Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cổ địa ảo diệu

Không biết thân phận chân thật đã bị đám người Dương sư đoán ra, giờ phút này Trương Huyền đang lơ lửng giữa không trung, sau lưng là rất nhiều đệ tử.
Khoảng cách Lưu Dương kế vị Dị Linh Hoàng, đã qua hơn một tháng.
Giờ phút này vừa qua năm mới, trong ngoài vương thành đều là không khí ăn mừng.
Trong khoảng thời gian này, Trương Huyền một mực chỉ điểm cho các đệ tử, phảng phất như thời gian lần nữa trở lại Thiên Huyền vương quốc.
Không có ân oán, không có trách nhiệm, không có đủ loại gánh nặng, thầy trò sống chung hòa hợp, mỗi ngày đều là vượt qua ở trong hải dương kiến thức, vì một chiêu số mới mà mừng rỡ, vì một công pháp mà hưng phấn.
Trải qua hệ thống học tập lần nữa, lực lượng đám người Triệu Nhã phù phiếm đạt được củng cố, thực lực đại tiến, sức chiến đấu tăng cao, Viên Đào cũng rốt cục hai lần xung kích Cổ Thánh thành công.
Còn Lưu Dương, đột phá đến tích huyết trùng sinh đỉnh phong, triệt để khống chế Dị Linh tộc, không còn thanh âm phản loạn.
Thực lực Trương Huyền vẫn chỉ là Bất Hủ cảnh đại viên mãn, nhưng khí tức càng thêm trầm ổn, tâm cảnh càng thêm củng cố, dường như muốn đột phá, nhất niệm liền có thể hoàn thành.
Hai tháng củng cố, để hắn đối với Cổ Thánh có lý giải càng sâu, sức chiến đấu cũng có tăng vọt cực lớn, phối hợp Long Cốt Thần Thương, dưới phá toái hư không là vô địch thủ.
Coi như gặp lại Thần Linh lúc trước, cũng không còn là một chiêu không đỡ được.
Hắn tiến bộ nhanh, Ngoan Nhân tiến bộ càng lớn, khung xương bổ sung hoàn chỉnh, lại thêm áo tơi diễn sinh huyết nhục, đã nắm giữ sức chiến đấu của cảnh giới tích huyết trùng sinh, chỉ bất quá chẳng biết tại sao, không thể giống Lạc Nhược Hi trực tiếp rời đi.
- Hiện tại chỉ là nắm giữ không gian nghiền nát, thân thể không hao tổn năng lực, khoảng cách chân chính thoát ly thế giới này, hẳn còn cách một đoạn, sớm nhất cũng phải đạt tới phá toái hư không đỉnh phong!
Củng cố một đoạn thời gian, Ngoan Nhân hiểu được, giải thích nói:
- Nếu như vừa đột phá loại cảnh giới này, liền có thể đi vào một vị diện khác, Khổng sư cũng không đến mức ở thời điểm Thần Linh hạ xuống thế giới, trực tiếp bắt đối phương đi!
Nghe được giải thích như vậy, Trương Huyền hiểu được.
Cũng đúng, trước khi Khổng sư rời Danh Sư đại lục, liền nắm giữ loại thực lực này, nói rõ loại cấp bậc này còn chưa đủ rời đi.
Nếu không, lúc trước Ngoan Nhân cũng không đến mức bị Khổng sư đánh giết, cuối cùng hài cốt phân tán các nơi, bản thân sưu tập hơn một năm mới hoàn toàn tìm được.
- Lão sư, ta tra xét tất cả thư tịch của Dị Linh tộc một lần, phát hiện Thần Linh lúc trước xuất hiện, cũng không phải là Thần tộc chân chính, cũng không phải Linh Thần, mà đến từ thượng giới!
Lưu Dương từ đằng xa bay tới, ôm quyền khom người.
Trong khoảng thời gian này, không chỉ chỉ điểm đệ tử, để cho bọn họ tu luyện, còn để Lưu Dương mượn thân phận Dị Linh Hoàng, bốn phía điều tra, truyền thuyết cùng nội dung liên quan tới Thần Linh, để tìm kiếm ra hành tung cùng thân phận chân thật của Lạc Nhược Hi.
- Thượng giới?
- Là một vị diện đặc thù, hoàn toàn khác biệt Danh Sư đại lục, Thần Linh lần trước tới, ở thế giới này có rất nhiều. Nơi này có đầy đủ Cổ Thánh khí, tu luyện một ngày ngàn dặm, so với bảo địa cường đại nhất Danh Sư đại lục còn hơn gấp trăm ngàn lần!
Lưu Dương giải thích.
Dị Linh tộc nắm giữ năng lực câu thông Thần Linh, việc này tuy lưu truyền rất ít, phần lớn đều là truyền thuyết, nhưng cũng có không ít, là có dấu vết lần theo.
- Chẳng qua... thông đạo đi tới thượng giới đã triệt để phong bế, thiên lộ cắt đứt. Đối phương muốn xuống, cũng cần tiêu phí đánh đổi cực lớn, tiến hành tế tự mới có thể hoàn thành, còn chúng ta muốn đi lên, đã gần như không có khả năng hoàn thành...
Biết lão sư muốn làm thứ gì, Lưu Dương dừng lại một chút, giải thích.
- Thượng giới phong bế, thiên lộ cắt đứt?
Trương Huyền im lặng.
Điểm ấy hắn đã sớm đoán được, nếu không phải như vậy, vô số cường giả không có khả năng bị vây ở thế giới này, đến bây giờ không thể vượt qua.
- Còn người để cho ta kiểm tra chuyện Khổng sư năm đó... Hắn bắt lấy vị Tiên Sứ kia, cũng không lâu lắm liền mất đi tung tích, hiện tại suy đoán, hẳn là đi thượng giới... Về sau Chư Tử bách gia cũng rời đại lục, đi một nơi đặc thù trấn thủ, một mực không trở lại đại lục... Ta cảm thấy, năm đó Khổng sư mất tích, Chư Tử bách gia khẳng định biết rõ ràng nhất!
Lưu Dương nói tiếp.
Trương Huyền chậm rãi gật đầu.
Muốn nói tới sự tình thượng giới, liên quan tới Khổng sư, ai biết nhiều nhất, tuyệt đối là Chư Tử bách gia!
Bọn họ nhất mạch truyền thừa, biết nhiều nhất.
- Ngươi có biết Chư Tử bách gia cụ thể ở nơi nào không?
Trương Huyền quay đầu nhìn về phía Mặc Linh Cổ Thánh.
Lúc trước hắn liên hệ người Chư Tử bách gia, lúc này mới mai phục Thần Dung Hoàng, tạo thành bố cục Dị Linh tộc hiện tại... Chư Tử bách gia cụ thể ở đâu, Danh Sư đường khả năng không rõ ràng, nhưng hắn không có khả năng không biết.
- Hẳn là ở Côn Hư cảnh!
Mặc Linh Cổ Thánh suy nghĩ một chút nói.
- Côn Hư cảnh?
Trương Huyền nghi ngờ.
Bí cảnh, di tích nghe qua không ít, nhưng cái này thật đúng là lần đầu tiên nghe nói.
- Danh Sư đại lục có không ít cổ địa, chắc hẳn hội trưởng cũng nghe nói qua, loại cổ địa này, không có xây dựng Danh Sư đường, nhưng nắm giữ lực lượng nguyên thủy nhất, thậm chí có thể để cho người huyết mạch bị tổn thương lần nữa khôi phục!
Mặc Linh Cổ Thánh nói.
Trương Huyền gật đầu.
Thiên Huyền vương quốc chính là cổ địa, bởi vậy huyết mạch hắn bị tước đoạt, mới có thể được đưa đến đó, đồng dạng còn có Viên Đào.
- Vị trí cụ thể của Côn Hư cảnh ở đâu, ta cũng không rõ ràng, chẳng qua khẳng định liên quan đến những vùng đất cổ xưa này... Có lẽ những vùng đất cổ xưa này chính là lối vào!
Dừng lại một chút, Mặc Linh Cổ Thánh nói.
Hắn chỉ là liên hệ đối phương, thậm chí không có rời Dị Linh tộc, vị trí cụ thể của Chư Tử bách gia cũng không biết.
- Liên quan đến cổ địa?
Trương Huyền nhíu mày, dừng lại phút chốc:
- Ta tính toán về Thiên Huyền vương quốc một chuyến, các ngươi ai nguyện ý đi theo?
Nói thật, có đôi khi hắn cũng kỳ lạ, tại sao hắn lại xuyên qua đến Thiên Huyền vương quốc, thu các học sinh, từng cái thiên tài như thế...
Chỉ sợ Danh Sư cổ địa kia không đơn giản như tưởng tượng, giờ phút này nghe đối phương nói, thì càng thêm khẳng định.
- Ta muốn trở về, đi ra hơn một năm, cũng nên về thăm phụ thân một chút rồi...
Triệu Nhã mỉm cười.
Đi theo lão sư, xa rời quê hương, giờ phút này trở thành đại lão một phương, thậm chí đạt đến Cổ Thánh, vừa vặn muốn trở về nhìn một chút.
- Ta cũng muốn đi!
Vương Dĩnh cũng gật đầu.
Mấy người còn lại cũng trăm miệng một lời, tất cả đều muốn trở về nhìn một chút.
- Lưu Dương thì đừng đi, ngươi tiếp tục tọa trấn Dị Linh tộc, những người khác cùng ta đi một chuyến!
Thấy mọi người đều có ý nghĩ này, Trương Huyền cười cười, dặn dò một tiếng.
Dù Dị Linh tộc thống nhất, nhưng bây giờ vẫn là thời buổi rối loạn, làm Hoàng giả duy nhất, không trấn giữ mà nói, rất dễ dàng xuất hiện biến cố.
- Vâng!
Lưu Dương không cam tâm, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu.
- Hỏa Tư Cổ Thánh ở lại chỗ này, dẫn dắt tộc nhân phụ trợ Lưu Dương...
An bài xong đối phương, Trương Huyền lần nữa bàn giao.
Hỏa Tư Cổ Thánh gật đầu.
- Đi thôi!
Toàn bộ giao phó xong, lúc này Trương Huyền mới nhẹ nhàng cười một tiếng, lấy ra Long Cốt Thần Thương đâm một cái, một con đường xuất hiện, mọi người theo sát sau lưng đi vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận