Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Đánh Phó đường chủ

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

Nói chuyện đúng là Kim Nguyên Đỉnh!
Trương Huyền đã thành Khải Linh Sư, có được năng lực Khải Linh, thời điểm ở
Chiến Sư Đường tiến hành các loại xông cửa, đã tìm cơ hội làm Kim Nguyên Đỉnh
tỉnh lại.
Tuy Hứa phó hội trưởng khó có thể làm được, để gia hỏa này thanh tỉnh ý thức
lúc trước, nhưng hắn tu luyện Thiên Đạo Khải Linh chi pháp, cẩn thận một chút
mà nói, cũng không khó.
Trước khi Kim Nguyên Đỉnh hôn mê thì đến được Nguyên Thần Cảnh đỉnh phong,
trải qua Lôi Đình tẩy lễ càng có đột phá, giống như Ngô sư, dĩ nhiên đạt tới
nửa bước Xuất Khiếu Cảnh.
Chỉ cần có đầy đủ tài liệu, luyện chế lại một lần, đột phá Xuất Khiếu chỉ là
vấn đề thời gian.
Thực lực bạo tăng, hơn nữa thân là Thánh Khí trung phẩm, lực lượng vô cùng
cường đại, Điền Thanh Phó đường chủ còn không có kịp phản ứng, liền bị vỗ vào
mặt đất, thê thảm không thể lại thê thảm.
– Hắn ở dưới người ngươi... Ta chỉ là để cho ngươi ngăn cản, không phải bảo
ngươi giết người...
Thấy gia hỏa này không đáng tin cậy như thế, vừa xuất hiện liền đập bay Điền
Thanh Phó đường chủ, Trương Huyền che trán, cảm giác im lặng.
Ngươi không thể nhìn xem rồi mới động thủ sao?
Cái này tốt rồi, đường đường Phó đường chủ bị đập thành như vậy, làm sao có
thể từ bỏ ý đồ?
– Phía dưới?
Kim Nguyên Đỉnh sững sờ, dịch thoáng cái, quả nhiên thấy một chữ “Đại” nằm ở
trên mặt đất, người ngay đơ.
– Ách... Chủ nhân, ta không phải cố ý...
Hơi lúng túng lên tiếng vang lên.
– Muốn chết!
Ầm ầm!
Lời còn chưa dứt, Điền Thanh Phó đường chủ mãnh liệt từ mặt đất bay lên, sóng
khí hùng hồn từ huyệt đạo toàn thân hắn phát ra, kích xạ bốn phía.
Hắn cảm thấy sắp nổ tung.
Đường đường Danh Sư Đường của Thanh Nguyên đế quốc, đệ nhất nhân cầm quyền
thực tế, lại bị một Thánh Khí đè ở dưới mặt đất, nhục nhã mãnh liệt để hắn sắp
bạo tạc nổ tung.
– Trương Huyền, thân là Danh Sư lục tinh, sai khiến Thánh Khí đối phó Danh Sư
thất tinh, bỏ qua sư đạo tôn nghiêm, đại nghịch bất đạo, hiện tại ta sẽ giết
ngươi!
Gào thét một tiếng, Điền Thanh Phó đường chủ vỗ tới Trương Huyền một chưởng.
Không thể không nói, thực lực của vị Phó đường chủ này xác thực cường đại đến
đáng sợ.
Trung Thanh Vương tới so sánh, kém một đoạn rất lớn, vừa ra tay toàn bộ gian
phòng sóng khí cuồn cuộn, như đại điện có chút không chịu nổi, tùy thời sẽ sụp
đổ.
– Đối thủ của ngươi là ta...
Thấy hắn công kích chủ nhân, Kim Nguyên Đỉnh giận dữ.
Thật vất vả thanh tỉnh, muốn biểu hiện một chút, gia hỏa này lại không cho mặt
mũi, quả thực tội không thể tha thứ.
Phần phật!
Lô đỉnh khổng lồ thẳng tắp đụng tới Điền Thanh Phó đường chủ.
Bành!
Chỉ thoáng cái, liền đụng nát chưởng lực.
Bất quá bị trùng kích, Kim Nguyên Đỉnh cũng bay ngược mấy chục thước mới ngừng
lại được.
Một người một đỉnh, lực lượng tương đương!
– Không hổ là Phó đường chủ, quả nhiên lợi hại!
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Vị Điền phó đường chủ này quả nhiên không kém, đổi lại hắn mà nói, tám chín
phần mười không phải đối thủ.
Tuy hiện tại hắn vô địch Nguyên Thần Cảnh, nhưng mà đối mặt cường giả nửa bước
Xuất Khiếu Cảnh, lực lượng vẫn có chút không bằng.
– Đến phiên ngươi!
Biết rõ Điền Thanh Phó đường chủ coi như muốn thắng được Kim Nguyên Đỉnh, cũng
cần tiêu phí thời gian thật dài, Trương Huyền chẳng muốn đi để ý tới, lần nữa
nhìn về phía Trung Thanh Vương.
– Ngươi... Ngươi dám trực tiếp động thủ với Danh Sư Đường Phó đường chủ, cái
này là muốn chết...
Giờ phút này Trung Thanh Vương cũng bối rối.
Vốn tưởng rằng, đối phương chỉ là một tiểu nhân vật từ địa phương nhỏ bé tới,
chỉ cần tùy tiện quát lớn vài tiếng, tất nhiên sẽ đầu óc choáng váng, không
dám nói nhảm, nằm mơ cũng không nghĩ đến, gia hỏa này thực lực cường hãn không
nói, ngay cả Phó đường chủ cũng dám động thủ...
Danh Sư trong lúc đó, có đẳng cấp sâm nghiêm, xuất thủ với Danh Sư đẳng cấp
cao, tương đương vi phạm lễ giáo.
Một khi thẩm phán, tư cách Danh Sư không bảo vệ được không nói, còn vô cùng có
khả năng sẽ gặp phải Danh Sư Đường trừng phạt, trực tiếp chém giết.
Có thể nói, làm như vậy là đại nghịch bất đạo!
Vì một hạ nhân, làm ra loại sự tình này... Gia hỏa này điên rồi sao?
– Tìm chết hay không, không phải ngươi định đoạt, làm tổn thương quản gia của
ta, sẽ phải thừa nhận trả giá đối ứng...
Lười để ý đến đối phương, bàn tay Trương Huyền run lên.
Rầm ào ào!
Kim Hồn Tỏa gào thét một tiếng, thẳng tắp chui vào trong người Trung Thanh
Vương.
PHỐC!
Chỉ thoáng cái, liền đâm xuyên qua xương tỳ bà.
Kim Hồn Tỏa có thể khóa lại thực lực, vừa tiến vào thân thể, vị đệ nhất Vương
gia kia lập tức uể oải xuống, đau đớn kịch liệt, khiến vẻ mặt hắn nhăn nhó,
sắp điên rồi.
– Hiện tại hắn không có thực lực, đi báo thù đi!
Khoát tay áo.
Tôn Cường ở trong lòng hắn, trọng yếu giống như các đệ tử, đối phương không
nói cho mình, liền tùy ý bắt, hơn nữa dùng cực hình, tương đương sờ nghịch
lân, không có giết chết ngay tại chỗ, đã coi như rất nể tình rồi.
– Vâng!
Tôn Cường đi tới trước mặt:
– Bắt lão tử, không phải là bắt rất vui vẻ sao? Hôm nay cũng cho ngươi nếm thử
tư vị...
Tôn Cường gào thét một tiếng, cổ tay khẽ đảo, lấy ra một thanh đao nhọn, thẳng
tắp đâm tới.
Mặc dù đối phương là cường giả Nguyên Thần Cảnh, nhưng nhục thân còn không có
luyện đến giống như Trương Huyền, đao thương bất nhập, hơn nữa bị đâm thủng
xương tỳ bà, không có chân khí hộ thể, thoáng cái liền đâm vào da thịt, máu
tươi chảy ròng.
– Ngươi...
Đau đớn kịch liệt, khiến Trung Thanh Vương kêu thảm một tiếng, bất quá nói còn
chưa dứt lời, liền thấy Tôn Cường không biết từ đâu lấy ra một vò muối ăn, đổ
tới miệng vết thương.
– Kiên nhẫn một chút, ta thoa thuốc cho ngươi...
– ...
Trung Thanh Vương.
Vừa thoa xong, lại lấy ra đao nhọn, máu tươi chảy ròng, lại xát muối...
Nhìn thoáng qua, Trương Huyền liền không nhịn được quay đầu đi... Thật sự quá
tàn nhẫn!
Bất quá, mới vừa rồi giúp Tôn Cường chữa thương, hắn đã biết rõ, người phía
trước còn dùng cực hình lợi hại hơn, giờ phút này, làm lại quá phận cũng không
coi vào đâu, nhân quả tuần hoàn mà thôi.
Điền Thanh Phó đường chủ cùng Kim Nguyên Đỉnh vẫn còn chiến đấu, lực lượng
tương đương, Trương Huyền cũng không đi quản, mà nhìn về phía cách Minh Chân
Phó điện chủ ở đó không xa.
Vị Độc Điện Phó điện chủ này, vừa rồi chứng kiến sự tình không ổn, muốn chạy
trốn, lại bị trận pháp vây ở chính giữa, căn bản không có biện pháp rời đi.
Lúc này chứng kiến Trương Huyền nhìn qua, tràn đầy hoảng sợ, như là gặp quỷ
rồi.
– Tới đây đi!
Bàn tay trảo một cái, người sau lăng không bay tới, bị giam cầm ở trước mắt.
– Độc Điện thế nào? Đám người Hứa Du Trưởng Lão đâu?
Tiện tay bố trí cấm chế ở chung quanh, bọn người Lạc Thất Thất cũng nghe không
được, Trương Huyền hỏi.
Hứa Du Trưởng Lão cùng hắn quan hệ không tệ, làm người cũng rất tốt, muốn biết
hiện tại thế nào.
– Ngươi… làm sao ngươi biết Hứa Du?
Minh Chân Phó điện chủ hoảng sợ.
Lúc trước Trương Huyền đi Độc Điện đã ngụy trang, hơn nữa dùng tên giả Tôn
Cường, vị trước mắt này cũng không nhận ra.
– Chẳng lẽ... Ngươi mới là Tôn Cường?
Bất quá hắn cũng không ngốc, thời gian nháy mắt liền hiểu được, đồng tử co rút
lại.
– Không sai! Ngươi rất thông minh!
Cười nhạt một tiếng, bàn tay Trương Huyền vỗ vỗ, một đạo chân khí lập tức tràn
vào thân thể.
– A...
Chân khí ở dưới khống chế thay đổi thành kịch độc, trên đầu Minh Chân ứa ra mồ
hôi lạnh, thân thể liên tục vặn vẹo.
Thiên Đạo chân khí ngay cả đám người Hải độc sư cũng không chịu nổi, đừng nói
hắn.
– Ngươi là Danh Sư... Đánh Trung Thanh Vương, bỏ qua quyền uy của Phó đường
chủ, đã là đại nghịch bất đạo rồi... Nếu như giết ta, nhất định sẽ bị Danh Sư
Đường nghiêm mật thẩm tra...
Cố nén đau nhức kịch liệt, Minh Chân nói.
Hắn biết rõ người trước mắt này cùng Hứa Du Trưởng Lão quan hệ không tệ, bản
thân làm hại toàn bộ Độc Điện diệt tuyệt, đối phương tuyệt đối sẽ không chút
lưu tình chém giết, bởi vậy biết rõ nói cái gì, mới có thể khiến đối phương
dừng tay.
Giờ phút này hắn thuộc về “nhân chứng”, một khi chết ở trong tay đối phương,
coi như nói nhiều hơn nữa cũng vô ích.
– Ta chỉ muốn nghe được sự tình ta muốn biết... Ta có thể mang theo Tổ Sư khai
phái tiến về Độc Điện, thì có năng lực cho ngươi lặng yên không một tiếng động
chết mất, không ai hoài nghi!
Chẳng muốn trả lời đối phương, Trương Huyền thản nhiên nói.
Đổi lại Danh Sư khác, muốn giết đối phương, nhất định sẽ bị hoài nghi, nhưng
hắn là Độc Sư... Hoàn toàn có thể có rất nhiều loại phương pháp khiến đối
phương chết, coi như là Danh Sư Đường cũng không tra được.
– Ta...
Nghe nói như thế, chứng kiến thái độ của đối phương, Minh Chân biết rõ đối
phương thật dám làm, đành phải nghiến răng nói:
– Lúc ấy ta chạy ra Độc Điện, liền trực tiếp tới nơi đây!
– Tới đây? Trước kia ngươi nhận thức Trung Thanh Vương?
Trương Huyền nhìn qua.
Chạy ra Độc Điện, vì phòng ngừa đuổi bắt, tất nhiên sẽ trốn tới địa phương tự
nhận là an toàn nhất, có thể đi tới nơi này, nói rõ hắn cùng vị Trung Thanh
Vương này đã sớm nhận thức.
– Vâng, chúng ta có sinh ý hợp tác, hắn mua của ta không ít kịch độc... Ta
cũng từ trong tay hắn nhận được rất nhiều vật phẩm quý giá trên việc tu
luyện...
Minh Chân nói.
Khuôn mặt Trương Huyền trầm xuống.
Xem ra tin tức của Ngọc Phi Nhi không sai, chỉ bất quá, đối phương cũng không
phải Độc Sư, mà là cùng Độc Điện có giao dịch mà thôi.
Bất quá, vẫn có chút nghi vấn.
– Hắn mua sắm độc dược, có thể sử dụng sao?
Trương Huyền nhịn không được nói.
Độc dược, không riêng gì Độc Sư mới có thể phối trí, rất nhiều cấp bậc cao,
còn cần thủ pháp đặc thù mới có thể thi triển, không phải Độc Sư, coi như nhận
được dược vật, cũng chỉ có thể thô ráp sử dụng, rất dễ dàng bị phát hiện.
Thật giống như Vưu Hư lúc trước, thủ pháp dùng độc thô ráp, tuy từ chỗ Dị Linh
tộc nhận được kịch độc, như trước không dám sử dụng phạm vi lớn.
– Ta cũng không biết... Hắn đối với độc dược đẳng cấp cao nhu cầu rất lớn, ta
từng xin Tổng bộ vài loại độc dược thất tinh, đều bán cho hắn...
Minh Chân không dám giấu giếm.
– Ân!
Nghi hoặc liếc nhìn Trung Thanh Vương, Trương Huyền không có tiếp tục hỏi thăm
nữa.
Gia hỏa này, là Vương gia của Thanh Nguyên đế quốc, cũng không nghe được sự
kiện dùng độc ác liệt của hắn, bởi vậy coi như là Danh Sư, cũng không thể quản
quá nhiều.
Nếu không, rất dễ dàng gây nên đế quốc cùng Danh Sư Đường mâu thuẫn.
Hiện tại đối phương tìm Tôn Cường phiền toái, sự tình ra có nguyên nhân, hung
hăng giáo huấn một lần cũng không có gì, liên lụy đến phương diện này, có khả
năng sẽ phải quan hệ tới triều chính rồi.
– Nói sự tình đám người Hứa Du đi!
Trương Huyền nhìn qua.
– Ta một đời vì Độc Điện, kết quả nhận phải hình phạt độc sát, trong tâm không
cam lòng, tìm đến Trung Thanh Vương, muốn mượn trợ giúp của hắn, vì mình tìm
về công bằng... Kết quả, Trung Thanh Vương vì lập công, không để ý ta phản
đối, bắt tất cả người Độc Điện, phản kháng hầu như đều bị giết...
Nói đến đây, sắc mặt của Minh Chân buồn bã:
– Tuy ta thống hận đám người Hứa Du hại ta thê thảm, nhưng mà ta cũng là một
phần tử của Độc Điện, chuyện này, thật không phải là ta mong muốn nhìn thấy...
Lắc đầu, Minh Chân biết, chuyện này từ hắn mà lên, nói nhiều hơn nữa cũng vô
dụng, ngẩng đầu nhìn lại.
– Nói thiệt cho ngươi biết, Hứa Du Trưởng Lão... không chết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận