Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo thư viện tấn cấp (1)

Lần này đến phiên Trương Huyền bối rối.
Hắn vẫn luôn nghĩ nữ hài tuổi tác tương đương hắn kia là học sinh, nằm mơ cũng không nghĩ tới, lại là lão sư từ tổng bộ tới!
Mới vừa nói nàng xấu xí, nháy mắt người ta liền xuất hiện ở bên cạnh, Trương Huyền không khỏi xấu hổ.
Nói thật, nếu như Lạc Nhược Hi xấu xí mà nói, chỉ sợ cũng không có người đẹp.
Mặc dù không biết dùng phương pháp gì ngụy trang, để cho người ta thoạt nhìn không kinh diễm như vậy, nhưng ngụy trang qua, cũng là mỹ nữ trong trăm có một, không kém đám người Triệu Nhã chút nào.
Nhất là khí thế siêu nhiên thoát tục trên người, để cho người ta nhìn một cái, liền rơi vào trong đó khó mà tự kềm chế.
Thấy gia hỏa đần độn này không biết làm sao, Lạc Nhược Hi cười cười, cũng không trả lời, thân thể nhảy lên, rơi vào trên đài.
- Thật đẹp!
- Đúng vậy, loại dung mạo này, trên hoa khôi bảng của học viện khẳng định cũng có thể sắp xếp thứ nhất!
- Đệ nhất? Đệ nhất rất khó đi, ta là người Yêu Nghiệt hội, ta vẫn cảm thấy Yêu Yêu tỷ xinh đẹp nhất!
- Trái lại, ta cảm thấy Đổng Hân học trưởng đẹp nhất!
- Ta vẫn ưa thích Phi Nhi công chúa, học trưởng ta cảm thấy cua không được, nàng vẫn có khả năng...
- Muốn đuổi theo Phi Nhi công chúa? Nằm mơ đi, ngươi không thấy Hình Viễn đuổi bao lâu cũng không có cách nào sao, nói thật, ta vẫn cảm thấy Lạc Thất Thất rất có hương vị, đáng tiếc nàng ghét ta...
...
Nhìn thấy Lạc Nhược Hi rơi ở trên đài, phía dưới không khỏi xôn xao.
Nghe được có mỹ nữ lão sư tới công khai khóa, không ít lão sinh đều tới, trước mắt lít nha lít nhít, từng người hưng phấn thảo luận.
Học viện cũng có không ít mỹ nữ, mọi người thậm chí làm ra Hoa Khôi bảng, tiến hành bình xét.
Nhưng mọi người đều có yêu ghét, ai là thứ nhất tranh luận rất lớn, một mực không có kết luận mà thôi.
- Tại hạ Lạc Nhược Hi, là lão sư học viện mới tới!
Không để ý tới phía dưới thảo luận, Lạc Nhược Hi nhẹ nhàng mở miệng, thanh âm mang theo mị lực đặc thù, khiến người ta say mê, tiếng ồn ào huyên náo chung quanh lập tức an tĩnh lại.
- Nội dung công khai khóa của ta là ở Hợp Linh cảnh làm sao linh nhục hợp nhất!
- Hợp Linh cảnh, bắt đầu tu luyện linh hồn, tu luyện vô ý, rất dễ dàng xuất hiện hồn thể tách rời, lực lượng không cách nào phát huy đến cực hạn...
Thanh âm nữ hài vang lên.
Trương Huyền nghe một hồi, nhịn không được bội phục.
Không hổ là Danh Sư từ tổng bộ tới, mặc dù nội dung giảng giải phổ thông, nhưng hết sức chính xác, nhắm thẳng vào đại đạo, ngay cả hắn cũng không có tìm ra chút vấn đề nào.
Khó trách lúc trước hồn phách cùng thân thể hắn xung đột, có thể dễ như trở bàn tay giải quyết, lý giải đối với linh nhục, so với hắn hiện tại cũng không hề yếu.
Vậy thì rất đáng sợ.
Hắn là sưu tập vô số bí tịch tạo thành Thiên Đạo công pháp, tương xứng với hắn, xem ra Lạc Nhược Hi này không đơn thuần là Danh Sư lục tinh, khẳng định tiếp thu qua Danh Sư tốt hơn chỉ điểm.
Nếu không, không có khả năng bằng chừng ấy tuổi, liền lý giải Hợp Linh cảnh thấu triệt như thế.
Rất nhanh, một bài giảng kết thúc.
- Bài học hôm nay liền nói đến đây! Cuối cùng nói một chút tiêu chuẩn thu đồ của ta, thông qua ta đo lường là được, không thông qua, ta một cái cũng sẽ không thu!
Lạc Nhược Hi khoát tay áo.
- Thông qua đo lường? Dạng đo lường gì?
- Đúng vậy, còn xin Lạc sư chỉ rõ...
Mọi người từ trạng thái như si như say tỉnh táo lại, biết có thể bái nàng làm thầy, sẽ để cho tu vi tiến thêm một bước, trong mắt tất cả đều mang theo chờ mong.
- Học thuộc lòng! Một canh giờ có thể đọc một vạn quyển sách, ta sẽ thu hắn làm đệ tử.
Lạc Nhược Hi nói.
- Một vạn bản?
Tất cả mọi người nhoáng một cái, thiếu chút nữa ngất đi.
Coi như mọi người có bản lĩnh đã gặp qua là không quên được, nhưng một canh giờ dọc hơn trăm bản cũng rất lợi hại, một vạn bản... Lật cũng lật không kịp, làm sao đọc?
Đổi lại khảo hạch khác, hai ngày này cố gắng một chút, có lẽ còn có thể làm được, chuyện này... Là nhất định làm không được!
- Cái khảo hạch này... Chỉ sợ chiêu không đến học sinh đâu?
Trương Huyền cũng ngẩn ngơ.
Một canh giờ đọc thuộc lòng một vạn quyển sách, mượn nhờ thư viện có thể tuỳ tiện làm được, thật muốn đọc thuộc lòng, khẳng định rất khó.
Trừ khi ý thức ở trong thư viện.
Trong thư viện lật sách, là không cần tốn thời gian, lại thêm ghi nhớ cũng nhanh hơn bên ngoài, một canh giờ có thể làm được, thậm chí càng vượt qua, những người khác... Đừng nói những học sinh này, coi như thập đại trường lão, có thể làm được hay không cũng không biết.
Đưa ra điều kiện như vậy... Chẳng lẽ Lạc Nhược Hi không muốn thu học sinh?
- Chu trưởng lão, chuyện này liền làm phiền ngươi hỗ trợ xử lý...
Nói xong, nhẹ nhàng cười một tiếng, Lạc Nhược Hi từ trên đài cao nhảy xuống, đi tới bên cạnh Trương Huyền:
- Đi thôi!
- Ân!
Trương Huyền gật đầu, hai người sóng vai đi ra ngoài.
- Tên kia là ai?
- Hình như là tân sinh năm nay tới!
- Tân sinh? Tân sinh tại sao biết Lạc sư? Hơn nữa nhìn bộ dáng quan hệ cũng không tệ lắm?
- Không biết...
- Làm sao không phải ta? Là ta thật tốt...
- Là Trương sư... Không hổ là tân sinh lợi hại nhất, ngay cả mỹ nữ lão sư cũng quyến rũ đi...
- Vì sao gọi quyến rũ, nói khó nghe như vậy, gọi là cám dỗ được không?
...
Nhìn thấy Lạc sư cùng một tân sinh rời đi, rất nhiều lão sinh đau lòng nhức óc, hận không thể thay vào đó, tân sinh thì hưng phấn đến con mắt tỏa ánh sáng, cảm thấy mặt mũi có ánh sáng.
Mặc kệ những nghị luận kia, giờ phút này Trương Huyền cùng Lạc Nhược Hi đã đi ra đám người, dọc theo bên hồ rộng lớn của học viện, chậm rãi tiến lên.
Xuân ý dạt dào, bốn phía đều là màu xanh lục nồng đậm, dương liễu rủ xuống như tóc đen, múa may theo gió.
Sóng nước dập dờn, lóe ra ánh nắng tựa như vảy cá.
Cùng Lạc Nhược Hi chậm rãi tiến lên, mặc dù không có trò chuyện, nhưng chẳng biết tại sao, trong lòng cảm thấy cực kỳ yên tĩnh.
Trùng sinh hơn nửa năm, từng màn như nước gợn chảy xuôi trong đầu, làm lão sư, thu đồ, nhập học, truyền thụ thiên hạ, Thiên Huyền vương quốc, Thiên Vũ vương quốc, Hiên Viên vương quốc, Vạn Quốc liên minh, Huyễn Vũ đế quốc, Hồng Viễn đế quốc...
Tu vi cũng từ Chân Khí cảnh, từng bước một tấn cấp đạt đến Kiều Thiên cảnh bây giờ.
Tâm cảnh khắc độ, càng từ 0.1, đạt đến 19. 1, so với Danh Sư lục tinh cũng không hề yếu.
Lưu sư, Trang sư, Khang sư, Mạc sư, Mi sư...
Triệu Nhã, Lục Tầm, Lộ Viễn, Thẩm Bích Như, Mạc Vũ...
Cả đám nhân vật ở trước mắt lóe lên.
Luyện Đan sư, Thư Họa sư, Thuần Thú sư, Độc sư... Vô số chức nghiệp cùng thư tịch nhìn qua, rất nhiều tri thức xẹt qua thức hải.
Ầm ầm!
Thời điểm hắn chính đắm trong những hồi ức, đột nhiên cảm thấy thư viện trong đầu kịch liệt oanh minh, ngay sau đó không ngừng lay động.
- Làm sao vậy?
Con ngươi hắn co rụt lại.
Thiên Đạo thư viện là chỗ dựa trọng yếu nhất của hắn cho đến trước mắt, trong đầu luôn vững như bàn thạch, làm sao sẽ đột nhiên đung đưa.
Trong lòng ngạc nhiên, có điều, căn bản không cho hắn thời gian ngẫm nghĩ, trong óc sôi trào, cảm thấy cảnh tượng trước mắt càng ngày càng mơ hồ, càng ngày càng u ám, ngay sau đó thân thể nhoáng một cái, ngã trên mặt đất.
Trước khi hôn mê, dường như nhìn thấy Lạc Nhược Hi lao đến, thanh âm ngạc nhiên vang lên:
- Tại sao lại choáng? Thân thể sẽ không yếu ớt như thế chứ...
Yếu ớt?
Trương Huyền muốn khóc.
Lần trước là linh hồn cùng thân thể không cách nào hòa tan, sinh ra va chạm, mà bây giờ, trời mới biết thư viện chơi đùa cái gì ah...
Thật không phải ta yếu ớt, mà là trùng hợp!
Nói thật, ta không những không yếu, còn rất cường tráng, thật...
Nhưng những lời này còn không có nói ra, ý thức liền thoát ly thân thể, cả người hoàn toàn lâm vào tối tăm.
...
Ý thức ở trong óc không ngừng quanh quẩn, không biết qua bao lâu, lúc này Trương Huyền mới chậm rãi tỉnh lại.
Vội vàng mở to mắt, lúc này mới phát hiện, thế mà nằm ở khu tinh anh, trên giường của mình.
- Lão sư, ngươi đã tỉnh...
Ngay sau đó, nghe được một thanh âm hưng phấn, lập tức liền thấy một khuôn mặt trắng hồng xuất hiện ở cách đó không xa.
- Tiểu Thất, sao ngươi lại ở đây?
Trương Huyền sững sờ.
Không phải người khác, chính là ở Hồng Viễn đế quốc thu đồ đệ luyện đan… Lạc Thất Thất.
Từ Địa Cung đi ra, cùng đi Hồng Viễn thành, có điều sau khi tới, liền sớm về học viện, không nghĩ tới thế mà tìm đến nơi này.
- Ta nghe Triệu viện trưởng nói ngươi đã tới khu tinh anh, liền đến tìm ngươi, còn chưa tới, liền ở bên hồ nhìn thấy ngươi hôn mê bất tỉnh, đành phải đưa ngươi trở về!
Lạc Thất Thất nói.
- Ở bên hồ? Vậy...
Trương Huyền nhíu mày.
- Lão sư là muốn hỏi Lạc sư, nàng nhìn một chút, nói ngươi không có gì trở ngại, liền rời đi!
Lạc Thất Thất nói.
- Rời đi? Trực tiếp đi?
Trương Huyền sửng sốt một chút, trong lòng hơi có chút thất lạc.
Nhưng suy nghĩ một chút cũng có thể rõ ràng, đối phương cùng hắn chỉ có duyên gặp mặt một lần, xem như nhận biết mà thôi, bản thân vô duyên vô cớ hôn mê, đường đường lão sư, cũng không thể tự mình đưa về chỗ ở chứ?
Thật muốn như vậy, tin tức truyền ra, lão sư cũng không cần làm nữa.
Bất kể nói thế nào, thân phận bây giờ, hắn là học sinh, đối phương là lão sư, sư chính là sư, sinh chính là sinh, không có khả năng có quá nhiều gặp gỡ.
- Đúng vậy! Lạc sư nghe nói là hôm qua đến học viện, sao lão sư lại nhận thức?
Lạc Thất Thất nhẹ gật đầu, tràn đầy nghi ngờ nhìn qua.
Nghe nói vị Lạc sư này là từ tổng bộ tới, hôm qua mới cùng Mộc sư tới Danh Sư học viện, Trương sư cùng với các nàng chung một chỗ từ Huyễn Vũ đế quốc đến, nghĩ như thế nào cũng không có gặp nhau, không có khả năng nhận biết ah!
- Ta? Ta cũng là cơ duyên xảo hợp, đúng rồi... Các ngươi đều họ Lạc, chẳng lẽ trước đó không biết?
Trong lòng Trương Huyền hơi động.
Lạc Nhược Hi cùng Lạc Thất Thất, đều họ Lạc.
Đều là mỹ nữ ngàn dặm mới tìm được một, có thể trước đó liền nhận biết hay không?
- Họ Lạc nhiều lắm, làm sao có thể đều biết!
Lạc Thất Thất cười lắc đầu.
Vị lão sư này của mình, bình thường thật thông minh, làm sao lúc này lại mắc hồ đồ rồi.
Mặc dù Lạc gia không phải thế gia vọng tộc, nhưng toàn bộ Danh Sư đại lục, nhân khẩu dày đặc, mang họ này không có một tỷ, cũng ít nhất có tám trăm triệu, làm sao có thể đều biết!
- Cũng phải!
Trương Huyền vò đầu.
Vừa rồi là tâm huyết dâng trào, tùy tiện hỏi ra miệng, không nghĩ tới nhiều như vậy.
- Ta hôn mê bao lâu?
Từ trên giường ngồi dậy, Trương Huyền hỏi.
- Đã ba ngày!
Lạc Thất Thất nói.
- Ba ngày?
Trương Huyền giật nảy mình.
Lần trước bất tỉnh ba ngày, lần này lại ba ngày, làm sao gần đây hôn mê số lần càng ngày càng nhiều, thời gian cũng dài như vậy?
- Đúng vậy, tân sinh học viện đều đã bái sư xong!
Lạc Thất Thất cười khổ lắc đầu.
Vị lão sư này hôn mê cũng thật không phải lúc, tất cả tân sinh đều ở trong ba ngày này bái sư, hắn lại trực tiếp ngủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận