Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Trần Nhạc Dao thái độ

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

- Ngươi, ngươi...
Trần Nhạc Dao nói không ra lời.
Thực lực của nàng không kém Trương Khiêm bao nhiêu, người sau bị đập nằm rạp trên đất, không thể động đậy được, đã nói rõ nàng ở trước mặt đối phương, cũng qua không được một chiêu!
Thật muốn xuất thủ, tuyệt đối là tự rước lấy nhục!
Không phải chỉ là Nguyên Thần cảnh đỉnh phong sao? Tại sao lại lợi hại như vậy? Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng xuống, may mắn vừa rồi Trương Khiêm nhảy ra, nếu không con cóc nằm trên đất kia khẳng định là mình...
Thật như vậy mà nói, cái gì mỹ nữ, cái gì thân phận đều sẽ không còn tồn tại, mất mặt cũng có thể ném chết.
- Ngươi đến cùng là ai?
Tú quyền xiết chặt, nhịn không được nhìn qua.
Dựa theo đạo lý, người có loại thực lực này, không nên yên lặng vô danh, sao chưa từng nghe qua? Mấu chốt nhất là, trẻ tuổi như vậy liền có loại thực lực này, càng tới tham gia Thánh Tử điện tuyển chọn, hẳn là có thân phận cùng lai lịch...
Làm sao có thể cố ý tìm phiền toái? Chẳng lẽ hắn thật nhận biết thiếu cung chủ, là một trong những người theo đuổi của nàng?
- Tại hạ là một vị Danh Sư thất tinh từ Thanh Nguyên đế quốc tới, không có danh khí gì! Yên tâm đi, ta không có ác ý, chỉ là đơn thuần muốn hỏi một chút mà thôi.
Trương Huyền nói.
Tại chỗ như Thanh Nguyên đế quốc, Hồng Viễn đế quốc, danh tiếng của hắn rất lớn, nhưng ở đây, coi như nói ra cũng không có người biết.
- Thanh Nguyên đế quốc?
Trần Nhạc Dao lắc đầu.
Quả thực là địa phương nhỏ.
Bát đại phong hào đế quốc, đế quốc này gần như yếu nhất, cách nơi này lại xa, không nghĩ tới địa phương vắng vẻ như thế, lại có thiên tài lợi hại thế kia.
- Ngươi... Thật biết thiếu cung chủ của chúng ta?
Chần chờ một chút, nhịn không được nói.
Thiếu cung chủ hình như chính là ở phương hướng Thanh Nguyên đế quốc được tìm trở về, chẳng lẽ trước khi tới Băng Nguyên cung, đã nhận biết vị này?
- Ừm!
Trương Huyền gật đầu.
Triệu Nhã là học sinh hắn một tay mang ra, từ Thiên Huyền vương quốc từng bước một đi tới, quan hệ nào chỉ là nhận biết đơn giản như vậy?
- Nàng đi Băng Nguyên cung, ta có chút lo lắng, nhìn thấy cô nương mới muốn hỏi thăm một chút, thật không có ý tưởng gì khác.
Trương Huyền cười cười, giải thích.
- Như vậy, nói cho ngươi một chút cũng không sao...
Thấy ánh mắt đối phương thành khẩn, dừng lại phút chốc, Trần Nhạc Dao mới nói:
- Thật ra thì sự tình của thiếu cung chủ, ta cũng biết không nhiều, chỉ biết nàng tu luyện cực kỳ khắc khổ, tiến bộ cực nhanh... Mặc dù tới Băng Nguyên cung không lâu, thực lực lại sớm vượt qua chúng ta, đạt đến tình trạng cao thâm khó dò, còn tin tức cụ thể, ta cũng không quá rõ...
Nói đến đây, nàng cũng hơi đỏ mặt.
Mặc dù thiên tư của nàng không tệ, ở Băng Nguyên cung có chút danh tiếng, nhưng thân phận so sánh với thiếu cung chủ, còn kém quá xa.
Bình thường ngay cả cơ hội tiếp xúc cũng không có, trong hơn nửa năm, cũng chỉ xa xa gặp qua một lần, coi như để nàng nói rõ chi tiết, cũng nói không được cái gì.
- Thực lực vượt qua các ngươi?
Trương Huyền gật đầu.
Triệu Nhã là Thuần Âm thể, một khi mở ra, tu vi tất nhiên sẽ bạo tăng, vượt qua Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong quả thực không khó.
- Xem ra lão sư như ta cũng phải tăng thêm tốc độ...
Trương Huyền cười khổ một tiếng.
Thân là lão sư, nếu như lần sau gặp mặt, ngay cả tu vi của học sinh cũng không bằng, thì quá xấu hổ.
- Đa tạ báo cho, quấy rầy...
Biết thân phận chênh lệch, đối phương không biết cũng bình thường, Trương Huyền không hỏi thêm nữa.
Triệu Nhã thành thiếu cung chủ, tu vi lại vượt qua Xuất Khiếu cảnh, nói rõ Băng Nguyên cung không bạc đãi, như vậy mình liền yên lòng.
Học sinh có khả năng đi càng xa, trở nên mạnh hơn, đối với hắn mà nói, cũng là một loại khẳng định.
Bàn tay trảo một cái, buông ra áp chế với Trương Khiêm, làm cái lễ tiết, liền xoay người trở lại địa phương trước đó.
- Không cần khách khí...
Thấy hắn trực tiếp rời khỏi, cũng không nhiều lời, thậm chí ngay cả mình cũng không có nhìn nhiều, khuôn mặt của Trần Nhạc Dao đỏ lên, cực kỳ xấu hổ.
Trước đó cho rằng đối phương cố ý bắt chuyện, muốn kéo quan hệ với Băng Nguyên cung, hiện tại xem ra căn bản không phải!
Người ta quả thực là tới hỏi thăm.
Biết sớm như vậy, liền không tự mình đa tình, còn liên lụy thiên tài của Trương gia...
Nghĩ đến nơi này, vội vàng nhìn lại, chỉ thấy Trương Khiêm mất đi áp chế, giãy dụa đứng dậy, khắp khuôn mặt là phát cuồng cùng dữ tợn.
- Đáng ghét...
Hàm răng cắn chặt, vị thiên tài Trương gia này cực kỳ không cam lòng.
Vốn muốn ở trước mặt mỹ nữ biểu hiện một chút, thuận tiện lôi kéo quan hệ, kết quả bị một chiêu đánh nằm rạp trên mặt đất, mất mặt xấu hổ, buồn bực sắp muốn điên rồi.
Bất quá một chiêu qua đi, cũng biết thực lực của đối phương, căn bản không phải hắn hiện tại có thể chống lại, mặc dù tức giận, lại không dám tiếp tục tiến lên, tự rước lấy nhục.
- Ngươi không sao chứ...
Tức đến khó chịu, chỉ thấy Trần Nhạc Dao ở một bên quan tâm nhìn qua.
- Ta không có việc gì!
Trương Khiêm hơi đỏ mặt, muốn mở quạt xếp trong tay ra, che lại khuôn mặt, lại phát hiện cây quạt đã gãy nửa đoạn, vừa rồi đối đầu, dù kết thúc rất nhanh, nhưng uy lực cực lớn, cây quạt bình thường căn bản không chịu nổi, đã nổ đến biến hình.
- Không có việc gì liền tốt, ngày hôm nay làm phiền Trương sư thay ta ra mặt, có điều, vị bằng hữu vừa rồi kia hẳn là không có ác ý, mong đừng nhớ ở trong lòng!
Trần Nhạc Dao cười cười.
Đối phương là ra mặt thay nàng, mới chật vật như thế, dù không có giúp được gì, nhưng vẫn rất cảm kích.
Còn vị kia, là nàng hiểu lầm đối phương, mới sinh ra cục diện như thế này, trong lòng cũng rất xấu hổ.
- Không có ác ý? Miệt thị Trương gia chúng ta, liền tội không thể tha!
Nghe được Trần Nhạc Dao thay đối phương nói chuyện, Trương Khiêm càng thêm tức giận.
- Tiên tử không cần nhiều lời, chuyện này đã không liên quan gì đến ngươi, hắn sỉ nhục Trương gia ta, càng ra tay với ta, đã không đội trời chung, không giáo huấn một lần, về sau ta ở Thánh Tử điện còn có uy nghiêm gì?
Thân là con cháu Trương gia, mới đến, còn không có thông qua khảo hạch, liền bị người hành hung một trận, tuyệt đối là sỉ nhục lớn nhất, không báo thù rửa hận, về sau còn có mặt mũi nào ở chỗ này?
- Cái này...
Trần Nhạc Dao không biết nên trả lời như thế nào.
Đối phương nói không sai, sự tình phát triển đến bây giờ, quả thực đã không có liên quan gì tới nàng.
- Trương Dụ, ngươi đi qua hỏi thăm một chút, tiểu tử này có lai lịch gì, vì sao Trương Cửu Tiêu lại giúp hắn!
Mặc dù tức giận, nhưng Trương Khiêm không phải hạng người lỗ mãng, dừng lại một chút, quay đầu phân phó một tiếng.
Nương theo nói, một thanh niên nhẹ gật đầu, lặng lẽ đi vào đám người? Loại thiên tài như hắn, bên cạnh đều có một ít thuộc hạ, phụ trách việc vặt bình thường, Trương Dụ chính là người như vậy.
Thời gian không dài liền đi trở về, ôm quyền bẩm báo:
- Thiếu gia, ta đã thăm dò được tin tức, là thiên tài của Thanh Nguyên đế quốc tuyển ra, Hồng Viễn Danh Sư học viện viện trưởng, từng xông Danh Sư đường của Thanh Nguyên đế quốc thành công, thiên phú và thực lực đều cực mạnh!
Rất nhiều chuyện của Trương Huyền, đều ghi lại ở Danh Sư đường, chỉ cần đi thăm dò, rất dễ dàng biết tin tức.
- Hồng Viễn Danh Sư học viện? Không đáng giá nhắc tới!
Trương Khiêm khẽ cười một tiếng, ngay sau đó lông mày nhăn lại:
- Bất quá, có thể xông đường thành công, thiên phú xác thực bất phàm!
Loại địa phương nhỏ như Hồng Viễn đế quốc, cái gọi là viện trưởng, ở trong mắt hắn không khác thôn trưởng ở nông thôn, không quan trọng gì, nhưng có thể xông đường thành công...
Liền không đơn giản như vậy!
Xông đường, có hạn chế cấp bậc Danh Sư, nói cách khác, Danh Sư xông đường, cấp bậc không thể vượt qua đẳng cấp cao nhất của Danh Sư đường địa phương, hơn nữa nhất định phải sinh trưởng ở địa phương này, không thể là tổng bộ đi xuống.
Có hai điều kiện này, từ khi đại lục có chức nghiệp Danh Sư, vài vạn năm qua, cũng chỉ có mấy người thành công, tên này lại có thể hoàn thành, thiên phú mạnh có thể nói kinh khủng!
- Lợi hại hơn nữa, cũng chỉ là tiểu tử ở nông thôn mà thôi, nếu vừa rồi thiếu gia vận dụng lực lượng huyết mạch, khẳng định không phải là đối thủ!
Trương Dụ nói.
Thánh Nhân quý tộc, cường đại nhất không phải thiên phú, mà là huyết mạch.
- Vận dụng huyết mạch, đánh bại hắn quả thực không khó! Nhưng mỗi vận dụng một lần, hao tổn sẽ rất lớn, trong thời gian ngắn không thể khôi phục, làm không cẩn thận còn có thể chậm trễ khảo hạch...
Trương Khiêm lắc đầu.
