Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thật lớn vũng hố!

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

Đồng loạt vọt tới trước mặt Trương Huyền, liền thấy thanh niên mới vừa rồi còn
hăng hái, thực lực mạnh mẽ, lúc này đã ngất đi, khóe miệng tràn ra máu tươi,
xem xét liền biết bị thương thế rất nặng.
– Chúng ta muốn giết ngươi...
Đám người Lạc Thất Thất trong cơn giận dữ, đồng loạt ngăn ở trước mặt, nhìn về
phía Điền Thanh Phó đường chủ ở cách đó không xa, hận không thể ăn thịt đối
phương.
Nhìn bộ dáng của mọi người, Điền phó đường chủ ngẩn người, có chút không dám
tin tưởng.
Tuy thực lực của hắn rất mạnh, nhưng từ tình huống thanh niên kia nhẹ nhõm
nghiền ép Trung Thanh Vương đến xem, hẳn là có thể dễ dàng tránh thoát công
kích của mình, bởi vậy vừa rồi đánh lén còn chuẩn bị rất nhiều hậu chiêu...
Kết quả, cái gì cũng không có tác dụng, một chưởng đập bay...
Mấu chốt nhất là, tựa hồ đối phương còn sợ mình kích không trúng, làm một ít
điều chỉnh rất nhỏ, chủ động đón ý nói hùa...
Chủ động thừa nhận chưởng lực của mình?
Cái này...
Chưởng lực của hắn bá đạo, lực lượng cường đại, bị đánh trúng, coi như là
Nguyên Thần tứ trọng đỉnh phong cũng khó có thể may mắn thoát khỏi, làm như
vậy, không phải là muốn chết sao?
Trong lòng nghi hoặc, đang không biết xảy ra chuyện gì, chợt nghe Trung Thanh
Vương ở cách đó không xa gầm lên, quay đầu nhìn lại, liền thấy Kim Hồn Tỏa ở
trên người chẳng biết lúc nào đã rơi trên mặt đất, trên người bị đâm ra vô số
vết máu, mắt thường có thể thấy được khôi phục, không đến hai cái hô hấp, liền
hoàn hảo như lúc ban đầu, giống như không có chịu qua tổn thương.
– Lúc nào gia hỏa này có thánh dược lợi hại như thế rồi hả?
Hắn hết sức quen thuộc đối phương, còn chưa từng nghe nói qua có dược vật lợi
hại như thế, loại năng lực khôi phục này, đã có thể so với thủ đoạn của Trương
sư vừa rồi dùng cho Tôn Cường.
– Ta muốn giết ngươi...
Thân thể khôi phục, nhớ tới vừa rồi nhục nhã, Trung Thanh Vương đâu còn nhịn
được, gào thét một tiếng, mãnh liệt lao đến Trương Huyền đang hôn mê.
Lăng không trảo một cái, một thanh trường kiếm phá không mà ra, mang theo kiếm
quang lăng lệ ác liệt đâm tới.
Vừa rồi chiến đấu vội vàng, vừa ra tay liền bị đối phương áp chế, ngay cả binh
khí cũng không có lấy ra, hiện tại biết rõ đối phương đáng sợ, không có quá
nhiều chần chờ, trực tiếp thi triển ra công kích mạnh nhất.
Xì xì xì!
Kiếm khí như điện, phát ra âm thanh phá không nghiền ép tới. Trường kiếm bắn
ra, nửa bước Xuất Khiếu Cảnh cũng phải tạm thời tránh né.
Cái này là thực lực, cũng là vốn liếng của hắn.
– Dừng tay...
Lạc Thất Thất, Ngọc Phi Nhi, Tôn Cường đồng thời giơ lên binh khí, tiến lên
đón.
Bành! Bành! Bành!
Ba tiếng trầm đục, ba người bay ngược ra, đâm vào trên vách tường cách đó
không xa, tất cả đều sắc mặt phiếm hồng, máu tươi điên cuồng phun.
Bọn hắn kém Thánh Vực tứ trọng thật sự quá lớn, căn bản không cách nào chống
chọi.
– Chết!
Đánh ba người trọng thương, trường kiếm của Trung Thanh Vương tiếp tục rơi
xuống, mắt thấy sẽ chém Trương Huyền thành hai khúc.
– Dừng tay...
Đúng lúc này, một tiếng gào thét phẫn nộ vang lên, ngay sau đó Trung Thanh
Vương liền cảm thấy một cỗ chân khí hùng hậu, ở trước mặt Trương Huyền tạo
thành một lồng khí thật lớn, bao phủ đối phương ở trong đó.
Bị khí tức này ngăn cản, trường kiếm không bổ xuống được.
Ngay sau đó, toàn thân chấn động, trường kiếm trong tay, ông… thẳng tắp bay
lên, đâm về phía hắn.
PHỐC!
Đâm vào bả vai, lực lượng trùng kích khổng lồ chấn hắn liên tục lui về phía
sau, đâm vào trên tường, như người bù nhìn treo ở trên không trung.
– A...
Đau đớn kịch liệt khiến hắn kêu thảm, trong mắt tràn đầy không thể tin được.
Cầm trường kiếm trong tay, coi như sức chiến đấu của hắn kém nửa bước Xuất
Khiếu cảnh, cũng sẽ không yếu hơn bao nhiêu, đối phương vội vàng nghênh đón,
ngăn trở công kích không nói, còn chấn trường kiếm của mình phản kích... Đây
là thực lực gì?
Phần phật!
Đang khiếp sợ, liền chứng kiến hai bóng người xuất hiện ở trước mặt Trương
Huyền, vẻ mặt lo lắng.
– Trương sư... Trương sư!
Đúng là Danh Sư Đường Ngô Như Phong Ngô trưởng lão cùng Chiến Sư Đường Hình
Thiên Minh Đường chủ!
Hô hai tiếng, phát hiện thương thế của Trương Huyền quá nặng, đã lâm vào hôn
mê, sắc mặt của Hình Đường chủ xanh mét, đứng dậy.
– Ngang nhiên hãm hại Danh Sư, Điền Thanh, ngươi thật to gan!
Ầm ầm!
Hình Đường chủ nổi giận, trở tay đập xuống.
– Ta...
Điền Thanh Phó đường chủ muốn giải thích, nhưng nói còn chưa ra miệng, liền bị
một chưởng đập nằm rạp trên mặt đất, phun ra từng ngụm từng ngụm máu tươi.
Thời điểm đồng cấp, hắn liền không phải đối thủ, hiện tại Hình Đường chủ tấn
cấp đến Xuất Khiếu Cảnh, làm sao ngăn cản được!
– Người đâu, bắt hai người này lại cho ta!
Sau khi đập đối phương trọng thương, Hình Đường chủ hét lớn.
Rầm rầm!
Nghe được phân phó, Liêu Điện Chủ, Chu điện chủ, Trần điện chủ, Diêm Điện chủ
không biết từ đâu chạy tới, thời gian nháy mắt liền phong cấm tu vi của hai
người.
Tuy đều là Nguyên Thần Cảnh đỉnh phong, nhưng bọn hắn thân là người Chiến Sư
Đường, chiến lực càng tốt hơn, coi như hai người ở thời kỳ toàn thịnh cũng
chống chọi không được, chớ nói chi là hiện tại bản thân bị trọng thương.
– Trương sư...
Khống chế được hai người hành hung, Hình Đường chủ lấy ra một viên đan dược
chữa thương cho Trương Huyền dùng.
Dùng chân khí hỗ trợ luyện hóa dược lực, lúc này người sau mới từ từ tỉnh dậy.
– Các ngươi đã tới...
Nói xong, nhìn về phía Điền Thanh cùng Trung Thanh Vương, hữu khí vô lực nói:
– Giữa chúng ta khả năng có chút hiểu lầm, mong hai vị không nên thương tổn
bọn hắn... Phốc!
Lời còn chưa dứt, lần nữa phun ra máu tươi.
– Trương sư...
Thấy hắn bị thương thành như vậy, còn thay đối phương nói chuyện, trong lòng
Ngô sư, Hình Đường chủ đều tán dương.
Sớm biết Trương sư nhân nghĩa như vậy, không nghĩ tới nhân nghĩa như thế!
Cùng hai người biểu lộ bất đồng, Trung Thanh Vương cùng Điền phó đường chủ đều
sắp điên rồi.
Mới vừa rồi còn đang kỳ quái vì sao gia hỏa này tránh cũng không tránh, cứng
rắn thừa nhận công kích của mình, nguyên lai... là đang chờ!
Hiện tại trọng thương là đối phương, thời điểm Hình Đường chủ, Ngô sư tới, bọn
hắn đang đánh người... Có miệng cũng nói không rõ.
– Là Trương Huyền này đối động thủ với chúng ta, dùng chính là cái lô đỉnh
kia...
Điền phó đường chủ gào thét một tiếng, chỉ về phía sau lưng, lại phát hiện,
cái lô đỉnh vừa rồi luôn mồm muốn đốt mình thành than đá kia, chẳng biết lúc
nào đã biến mất không thấy gì nữa, giống như căn bản không có xuất hiện qua.
Vậy mà chẳng biết lúc nào bị người thu vào không gian giới chỉ.
– Câm miệng!
Liêu Điện Chủ tát qua một cái, đánh hắn đầu óc choáng váng.
Trương sư vì Chiến Sư Đường làm ra cống hiến lớn như vậy, bọn hắn còn chưa kịp
cảm kích, liền bị gia hỏa này đánh trọng thương, nếu không phải cố kỵ đối
phương là Danh Sư, khẳng định đã giết ngay tại chỗ.
Quả thực tội không thể thứ cho.
– Trương sư, đến cùng xảy ra chuyện gì?
Không để ý tới Phó điện chủ bị đánh, Ngô sư nhìn qua.
– Cứu bọn họ trước...
Trương Huyền hữu khí vô lực chỉ đám người Lạc Thất Thất.
– Được!
Hình Đường chủ nói một tiếng, một vị Điện chủ đi vào trước mặt, cho mỗi người
một viên đan dược.
– Ngô sư còn nhớ, Chương Dẫn Khâu lão Viện trưởng nói, sự tình di tích bị tiết
lộ tin tức không?
Thấy mấy người không có gì đáng ngại, lúc này Trương Huyền mới nhẹ nhàng thở
ra, thần thái uể oải, hữu khí vô lực nhìn qua.
Lúc trước, Chương Dẫn Khâu lão Viện trưởng phát hiện di tích, kết quả tin tức
bị người của Thanh Nguyên thành phân bộ lừa gạt đi... Chuyện này, sau khi chạy
ra Khâu Ngô Cung, liền kỹ càng nói cho hai người.
– Đương nhiên!
Ngô sư gật đầu:
– Sau khi ta trở về một mực điều tra, bất quá... Không có chứng cớ xác thực...
– Lúc trước ta cũng truy xét chuyện này, kết quả... Tôn Cường liền bị Điền phó
đường chủ cùng Trung Thanh Vương liên thủ bắt, nói hắn... thay ta cấu kết Độc
Điện, làm trái thân phận Danh Sư! Ta không xứng làm Danh Sư, còn muốn trừng
phạt ta đi vào Địa Quật... Khục khục!
Nói vài câu, tâm tình kích động, sắc mặt của Trương Huyền đỏ lên.
– Phạt ngươi đi vào Địa Quật? Cấu kết Độc Điện?
Hất ống tay áo, ánh mắt của Ngô sư phát lạnh:
– Quả thực thối lắm! Mưu hại Danh Sư... Thật là to gan!
Người khác không biết, hắn là cực kỳ rõ ràng.
Vị trước mắt này không chỉ là Thiên Nhận Danh Sư, càng là Thiên Địa Phong
Thánh... Nhân vật như vậy, vài vạn năm qua chỉ có Khổng Sư.
Nói loại người này cấu kết Độc Điện... Còn muốn đưa vào Địa Quật?
Quả thực tội không thể thứ!
– Ta không thừa nhận, bọn hắn liền trực tiếp động thủ, tính toán nghiêm hình
bức cung... Ngươi cũng biết, thực lực của ta, đối mặt Nguyên Thần Cảnh không
có chút sức hoàn thủ... May mắn các ngươi tới nhanh, nếu không sợ là chúng ta
đều chết ở chỗ này...
Trương Huyền một bộ may mắn sống sót sau tai nạn.
– Không có chút sức hoàn thủ?
Điền Thanh Phó đường chủ cùng Trung Thanh Vương liếc mắt nhìn nhau, thiếu chút
nữa phát điên.
Ngươi cái này gọi là không có sức hoàn thủ?
Chúng ta sắp bị ngươi đánh chết... Muốn nói không có sức hoàn thủ, cũng là
chúng ta có được hay không?
Nghẹn sắp hộc máu, muốn phản bác, đáng tiếc tu vi toàn thân bị giam cầm, căn
bản nói không ra lời.
Đám người Tôn Cường, Lạc Thất Thất cũng nhìn nhau, khóe miệng co giật.
Nhất là Ngọc Phi Nhi, đầu đầy im lặng.
Mới vừa rồi các nàng còn lo lắng muốn chết, nguyên lai gia hỏa này... thi
triển khổ nhục kế!
Bị Ngô sư, Hình Đường chủ, cùng rất nhiều Điện chủ, Danh Sư tận mắt thấy hành
hung... Đoán chừng hai người này nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch.
Lúc trước một mực nghĩ, Trương sư ngang nhiên động thủ với một Phó đường chủ,
tiếp sau làm sao giải quyết, không nghĩ tới... Đã sớm thiết kế tốt cái bẫy,
đào xong hố, chờ hai người chui vào.
Dám tìm Trương sư phiền toái... đợi bị bẫy đi!
Ba người cực kỳ đồng tình nhìn sang.
– Thực lực của ngươi ta biết rõ, hoàn toàn chính xác không phải đối thủ của
Nguyên Thần Cảnh!
Nghe được hắn nói, Ngô sư cùng Hình Đường chủ đồng thời gật đầu.
Ngô sư cùng Trương Huyền ở Khâu Ngô Cung lâu như vậy, biết rõ thực lực của
hắn, ngay cả Thánh Vực tam trọng chiến thắng cũng tốn sức, sao có thể là đối
thủ của Nguyên Thần Cảnh?
Còn Hình Đường chủ, cũng có giao thủ qua, dù vị này chiến đấu ứng biến thần
tốc, thế nhưng sức chiến đấu còn kém một ít.
Làm sao đánh lại Danh Sư Đường Phó đường chủ, cùng một vị Vương gia thân kinh
bách chiến.
Còn đám người Lạc Thất Thất... càng không cần phải nói.
– Tình cảnh lúc đó nguy cấp, mới đưa tin cho các ngươi...
Giải thích xong, Trương Huyền nhẹ nhàng thở ra, nằm trên mặt đất, hữu khí vô
lực.
Xem xét liền biết, thương thế quá mức nghiêm trọng, coi như là dùng đan dược,
trong thời gian ngắn cũng không có biện pháp chữa tốt.
– Tra tấn bức cung, mưu hại Danh Sư... Điền Thanh, Trung Thanh Vương, lá gan
của các ngươi thật lớn!
Càng nghe càng tức giận, Ngô sư nhịn không được nữa, quay đầu nhìn về phía hai
người:
– Ta sẽ lập tức báo cáo sự tình hôm nay cho Tổng bộ Danh Sư Đường, để cho Tổng
bộ xử quyết!
Nói xong quát lạnh một tiếng.
– Mưu hại?
– Tra tấn bức cung? Báo cáo Tổng bộ?
Sắc mặt của Điền phó đường chủ, Trung Thanh Vương trắng bệch, cái vũng hố
này... Bề ngoài giống như có chút quá lớn...
Không chỉ là vũng hố, mà là hố trời a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận