Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thời điểm ngươi khảo hạch có kiếm?

Mở cửa phòng, lập tức nhìn thấy Lục Vân trưởng lão cùng Thiện Hiểu Thiên tràn đầy khẩn trương nhìn tới.
- Làm sao vậy?
Thấy bộ dáng của bọn hắn, Trương Huyền nhíu mày.
Chẳng phải khảo nghiệm một lát ư? Còn khẩn trương như vậy?
- Ngươi không bị thương?
Thấy hắn bình yên vô sự, Lục Vân trưởng lão thở phào nhẹ nhõm, tràn đầy nghi ngờ.
- Bị thương?
Trương Huyền yên lặng:
- Kiểm tra kiếm ý... còn bị thương sao?
Chẳng lẽ kiểm tra kiếm ý còn có kỹ xảo gì bị thương, không bị thương liền làm không xa?
- Không phải, ngươi nhìn...
Thấy lão sư ngỡ ngàng, Thiện Hiểu Thiên gãi đầu một cái, chỉ bốn phía.
Trương Huyền ngẩng đầu nhìn lại, sau khi xem xét, không khỏi ngẩn ngơ.
Chỉ thấy gian phòng kiểm tra bốn phía, mỗi một tu luyện giả đi ra đều hộc máu, khuôn mặt trắng bệch, giống như tinh khí thần bị nghiền ép.
Trương Huyền ngẩn ngơ.
- Kiểm tra kiếm ý... Cần khoa trương như vậy sao? Vừa rồi hình như ngươi không có hộc máu ah...
Trương Huyền nhịn không được nhìn qua.
Thời điểm Thiện Hiểu Thiên khảo nghiệm không có hộc máu, sao nhiều người lại bị?
- Không phải nguyên nhân khảo nghiệm, là vừa rồi thời điểm khảo nghiệm, đột nhiên xuất hiện một đạo kiếm ý cực kỳ cường đại! Những người khác bởi vì quá yếu, nhận lấy áp chế, mới xuất hiện loại tình huống này!
Lục Vân trưởng lão nói.
Hắn thân là trưởng lão ngoại môn, đối với kiếm pháp lĩnh ngộ cực cao, biết cũng nhiều, dù không tiến vào khảo nghiệm, nhưng cỗ kiếm ý kia mạnh mẽ, vẫn rõ ràng cảm nhận được.
Giống như giao long bao quát chúng sinh, ở đây nhiều đệ tử lĩnh ngộ kiếm ý như vậy... ở trong mắt đối phương, đều như sâu kiến.
- Kiếm ý mạnh mẽ? Chẳng lẽ... Có thể đi đến cấp bậc Kiếm Thần?
Trương Huyền sững sờ, nhịn không được nhìn tới.
- Đâu chỉ như vậy, đáng sợ có thể đi đến mười dặm!
Lục Vân trưởng lão gật đầu.
Hắn chưa bao giờ thấy qua Thập Lý Kiếm Thần, nhưng lịch sử tông môn ghi chép lợi hại nhất chính là trị số như vậy, vừa rồi cảm giác áp bách, một đạo kiếm ý khiêu chiến tất cả mọi người, không có người có thể chống lại... Đủ để chứng minh mạnh mẽ!
Đoán chừng cho dù không phải Thập Lý Kiếm Thần, cũng không kém nhiều!
Còn cao hơn... Nghĩ cũng không dám nghĩ.
Dù sao Lăng Vân Kiếm Các mấy ngàn năm lịch sử, vượt qua cấp bậc này, một vị cũng không có xuất hiện qua.
- Thập Lý Kiếm Thần?
Trương Huyền líu lưỡi, trong mắt thả ra tinh quang:
- Trưởng lão có biết là vị nào không?
Hắn ngay cả một mét cũng không đạt tới, nhưng đối phương có thể để cho kiếm ý đi đến mười dặm... Thực lực mạnh mẽ có thể xưng kinh khủng!
Loại nhân vật này, nhất định phải nhìn một chút!
Trước đó còn nghĩ, dựa vào hắn cùng cấp bậc vô địch, đi vào Thông Thần điện, liền lập tức quét ngang, tới cái ngoại hiệu Hoành Tảo Thiên Nhai, hiện tại xem ra, sợ là không dễ dàng như vậy! (*ta khinh lão nhai)
Thập Lý Kiếm Thần ah...
Đây chính là tuyệt thế thiên tài có thể ngộ nhưng không thể cầu, coi như mình gặp được Thập Lý Kiếm Thần, đoán chừng cũng phải quỳ!
- Không biết...
Lục Vân trưởng lão lắc đầu.
Kiểm tra kiếm ý, trừ khi tận mắt nhìn thấy, cầm được ngọc bài, cũng chỉ có liền nhau mới có thể nhìn thấy thành tích từng người, người ngoài không có khả năng biết.
- Đúng rồi, vừa rồi ngươi kiểm tra, thành tích là bao nhiêu?
Nhịn không được nhìn lại.
Hắn đối với Trương Huyền vẫn còn có chút tò mò.
Thiện Hiểu Thiên đối với hắn nói gì nghe nấy, coi như hai người là bạn tốt, cũng không đến mức nghe lời như vậy!
Mấu chốt nhất là, Tào Thành Lập cùng Dịch lão cũng vô cùng tôn trọng.
Chỉ bất quá Trương Huyền vẫn luôn rất biết điều, hỏi mánh khóe cũng không tìm hiểu ra, làm việc lại có lúc mơ mơ hồ hồ, hình như đối với đại lục không ít chuyện, là hoàn toàn không biết gì cả, liền không hỏi tới nữa.
Lần này nhất định muốn tới kiểm tra, hắn cũng là mang theo tâm tư khảo nghiệm mới đáp ứng.
Nếu không, người người đều muốn tới kiểm tra, xem như trưởng lão ngoại môn cũng chi không nổi tiền, tốn hao tinh lực ah!
- Ta?
Mặt Trương Huyền thoáng cái xanh biếc:
- Không đề cập tới việc này, chúng ta vẫn là bạn bè!
- Ngươi không nói ta nhìn một chút liền biết...
Thấy hắn không muốn nói, Lục Vân trưởng lão lắc đầu, đẩy cửa đi vào, một lát sau, cầm một cái ngọc bài đi ra, phía trên viết thành tích đối phương vừa mới khảo nghiệm.
Mỉm cười, cúi đầu nhìn lại, liếc mắt nhìn, khóe miệng co giật.
- Hai thước năm? Không đến... Một mét?
Lục Vân trưởng lão xấu hổ.
Khó trách đối phương không muốn nói, thành tích này, quả thực nói không nên lời!
Thiện Hiểu Thiên liếc mắt nhìn, lần nữa nhìn về phía lão sư, ý khâm phục càng đậm.
Lão sư một mực nói mình khiêm tốn, vốn cho rằng là ngoài miệng nói một chút, nhìn thấy giờ mới hiểu được, là thật khiêm tốn ah!
Tuỳ ý truyền thụ bản thân kiếm pháp, cũng có thể làm ra 499 m, bản thân đi lên, ngay cả một mét cũng không tới... Cái này cần trái tim mạnh mẽ bao nhiêu, phẩm chất cao thượng cỡ nào, không quan tâm danh dự cỡ nào...
Lão sư chính là lão sư!
Không hề xốc nổi giống như mình!
Bản thân rõ ràng không làm được, ngược lại giả vờ giả vịt... Là thật ngượng ngùng ah!
Thấy cái tên này lấy ra ngọc bài, ngay ở trước mặt đồ đệ bêu xấu, Trương Huyền hận không thể đập đầu chết.
Danh Sư đại lục thu nhiều đồ đệ như vậy, cũng không có mất mặt qua như vậy!
- Trở về đi!
Lục Vân trưởng lão đánh vỡ xấu hổ.
Vừa rồi nhìn thấy nhiều người hộc máu, chỉ vị này không có việc gì, còn nghĩ có phải hắn chính là vị Thập Lý Kiếm Thần kia hay không, nhìn thấy ghi chép trên ngọc bài mới hiểu được... Cả nghĩ quá rồi!
Ngay cả một mét cũng chưa tới, tương đương với không có, không có kiếm ý, tự nhiên không cảm ứng được đối phương mạnh mẽ, sẽ không bị thương!
Còn đến cùng ai là Kiếm Thần, hắn chỉ là trưởng lão ngoại môn, cấp độ quá cao đã tiếp xúc không tới, tra hỏi như thế nào, tự nhiên sẽ có cao tầng tông môn quyết định.
Lần nữa trở lại chỗ ở, Lục Vân trưởng lão xoay người cáo từ.
Thiện Hiểu Thiên khảo hạch xong, hắn còn muốn mang theo ngọc bài đi trưởng lão hội, hỗ trợ xin lệnh bài đệ tử nội môn, mới nhập môn có thể kiếm ý lan ra 499m, tông môn ban thưởng có thể tưởng tượng được.
Có lẽ có thể nhờ vào đó, đột phá ràng buộc hiện tại, tấn cấp thực lực cao hơn, từ đó trở thành trưởng lão nội môn!
Ngồi Thánh thú phi hành một đường bay nhanh, thời gian không dài đi tới Trưởng Lão điện.
Còn chưa tới trước mặt, liền thấy mấy vị trưởng lão quen thuộc, tất cả đều gấp gáp chạy tới.
Mấy vị này đều là trưởng lão nội môn, từng cùng hắn là bạn, chỉ bất quá đột phá đạo ràng buộc kia, tấn cấp thực lực cao hơn, tiếp xúc liền càng ngày càng ít.
- Mộc trưởng lão, gấp gáp như vậy làm gì? Xảy ra chuyện gì sao?
Nhìn mỗi người đều vội vã, vẻ mặt lo lắng, Lục Vân trưởng lão nhịn không được ngăn lại một vị trước đó quan hệ tốt nhất, mở miệng hỏi.
- Xảy ra chuyện lớn như vậy, ngươi không biết?
Mộc trưởng lão là một lão nhân hơi khô gầy, râu màu xanh, mặc trường bào màu xám nhạt:
- A, cũng đúng, ngươi chỉ là trưởng lão ngoại môn, là không có tư cách tham gia hội nghị trưởng lão, không biết cũng rất bình thường...
- ...
Lục Vân trưởng lão xấu hổ.
- Không nên tức giận, ngươi cũng biết, ta nói chuyện từ trước tới nay thẳng như vậy, có cái gì thì nói cái đó...
Mộc trưởng lão mặt không hề cảm xúc:
- Đại trưởng lão Hà Thiên, ngươi nghe nói qua chứ!
- Ừm!
Lục Vân trưởng lão gật đầu.
Hà Thiên là trưởng lão hạch tâm nhất của tông môn, hơn nữa còn là đại trưởng lão, thời điểm tông chủ không ở tông môn, nắm giữ quyền xử lý mọi chuyện.
- Không biết cũng không quan hệ, không cần xấu hổ, dù sao thân phận của ngươi bày biện ở nơi đó, không cần thiết cứng rắn chống đỡ...
Mộc trưởng lão nói tiếp.
- Khụ khụ, ngươi vẫn là nói chuyện của Hà Thiên trưởng lão gì đi!
Biết vị bằng hữu này nói chuyện hay lảm nhảm, thật không có ác ý, Lục Vân trưởng lão vội vàng cắt đứt.
- Là như vậy, Hà trưởng lão vừa đưa tin, nói sơn môn cùng cự kiếm sập!
Mộc trưởng lão gật đầu:
- Ngươi cấp bậc quá thấp, không có tư cách đạt được thông báo...
- Sơn môn sập?
Phía sau đối phương nói, Lục Vân trưởng lão không có nghe tiếp, mà mở to hai mắt nhìn.
Sơn môn cùng cự kiếm, là tượng trưng của Lăng Vân Kiếm Các, đại biểu cho lăng ân chi chí, thẳng phá cửu thiên!
Sập...
Đối với uy nghiêm của tông môn, sẽ là tổn thương rất lớn!
- Tại sao lại sập?
Cắt đứt đối phương nói, vội vàng nhìn qua.
- Ta cũng không biết, vừa rồi có một cỗ kiếm ý cường đại vô song đột nhiên xuất hiện, ngươi hẳn cũng cảm nhận được, hình như đạo kiếm ý này trao đổi với kiếm ý trong cự kiếm, vì vậy dẫn đến sụp đổ...
Mộc trưởng lão cũng không hiểu ra sao, lắc đầu:
- Được rồi, không nói chuyện này, hiện tại ta phải đi tham gia trưởng lão hội, không cùng ngươi trò chuyện...
Nói xong, đầu cũng không quay, thời gian nháy mắt biến mất tại nguyên chỗ.
- Cái tên này, vẫn giống như trước kia, một chút cũng không thay đổi...
Lục Vân trưởng lão bất đắc dĩ.
Cái tên này bởi vì miệng tiện, đắc tội không ít người, không nghĩ tới nhiều năm không thấy, vẫn giống như trước kia, nói chuyện không lọt tai như vậy.
Bất quá trải qua miệng của hắn, cũng biết sơn môn sập, cái tin tức này nghe rợn cả người!
- Kiếm ý, chẳng lẽ là vị Thập Lý Kiếm Thần vừa rồi kia?
Trong lòng hơi động.
Cỗ kiếm ý kia, hắn cũng rõ ràng cảm nhận được, biết bất phàm, thật không nghĩ đến bất phàm như vậy!
Ngay cả kiếm ý khóa lại trong cự kiếm cũng có thể câu thông...
Đến cùng là ai?
- Các trưởng lão đều đang họp, bây giờ ta đi qua báo đệ tử nội môn khảo hạch, có thể không thích hợp hay không?
Tất cả mọi người thảo luận việc lớn, hắn một trưởng lão ngoại môn, đột nhiên xông vào, chỉ vì báo một đệ tử nội môn, dường như không quá phù hợp.
- Mặc kệ, vẫn đi vào một chuyến a, Thiện Hiểu Thiên lần đầu tiên kiểm tra, khoảng cách 499m, mạnh hơn rất nhiều đệ tử hạch tâm không biết bao nhiêu lần, quan trọng là hiện tại tu vi của hắn mới Cổ Thánh nhất trọng... Tất cả trưởng lão đều ở đây, khẳng định sẽ càng thêm coi trọng, ta được ban thưởng sẽ càng nhiều!
Chần chờ một chút, Lục Vân trưởng lão nghiến răng.
Trưởng lão nhiều, cũng được, hắn báo chính là thiên tài chân chính, cũng không phải giả gì, có lẽ có thể bởi vậy đạt được coi trọng càng lớn!
Lại không rầu rĩ, vội vã bay về phía Trưởng Lão điện.
...
Lục Vân trưởng lão đi Trưởng Lão điện, Trương Huyền nhìn đệ tử trước mắt, kìm nén không được nghi ngờ trong lòng.
- Ngươi... Là làm sao để kiếm ý ra hơn bốn trăm mét?
Hắn ngay cả một mét cũng chưa tới, nhưng học sinh nửa vời có thể làm được xa như vậy, thực sự không nghĩ ra.
- Ta...
Nghe lão sư hỏi thăm, Thiện Hiểu Thiên xấu hổ:
- Ta dùng kiếm pháp lão sư truyền thụ, trực tiếp ném thanh kiếm kia ra ngoài, cũng không nghĩ tới kiếm ý sẽ chạy xa như vậy!
- Vứt kiếm? Chiêu kiếm ý này quả thực không kém... Chờ một chút!
Khóe miệng Trương Huyền co giật, nhìn lại:
- Ngươi nói... thời điểm ngươi khảo hạch, có kiếm?
Bạn cần đăng nhập để bình luận