Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Tôn Cường thúc thúc tới (2)

Chân khí thiên đạo của Trương Huyền Tông Sư cấp bậc đỉnh phong, có thể hóa giải tất cả kịch độc cấp bậc chỉ có tam phẩm, giải dược đều không cần.
Tôn Cường đi lần này không biết sẽ gặp phải nguy hiểm thế nào, vẫn cẩn thận một chút cho thỏa đáng.
Nếu thật sự có người dám động thủ với hắn, có luồng chân khí này ở đây, cho dù không đối kháng được kịch độc tam phẩm, bảo toàn tính mạng chí ít không có vấn đề quá lớn.
- Đa tạ thiếu gia!
Cảm nhận được chân khí ẩn nấp ở bên trong thân thể, biết thiếu gia là vì suy nghĩ cho an toàn của hắn, Tôn Cường cảm kích gật đầu.
Trải qua những ngày chung đụng này, hắn biết vị thiếu gia này, cho dù không bằng lão gia, nhưng cũng là một người có bản lĩnh lớn.
Nếu làm như vậy, khẳng định có mục đích của hắn.
Giảng giải kỹ càng tỉ mỉ một chút về phương pháp sử dụng chân khí này, thấy người này hoàn toàn nhớ kỹ, lúc này Trương Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.
Từ khi đi theo mình, Tôn Cường người này mặc dù có chút đầu cơ, vẫn rất đáng tin. Không ít chuyện, đều có thể thuận lợi hoàn thành, bớt đi không ít phiền phức.
“Dương sư” là một danh sư cao giai không biết tên. Làm quản gia, tự nhiên phải có khí độ của quản gia. Hắn tuy rằng thực lực không ra sao, đối với chút đắn đo này, vẫn là hết sức tinh chuẩn.
Nếu không, cũng không đến mức dẫn hắn từ Thiên Huyền vương quốc tới đây.
- Đây là mấy đan dược rất có ích lợi đối với tu vi. Thời điểm ở trên đường không nên lười biếng tu luyện.
Cổ tay lật một cái, hắn lấy ra một ít đan dược nhận được từ Lâm gia, đưa tới.
- Vâng!
Tôn Cường vội vàng tiếp nhận.
Hắn cũng không ngốc. Hắn biết tu vi bây giờ đã có chút cản trở. Nếu không nhanh hơn, một khi không còn tác dụng, thật sự lại thảm.
Trương Huyền lại căn dặn vài câu, đã thấy Tạ Cửu Thần đường chủ trở về. Đi theo phía sau là một lão nhân, chính là Ngụy Dư Thanh.
- Độc Điện nguy hiểm, ta suy đi nghĩ lại, vẫn để cho Ngụy trưởng lão đi theo thôi. Như vậy có thể an toàn hơn một ít!
Tạ đường chủ nói.
Ngụy Dư Thanh là thuần thú sư tam tinh, còn là cường giả Chí Tôn đỉnh phong. Toàn bộ Thú Đường trừ hắn ra, đó là người thực lực mạnh nhất, hơn nữa cũng biết tương đối nhiều về Độc Điện.
Để cho người này dẫn hạ nhân của vị Trương thú sư này qua, chắc hẳn là an toàn nhất.
Trương thú sư là vị khách tôn quý nhất của Thú Đường. Lại nói Thanh Yểm thú đến bây giờ cũng không thuần phục triệt để. Đối phương nhờ cậy một lần, bất kể như thế nào cũng phải bảo vệ hạ nhân của hắn cho tốt tốt.
- Vậy làm phiền Ngụy trưởng lão!
Trương Huyền ôm quyền.
- Yên tâm đi!
Ngụy Dư Thanh cười gật đầu:
- Ta tuy rằng không đi qua Độc Điện, lại từng nghe qua không ít nghe đồn. Chỉ là tìm người, không có nguy hiểm!
Chỉ là tìm người mà thôi, không phải đi quấy rối Độc Điện, vấn đề không lớn.
Cho dù độc sư thủ đoạn rối loạn kinh người, làm thuần thú sư nghề nghiệp sát đầu của thượng cửu lưu, cũng không phải là giả.
- Ừ!
Do Ngụy trưởng lão tự thân xuất mã, Trương Huyền yên tâm không ít, không nói thêm gì nữa.
Hai người cưỡi man thú bay rời khỏi đó. Tạ Cửu Thần đường chủ đợi một hồi, cũng xoay người từ biệt.
Thanh Yểm thú đã tỉnh lại. Hắn phải tận dụng thời gian giải quyết tai hoạ ngầm trong cơ thể đối phương, làm tốt quan hệ.
- Bắt đầu đi!
Mọi người rời khỏi, Trương Huyền tìm một gian phòng yên tĩnh, điều chỉnh tốt hít thở, khoanh chân ngồi xuống.
Máu linh thú cũng đủ, cũng nên tiếp tục tu luyện Thiên Đạo Kim Thân tầng thứ hai.
Điều chỉnh tốt trạng thái, hắn búng ngón tay một cái. Vài giọt máu linh thú xuất hiện ở trong lòng bàn tay. Một linh khí nồng đậm tràn ngập gian phòng.
Loại biệt thự một mình tu luyện này, đều có bố trí có trận pháp, có thể tập trung lại linh khí, khiến cho nó không dễ dàng tản đi.
Hai mắt chăm chú, chân khí dựa theo phương pháp Thiên Đạo Kim Thân tầng thứ hai không ngừng vận chuyển. Hắn búng ngón tay một cái, máu lập tức biến thành từng làn sương mù, chui vào mỗi một chỗ huyệt đạo trong toàn thân.
Máu linh thú, tinh huyết lấy trong cơ thể linh thú ra, mặc dù không có trân quý như nội đan, nhưng cũng ẩn chứa tinh túy căn bản nhất của một con linh thú. Mỗi một giọt ẩn chứa năng lượng, đều càng tinh thuần, phong phú vượt xa so với linh thạch.
Hấp thu những lực lượng này, trong cơ thể lập tức hình thành một dòng nước lũ cường đại, tẩm bổ mỗi một chỗ tế bào, trở nên càng cường đại hơn.
- Hiệu quả yếu hơn không ít...
Cảm nhận được tình hình sau khi hấp thu máu, thần sắc Trương Huyền nghiêm trọng.
Dựa theo lực lượng tăng lên, nhu cầu đối với máu linh thú cũng sẽ càng lúc càng lớn. Trước đây một giọt thì có thể làm cho hắn nắm giữ tiến bước cực lớn, hiện tại gần như không có tác dụng quá lớn.
Chỉ có điều, máu của con linh thú này cũng đủ, hắn cũng không quan tâm.
Hơn nữa trước đó hắn lại tính toán qua, hai mươi giọt máu linh thú, chắc hẳn là cũng đủ để hắn trùng kích Chí Tôn đỉnh phong.
Chỉ cần lực lượng đạt được, dựa vào mắt Minh Lý, Thiên Đạo Đồ Thư Quán, cho dù gặp phải nửa bước Hóa Phàm, cũng chưa chắc không thể đánh một trận.
Báo thù cũng sẽ dễ dàng hơn.
Tăng tăng tăng!
Tầng thứ hai Thiên Đạo Kim Thân vận chuyển, không ngừng thay đổi hình thái cơ bắp, khiến cho lực lượng thăng cấp bay nhanh.
Ầm ầm!
Không biết qua bao lâu, một tiếng nổ lớn, giống như là phá tan gông xiềng nào đó giam cầm ở trên người, lại giống như là tiến vào trong nước ấm, toàn thân khoan khoái.
Trải qua tu luyện, cuối cùng phá tan gông cùm xiềng xích 9999 đỉnh, đạt được cấp Chí Tôn!
9999 và một vạn, tuy chỉ có chênh lệch một đỉnh, lại là sự khác biệt giữa Chí Tôn cùng nửa bước Chí Tôn, trình độ sinh mạng hoàn toàn khác nhau.
Chí Tôn, đỉnh phong nhất của võ giả tu luyện, bất kể thân thể hay tinh khí thần, đều đạt tới cực hạn nhân loại có thể đạt được.
Bước ra bước này, thành tựu Hóa Phàm, trình độ sinh mạng sẽ xảy ra lột xác. Bất kể tuổi thọ, hay thực lực, đều sẽ bay vọt trên diện rộng.
Không đạt được, cũng chỉ có thể cả đời đứng ở Tông Sư cảnh, dựa theo năm tháng trôi qua, tuổi xuân tươi đẹp dần dần già, lại bất lực.
Nói cách khác, là trở thành bàn đạp của cường giả chân chính.
Không ít người tu luyện, đều không xông qua được bước này, cuối cùng cả đời. tiếc nuối
Trương Huyền trước đó hấp thu hai giọt máu linh thú, cũng dừng lại ở trên cửa ải này, bất kể tu luyện như thế nào, cũng chỉ kém lực một đỉnh.
Hiện tại máu cũng đủ, có thể thoả thích tiêu xài, cuối cùng đột phá.
Cảnh giới đột phá, trong nháy mắt Trương Huyền cảm thấy độ phản ứng và tư duy cũng có tăng lên trên diện rộng.
Càng trong sáng, càng rõ ràng hơn.
Không hổ danh là đỉnh phong nhất của võ giả. Chỉ thân thể đột phá, khiến hắn nhận được lợi ích không tưởng được.
Mặc dù lực lượng chỉ thêm một đỉnh, thực lực lại chợt tăng gần gấp đôi.
Nếu như lại chiến đấu cùng Kim Thân Thiết Tí Viên, cho dù không cần Đồ Thư Quán, cũng có thể dễ dàng dựa vào thực lực nghiền ép nó, trấn phục nó.
Đây là Chí Tôn!
- Cố gắng gia tăng!
Biết đạp bằng cái gông cùm xiềng xích này, lại muốn tăng lên sẽ càng dễ dàng hơn. Hắn mỉm cười, điên cuồng hấp thu máu linh thú trong bình ngọc, nhanh chóng vận chuyển Thiên Đạo Kim Thân tầng thứ hai. Lực lượng lại tăng lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
10100 đỉnh!
10200 đỉnh!
10300 đỉnh!
...
3000 đỉnh!
Không đến một ngày, lại từ một vạn đỉnh, trực tiếp đạt tới ba vạn đỉnh, cùng Chí Tôn hậu kỳ không chênh lệch bao nhiêu.
Lúc này, đã tiêu hao đủ mười tám giọt máu linh thú.
- Xem ra so với ta dự đoán, còn muốn tiêu hao lớn hơn...
Vốn tưởng rằng đạt được Chí Tôn hậu kỳ, tối đa chỉ dùng khoảng mười giọt. Kết quả lại sử dụng mười tám giọt, vượt ra ngoài dự toán.
Chỉ có điều, không có vấn đề gì. Còn lại mười hai giọt, chắc hẳn là cũng đủ.
- Tiếp tục!
Hít sâu một hơi, không nghĩ nhiều nữa, mắt nhắm lại, Trương Huyền tiếp tục tu luyện.
...
Hắn ở bên này bế quan, Tôn Cường bên kia trải qua hơn nửa ngày bay, cuối cùng đi tới Vọng Phong Cốc ở Lạc Hà sơn mạch.
Nơi này giống như Hồng Liên sơn mạch trước đây, cỏ mọc lan tràn không biết sâu tới mức nào. Liếc mắt không nhìn thấy được điểm cuối. Độc Điện lại ẩn nấp ở trong núi rừng xanh biếc này.
Không biết vị trí cụ thể, đừng nói không tìm được, sợ rằng đi xa một chút, sẽ bị man thú ẩn nấp trong đó, chướng khí giết chết.
- Cẩn thận một chút!
Ngụy Dư Thanh trưởng lão đã sớm lấy Tị Chướng Đan ra ngoài.
Bỏ qua man thú bay, bọn họ dọc theo sơn cốc không ngừng về phía trước.
Ngụy trưởng lão thực lực Chí Tôn đỉnh phong, một ít man thú cấp bậc thấp, căn bản không dám tới gần. Hơn nữa hắn tính tình nhạy bén, kinh nghiệm giang hồ phong phú, một đường đi về phía trước, ngược lại không gặp phải quá nhiều nguy hiểm.
Đi tròn một ngày, vòng qua vô số khí độc và sào huyệt man thú, một khu nhà cực lớn xuất hiện ở trong phạm vi tầm nhìn.
Vô số nham thạch màu xám tro dựa vào nhau, dựng thành nhà, cao lớn khí thế, khiến người ta một loại cảm giác cổ xưa tang thương.
Có chút tương tự với Độc Điện ở Hồng Liên thành, chỉ có điều, càng rộng lớn khổng lồ hơn, đầy các loại trận pháp lợi hại.
Vòng qua một nham thạch to lớn, đi tới trước mặt một cửa lớn.
Còn chưa tiến vào, lại đụng vào cơ quan gì đó, phát ra âm thanh "két". Ngay sau đó có tiếng chuông vang lớn.
Ầm!
Mấy trường bào độc sư xuất hiện ở trước mắt.
Độc Điện tuy rằng che giấu rất kỹ, đơn giản không có người công kích, nhưng làm một trong những nghề khiến người ta kiêng kỵ, vẫn làm đầy đủ phòng ngự.
- Người nào dám xông vào Độc Điện?
Một người thanh niên đi lên, lạnh lùng nhìn qua.
Mấy người này dáng vẻ chừng ba mươi tuổi, tất cả đều đạt tới Tông Sư cảnh. Người thanh niên nói chuyện còn là Tông Sư đỉnh phong.
Đương nhiên, độc sư đáng sợ nhất cũng không phải là thực lực, mà là bản lĩnh sử dụng độc.
Mặc dù chỉ là cấp bậc Tông Sư, cho dù Ngụy Dư Thanh trưởng lão cũng không dám khinh thường.
- Tại hạ thuần thú sư tam tinh của Thú Đường, Ngụy Dư Thanh trưởng lão, đến tìm một vị bằng hữu!
Bước lên trước, Ngụy Dư Thanh ôm quyền.
Trải qua hơn một ngày ở chung, biết Tôn Cường này thực lực chỉ có Đỉnh Lực cảnh, kém đến rối tinh rối mù, hắn lại chủ động nhận trách nhiệm giao thiệp đến trên người mình.
- Ngụy trưởng lão Thú Đường?
Thoáng sửng sốt một chút, thần sắc người thanh niên nghiêm trọng.
Cho dù ít ra ngoài, đối với lực lượng đẳng cấp bên ngoài hắn vẫn biết một chút. Có thể trở thành trưởng lão Thú Đường, thực lực của vị trước mắt này, sợ rằng tự nhiên đạt được Chí Tôn đỉnh phong. Bọn họ không thể đắc tội.
- Không biết hai vị muốn tìm vị độc sư nào trong Độc Điện chúng ta?
Trả lại lễ tiết, thần sắc người thanh niên cung kính nói.
- Là một người độc sư tên là Cổ Mục!
Tôn Cường mở miệng.
- Cổ Mục?
Người thanh niên sửng sốt, lông mày nhăn lại:
- Các ngươi muốn tìm Cổ điện chủ?
- Điện chủ?
Tôn Cường và Ngụy Dư Thanh trưởng lão đồng thời sửng sốt.
Thời gian đi trên đường, Ngụy trưởng lão cũng biết, là phải đi qua tìm kiếm sư điệt của Trương Huyền... Vốn tưởng rằng chỉ là một độc sư không có danh tiếng. Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, không ngờ đường đường là điện chủ của Độc Điện.
Người như thế, cho dù địa vị so sánh với Tạ Cửu Thần, đều hoàn toàn không kém hơn.
- Không sai!
Thấy đối phương không biết Cổ Mục là điện chủ, lại tới đây tìm kiếm, đám người thanh niên lộ ra một tia cảnh giác, không nhịn được nhìn qua:
- Không biết các ngươi muốn tìm điện chủ có chuyện gì? Ta sẽ thay mặt đi thông báo!
- Chuyện gì?
Có chút do dự, Tôn Cường nhớ tới thân phận của mình, thân thể to béo lập tức trở nên ổn trọng, giống như một ngọn núi lớn.
Lông mày hắn nang lên, chắp hai tay ở sau lưng, lộ ra vẻ ngạo nghễ:
- Hừ, lại nói với hắn, Tôn Cường thúc thúc của hắn tới, nhanh ra ngoài nghênh đón một chút!
Bạn cần đăng nhập để bình luận