Không phải hắn không muốn động, mà là không dám.
Một khi sử dụng huyết mạch, tiêu hao quá lớn, coi như dạy dỗ được tên này, lại bởi vậy chậm trễ Thánh Tử điện khảo hạch mà nói, về đến gia tộc, cũng sẽ bị trừng phạt.
Đi vào Thánh Tử điện, Trương gia cũng cực kỳ chú trọng.
- Vậy làm sao bây giờ?
Trương Dụ nhìn qua.
- Không cần khẩn trương!
Trương Khiêm hừ một tiếng, híp mắt lại:
- Biết là ai, trước để cho hắn nhảy nhót vài ngày cũng không sao, đợi Thánh Tử điện khảo hạch xong, ta đi vào lớp tinh anh, còn không phải muốn giáo huấn thế nào liền giáo huấn thế đó?
- Cũng phải...
Trương Dụ bừng tỉnh hiểu ra, không ngừng gật đầu.
Tân sinh của Thánh Tử điện, sẽ dựa theo thành tích khảo hạch tiến hành phân phối, trong đó có lớp tinh anh, cũng có lớp phổ thông, thực lực, thiên phú khác biệt, phương thức bồi dưỡng cũng hoàn toàn không giống nhau.
Lớp tinh anh, tập hợp tất cả tinh anh trong thiên tài, có thể xem như bồi dưỡng Thánh tử, nắm giữ cơ hội tiến nhập nội viện càng lớn.
Mà lớp phổ thông thì hơi yếu.
Mục tiêu của Trương Khiêm chỉ có một, không chỉ thông qua khảo hạch, còn muốn thuận lợi đi vào lớp tinh anh, thành tồn tại đỉnh phong nhất của tất cả học sinh!
- Trở thành tinh anh, quyền hạn tăng lớn, hoàn toàn có thể để cho hắn muốn sống không được muốn chết không xong! Chơi chán, lại ra tay dạy bảo, cho hắn biết người Trương gia không thể đắc tội!
Ánh mắt Trương Khiêm phát lạnh, đột nhiên nhớ tới cái gì, quay đầu nhìn qua:
- Đúng rồi, tiểu tử kia tên gì?
Nói nửa ngày, thậm chí còn đánh một trận, đến bây giờ còn không biết đối phương tên gì.
- Hắn cũng họ Trương, chẳng qua không phải người gia tộc chúng ta... Gọi Trương Huyền!
Trương Dụ nói.
- Trương Huyền? Ngươi nói thanh niên vừa rồi kia gọi Trương Huyền?
Trương Khiêm còn chưa lên tiếng, Trần Nhạc Dao ở một bên đột nhiên sửng sốt, vội vàng nhìn qua.
- Vâng, tên Trương Huyền! Một người hạ đẳng từ Thiên Huyền vương quốc đi ra, thế mà cũng có mặt mang họ Trương...
Trương Dụ cười lạnh khẽ nói, nhưng chưa nói xong, liền cảm thấy thân thể cứng đờ, lập tức bị một cỗ lực lượng băng hàn bao phủ.
Ngay sau đó, liền thấy một bàn tay đánh tới.
Đùng!
Một tiếng vang giòn, Trương Dụ bay ra ngoài, hàm răng rơi đầy đất, không ngừng hộc máu.
- Nhạc Dao tiên tử, ngươi có ý gì?
Trương Khiêm tiến lên một bước, siết chặt nắm đấm.
Ra tay chính là Trần Nhạc Dao, sao mới vừa đã nói tốt, thời gian nháy mắt liền trở mặt?
- Không có gì, Trương Khiêm, quản tốt người của ngươi, còn có chính ngươi, nếu như về sau lại để ta phát hiện bất kính với Trương Huyền Trương sư... Cẩn thận Băng Nguyên cung ta triệt để trở mặt với gia tộc của ngươi!
Chắp hai tay sau lưng, Trần Nhạc Dao nhíu mày, thanh âm không cho phản bác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận