Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Danh Sư đường xin lỗi (1)

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
--------------------
- Sư huynh?
Thân thể nhoáng một cái, Khúc trưởng lão như bị sét đánh.
Cái tình huống gì đây?
Dương sư không chỉ có thực lực mạnh nhất toàn bộ Tổng bộ Danh Sư đường, càng là bối phận cao nhất, xem như hắn cũng phải xưng hô một tiếng sư thúc, lại thêm bản thân cực kỳ chú ý quy củ, hắn thấy, chỉ cần nói ra có người giả mạo, nhất định sẽ giận dữ, hung ác giáo huấn... Nằm mơ cũng không nghĩ đến, sau khi đi tới, trực tiếp khom người xưng sư huynh!
Hắn là sư huynh của ngươi, vậy ta... Chẳng phải cũng thấp hơn một đời?
Không chỉ hắn, Nhậm Thanh Viễn cũng thiếu chút ngã sấp xuống, sắp khóc.
Đồ đệ là Chiến Sư đường đường chủ, Băng Nguyên cung cung chủ, Độc điện Điện chủ, Khải Linh sư công hội hội trưởng... Những cái này ta đều có thể tiếp nhận, bản thân là Trương gia gia chủ, cũng có thể miễn cưỡng công nhận... nhưng Dương sư xưng sư huynh, cái quỷ gì?
Lúc nào người bối phận cao nhất của Danh Sư đường cũng là sư đệ của ngươi?
Như vậy chẳng phải cho thấy, tất cả Danh Sư của toàn bộ đại lục, đều là vãn bối của ngươi?
Một ngụm máu tươi ngậm trong miệng, bất cứ lúc nào cũng sẽ phun ra, Nhậm Thanh Viễn chỉ cảm thấy cả người buồn bực sắp bùng nổ.
Trở thành quyền đường chủ mấy trăm năm, thấy qua vô số thiên tài, cường giả, còn là lần đầu tiên nhìn thấy như vậy... Vốn nghĩ lần này chạy tới, bắt lấy đối phương, mặc kệ trừng phạt hay không trừng phạt, cũng có thể trước moi ra bí mật tấn cấp nhanh chóng của đối phương, kết quả... bị đả kích gần chết không nói, thời gian nháy mắt, còn thành sư thúc của mình... sư thúc hai mươi tuổi... sao cảm giác mộng ảo như vậy?
- ...
Hưng kiếm thánh cùng Mộng kiếm thánh cũng nhìn nhau một cái, mỗi người nuốt ngụm nước bọt.
Vốn cho rằng con trai mới vừa biết này, rung động lớn nhất là thực lực cường đại, hiện tại xem ra, căn bản không là cái gì... Thành sư huynh của Dương sư, mới để cho người điên cuồng!
Nếu luận thân phận mà nói, bọn họ chẳng phải biến thành thúc thúc thẩm thẩm của Dương sư?
Không để ý tới mọi người chấn kinh, nhìn về phía Tôn Cường ở sau lưng Dương sư, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
Đối phương có thể xuất hiện ở đây, xem ra không có xảy ra vấn đề.
- Thiếu gia, ta cho rằng sẽ không còn được gặp lại ngươi...
Nhìn thấy hắn, Tôn Cường vội vàng tiến lên, khóc ròng ròng.
Hơn một ngày này, là thời kỳ hắn kinh hoảng nhất.
Nghe được Dương sư tự mình nói không phải lão gia của hắn, giờ mới hiểu được trước đó một mực sống ở trong nói dối, tự tin trong nháy mắt sụp đổ, cả người suýt chút nữa teo.
Ngơ ngơ ngác ngác được đưa tới Tổng bộ Danh Sư đường, ở dưới rất nhiều Danh Sư cửu tinh chỉ điểm, tẩu hỏa nhập ma, vốn cho rằng hẳn phải chết không nghi ngờ, không nghĩ tới Dương sư trở về.
Lần này thái độ của Dương sư so với trước đó hòa ái hơn không biết gấp bao nhiêu lần, không còn uy nghiêm, trực tiếp nói cho hắn biết mình sai lầm, nguyên lai thiếu gia là sư huynh của hắn... Trong nháy mắt từ đáy cốc lần nữa trở lại thiên đường, nhân sinh thay đổi rất nhanh... Thật sự là quá kích thích.
Nếu không phải kia là Danh Sư đường, cũng hoài nghi có phải lại gặp Dương sư giả hay không.
- Về sau cố gắng tu luyện!
Thấy gia hỏa này dường như lại mập hơn, Trương Huyền không để ý hắn kích động, khoát tay áo.
- Vâng...
Tôn Cường vội vàng gật đầu.
- Trịnh Dương, giao Tôn Cường cho ngươi, nếu như không nghe lời, liền dùng hình cụ của Chiến Sư đường các ngươi, cố gắng tôi luyện!
Trương Huyền quay đầu căn dặn.
- Vâng, lão sư!
Trịnh Dương ôm quyền, cười hắc hắc:
- Tôn thúc, xin mời!
Nghe được tu luyện, Tôn Cường nhất thời không còn hưng phấn như vừa rồi, trở nên mặt ủ mày chau, bộ dạng như cha mẹ chết.
- Làm phiền sư đệ vất vả một chuyến!
An bài xong Tôn Cường, Trương Huyền khách sáo nói.
- Có thể cống hiến sức lực cho sư huynh, là vinh hạnh của ta...
Dương sư vội vàng gật đầu.
- ...
Nhìn thấy đương đại đệ nhất nhân khách khí như thế, Hưng Mộng kiếm thánh chấn kinh.
- Khách khí!
Biết đối phương biết mình là Thiên Nhận Danh Sư, lễ tiết cùng thái độ lại cao hơn cũng không tính là gì, Trương Huyền cũng không nhiều lời, cho cái ánh mắt, ra hiệu khiêm tốn.
Lúc này Dương sư mới kịp phản ứng, mặt mo đỏ ửng, con mắt rơi vào trên người Triệu Nhã, tràn đầy khó tin, tấm tắc lấy làm kỳ lạ:
- Sư huynh quả nhiên thủ đoạn thông huyền, lúc này mới bao lâu, Triệu cô nương cũng đã khôi phục như lúc ban đầu, hơn nữa tu vi tiến thêm một bước...
Tình huống của Triệu Nhã, hắn tự mình dò xét qua, kinh mạch trong cơ thể vỡ vụn toàn bộ, lấy năng lực của hắn, gần như không có khả năng cứu chữa, vị sư huynh này, mới dùng ngắn ngủi hơn một canh giờ, liền để nàng khôi phục như lúc ban đầu... Không hổ là Thiên Nhận Danh Sư, quả nhiên có thủ đoạn làm người ta khó tin!
Nghe hắn cảm khái, Trương Huyền cũng không nhiều lời, lúc này mới nhớ tới vừa rồi Nhậm Thanh Viễn tra hỏi, quay đầu nhìn qua:
- Nhậm đường chủ, Đường Chủ lệnh không phải ta không muốn trả lại ngươi, mà là...
Vừa định nói ra thứ này đã bị luyện hóa, liền nghe Dương sư mở miệng:
- Đường Chủ lệnh, là ta để sư huynh cầm trước, Nhậm Thanh Viễn, lần này ngươi không phân tốt xấu, tùy tiện điều động, để Danh Sư đường rơi vào dư luận, bản thân liền có lỗi lầm lớn. Tiếp tục cầm, sẽ chỉ ảnh hưởng uy nghiêm của Danh Sư đường, liền do sư huynh tạm thời đảm bảo, lấy thực lực cùng địa vị của hắn, sẽ không để cho Đường Chủ lệnh bị hao tổn !
- Vâng...
Nhậm Thanh Viễn không dám nói nhiều, đành phải lắc đầu, gọi lại một đám trưởng lão:
- Chúng ta đi!
Huy động nhân lực tới, không nghĩ kết quả sẽ như thế.
- Chậm đã!
Mới đi mấy bước, liền thấy đám người Chiến Sư đường vây quanh ở bốn phía.
- Chiến tử có ý tứ gì?
Nhậm Thanh Viễn quay đầu nhìn lại.
- Không có ý tứ gì! Chuyện của các ngươi đã giải quyết, nhưng sự tình của lão sư ta còn không có giải quyết! Các ngươi bỗng dưng chụp mũ cho lão sư, tiến hành truy nã, còn thống hạ sát thủ, nếu không phải chúng ta tới nhanh, chỉ sợ đã giết người! Ảnh hưởng tới danh dự, thân phận của lão sư, lại muốn giết người... đi như vậy, không khỏi quá tiện nghi nha!
Trịnh Dương vung trường thương trong tay.
- Lão sư nhân nghĩa, thả người Danh Sư đường các ngươi, không có nghĩa là chúng ta cũng dễ nói chuyện, ngày hôm nay không cho cái khai báo, thì ở lại chỗ này đi!
Ngụy Như Yên cũng tiến về phía trước một bước, khí độc trên người sôi trào.
Tam đại thế lực hoà giải với Trương Huyền, Danh Sư đường không truy cứu, nhưng ngươi thân là Danh Sư đường, làm gương mẫu cho đại lục, bỗng dưng chụp mũ người khác, không cho cái khai báo liền muốn đi, nào có dễ dàng như vậy!
Bọn họ cũng không muốn lão sư của mình một mực tiếp nhận bêu danh.
Nếu thay lão sư đòi lại công đạo, vậy thì đánh tới bọn họ sợ hãi mới thôi, nếu không không đau không ngứa, về sau tái phạm làm sao bây giờ?
Rầm!
Kèm theo hai người nói, Triệu Nhã, Vương Dĩnh, Lộ Xung… cũng lần nữa vây quanh, từng cái khí tức ngút trời, giống như Danh Sư đường không cho bọn họ thoả mãn, ngày hôm nay liền chém xuống ngựa.
- Cái này...
Da mặt Nhậm Thanh Viễn run run, lại nói không ra lời. Tổng bộ Danh Sư đường quản lý đại lục mấy vạn năm, lúc nào bị bức thành như vậy!
- Các ngươi muốn thế nào?
Một vị Danh Sư cửu tinh cũng nhịn không được nữa, lớn tiếng hỏi.
- Chẳng sao cả, xin lỗi! Hơn nữa thông báo tất cả Danh Sư đường trên đại lục! Mặt khác, linh thạch tuyệt phẩm gì đó, lại đền bù mấy ngàn vạn viên, chuyện này liền xong nha...
Viên Đào nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận