Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Đột phá như uống nước (1)

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
----------------------
Không nghĩ tới tên này mới vừa đột phá xong, còn có thể tiếp tục, hơn nữa một chiêu nắm cổ hắn, Trương Quyền Nghĩa liều mạng giãy dụa, như một con cá rơi vào trên bờ. Mới vừa ở trước mặt Trương Lâm Thanh khoe khoang khoác lác liền xuất hiện kết quả này, nằm mơ cũng không có nghĩ đến. Đây thật là bàng chi? Xem như mấy cái cường hãn nhất hạch tâm, cũng không có loại năng lực đột phá kinh khủng này a!
- Liên tục đột phá hai cấp?
Trương Lâm Thanh ở dưới đài đang quan sát thân thể lung lay, mắt tối sầm lại, thiếu chút nữa ngất đi. Còn tưởng rằng lúc cùng hắn tỷ đấu đã cực hạn, nằm mơ cũng không có nghĩ đến, vừa chiến đấu vừa đột phá... Đã nắm giữ thực lực tương đương hắn!
Vì xung kích Lĩnh Vực cảnh đỉnh phong, hắn hao phí hai năm thời gian, hao tốn vô số, đối phương nửa canh giờ liền làm được... Có còn là người hay không?
Dưới đài một hồi yên lặng, ngay cả chủ trì Phong Thần trưởng lão cũng yết hầu phát khô. Ở gia tộc nhiều năm như vậy, gặp qua không ít thiên phú tuyệt cao, lúc chiến đấu có thể đột phá cũng không ít, nhưng... Nói đột phá đã đột phá, liên tiếp nhiều cấp bậc như vậy, còn là lần đầu tiên! Đây cũng không phải thiên phú, mà là yêu nghiệt!
- Thằng ngu này, dựa theo ta chỉ điểm, hiện tại hẳn đã xung kích Nhập Hư cảnh, mới Lĩnh Vực cảnh đỉnh phong... Dạy thế nào ra một đệ tử ngu ngốc như vậy!
Khác biệt đám người chấn kinh, Trương Huyền thì tiếp tục mắng chửi, chỉ tiếc mài sắt không nên kim.
Huyết mạch của Trương Cửu Tiêu trở nên tinh thuần, lại trải qua huyết trì kích hoạt, phối hợp hắn truyền thụ cho Thiên Đạo công pháp tinh giản, chỉ cần tu luyện, tất nhiên sẽ không ngừng đột phá, hơn nửa canh giờ, mới ba tiểu cấp bậc, quá chậm! Sớm biết tên này vụng về như vậy, liền không thu làm thân truyền... Mất mặt ah, mất mặt!
...
Đài cao, đại trưởng lão đang vuốt chòm râu, một lão giả vội vã đi tới trước mặt, hạ giọng nói thứ gì.
- Ngươi nói... Một con cháu bàng chi, liên tục thắng lợi?
- Vâng!
Lão giả gật đầu:
- Vị này tên là Trương Cửu Tiêu, lần đầu tiên đối chiến Trương Lâm Thanh, người sau Lĩnh Vực cảnh đỉnh phong, mà hắn chỉ có Lĩnh Vực cảnh sơ kỳ, nhưng trong quá trình chiến đấu, đột nhiên đột phá ràng buộc, đánh bại đối thủ...
- Chiến đấu đột phá, nói rõ tâm trí rất tốt, không ít thiên tài cũng có thể làm đến, xem ra Trương Cửu Tiêu này, dù chỉ là bàng chi, nhưng là thiên tài không kém...
Nhẹ gật đầu, đại trưởng lão lộ ra vẻ hài lòng. Tộc nhân ưu tú, đối với hắn mà nói cũng là một loại an ủi.
- Trận thứ hai, đối chiến Trương Quyền Nghĩa, lần nữa đột phá, đạt đến Lĩnh Vực cảnh hậu kỳ, ép Trương Quyền Nghĩa thi triển ra võ kỹ Thánh Vực thượng phẩm, Chuyển Long Bàn Thân công...
Lão giả nói tiếp.
- Chuyển Long Bàn Thân công ở trong võ kỹ Thánh Vực thượng phẩm, cũng tính là khá cao, Trương Quyền Nghĩa này ta gặp qua, có thể tu luyện thành công, thiên phú rất tốt...
Đại trưởng lão lần nữa gật đầu, mang theo nghi ngờ nhìn qua:
- Bộ võ kỹ này, mượn nhờ lực lượng huyết mạch, tốc độ cực nhanh, tuy lực công kích hơi yếu, nhưng thi triển tốt, nắm giữ năng lực vượt cấp khiêu chiến, hắn chỉ là Lĩnh Vực cảnh hậu kỳ, như thế nào thắng được? Nếu như không nhìn lầm, Trương Quyền Nghĩa đã là nửa bước Nhập Hư cảnh!
- Cái này... Trương Cửu Tiêu cảm thấy không cách nào vượt qua, lại đột phá, đạt đến Lĩnh Vực cảnh đỉnh phong...
Lão giả cười khổ.
- Lại đột phá?
Đại trưởng lão cứng đờ:
- Ý của ngươi là nói, Trương Cửu Tiêu ở sáng sớm hôm nay, từ Lĩnh Vực cảnh sơ kỳ, liên tục đột phá ba cấp bậc, thành cao thủ đỉnh phong?
- Không chỉ như vậy... Từ tộc nhân khác lấy được tin tức, đêm qua chỉ là Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong...
Lão giả nói.
- Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong, chỉ một đêm, đột phá đến Lĩnh Vực cảnh đỉnh phong, trọn một đại cấp... Người này ở đâu?
Không kìm nén được nữa, đại trưởng lão vội vàng nhìn qua. Ngay ở lôi đài chữ Đinh, hiện tại đang cùng Trương Ninh Tân tỷ thí.
- Trương Ninh Tân? Cháu trai thiên tài của Vô Tiêu trưởng lão? Hình như đạt tới Nhập Hư cảnh sơ kỳ!
Quay đầu nhìn về phía lôi đài chữ Đinh, nhận ra một vị đang chiến đấu trên đài, đại trưởng lão nói.
- Vâng! Người hắn đối diện là Trương Cửu Tiêu...
Lão giả giải thích.
- Ừm!
Đại trưởng lão nhìn sang, ngay sau đó nhìn thấy một thanh niên hai mươi sáu tuổi, đang cùng Trương Ninh Tân đối chiến. Thanh niên này tu vi chỉ có Lĩnh Vực cảnh đỉnh phong, hơn nữa dường như không tu luyện qua võ kỹ cao minh, dẫn đến lực công kích hơi không đủ, nhưng lý giải cùng ứng biến chiến đấu cực kỳ tinh diệu, Trương Ninh Tân công kích hung mãnh, đổi lại người khác, khẳng định đã sớm không kiên trì nổi, nhưng hắn có thể ở thời khắc mấu chốt tránh thoát, để cho người ta khó mà tin được.
- Không đúng, dựa theo tình huống hắn tránh né, hẳn là trước thời hạn nhìn ra Trương Ninh Tân công kích, nhưng vì sao không tiến hành phản kích?
Nhìn một hồi, đại trưởng lão nhăn mày.
Hai người chiến đấu đã qua mười mấy chiêu, tuy tu vi của Trương Ninh Tân cao hơn hai tiểu cấp, lại tựa hồ như không chiếm được bất kỳ tiện nghi, mỗi một lần xuất chiêu, đều bị đối phương nhìn thấu, trước thời hạn tiến hành tránh né, chỉ là... Đã có thể tránh né, vì sao không phản kích? Hai bên chiến đấu, chỉ có phản kích mới có thể thay đổi thế yếu, một mực tránh né, sớm muộn sẽ xảy ra vấn đề.
- Hẳn không có cách nào phản kích, dù sao thực lực bày ở nơi đó...
Cũng nhìn ra vấn đề, lão giả chần chờ một chút nói.
- Không có cách nào...
Đại trưởng lão sửng sốt một chút, đột nhiên nhớ tới cái gì, con ngươi bỗng nhiên co rụt lại:
- Không đúng, hắn không phải không có phương pháp, mà là... Mà là...
Nói đến đây, bờ môi run rẩy, dường như chính hắn cũng không dám tin tưởng suy đoán trong lòng
- Cái gì?
Lão giả nghi ngờ nhìn qua.
- Mà là... Không phóng thích lực lượng, muốn tích góp xuống, xung kích... Nửa bước Nhập Hư cảnh!
Đại trưởng lão xiết chặt nắm đấm.
- Súc tích lực lượng?
Lão giả ngẩn ngơ:
- Không phải vừa rồi đột phá Lĩnh Vực cảnh đỉnh phong ư?
- Chính bởi vì vừa mới đột phá, lực lượng đã phát tiết một lần, cho nên hắn một mực tránh né, giảm bớt lực lượng hao tổn, mục đích chỉ có một, xung kích cảnh giới cao hơn...
Yết hầu phát khô, đại trưởng lão chỉ về phía trước:
- Ngươi nhìn hắn tay trái, từ vừa mới bắt đầu chiến đấu, liền không buông lỏng!
- Ừm!
Lão giả gật đầu.
Vừa rồi dù Trương Cửu Tiêu gặp phải nhiều lần nguy hiểm, tay trái vẫn luôn nắm chặt không buông ra. Vốn cho rằng là đòn sát thủ gì, thấy thật lâu không buông, nên không để ý nau74.
- Lòng bàn tay của hắn, là một linh thạch tuyệt phẩm...
Đại trưởng lão nói.
Lão giả sửng sốt một chút, thần thức vội vàng tản ra, quả nhiên nhìn rõ ràng đồ vật trong tay đối phương, yết hầu phát khô:
- Đại trưởng lão ý tứ, hắn vừa chiến đấu vừa tu luyện, còn không ngừng hấp thu lực lượng linh thạch?
- Đúng...
Đại trưởng lão nhẹ gật đầu.
Gặp qua thiên tài lợi hại, cũng không có gặp qua quỷ dị, tự tin như vậy. Thời điểm vượt cấp chiến đấu, còn không ngừng tu luyện... Đây là không sợ chết, hay thật có lòng tin với mình?
- Ngươi đây là tự tìm chết, vốn ta còn muốn che giấu, là ngươi bức ta...
Đang chấn kinh, liền nghe Trương Ninh Tân quát to một tiếng, khí tức trên thân đột nhiên kéo lên.
- Trương Ninh Tân cũng muốn đột phá?
Thanh âm lão giả khàn khàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận