Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Không dạy!

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

- Nổi danh nhất, là Khâu Ngô Cổ Thánh lưu lại Đại Bi Thiên Ma Chưởng! Truyền
thuyết năm đó Khâu Ngô Cổ Thánh, cảm thán mẫu thân tử vong, mà không có thể ở
bên người hiếu thuận, dưới bi thống sáng chế chiêu chưởng pháp này, bi thiên,
bi địa, bi nhân... Có năng lực công kích Linh Hồn Nguyên Thần, nghe nói... một
chiêu số trong đó, chính là từ trên trời đáp xuống!
Trương Cửu Tiêu vội vàng giải thích, yết hầu phát khô.
Thân là con em gia tộc, cho dù huyết mạch không tinh tinh khiết, không chiếm
được tài nguyên tốt nhất bồi dưỡng, nhưng tri thức cùng kiến thức còn đặt ở
nơi đó, xa xa không phải Thanh Nguyên đế quốc có thể so sánh.
Khâu Ngô Cổ Thánh, năm đó tùy tùng Khổng Sư, danh khí thật lớn, Đại Bi Thiên
Ma Chưởng coi như không phải chưởng pháp đỉnh phong nhất của hắn, danh khí lại
không nhỏ.
Vù vù!
Kèm theo lời của hắn, lực lượng trong lòng bàn tay Trương Huyền càng hội tụ
càng mạnh, tựa như xoáy lên vòi rồng, thổi mọi người đồng loạt lui về phía
sau.
Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, con muốn dưỡng mà thân không đợi!
- Hả?
Tựa hồ cũng nhận ra chiêu này, thân thể Cẩu Đường Chủ run lên, không tự chủ
được run rẩy.
Người hắn sùng bái nhất, chính là Khâu Ngô Cổ Thánh, tự nhiên biết rõ Đại Bi
Thiên Ma Chưởng, đầu nhìn thoáng qua, liền kích động sắp nổ.
Tìm kiếm nhiều năm không thể được, nằm mơ cũng không nghĩ đến... thanh niên
trước mắt này lại có thể nhẹ nhõm thi triển ra, hơn nữa tinh thuần như thế,
cường đại như thế!
Rầm ào ào!
Đang rung động, liền cảm thấy chưởng lực nghiền ép xuống.
Trương Huyền có Minh Lý Chi Nhãn, nắm chắc chiến đấu cực kỳ cường đại, đối
phương tâm tình kích động, lỗ thủng lớn như thế tự nhiên liếc nhìn ra.
Nguyên Thần của Cẩu Đường Chủ bị một chưởng đánh về trong cơ thể, thân thể
lung lay hai cái, kìm lòng không được lui về sau bảy tám bước, sắc mặt đỏ
bừng, máu tươi từ khóe miệng tràn ra.
Hiển nhiên bị thương không nhẹ.
- Cẩu Đường Chủ Xuất Khiếu cảnh bị... Trương Sư đả thương?
- Hai người kém ba đại cấp...
- Thật lợi hại...
Danh Sư khác không nhận ra Đại Bi Thiên Ma Chưởng, nhưng chứng kiến Cẩu Đường
Chủ bị kích thương, tất cả đều thân thể cứng ngắc, không thể tin được.
Cẩu Đường Chủ ở trong lòng bọn họ chính là biểu tượng vô địch, người mạnh nhất
Danh Sư Đường, giao thủ không đến ba chiêu, liền thổ huyết lui về phía sau,
quả thực nghe rợn cả người.
- May mắn vừa rồi chúng ta nghiêm túc nghe giảng bài, không có đi khiêu
chiến, nếu không... Sợ là hiện tại nằm trên mặt đất rồi!
- Đúng vậy, là Trương Sư nhân từ...
Xoa xoa mồ hôi lạnh trên đầu, mọi người tràn đầy may mắn.
Lúc trước còn có cảm thấy trúng Sư Ngôn Thiên Thụ, không thể biểu hiện ra thực
lực, có chút thực xin lỗi Danh Sư Đường, giờ phút này không còn áy náy.
Loại thực lực này, cùng chân khí hùng hậu, coi như là thật tiến lên, cũng đánh
không lại a!
- Chiêu này của ngươi...
Ổn định thân hình, Cẩu Đường Chủ ngăn chặn thương thế, vội vàng nhìn qua, đang
muốn hỏi thăm rõ ràng, chỉ thấy thanh niên đối diện lần nữa vỗ tới.
Lần này chưởng lực càng thêm hùng hồn, mặc dù không có mượn nhờ xu thế từ trên
trời đáp xuống, nhưng uy lực không kém chút nào.
- Để cho ta nhìn xem, cái này đến cùng có phải Đại Bi Thiên Ma Chưởng thật
hay không...
Biết rõ đang chiến đấu, không có thời gian chú ý, sẽ không đi suy nghĩ nhiều,
trong lòng Cẩu Đường Chủ tính toán, cũng tiến lên đón.
Vừa rồi hắn một mực sử dụng không gian phong tỏa chỉ cường giả Xuất Khiếu Cảnh
mới có, mà bây giờ, muốn dùng lực lượng chân khí bản thân, cùng đối phương
chính thức đại chiến một trận.
Hai tay giao nhau ở trước ngực, như vằn nước, tầng tầng đánh về phía trước,
phát ra thanh âm bén nhọn.
Võ kỹ Thánh Vực trung kỳ... Vạn Thủy Điệp Vân!
Chiêu này truyền thuyết là một vị Danh Sư, quan sát suối nước cùng dòng nước
có cảm ngộ sáng chế, hai tay chồng lên, tựa như dòng nước liên miên không dứt,
liên hợp lại, lại giống như đám mây, che khuất bầu trời.
Cẩu Đường Chủ ở trên chiêu này đắm chìm không biết bao nhiêu năm, sớm đã đạt
đến tình trạng lô hỏa thuần thanh, một chiêu vừa ra, Đại Bi Thiên Ma Chưởng đã
bị ngăn ở bên ngoài, khó có thể hạ xuống.
Trương Huyền cũng không lui về phía sau, bàn tay phải tiếp tục gia trì lực
lượng, tay trái nâng lên, nhẹ nhàng điểm xuống, đầu ngón tay có tinh thần xoay
tròn, một đạo hào quang cấp tốc phóng về phía trước.
- Đại Tinh La Chỉ Lực?
- Một tay thi triển chưởng pháp, một tay thi triển chỉ lực?
Tất cả mọi người ngẩn ngơ, ngay cả Trương Cửu Tiêu cũng nhìn sửng sốt, không
thể tin được.
Chưởng pháp cùng chỉ lực, thuộc về hai loại võ kỹ, phương pháp chân khí vận
chuyển trong người càng không thể ở chung, dưới tình huống bình thường, trước
thi triển chưởng pháp, phía sau thi triển chỉ pháp, hoặc là trình tự điên đảo,
đều không là vấn đề, nhưng đồng thời thi triển, bàn tay phải chưởng pháp, tay
trái chỉ pháp... Liền khó khăn!
Đừng nói bọn hắn, ngay cả Cẩu Đường Chủ chỉ sợ cũng làm không được.
Ô ô ô!
Đại Tinh La Chỉ Lực phá không bắn tới, Vạn Thủy Điệp Vân của Cẩu Đường Chủ lập
tức bị đâm thủng một lỗ nhỏ, chưởng lực cũng như dòng nước kích động, không
còn lực phòng ngự như lúc trước.
Rặc rặc!
Cùng thời khắc đó, lực lượng của Đại Bi Thiên Ma Chưởng nghiền ép tới, để cho
đối phương liên tiếp lui về phía sau.
- Lợi hại!
Không nghĩ tới dùng toàn lực, vẫn bị đối phương bức lui về phía sau, ánh mắt
của Cẩu Đường Chủ ngưng trọng, biến chưởng thành quyền, lần nữa lao đến.
Oanh oanh oanh!
Tốc độ của hai người cực nhanh, không đến một phút đồng hồ, liền ngươi tới ta
đi đối công trên trăm chiêu.
- Lúc Cẩu Đường Chủ còn trẻ, thiên phú vô song, nắm giữ không biết bao nhiêu
võ kỹ, vừa rồi liên tiếp chiến đấu, dùng ít nhất hơn mười loại... Lợi hại như
thế, ta có thể lý giải, nhưng Trương Sư, giống như dùng càng nhiều, đã dùng
hơn tám mươi loại vũ kỹ...
Một vị Danh Sư khuôn mặt trắng bệch, nhìn xem chiến đấu trong sân, nhịn không
được thì thào tự nói.
Cẩu Đường Chủ hơn chín trăm tuổi, trở thành Đường chủ hơn năm trăm năm, tuổi
thọ dài như thế, học tập rất nhiều võ kỹ, để cho nó đạt tới tinh thông, không
gì đáng trách... Nhưng Trương sư này, mới hai mươi tuổi, đồng dạng thi triển
ra nhiều võ kỹ như vậy, từng cái uy lực đều rất mạnh, hạ bút thành văn, rõ
ràng đều lý giải sâu đậm...
Đây là làm sao làm được?
- Dùng tám mươi bảy loại rồi...
Một vị Danh Sư nói.
Nghe hắn nói như vậy, những người khác cũng chú ý, từng cái con mắt trợn tròn,
có chút không dám tin tưởng.
Bọn hắn tu luyện võ kỹ, mỗi một môn đều cần tiêu phí không biết bao nhiêu tinh
lực, thậm chí đắm chìm cả đời, cũng khó có thể đạt tới lô hỏa thuần thanh, vị
trước mắt này, tiện tay một võ kỹ, thấp nhất cũng nắm giữ đến đại thành... Quả
thực nghe rợn cả người.
- Xem ra... tên tuổi đệ nhất thiên tài của Trương Cửu Tiêu, phải đổi người
rồi!
Trong lòng mọi người cảm khái.
Lúc trước bọn hắn đều cảm thấy Trương Cửu Tiêu chính là một độ cao không thể
vượt qua, chứng kiến vị trước mắt này, mới biết được cả hai căn bản không ở
cùng một cấp bậc.
- Không nên a...
Không giống mọi người khiếp sợ, Ngô sư ở một bên nhíu mày.
- Ngô sư, làm sao vậy?
Một vị Danh Sư đi vào trước mặt.
- Trương Sư am hiểu nhất đúng là ở chỗ rất nhỏ tìm được thiếu sót tiến hành
công kích, lần chiến đấu này lại không làm như vậy, ngược lại thi triển ra
nhiều võ kỹ... Như thế nào cảm giác như tôi luyện bản thân?
Trầm tư cả buổi, Ngô sư nói ra nghi ngờ trong lòng.
Năng lực của Trương Sư, những người khác không rõ ràng, hắn là thấy tận mắt
qua.
Có thể liếc nhìn ra công pháp, võ kỹ của người khác thiếu sót, tiến hành lợi
dụng, cuối cùng đưa đến hiệu quả không tưởng được...
Nhưng chiến đấu với Cẩu Đường Chủ lâu như vậy, các loại võ kỹ trùng điệp bất
tận, lại không công kích chỗ thiếu sót, thoạt nhìn, không phải là muốn lập tức
đánh bại đối thủ, mà là... tôi luyện lực lượng của mình!
- Tôi luyện?
Vị Danh Sư này nhoáng một cái.
Nếu như lúc trước có người nói với hắn, gia hỏa Thần Thức cảnh chiến đấu với
Xuất Khiếu cảnh, không nghĩ biện pháp chiến thắng, còn muốn tới tôi luyện...
Hắn nhất định sẽ cảm thấy đối phương điên rồi, hoặc là choáng váng... Tận mắt
nhìn đến đủ loại kỳ tích, nghe Ngô sư nói, cho dù cảm thấy khó tin, nhưng cũng
biết đây là thật!
Chiến đấu với Cẩu Đường Chủ, cũng chỉ là tôi luyện... Vị này đến cùng tự tin
mạnh như thế nào, sức chiến đấu lợi hại ra sao?
Oanh oanh oanh!
Lần nữa đánh ba chiêu, dồn ép Cẩu Đường Chủ lui về phía sau, lúc này Trương
Huyền mới phun ra một ngụm trọc khí.
Ngô sư đoán không sai, thật sự là hắn đang tôi luyện võ kỹ.
Thật vất vả gặp được đối thủ như thế, để hắn triển khai lực lượng toàn thân
đến cực hạn, ở Chiến Sư đường học tập rất nhiều võ kỹ, sử dụng càng ngày càng
thuận tay, càng thêm thông hiểu đạo lí.
- Không hổ là Xuất Khiếu cảnh, bây giờ ta xác thực không phải là đối thủ...
Lắc đầu, trong lòng Trương Huyền thở dài.
Cho dù lực chiến đấu của hắn tăng nhanh, nhưng đáng tiếc, không đột phá đến
Thai Anh cảnh, kém Xuất Khiếu cảnh còn quá lớn, chỉ bằng vào lực lượng mà nói,
căn bản không cách nào thắng được.
Tuy bình thường chiến đấu thắng được đối phương rất khó, nhưng muốn đánh bại
đối phương, thủ đoạn nhiều lắm!
Bàn tay cuồn cuộn, chúi xuống phía dưới, ngăn trở đối phương tiến công, Trương
Huyền nhướng mày, ngón tay nhẹ nhàng búng ra.
Sưu sưu sưu sưu!
Thanh âm nức nở nghẹn ngào vang lên, trên trăm trận kỳ kích xạ ra, thời gian
nháy con mắt liền rơi vào bốn phía Cẩu Đường Chủ.
Bàn chân nhẹ nhàng đạp lên mặt đất.
Trận pháp trong nháy mắt đã bị kích hoạt.
Tại Khâu Ngô cung thì đến trận pháp thất tinh đỉnh phong, chỉ bằng vào thực
lực chiến thắng rất khó, nhưng mượn nhờ trận pháp, liền dễ dàng hơn nhiều.
Phần phật!
Sương mù sinh ra, bao phủ Cẩu Đường Chủ.
Trương Huyền bố trí là trận pháp cấp bảy trung kỳ, uy lực không tính quá mạnh
mẽ, nhưng coi như là Cẩu Đường Chủ muốn phá vỡ, cũng cần tiêu phí ít nhất hơn
mười cái hô hấp.
Hai người chiến đấu, bản thân liền không kém nhiều, hơn mười cái hô hấp... Có
thể nói quyết định sinh tử.
Trận pháp xuất hiện, mọi người cái gì cũng nhìn không tới, thần thức cũng lan
tràn không vào, chỉ cảm thấy mặt đất lắc lư kịch liệt, tiếng nổ vang càng ngày
càng mạnh, tất cả đều hoảng sợ.
Rặc rặc!
Đại khái duy trì mười lăm giây, trận pháp chậm rãi tiêu tán, trận kỳ bị Trương
Huyền thu hồi vào trong Giới Chỉ.
Thấy nhanh như vậy liền chấm dứt chiến đấu, mọi người đồng loạt nhìn về phía
Cẩu Đường Chủ, tất cả đều ngốc tại chỗ.
Chỉ thấy Đường chủ mới vừa rồi còn tiên phong đạo cốt, tóc bạc mặt hồng hào,
giờ phút này đầu chọc ở dưới đất, toàn thân máu tươi, không có một chỗ hoàn
hảo.
Hiển nhiên vừa rồi thời gian ngắn như vậy, đã bị điên cuồng công kích, bị đánh
cha ruột cũng nhận không ra.
Rầm ào ào!
Cẩu Đường Chủ từ dưới đất rút đầu ra, chẳng những không có bởi vì thất bại mà
cảm thấy thống khổ, ngược lại nhìn về phía thanh niên trước mắt, trong mắt
tràn đầy chờ mong cùng hưng phấn:
- Trương Sư, xin hỏi... vừa rồi ngươi thi triển là Đại Bi Thiên Ma Chưởng của
Khâu Ngô Cổ Thánh?
- Phải!
Trương Huyền gật đầu, cũng không phủ nhận.
- Không biết... Bộ chưởng pháp này...
Cẩu Đường Chủ trù trừ thoáng một phát, cắn răng nói:
- Có thể dạy ta hay không?
- Như thế nào? Muốn học?
- Vâng!
- Không dạy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận