Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ai dám tổn thương hắn?

Nữ tử trước mắt này, mặc dù so với Lạc Thất Thất trước kia thấy qua, đẹp không chỉ gấp mười lần, nhưng khí chất, ánh mắt, nhất cử nhất động, vẫn như cũ có thể thấy được, chính là học sinh đối với hắn hâm mộ ngợi khen, tràn đầy quyến luyến luyện đan… Lạc Thất Thất!
Quen biết ở Huyễn Vũ đế quốc, nghiêm túc học tập, cố gắng tu luyện, chưa hề trái qua mệnh lệnh, cũng không có biểu hiện ra thân phận, để cho người ta sinh thương yêu.
Thanh Nguyên thành từ biệt, chân tình thổ lộ, một câu ta đối với ngươi không chỉ là ưa thích, làm cho người ta tan nát cõi lòng.
Vốn cho rằng lần trước từ biệt, sẽ khó gặp lại, nằm mơ cũng không ngờ tới... Lần nữa gặp mặt, lại là tình cảnh như vậy.
- Sao tiểu công chúa lại là Thất Thất?
Trương Huyền chỉ cảm thấy cả người sắp sụp đổ.
Từ trước đến nay, hắn đều cho rằng Lạc Nhược Hi chính là Lạc gia tiểu công chúa, vì cùng với nàng, liều mạng cố gắng, thậm chí cố ý đi tìm Trương gia phiền phức, cố ý tiếp cận Lạc Huyền Thanh... Thậm chí còn chuyên môn dùng thư viện dò xét qua.
Hiện tại đột nhiên nói Thất Thất là tiểu công chúa, Lạc Nhược Hi không phải... Đầu óc sắp nổ tung, khó mà tiếp nhận.
- Lạc lão sư...
Nhìn về phía Lạc Nhược Hi cách đó không xa, thân thể Lạc Thất Thất cũng run lên.
Nàng biết Trương sư đối với mình chỉ là ưa thích bình thường, không phải là tình yêu nam nữ, nguyên nhân chính là như vậy, nghe đối phương tràn đầy hưng phấn đến đây đón dâu, nàng có chút hoảng hốt, vẫn muốn để ca ca xác nhận.
Hiện tại Lạc Nhược Hi xuất hiện, giờ mới hiểu được, sẽ không phải coi nàng thành đối phương chứ! Hắn chân chính ưa thích, chẳng lẽ là vị này, Danh Sư của Hồng Viễn đế quốc… Lạc sư?
Nếu không, nàng nói Hỏa Nguyên thành mở rộng nội tâm; Khưu Ngô cung ước định tam sinh là có ý tứ gì?
Trong lòng như đao cắt, vừa rồi hạnh phúc trong chớp mắt hóa thành dòng nước, thân thể mềm mại dừng ở tại chỗ, không ngừng run rẩy, cả người có chút hoảng hốt, nói không ra lời.
Tuy dùng Tĩnh Không châu phong ấn tu vi, tai hại rất nhiều, tu vi không đạt tới cảnh giới nhất định, một số ký ức không cách nào khôi phục, nhưng vị trước mắt này quả thực làm nàng động tâm, đi vào nội tâm, dù lúc trước hay hiện tại ký ức hoàn toàn thức tỉnh.
Ý nghĩ của nàng rất đơn giản, chỉ hy vọng có một ngày, nam nhân mình thích có thể ở dưới tình huống muôn người chú ý cưới về nhà chồng...
Nhiều cao thủ như vậy tự thân tới chúc mừng, quả thực là muôn người chú ý.
Nhưng đoán trúng mở đầu, lại không đoán được kết quả.
Khó trách lúc trước Trương sư một mực cự tuyệt, bất kể như thế nào cũng không chấp nhận, thậm chí nói sang chuyện khác... Nguyên lai khi đó đã có người ưa thích, chính là vị trước mắt này.
Nếu không đối phương cũng không có khả năng ở lúc này xông tới, nói ra lời như vậy... Thân thể nhịn không được nhẹ nhàng run rẩy, một câu cũng nói không nên lời, Lạc Thất Thất như ngu ngốc rồi.
- Ngươi đã nói sẽ chờ ta, bất kể khó khăn đi nữa, cũng muốn cùng một chỗ...
Không để ý tới ánh mắt bốn phía, Lạc Nhược Hi nhìn qua.
Nàng bởi vì thân thế, từ trước tới nay không dám có cảm tình, bất kỳ người nào nhìn thấy, đều lạnh lùng như băng, nhưng tâm lạnh lùng, bị vị trước mắt này dần dần hòa tan... Khưu Ngô cung thề non hẹn biển, trả bất cứ giá nào cũng nguyện ý, lúc này mới ngắn ngủi mấy tháng, liền cùng người khác thành thân, đây là chân tình?
- Ngươi hiểu lầm, ta...
Thấy bộ dáng của nàng, Trương Huyền tràn đầy lo lắng:
- Ta vẫn cho rằng Lạc gia tiểu công chúa là ngươi...
- Ta?
Lạc Nhược Hi nghi ngờ.
- Đúng, ngươi không nói qua thân phận của mình, thực lực mạnh mẽ, lại thêm họ Lạc, ta mới cho rằng... Là Lạc gia công chúa luyện hóa Tĩnh Không châu...
Trương Huyền chỉ cảm thấy da đầu nổ tung, không biết giải thích như thế nào.
Người khác nhận sai ngược lại cũng thôi, nhận sai bạn gái, đây là thọ tinh treo cổ, chán sống ah!
Nhưng Nhược Hi đi rồi, một câu không nói, cũng không giải thích đến cùng là ai, trẻ tuổi như vậy liền có thực lực này, đổi lại ai cũng sẽ liên tưởng đến Lạc gia công chúa.
Mấu chốt nhất là... Cơ duyên xảo hợp, cho tới hôm nay mới thôi, trước đến giờ đều không có gặp mặt Lạc gia công chúa, thậm chí ngay cả hình ảnh cũng không thấy.
- Thân phận của ta, tạm thời không thể nói... Như vậy đi, hiện tại theo ta đi, ta dẫn ngươi đi một chỗ!
Thấy hắn lo lắng, Lạc Nhược Hi dừng lại một chút, cũng không biết là tin tưởng hay không tin, mở miệng nói.
- Một chỗ? Nơi nào?
Nghe nàng không có tiếp tục truy cứu, biết có cơ hội giải thích, Trương Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.
- Đi tới ngươi sẽ biết!
Lạc Nhược Hi nhẹ gật đầu, không có nhiều nói, thân thể mềm mại xoay một cái, muốn rời khỏi.
- Tốt...
Trương Huyền chần chờ một chút, cắn răng một cái, muốn đuổi theo.
Làm ra Ô Long như thế lớn, đã khiến đối phương tức giận, nếu như lại mặc cho nàng đi xa, chỉ sợ kiếp này sẽ không cơ hội gặp lại.
- Chậm đã!
Mới đi hai bước, một bóng người ngăn ở trước mặt, chính là Lạc Huyền Thanh, chỉ thấy vị hảo hữu ngày xưa kia, lúc này toàn thân run rẩy, tức giận đến bất cứ lúc nào cũng sẽ nổ tung:
- Trương Huyền, ngươi muốn làm gì, người kia là ai?
- Lạc huynh, ta có việc...
Trương Huyền dừng lại một chút nói, lời còn chưa dứt, chỉ thấy một cái nắm đấm bỗng nhiên giáng xuống.
Phần phật!
Không khí nổ tung, một quyền này tích súc tất cả lực lượng của Lạc Huyền Thanh, không khí bị bóp méo, còn chưa tới trước mặt, liền cảm nhận được đau rát, tựa hồ muốn xé rách người.
- Lạc huynh...
Không nghĩ tới hắn lại đột nhiên ra tay, Trương Huyền lui về phía sau một bước.
- Đừng gọi ta Lạc huynh, ta không gánh nổi!
Lạc Huyền Thanh gầm lên giận dữ, nắm đấm lít nha lít nhít rơi xuống, phảng phất như muốn đánh người trước mắt thành bánh thịt mới có thể cam tâm.
- Ngươi...
Trương Huyền liên tục trốn tránh, muốn giải thích, lại không biết nói như thế nào.
Bản thân cho rằng Lạc Nhược Hi chính là Lạc gia tiểu công chúa, mới đồng ý hôn ước, nhiều người đến đây tham gia đón dâu như vậy, mắt thấy đại hôn sắp tới, đột nhiên rời đi... Nói nhận lầm người... chẳng khác nào xé da mặt Lạc gia, mạnh mẽ đạp lên mặt đất, đổi lại ai cũng sẽ không chịu nổi.
- Là nam nhân thì đừng có trốn tránh, cùng ta đánh, hoặc là ta giết, giẫm lên thi thể của ta rời đi, hoặc giải thích rõ ràng cho ta, người kia là ai, cùng ngươi quan hệ thế nào!
Lạc Huyền Thanh gào thét, không ngừng tấn công, như mọc ra tám cánh tay, trong tức giận, lực lượng cuồng bạo, mặc dù chỉ là Thánh Vực bát trọng sơ kỳ, nhưng phát huy ra lực lượng có thể so với Động Hư cảnh đỉnh phong.
- Lạc huynh, ta...
Trương Huyền lần nữa lui về phía sau.
- Đủ rồi, ta nói không nên gọi ta là Lạc huynh, ta không chịu đựng nổi!
Liên tục công kích không trúng đối phương, Lạc Huyền Thanh cắn răng, lực lượng trong cơ thể nhanh chóng bạo tăng, thời gian nháy mắt liền đạt đến một mức độ kinh người.
Lực lượng huyết mạch!
Hắn không có chút cố kỵ nào, trực tiếp vận dụng lực lượng huyết mạch.
Tê lạp!
Lạc Huyền Thanh thi triển lực lượng huyết mạch, thực lực nhanh chóng bạo tăng, một cái chớp mắt đã có thực lực Thánh Vực cửu trọng sơ kỳ, cổ tay khẽ đảo, một thanh trường kiếm xuất hiện, bỗng nhiên nhanh chóng đâm tới.
Một kiếm này so với nắm đấm vừa rồi mạnh mẽ không biết gấp bao nhiêu lần, nhắm thẳng vào mi tâm, xé rách không gian.
Bản thân Lạc gia liền am hiểu khống chế không gian, lại thêm vận dụng lực lượng huyết mạch, lần này sức mạnh công kích vậy mà đáng sợ hơn Vũ Không cảnh đỉnh phong, xem như loại cường giả này, cũng chống lại không được.
Bất quá mặc dù Trương Huyền là Vũ Không cảnh sơ kỳ, nhưng sức chiến đấu đã có thể so với Đại Thánh, lần nữa nhoáng một cái, tránh khỏi.
- Lạc huynh, lần này là ta không đúng, trở lại sẽ giải thích cặn kẽ cho ngươi...
- Không cần trở lại, cũng không cần giải thích, ngày hôm nay ngươi không chết, chính là ta vong!
Ầm ầm!
Trường kiếm mang theo uy thế xé rách không gian, tiếp tục bổ tới, một chiêu tiếp theo một chiêu, liên tục mấy chiêu chồng chất lên nhau, bốn phía tựa như tạo thành không gian phong bạo.
- Nếu như đâm trúng ta, ngươi có thể thoải mái chút, liền động thủ đi!
Thấy đối phương không cách nào khuyên can, cũng biết sai lầm ở bản thân, Trương Huyền không trốn tránh nữa, ngừng lại.
Phốc!
Trường kiếm đâm thấu vai, xuất hiện một vết thương thật lớn, máu tươi cuồn cuộn chảy xuống.
- Chết!
Đâm thủng bờ vai của hắn, Lạc Huyền Thanh cắn răng một cái, trường kiếm bỗng nhiên run lên, ý định tiếp tục đánh xuống.
Bất quá mới nhúc nhích một chút, liền cảm thấy toàn thân cứng đờ, giống như bị một cỗ lực lượng khổng lồ cầm cố lại, muốn nhúc nhích cũng làm không được.
- Người Lạc Nhược Hi ta ưa thích, ta xem các ngươi ai dám tổn thương hắn!
Ầm ầm!
Một cỗ sóng khí kéo tới, Lạc Huyền Thanh liên tục lui về phía sau, trường kiếm trong tay cũng không giữ được, thẳng tắp bay ra ngoài, trong chớp mắt biến mất ở phía xa, không thấy tung tích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận