Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Tiểu Kính Hải bí ẩn

Nhất Thủy Nhị Ba trận, lấy giọt nước đặc chế làm trận kỳ, sắp đặt ở trong hải dương, theo sóng nước không ngừng dập dờn, cường giả Ngụy Thần cảnh dùng thần thức đặc biệt liếc nhìn, cũng không phát hiện được.
Vị trước mắt này, mới đi đến trước mặt liền nhìn ra... Hơn nữa nói ra trận pháp thiếu hụt, cái nhãn lực này... Quả thực kinh khủng!
- Lưu trưởng lão, Tiên thú Ngụy Thần cảnh ở lân cận là một Huyền Bối Quy, không am hiểu tốc độ, lực lượng Nhất Thủy Nhị Ba trận chấn động, vừa vặn có thể vây khốn đối phương...
Khôi Hiểu tông chủ xen vào nói.
Đã muốn bắt Tiên thú trong hải dương, đối phương mượn thế nước, khẳng định đã sớm cân nhắc đến, sở dĩ vẫn sử dụng trận pháp này, là bởi vì đối tượng muốn bắt là Huyền Bối Quy, loại Tiên thú này bản thân liền không am hiểu tốc độ, cho dù có thế nước, khó mà mượn không nói, chỉ cần khống chế gợn sóng trong đó, ngược lại có thể hình thành gông xiềng, triệt để vây khốn thân thể khổng lồ của nó.
- Huyền Bối Quy hình thể to lớn, am hiểu phòng ngự, tốc độ không tốt, dùng Nhất Thủy Nhị Ba trận quả thực rất tốt, nhưng không nên quên, nơi này là Tiểu Kính Hải, tối nay là đêm trăng tròn, ánh trăng sáng rực...
Trương Huyền cười nói.
- Cái này...
Nhìn nhau, Khôi Hiểu tông chủ và Phong Thiêm trưởng lão đều ngây người.
Nói sự tình trận pháp cùng Huyền Bối Quy, ngươi nói Tiểu Kính Hải cùng mặt trăng làm gì?
- Các ngươi có suy nghĩ hay không, Huyền Bối Quy cũng không phải cảnh giác, mà là đã sớm phát hiện ngươi bố trí trận pháp, chờ đợi trăng tròn đêm nay?
Trương Huyền nói.
Trước đó Phong Thiêm trưởng lão nói, Tiên thú Ngụy Thần cảnh vô cùng cảnh giác, hắn cũng có chút kỳ lạ.
Đối phương là Ngụy Thần, muốn không bị bắt, ai có thể tổn thương nó?
Tình huống như vậy còn đang do dự, khẳng định không phải cảnh giác!
Tận mắt thấy trận pháp cùng cảnh tượng mặt biển, giờ mới hiểu được.
- Đến cùng xảy ra chuyện gì?
Khôi Hiểu tông chủ cũng nhịn không được nữa.
Đối phương nói chưa dứt lời, bọn hắn càng thêm mê mang.
- Tiểu Kính Hải, tựa như mặt kính, các ngươi hẳn đều biết nguyên nhân, cũng không phải tảo biển, mà là mặt nước sinh tồn một loại sinh vật gọi Ngân Diệp Phù Du!
Trương Huyền nói.
Hai người gật đầu.
Ngân Diệp Phù Du, bọn họ đã sớm nghe nói qua, vô cùng nhỏ, nhỏ bé giống như bụi bặm, toàn thân màu bạc, lúc này mới tôn mặt biển lên như kính.
- Đồ ăn của loại phù du này, không phải thực vật, cũng không phải động vật, mà là một loại năng lượng khoáng thạch đặc thù, phía dưới vùng biển này tất cả đều là loại khoáng thạch kia, mới dẫn tới phù du một mực không rời đi, sáng tạo ra Tiểu Kính Hải kỳ lạ!
Trương Huyền nói tiếp.
Lần này chỉ có Phong Thiêm trưởng lão gật đầu.
Hắn đến địa phương này thời gian rất lâu, đặc biệt dò xét qua, quả thực giống như đối phương nói.
- Những phù du này, bình thường không có cái gì, nhưng một khi khoáng thạch phía dưới xuất hiện chấn động hoặc biến cố, các ngươi cảm thấy sẽ xuất hiện tình huống gì?
- Cái này... Khoáng thạch xuất hiện biến cố, phù du khẳng định sẽ nghĩ biện pháp cứu...
Khôi Hiểu tông chủ nói.
Căn cơ bọn chúng sinh tồn dao động, tự nhiên phải bảo vệ.
- Không sai, khẳng định sẽ cứu, một khi đại lượng phù du di động, ngươi xác định Nhất Thủy Nhị Ba trận của ngươi còn có tác dụng?
Trương Huyền cười nói.
Phong Thiêm á khẩu không trả lời được.
Nhiều phù du như vậy, mỗi một cái đều giống như bụi bặm, một hai cái không quan trọng, số lượng vô số đồng thời động, trận pháp cường đại tới đâu cũng sẽ trong nháy mắt sụp đổ, làm không cẩn thận còn trở thành ràng buộc của mình, đừng nói bắt Tiên thú, làm không cẩn thận chính mình cũng sẽ bị giam ở trong đó, lại không cách nào chạy trốn.
- Những quáng thạch này chôn sâu ở đáy biển không biết đã bao nhiêu năm, từ trước đến giờ không động, hẳn là sẽ không xuất hiện biến cố! Lại nói... Cùng trăng tròn có quan hệ gì?
Khôi Hiểu tông chủ hỏi.
Nếu như những quáng thạch này dễ dàng xảy ra biến cố, khẳng định đã sớm xuất hiện, một mực không có, chứng minh vô cùng ổn định.
- Trước kia không có xuất hiện qua, không có nghĩa là hiện tại sẽ không xuất hiện, hơn nữa nguyên nhân xuất hiện, liên quan đến các ngươi!
Trương Huyền nói.
- Cùng chúng ta liên quan đến?
Hai người nhìn nhau, lần nữa mê hoặc.
Cái này đến cùng là gì a, tại sao lại liên quan tới chúng ta?
- Huyền Bối Quy, thích nhất chính là đồ vật lóe sáng, không có đoán sai, các ngươi đặt ở đáy biển, dùng để hấp dẫn nó, hẳn là một ít Ngân Toản Tinh Thạch vô cùng trân quý a!
Trương Huyền nói:
- Loại tinh thạch này, đặt ở trong biển sâu, so với dạ minh châu còn chói mắt hơn mấy trăm lần, dù cách nhau vạn dặm cũng có thể thu hút Huyền Bối Quy đến, nhưng các ngươi có bao giờ nghĩ tới, chỉ cần là năng lượng, thì sẽ không bỗng dưng xuất hiện! Dạ minh châu cũng cần ban ngày hấp thu ánh sáng Thái Dương, mới có thể ở buổi tối thả ra quang minh! Ngân Toản Tinh Thạch chói mắt như vậy, năng lượng từ đâu đến? Không muốn nói với ta, là những Ngân Diệp Phù Du này, ngươi dám hấp thu năng lượng trong cơ thể những vật kia, nó tuyệt đối sẽ nuốt ngươi tại chỗ!
- Cái này...
Hai người ngẩn ngơ.
Bọn họ vẫn cho là từ bên trong phù du hấp thu năng lượng, chẳng lẽ không phải?
Dường như nhìn ra ý nghĩ của bọn hắn, Trương Huyền nói tiếp:
- Cái đồ vật này, là từ trong khoáng thạch hấp thu lực lượng, mà đêm trăng tròn, trăng tròn giữa trời, chính là thời điểm Ngân Diệp Phù Du phản xạ ánh trăng mãnh liệt nhất, khi đó bọn chúng suy yếu nhất, hấp thu năng lượng cũng lớn nhất! Lúc này, phía dưới lại toát ra một Ngân Toản Tinh Thạch cũng đang hấp thu... năng lượng khoáng thạch cung cấp có hạn, rất dễ dàng xuất hiện biến cố! Nhẹ thì mặt đất lay động, nặng thì Tiểu Kính Hải sẽ xuất hiện vòng xoáy khổng lồ, thôn phệ sinh mệnh lui tới!
- Nếu là như vậy, trận pháp của ta quả thực sẽ mất đi tác dụng, nhưng Huyền Bối Quy khẳng định cũng sẽ bị hạn chế, làm không cẩn thận đồng dạng rơi vào trong đó không thể chạy trốn...
Phong Thiêm trưởng lão hỏi.
Một khi những phù du này bạo động, đối với trận pháp là có chỗ xấu, nhưng đối với Huyền Bối Quy cũng chưa hẳn tốt ah, vì sao nhất định phải đợi đến đêm trăng tròn?
- Không có cách nào chạy trốn?
Trương Huyền cười nhạo:
- Ngươi quá coi thường Tiên thú Ngụy Thần cảnh! Nó phòng ngự vô địch, một khi xuất hiện bạo động, chỉ cần ba cái hô hấp, đối phương liền có thể nuốt lấy Ngân Toản Tinh Thạch của ngươi, tinh thạch đi vào trong cơ thể nó, lại có phương pháp tiêu hóa, liền thành năng lượng của nó, các ngươi cảm thấy những phù du kia sẽ làm sao?
- Khẳng định sẽ công kích nó...
Phong Thiêm trưởng lão nói một câu, đồng tử đột nhiên co rút lại:
- Ngươi ý tứ... Huyền Bối Quy đã sớm phát hiện kế hoạch của ta, cố ý đợi đến đêm trăng tròn, không chỉ muốn phá trận pháp, còn muốn mượn cơ hội nuốt Ngân Diệp Phù Du, thậm chí... Còn có ta?
Phù du công kích Huyền Bối Quy, đương nhiên sẽ bị thôn phệ, lúc này trận pháp đã phá hoại, mình bị vây ở trong phù du, không thể chạy trốn... Vốn muốn đi săn, lúc này vô cùng có khả năng ngược lại biến thành con mồi!
Nếu thực như thế liền đáng sợ!
Bản thân vẫn cảm thấy nắm giữ toàn cục, đối phương nhất định sẽ dính đòn, không nghĩ tới, dĩ nhiên ở trong thiết kế của đối phương.
- Ngươi? Thực lực của ngươi, hẳn là nó còn không để vào mắt, thật muốn ăn ngươi, đã sớm động thủ, nó càng muốn ăn hơn có thể là... Khôi tông chủ!
Trương Huyền gật đầu.
- Ta?
Khôi Hiểu sững sờ.
- Nếu như ta không ở đây, bây giờ chỉ sợ ngươi đã đi vào đáy biển, chờ Huyền Bối Quy mắc câu a!
Trương Huyền cười nói:
- Các ngươi đợi đối phương, nếu như lúc này, toàn bộ Ngân Diệp Phù Du vọt tới, phong tỏa huyệt đạo cùng kinh mạch toàn thân ngươi thì sao?
- Cái này...
Toàn thân Khôi Hiểu tông chủ cứng đờ.
Đối phương nói không sai.
Nếu như Lưu trưởng lão không đến, hắn rất có thể sẽ cùng Phong Thiêm trưởng lão chờ ở trong biển, đến lúc đó một khi phù du phát sinh rung chuyển, lấy thân thể giống như hạt bụi của bọn chúng, phủ kín huyệt đạo, để tiên lực hắn trong thời gian ngắn không cách nào vận chuyển, là vô cùng bình thường!
Dù sao hắn không có phòng ngự mạnh mẽ như Huyền Bối Quy.
Lúc này Tiên thú Ngụy Thần cảnh kia nhân cơ hội đánh lén... Thực lực bản thân coi như rất mạnh, khẳng định cũng sẽ trúng chiêu!
Tình huống đối phương nói, toàn bộ ở trong đầu thôi diễn một lần, thân thể Khôi Hiểu tông chủ càng ngày càng lạnh.
Nếu thực như thế, hắn bị giết, bị đối phương nuốt lấy, tỷ lệ có thể đến tám thành!
Nói cách khác...
Giống như vị Lưu trưởng lão trước mắt này nói, mình thiết kế Huyền Bối Quy, đối phương cũng thiết kế mình... Cho rằng người ta là con mồi đơn giản, nằm mộng cũng nghĩ không ra, chân chính biến thành con mồi chính là mình!
Một khi không có phát hiện, ngày hôm nay chết, vô cùng có khả năng chính là mình, coi như dựa dẫm bảo vật có thể chạy thoát, khẳng định cũng nguyên khí tổn hao nhiều!
Đáng sợ!
Khó trách có thể trở thành cường giả Ngụy Thần cảnh, những Tiên thú sinh tồn ở trong đại dương này, quả nhiên không thể coi thường...
- Lưu trưởng lão, cái kia... Bây giờ nên làm gì?
Trầm tĩnh phút chốc, Phong Thiêm trưởng lão nhịn không được nhìn qua.
Giờ phút này hắn đối với Lưu trưởng lão phục sát đất, thậm chí vượt qua Khôi Hiểu tông chủ.
Thời điểm không biết làm sao, trực tiếp hỏi ra.
- Rất đơn giản, trận kỳ ngươi sắp đặt Nhất Thủy Nhị Ba trận còn không?
Trương Huyền cười nói.
- Còn...
Cổ tay khẽ đảo, lòng bàn tay lơ lửng ra mấy chục giọt nước.
Thoạt nhìn giống nước như đúc, nhưng thật ra là trận kỳ đặc biệt luyện chế, có thể hòa vào trong nước, hình thành trận đồ đặc thù, tùy thời kích phát ra lực lượng trận pháp.
- Có thứ này liền tốt, nó muốn thiết kế chúng ta, chúng ta vừa vặn thay đổi trận pháp, âm lại nó...
Trương Huyền cười nhạt một tiếng, ngón tay ngoắc ngoắc, giọt nước trong tay Phong Thiêm trưởng lão lập tức bay đi.
- Đi!
Lông mày giương lên, chân khí Trương Huyền run lên.
Phần phật!
Mấy chục giọt nước lập tức rơi lả tả ở trong Tiểu Kính Hải, biến mất không thấy gì nữa.
- Cái này...
Thấy hắn thoáng cái liền bắn tất cả giọt nước ra, không chần chờ chút nào, Phong Thiêm trưởng lão ngẩn ngơ.
Còn là lần đầu tiên nhìn thấy bày trận như vậy!
Tốc độ quá nhanh đi!
- Đi xuống chờ xem...
Làm xong, Trương Huyền cũng không nhiều lời, nhẹ nhàng cười một tiếng.
- Cứ chờ như thế?
Khôi Hiểu tông chủ có chút khó tin.
- Vâng, chờ Huyền Bối Quy xuất hiện, tất cả giống như trước đó ngươi thiết kế, đừng có động tác khác...
Trương Huyền gật đầu.
- Dựa theo hắn nói làm đi!
Thấy hắn tự tin, trước đó lại nói rõ chi tiết sự tình, Khôi Hiểu tông chủ dừng lại một chút, nói.
- Vâng!
Phong Thiêm trưởng lão không nói nhiều, điều khiển thuyền nhỏ, thẳng tắp chạy tới giữa Tiểu Kính Hải.
Rất mau đến chính giữa.
- Ngay ở chỗ này...
Phong Thiêm trưởng lão gật đầu, tay trảo một cái, một cái vòng xoáy xuất hiện, đi đầu bay vào, thuyền nhỏ cũng bị hắn thu vào nhẫn.
Trương Huyền cùng Khôi Hiểu tông chủ theo sát, thời gian không dài, liền đến đáy biển u ám.
Bạn cần đăng nhập để bình luận