Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Người ta mang đi

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------
- Lại có đột phá?
Khúc trưởng lão sững sờ, ngay sau đó con mắt trợn tròn, tràn đầy khó có thể tin.
Từ khi Khổng sư cùng rất nhiều đệ tử của hắn biến mất, trên đại lục như ít đi một thứ gì đó, vài vạn năm tới nay, có thể đột phá đến loại cảnh giới đó, hầu như không có.
Nguyên nhân chính là như vậy, thái thượng trưởng lão mới dạo chơi thiên hạ, tìm kiếm cơ duyên khắp nơi, nhìn xem có thể đột phá hay không... Chẳng lẽ...Thật thành công?
Nếu thật, sẽ là chuyện may mắn của Danh Sư đường, chuyện may mắn của nhân tộc! Loại Danh Sư thực lực này, đối với tu vi, tầm nhìn cùng nhận thức, nhất định càng cao minh hơn, tùy tiện chỉ điểm, sẽ để vô số người được lợi, thậm chí thực lực toàn bộ nhân tộc sẽ vì gia tăng thật lớn.
Chỉ là coi như thật đạt tới loại cảnh giới đó, cũng không nên thoát thai hoán cốt, trở nên ngay cả hắn cũng không nhận ra được a!
- Không sai! Trước kia lão phu cũng không cách nào giải quyết kinh mạch vặn vẹo, ám thương trong cơ thể ngươi, hiện tại đã không coi vào đâu!
Thấy hắn chần chừ, Trương Huyền nói tiếp.
Hiện nay đối phương tin hay không không trọng yếu, trọng yếu là trước hù dọa đối phương, để hắn không dám phản bác, chỉ cần hỏi rõ ràng vị đại trưởng lão này phương pháp giải quyết Khốn Thiên Tỏa, giải quyết xong, liền có thể trực tiếp trốn. Đến lúc đó coi như phát hiện lại như thế nào? Chỉ cần biến trở về dung mạo, coi như đối phương muốn tìm, cũng thẩm tra không ra.
- Không tính là gì?
Thân thể Khúc trưởng lão căng thẳng:
- Ý của ngươi là...Đã có thể giúp ta giải quyết vấn đề trong cơ thể?
- Không sai, Giang Lưu quyết, chân khí chảy ở trong kinh mạch, va đập kịch liệt, sẽ để cho nó xuất hiện vặn vẹo, làm bị thương căn cơ, như dòng sông cọ rửa con đê, đất bị cuốn đi, dược vật bình thường quả thực khó mà trị liệu, nhưng nếu có chân khí càng tinh thuần chảy qua trong đó, không ngừng tẩm bổ, tu bổ thiếu sót, kinh mạch tất nhiên sẽ khôi phục như lúc ban đầu!
Trương Huyền thản nhiên nói.
Đổi lại thiếu hụt khác, hắn bị hạn chế tu vi cùng kiến thức, không cách nào giải quyết, nhưng mà kinh mạch...Đối với hắn mà nói quá đơn giản.
Thiên Đạo chân khí, có thể chữa trị tất cả tổn thương trên kinh mạch, trợ giúp tế bào trong cơ thể khôi phục như lúc ban đầu, vặn vẹo mà thôi, chỉ cần cho đầy đủ chân khí, khôi phục không khó lắm.
- Điểm ấy ta cũng biết, nhưng chân khí càng tinh thuần, tìm kiếm nơi nào?
Còn tưởng rằng biện pháp gì, nghe được cái này, Khúc trưởng lão lắc đầu, tràn đầy bất đắc dĩ.
Thương thế của hắn, đi tìm không ít Y sư cửu tinh chuyên môn nhìn qua, cũng có người đưa ra loại phương pháp này, chỉ là hắn đến Danh Sư cửu tinh, độ tinh thuần của chân khí, đã được cho thiên hạ hiếm thấy, lại đi nơi nào mới có thể tìm được chân khí còn tinh thuần hơn hắn?
- Ngươi thử xem cái này...
Chỉ đợi câu nói này của hắn, ngón tay Trương Huyền búng một cái, một đạo chân khí thẳng tắp bay đi.
Khúc trưởng lão tràn đầy nghi ngờ, ngón tay giơ lên, chân khí hội tụ ở đầu ngón tay, nhìn kỹ, con ngươi nhịn không được co rụt lại.
Đạo chân khí này cực kỳ thấp kém, hẳn là cường giả Nhập Hư cảnh lưu lại, nhưng tinh thuần đến cực điểm, cho người ta một loại cảm giác hưng phấn, như hòa vào tế bào, có thể tuỳ tiện để hắn loại bỏ tổn thương, khôi phục như lúc ban đầu!
Có thể đoán được, nếu như trong cơ thể hắn có loại chân khí này tẩm bổ, kinh mạch vặn vẹo tất nhiên sẽ giống như trước, thực lực cũng sẽ đạt được tiến bộ cực lớn.
- Đạo chân khí này...Từ đâu tới?
Khúc trưởng lão nhịn không được nhìn lại.
- Là ta ngưng luyện ra, chẳng qua hiện tại chỉ nghiên cứu đến Nhập Hư cảnh, kèm theo thời gian tăng thêm, cấp bậc tất nhiên sẽ càng ngày càng cao, ở đây còn có mấy đạo, ngươi có thể thử xem hiệu quả!
Trương Huyền nói xong, lần nữa bắn ra mấy đạo.
- Cảm ơn!
Khúc trưởng lão tiện tay nhận lấy, thần thức lan tràn vào, phát hiện chân khí ở đầu ngón tay tinh thuần đến cực điểm, không có chút cặn bã nào, lúc này mới hít sâu một hơi, đầu ngón tay khẽ động, mặc cho linh khí chui vào.
Xì xì xì xì...
Những linh khí này vừa tiến vào trong cơ thể, lập tức cùng kinh mạch vặn vẹo dung hợp, trước đó kinh mạch khô quắt, nhất thời giống như bọt biển hút nước, trong nháy mắt phồng lên, từ trước đó vặn vẹo trở nên thông suốt, không còn trắc trở.
- Cái này...
Thân thể Khúc trưởng lão rung động.
Nếu như nói trước đó chỉ là suy đoán, cảm thấy thứ này hữu dụng, hiện tại đã thử qua, đối với hắn quả thực có chỗ tốt, hơn nữa thật có thể chữa trị tổn thương trong cơ thể.
Kinh mạch vặn vẹo, mặc dù đối với thực lực ảnh hưởng không tính quá lớn, nhưng lâu dài cũng sẽ trở thành tai hoạ ngầm, để thực lực dần dần hạ thấp, một khi có thể giải quyết, thân thể sẽ một mực duy trì ở thời đỉnh cao, về sau có cơ hội, lần nữa đột phá cũng chưa biết chừng!
Nắm đấm xiết chặt, lần nữa nhìn về phía đối phương, tràn đầy chấn kinh.
Mặc dù ở sâu trong nội tâm, vẫn như cũ cảm thấy đối phương không phải Dương sư, nhưng có thể làm được điểm ấy, tuỳ tiện nhìn ra tai hoạ ngầm trên người hắn, hơn nữa giải quyết, nhất định cũng là nhân vật siêu cấp của đại lục! So với hắn, chỉ mạnh không yếu!
- Khúc trưởng lão, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ!
Thấy đối phương thu chân khí vào trong cơ thể, Trương Huyền cười nhạt một tiếng.
Vừa rồi tất cả trò chuyện đều là truyền âm, nói xong lời này, quay đầu nhìn về phía đại trưởng lão U Nhược Tâm:
- Hôm nay lão phu tới đây thăm hỏi, là vì đồ tôn của ta! Mong đại trưởng lão bỏ qua một con ngựa!
- Đồ tôn? Dương sư có gì dặn dò, cứ nói là được!
Thấy Khúc trưởng lão cùng đối phương truyền âm, sau đó không còn động tác kế tiếp, trong lòng U Nhược Tâm thoáng có chút căng thẳng.
Dương sư nàng chưa thấy qua, nhưng Khúc trưởng lão là trưởng lão Tổng bộ Danh Sư đường, tu vi sâu không lường được, sau khi truyền âm trò chuyện không nói thêm lời, chỉ sợ đã liên lụy đến một ít cơ mật của Danh Sư đường, không phải nàng có thể biết được.
Nói cách khác...Vị Dương Huyền trước mắt này, tám chín phần mười là thật! Thái thượng trưởng lão của Tổng bộ Danh Sư đường, coi như nàng có mười lá gan, cũng tuyệt không dám đắc tội.
- Đồ tôn của ta là Triệu Nhã, từng là Băng Nguyên cung thiếu cung chủ của các ngươi, ngày hôm nay ta được truyền tin, nói các ngươi giam giữ nàng, hơn nữa sử dụng Khốn Thiên Tỏa, khóa lại kinh mạch, cho nên tự mình tới, muốn cầu tình thay nàng, hi vọng đại trưởng lão có thể mở ra gông xiềng, trả nàng tự do!
Thấy Khúc trưởng lão không nhiều nói, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, thanh âm bình thản không gợn sóng, lại mang theo cảm giác áp bách không thể nghi ngờ.
- Triệu Nhã? Là...Là đồ tôn của Dương sư?
U Nhược Tâm dọa đến suýt chút nữa nhảy lên.
Triệu Nhã không phải học sinh của tán tu Trương Huyền sao? Là đồ tôn của Dương sư, chẳng phải chứng tỏ, vị Trương Huyền kia là thân truyền của Dương sư?
- Đại trưởng lão...
Thời điểm nàng tràn đầy chấn kinh, một tiếng la lên dồn dập, Nhị trưởng lão vội vã bay vào, nhìn thấy đại điện nhiều ra hai người, mang theo nghi ngờ, bất quá vẫn vội vàng đi tới trước mặt.
- Làm sao vậy?
Thấy nàng vội vã như thế, U Nhược Tâm cau mày.
- Không tốt... phong ấn của Thanh Phạm điện hoàn hảo không chút tổn hại, nhưng thiếu cung chủ, Triệu Nhã, nàng...không thấy!
Nhị trưởng lão hô hấp dồn dập, vẻ mặt trở nên trắng bệch.
- Không thấy Triệu Nhã?
Con ngươi của U Nhược Tâm co rụt lại, vừa định đi nhìn một chút, đột nhiên nghĩ đến cái gì, quay đầu nhìn về phía Trương Huyền:
- Dương sư...
- Không sai, người là ta mang đi!
Trương Huyền thản nhiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận