Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Theo ta đi Trương gia

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
-------------------
Công pháp ở Công Pháp lâm, dù đều rất mạnh, nhưng nhìn căn nguyên, tất cả đều căn cứ vào đám người Khôi Thánh truyền thừa. Nguyên nhân chính là như vậy, một khi xuất hiện công pháp cấp bậc Cổ Thánh, ý niệm trên tấm bia đá sẽ tự động bị áp chế, sinh lòng kính sợ...
Vị Trương sư này quay một vòng, văn tự biến thành như vậy, chẳng lẽ tu luyện loại pháp quyết cấp bậc này?
Nguyên nhân chính là như vậy, mới không để ý những công pháp khác, cái gọi là học tập, chỉ là tham khảo?
- Dương sư đã đạt tới loại trình độ này ư?
Trong lòng phỏng đoán, tràn đầy kính sợ.
Vị Trương Huyền này là học sinh của Dương sư, có thể học được loại công pháp cấp bậc này, liền cho thấy, Dương sư có khả năng đạt đến loại cảnh giới kia, hoặc là... Đạt được Cổ Thánh chân chính truyền thừa. Bất kể bên nào, đều tuyệt không phải hắn có thể vọng đoán.
- Chuyện này ngàn vạn lần không thể tiết lộ ra ngoài...
Lông mày nâng lên, Chiêm sư âm thầm cảnh giác.
Nếu như suy đoán là thật, chờ Trương Huyền đi ra, nhất định phải cố gắng dặn dò, tuyệt đối không nên tùy ý hiển lộ công pháp, nếu không, bị Dị Linh tộc hoặc một ít chức nghiệp giả sinh lòng ác ý phát hiện, sinh mệnh sẽ xuất hiện nguy hiểm.
Hiện tại dù hắn đạt đến Thánh Vực cửu trọng chân chính, nhưng trên thực tế lại chỉ là nửa bước Danh Sư cửu tinh, cửu tinh chân chính, là tồn tại vượt qua Thánh Vực cửu trọng.
Đạt tới loại thực lực này, nghe nói có thể có được thiên địa chi hỏa rèn luyện, bất kể thân thể hay linh hồn, đều sẽ được tẩy lễ, thậm chí ngay cả tuổi thọ, cũng sẽ lần nữa tăng thêm.
Loại tu vi này, đã bách độc bất xâm, coi như trước kia thật trúng độc, cũng có thể bị thiên hỏa thiêu đốt sạch sẽ, không lưu lại bất cứ dấu vết gì.
Nguyên nhân chính là như vậy, những năm này, hắn vẫn luôn muốn xung kích, đáng tiếc... Đã lâu như vậy, ngay cả Thánh Vực cửu trọng trung kỳ cũng không có đạt tới.
Loại cảnh giới này, tuỳ tiện đề thăng một chút, cũng có bay vọt to lớn, sẽ không dễ dàng giống như trước đây.
Kẹt kẹt!
Trong lòng đang cảm khái, chỉ thấy tĩnh thất mở rộng, một bóng người đi ra.
- Trương sư... thực lực của ngươi…
Quay đầu nhìn, con mắt lập tức trợn tròn, thân thể Chiêm sư nhoáng một cái, suýt chút nữa trực tiếp ngã sấp xuống.
Đối phương đi vào hai canh giờ, sao tu vi từ nửa bước Lĩnh Vực cảnh, trực tiếp đạt tới Lĩnh Vực cảnh đỉnh phong?
Cái này tương đương với tấn thăng một đại cấp bậc, cũng quá nhanh đi!
- Có chút cảm ngộ, cho nên đột phá nhanh chút, về sau có thể sẽ càng ngày càng chậm...
Thấy bộ dáng này của hắn, Trương Huyền giải thích.
Thiên Đạo công pháp, phối hợp đầy đủ Linh Thạch, tiến bộ xác thực đáng sợ, nhưng tu vi càng ngày càng cao, tốc độ tiến bộ rõ ràng so với trước kia càng chậm, nói như vậy cũng không tính lừa gạt.
- Tu luyện đột phá nhanh là chuyện tốt, nhưng cũng phải chú ý có chừng có mực, quá nhanh, rất dễ dàng để chân khí trở nên phù phiếm...
Chiêm sư chấn kinh, một lát sau vẫn an ủi nói.
Một ít quán đỉnh, kích hoạt huyết mạch cùng thể chất đặc thù, tiến bộ đều rất nhanh, trong thời gian ngắn có thể để tu vi đạt tới đỉnh phong, nhưng thật muốn làm như vậy, tu vi sẽ trở nên phù phiếm, còn muốn tiến bộ, sẽ trở nên rất khó.
Thật giống như một số người đánh bạc trúng thưởng lớn, về sau rất khó tiếp tục đi làm công việc dần dần từng bước. Chênh lệch quá lớn, tâm tính sẽ không chịu nổi.
Nguyên nhân chính là như vậy, cho dù kích hoạt huyết mạch cùng thể chất, dưới tình huống bình thường, đều là tấn thăng một cấp hoặc vài cấp, sẽ dừng lại một đoạn thời gian, củng cố tu vi, có thể hoàn mỹ phát huy thực lực, lại tiếp tục đột phá.
- Ta biết, ta đã ở nửa bước Lĩnh Vực cảnh củng cố hơn một ngày, thời gian không ngắn, cũng nên đột phá...
Trương Huyền thản nhiên gật đầu.
- Một ngày?
Da mặt co lại, Chiêm sư suýt chút nữa ngã sấp xuống, nhịn không được nhìn qua:
- Ngươi ở Thánh Vực ngũ trọng củng cố bao lâu?
Nửa bước Lĩnh Vực cảnh, thiên tài bình thường đều cần tiêu tốn thời gian mấy năm củng cố, ngươi một ngày còn kém không nhiều... Mấu chốt trên mặt vẫn là biểu lộ đương nhiên, có cần đánh người như vậy hay không?
- Thánh Vực ngũ trọng... Chậm trễ thời gian có chút nhiều, đại khái hơn hai mươi ngày, ta đi vào Thánh Tử điện cùng ngày đột phá Xuất Khiếu cảnh...
Suy nghĩ một chút, Trương Huyền nói.
- Hơn hai mươi ngày...
Lần nữa lắc lư, Chiêm sư nhìn qua:
- Vậy... từ lúc ngươi bắt đầu tu luyện tới hiện tại, đại khái hao tốn bao lâu thời gian?
- Từ khi bắt đầu tu luyện?
Không nghĩ tới đối phương có thể hỏi như vậy, Trương Huyền tính toán một chút:
- Đại khái khoảng mười ba tháng, hơn một năm!
Nếu không phải xuyên qua, ở loại địa phương nhỏ như Thiên Huyền vương quốc, mà là ở Thánh Tử điện, chỉ sợ một tháng liền có thể đạt tới thực lực bây giờ. Thời gian gấp mười ba lần... chỉ tưởng tượng, liền cảm thấy cực kỳ tâm tắc.
- ...
Chiêm sư đột nhiên rất không muốn cùng vị trước mắt này nói chuyện.
Mười ba tháng, từ võ giả tu luyện tới Thánh Vực lục trọng đỉnh phong... Tốc độ này, so với tiểu công chúa Lạc gia còn nhanh hơn không biết bao nhiêu, nhìn biểu lộ của tên này, dường như cảm thấy quá chậm... Còn biết xấu hổ hay không?
- Đúng rồi, Chiêm sư, ngươi có công pháp bí tịch Thánh Vực thất trọng không? Có thể cho mượn xem một chút không?
Không để ý tới suy nghĩ trong lòng đối phương, Trương Huyền nói.
Tu vi đã đạt tới Lĩnh Vực cảnh đỉnh phong, nhìn xem còn có thư tịch không, sưu tập ra Nhập Hư cảnh, còn thừa lại hai viên Linh Thạch tuyệt phẩm, thừa cơ đột phá hẳn không có vấn đề, dù sao nhàn rỗi cũng nhàn rỗi.
- Công pháp Thánh Vực thất trọng? Loại cấp bậc này, trên người của ta không có, có điều muốn xem mà nói, vẫn phải đi thông đạo khôi lỗi, xông qua cửa ải, sẽ cho một cơ hội lựa chọn bí tịch...
Chiêm sư lắc đầu nói.
Loại thực lực như hắn, công pháp Thánh Vực thất trọng đã không còn tác dụng gì nữa, đương nhiên sẽ không tùy thân mang theo.
- Ah!
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Thông đạo khôi lỗi hắn đi qua một lần, hiện tại toàn bộ thông đạo đều là phế tích, thực không tiện lại đi một chuyến.
Bất quá, đối phương không có, cũng không tiện tiếp tục truy vấn, đang muốn tiếp tục nói chuyện, đột nhiên nhìn thấy Chiêm sư trước mắt nhíu mày, cổ tay lật qua lật lại, một ngọc phù đưa tin xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
- Hắn tìm ta làm gì?
Nhìn ngọc phù, Chiêm sư nhíu mày, ngón tay điểm một cái, khuôn mặt trở nên kỳ lạ:
- Không phải tìm ta, là... Muốn gặp ngươi!
- Gặp ta?
Trương Huyền sững sờ:
- Ai?
- Kiếm Tần Sinh!
Chiêm sư nói.
- Hắn?
Trương Huyền cau mày.
Kiếm Tần Sinh chính là hậu bối tử tôn của điện chủ đời thứ tư Kiếm Lưu Thủy, Lưu Thủy kiếm quyết, chính là học được từ chỗ đối phương.
Lần trước hắn đánh một trận tơi bời, lại không còn tin tức, thế nào ngày hôm nay đột nhiên muốn tìm mình, hơn nữa đưa tin lại truyền đến chỗ Chiêm sư?
- Ra ngoài đi, hắn đang chờ ở bên ngoài...
Chiêm sư nói.
- Vâng!
Không biết mục đích của đối phương, có điều cho hắn xem thư tịch không ràng buộc, mới có tu vi kiếm đạo hiện tại, trong lòng một mực mang theo cảm kích, đã muốn gặp, đương nhiên sẽ không chối từ.
Hai người rời nội viện, quả nhiên thấy Kiếm Tần Sinh đang đứng ở trong lương đình bên cạnh cái ao, thấy bọn họ đi tới, ánh mắt sáng lên, vội vàng bay tới.
- Quyền điện chủ, Trương sư!
Kiếm Tần Sinh ôm quyền.
- Không biết tiền bối tìm ta làm gì?
Hành lễ xong, hàn huyên đôi câu, Trương Huyền mở miệng hỏi.
- Cái này... Là có chuyện muốn làm phiền ngươi!
Dừng lại một hồi, Kiếm Tần Sinh mang theo xấu hổ mở miệng.
- Trương sư... Có thể theo ta đi Trương gia một chuyến hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận