Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Nghiệp chướng ah!

Những bảo vật này có thể nói giá trị xa xỉ, trọng yếu nhất chính là, còn có rất nhiều viên nội đan Thánh thú. Mặc dù tuổi thọ Thánh thú dài hơn nhân loại, nhưng cuối cùng sẽ chết, lại thêm chiến đấu tổn thương, nhiều năm tích luỹ xuống, nội đan Thánh thú trong không gian giới chỉ, đã đạt đến mức làm người nghe kinh hãi, chừng mấy trăm viên!
Mỗi một viên đều có giá trị không nhỏ, thật muốn bán ra, tuyệt đối là cái giá trên trời. Nhìn tất cả bảo vật một lần, Trương Huyền sợ hãi thán phục. So sánh với tên này, lúc trước cái gọi là giàu có của hắn, thật giống như nhà quê, nghèo đến không có cách nào gặp người.
- Lấy được nhiều đồ tốt như vậy, công lao của ngươi không nhỏ! Cần ta ban thưởng gì không?
Tràn đầy cao hứng, Trương Huyền nhìn về phía Kim Nguyên đỉnh cách đó không xa. Cái không gian giới chỉ này, khẳng định không có tùy thân mang theo, nếu không phải tên này thẩm vấn, có lẽ liền bỏ qua, Kim Nguyên đỉnh bình thường có chút tưng tưng tự luyến, nhưng thời khắc mấu chốt vẫn rất đáng tin.
- Hắc hắc, chỉ cần chủ nhân đừng quên giúp ta tăng thực lực lên là tốt rồi...
Kim Nguyên đỉnh nói.
- Yên tâm đi!
Trương Huyền gật đầu.
Tên này là vũ khí Thánh cấp hạ phẩm, chỉ cần trình độ luyện khí của hắn lại tăng, hoàn toàn có thể giúp tăng cấp bậc. Lúc trước có thể thuận lợi thuần phục đối phương, cũng là bởi vì hứa hẹn chuyện này, nếu không coi như Trương Huyền, nắm giữ thiếu hụt của đối phương, nhưng đường đường là Danh Sư học viện hộ viện Thánh khí, cũng không có khả năng dễ dàng đáp ứng như thế!
Có uy hiếp, có chỗ tốt, mới có thể để cho thuộc hạ trung thành, nếu chỉ uy hiếp mà không có hy vọng cùng tiền đồ, thời gian lâu dài, sớm muộn gì cũng sẽ sinh ra dị tâm. Cùng Kim Nguyên đỉnh đi ra sơn động, lập tức nhìn thấy đám người Xích Viêm Sư, Hổ Đầu thú tiến lên đón.
- Thế nào?
Trương Huyền nhìn qua.
- Bẩm báo chủ nhân, tất cả Linh thú đang chiến đấu, đã tập hợp xong xuôi, đều ở dưới chân núi, chờ đợi chủ nhân xử lý!
Xích Viêm Sư vội nói.
Trải qua chuyện lúc trước, bọn chúng đối với vị chủ nhân tuổi không lớn lắm này, tất cả đều khăng khăng một mực, không dám tiếp tục sinh ra hai lòng.
- Đi qua nhìn một chút!
Trương Huyền nhẹ gật đầu, nhanh chân đi tới chân núi. Linh thú của Vân Vụ lĩnh, chỉnh tề xếp ở dưới chân núi, lít nha lít nhít hơn mấy vạn, Trương Huyền đi tới trước mặt, lập tức đưa tới bạo động, cả đám mở to hai mắt nhìn, không rõ ràng cho lắm. Bọn chúng đang chiến đấu với Danh Sư học viện, liền bị gọi đến nơi này, đến cùng xảy ra chuyện gì, Vương giả cùng nhân loại lại đàm phán thế nào, một mực đều không biết.
- Linh thú muốn tăng thực lực lên, không chỉ hấp thu tinh hoa nhật nguyệt, linh khí, còn cần học tập nhân loại, tiến hành tu luyện...
Đi tới trước mặt, Trương Huyền cũng không nói nhảm, âm thanh vang lên.

Hắn đến chân núi, Mi trưởng lão cũng đã tới Lôi Viễn phong. Theo hai người đi Vân Vụ lĩnh đàm phán đến bây giờ đã tiếp cận hai canh giờ, Triệu Bính Tuất trưởng lão đã tập trung tất cả học sinh tới, cũng mang theo thầy Mộc cùng với mấy đại trưởng lão khác tới. Thấy chỉ có một mình hắn về, viện trưởng không thấy tung tích, vẻ mặt mọi người khó coi. Triệu Bính Tuất nhịn không được tiến lên đón:
- Viện trưởng đâu, hắn thế nào?
- Mi Trúc, sao ngươi có thể để viện trưởng đi mạo hiểm như vậy, một khi xảy ra chuyện, làm sao bàn giao với học viện?
Vệ Nhiễm Tuyết trừng mắt, hận không thể đánh Mi trưởng lão một trận. Nghe được Triệu Bính Tuất trở về nói viện trưởng vì ngăn cản chiến đấu, giảm bớt học viên tổn thương, đi tới Vân Vụ lĩnh, tất cả mọi người điên rồi, xém có bị dọa chết tươi.
Vân Vụ lĩnh là địa phương nào? Linh thú, Thánh thú tung hoành, chỉ cần nhân loại đi vào, cơ bản là có đi không về, hiện tại thật vất vả có một vị tân viện trưởng, nếu như vì vậy mà chôn vùi, bọn họ tuyệt đối là tội nhân của lịch sử, ai cũng rửa không sạch.
- Ta...
Mi trưởng lão cười khổ.
Viện trưởng muốn làm gì, coi như muốn ngăn trở, có thể ngăn cản được sao?
- Được rồi, đều đừng nói nữa, tại sao ngươi trở lại, hiện tại sư thúc ở đâu? Tình huống Vân Vụ lĩnh thế nào?
Cắt đứt mọi người chất vấn, thầy Mộc nhìn lại:
- Ta nghe nói mười đại Vương giả của Vân Vụ lĩnh, không có một cái nào là hạng người bình thường, cực kỳ cừu thị nhân loại, tùy tiện qua đàm phán, khẳng định gặp không ít phiền phức a!
Những người khác cũng nhìn lại.
- Phiền phức...
Mi trưởng lão không biết mở miệng như thế nào. Phiền phức là có, chẳng qua không phải bọn họ. Xoắn xuýt một hồi, sắp xếp ngôn ngữ một chút, Mi trưởng lão mới mở miệng.
- Tình huống là như vậy, mười đại Vương giả hẹn chúng ta ở trong một sơn động, trao đổi giải quyết sự tình như thế nào, viện trưởng... đi ra ngoài một chuyến, sau đó, sau đó... Mười đại Vương giả, có chín cái biến thành thú sủng của hắn... Ba ngàn Linh thú phi hành, tất cả đều nhận chủ! Nói cách khác, hiện tại trừ những Linh thú đang chiến đấu, tất cả Thánh thú, Tòng Thánh, Bán Thánh ở Vân Vụ lĩnh, đều là tài sản riêng của viện trưởng...
Còn chưa nói xong, nghe được chung quanh không còn thanh âm, nghi ngờ ngẩng đầu lên, chỉ thấy tất cả trưởng lão cùng thầy Mộc đều mở to hai mắt nhìn, tròng mắt cả đám muốn rớt xuống đất, giống như điên.
Mặc kệ ai nghe được tin tức này, đoán chừng cũng sẽ có biểu lộ tương đồng. Chạy đi đàm phán, để tất cả Linh thú, Thánh thú của người ta thuần phục... Thật hay giả? Ngươi đây không phải đàm phán, mà là đi bứng hang ổ của người ta! Có cần khoa trương như vậy hay không?
- Sự thật chính là như thế...
Biết mọi người không tin, vẻ mặt của Mi trưởng lão bất đắc dĩ.
Nói thật, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, xem như hắn cũng không thể tin được đây là sự thực. Linh thú ở Vân Vụ lĩnh là tai hoạ ngầm, từ khi Danh Sư học viện thành lập đến nay liền tồn tại, không biết bao nhiêu vị viện trưởng, đều nghĩ biện pháp, kết quả đều không công bại lui.
Vị Trương viện trưởng này ngược lại tốt, còn không có tham gia lễ kế vị, liền bứng hang ổ của người ta! Không chỉ đứt rễ, còn thuần phục tất cả Linh thú, Thánh thú, tương đương tăng thêm một giúp đỡ to lớn cho Danh Sư học viện. Cộng thêm toàn bộ lực lượng của Vân Vụ lĩnh, thực lực tổng hợp của học viện trực tiếp tăng lên, ở trong tứ đại học viện dưới Thanh Nguyên đế quốc, có lẽ cũng có thể tăng lên một thứ tự.
- Hiện tại Viện trưởng đi nơi nào?
Nghe xong sự tình truyền kỳ như thế, hai mắt Triệu Bính Tuất choáng váng.
- Hắn bảo ta về trước an bài học viên, bản thân còn lưu ở Vân Vụ lĩnh!
Mi trưởng lão nói.
- Chung Đỉnh Thuần, ngươi mang những học viên này về Y Sư học viện điều trị; Tu Trường Thanh, ngươi để học viên của Võ Kỹ học viện, tùy thời chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. Các trưởng lão khác theo ta đi Vân Vụ lĩnh!
Biết vị sư thúc này của mình còn ở Vân Vụ lĩnh, thầy Mộc phân phó. Học viên trọng thương cần cấp bách cứu chữa, Y Sư học viện không thể đổ trách nhiệm cho người khác, lúc này vạn nhất Linh thú công kích lần nữa, chiến lực của Võ Kỹ học viện mạnh nhất, khẳng định sẽ xông lên đầu.
- Vâng!
Chung Đỉnh Thuần, Tu Trường Thanh đồng thời gật đầu.
- Đi thôi!
Thầy Mộc gật đầu, mang theo tất cả trưởng lão bay về phía Vân Vụ lĩnh.
- Mau nhìn, đó là cái gì?
Còn chưa tới trước mặt, mọi người liền thấy vô số Linh thú, tích tụ ở dưới chân núi, cả đám nằm rạp trên mặt đất, trong ánh mắt mang theo nhu hòa, lại không còn hung ác dữ tợn trước đó.
Phía trước nhất Linh thú, một thanh niên đạp ở trên lưng một vị Thánh giả, thanh âm nhàn nhạt vang xa, linh khí bốn phía hội tụ như đóa hoa, từ không trung tản mát, tất cả Linh thú nghe như si như say. Danh Sư ngũ tinh mới có năng lực nói tụ linh khí, miệng phun hoa sen!
- Đây là... giảng bài cho Linh thú?
Tất cả Danh Sư ngẩn ngơ.
Thấy qua giảng bài cho học sinh, tu luyện giả, còn là lần đầu tiên thấy giảng bài cho Linh thú. Mấu chốt nhất là, những Linh thú này thế mà cả đám nghiêm túc nghe giảng, thậm chí còn có chút dùng mũi, móng vuốt làm bút viết trên mặt đất...
- ... Được rồi, chương trình học hôm nay liền tới đây, chư vị giải tán đi!
Đang khiếp sợ, liền nghe thanh âm của Trương Huyền truyền tới.
- Rống!
- Rống!
Nghe nói như thế, tất cả Linh thú chẳng những không tản ra, ngược lại đều giương đầu lên, thanh âm xông thẳng vân tiêu, ngay sau đó từng con bò dậy, mi tâm hiện ra một giọt máu tươi, thẳng tắp bay tới Trương Huyền.
- Con mẹ nó...
Nhìn xem máu tươi đầy trời, muốn chôn vùi cả hắn, thân thể Trương Huyền nhoáng một cái, thiếu chút nữa ngất đi. Ta là tùy tiện giảng bài, lại không có ý để các ngươi nhận chủ... Lại nói, coi như nhận chủ, cũng không nên tranh cướp như vậy, tiếp cận mười vạn Linh thú, mỗi người một giọt máu... Đầy đủ làm cái bể bơi...
Hắn phát điên, thầy Mộc, tất cả trưởng lão càng muốn điên. Viện trưởng không chỉ thu phục mười đại Vương giả, thuần phục tất cả Linh thú ở Vân Vụ lĩnh. Mười vạn Linh thú, ra lệnh một tiếng, coi như đế quốc nhất đẳng Hồng Viễn đế quốc, cũng trong nháy mắt rơi vào tay giặc!
- Một người để nhiều Linh thú nhận chủ như vậy, giải quyết nhiều tai hoạ ngầm như vậy... Cái này, cái này... Công lao lớn không có cách nào cân nhắc, ta phải bẩm báo Thú đường!
Mi trưởng lão run rẩy.
Dưới một bài học, tất cả Linh thú của Vân Vụ lĩnh trực tiếp nhận chủ, có thể nói tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả... Công lao thực sự quá lớn! Lại thêm thuần phục mười đại Vương giả, vô số Tòng Thánh, Bán Thánh, giải quyết tai hoạ ngầm cho học viện...
Nếu trước đó nói, hắn là Thuần Thú sư thất tinh bình thường, không có bất kỳ cống hiến gì, mà bây giờ công lao lớn... nghĩ cũng không dám nghĩ! Thật đúng là không ra tay thì thôi, vừa ra tay... Làm cho tất cả mọi người nổi điên!
- May mắn ta thông minh, hỗ trợ xin Thuần Thú sư thất tinh, không có để hắn tới khảo hạch, nếu không toàn bộ Thuần Thú học viện... Ai biết sẽ biến thành dạng gì!
Mi trưởng lão khiếp sợ, đồng thời cũng thở dài một hơi. Nhìn thấy tình cảnh của Luyện Khí học viện, Y Sư học viện, Luyện Đan sư học viện, sợ tân viện trưởng sẽ tới khảo hạch Thuần Thú sư, cho nên liền trước thời hạn xin, hiện tại xem ra đây tuyệt đối là cách làm sáng suốt nhất. Nếu không, tất cả Linh thú, Thánh thú của toàn bộ học viện đều nhận hắn làm chủ... Thuần Thú sư khác còn không vỡ tổ!
- Đi qua đi...
Ngăn chặn khiếp sợ trong lòng, lúc này mọi người mới đồng loạt bay đến trước mặt, liền nhìn biểu lộ muốn khóc của thanh niên.
- Bái kiến viện trưởng!
Mọi người ôm quyền.
- Các ngươi đã tới... Những Linh thú này, đều điên rồi sao? Nhất định muốn nhận ta làm chủ... Mi trưởng lão, ngươi là Thuần Thú học viện viện trưởng, có biện pháp nào cắt đứt không?
Giống như thấy được cứu tinh, mắt Trương Huyền thấu đỏ nhìn qua. Hắn thật chỉ là giảng bài, muốn đám thú kia nghe lời mà thôi, thật không muốn chúng nhận chủ ah!
- Cắt đứt? Không có...
Mi trưởng lão vội vàng lắc đầu.
Những Linh thú này, người khác muốn phục tùng một con cũng khó, bây giờ toàn bộ thuần phục, thế mà còn có biểu tình này... Viện trưởng, ngươi làm như vậy, sẽ bị Thuần Thú sư khác đánh chết! Có nghe hay không, vẻ mặt Trương Huyền bi phẫn, chỉ cảm thấy một ngụm máu tươi suýt phun ra, nhịn không được nói.
- Nghiệp chướng ah!
Bạn cần đăng nhập để bình luận