nếu không phải bởi vì rất có danh khí, làm người lại cơ cảnh, khả năng đã sớm giống như những người khác, chết xương cốt không thừa.
Dù vậy, hiện tại cũng không dám đi ra ngoài, sợ hơi không cẩn thận, liền rơi vào cạm bẫy của đối phương.
Đương nhiên, cũng có thể là bởi vì hắn hiện tại không có thực quyền gì, Linh Hoàng cùng Tinh Hoàng mới không để ý tới, nếu như khống chế quân đội, khẳng định đã sớm dữ nhiều lành ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận