Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Người Lạc Gia tới (1)

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

Mông Trùng Hội trưởng cuối cùng không có tiền, chỉ mời hắn đi Thư Họa Sư Công
Hội, đáp ứng tiễn đưa một bức họa cho hắn làm hồi báo... để cho Trương Huyền
tràn đầy u oán, không khỏi cảm thán lòng người hiểm ác.
- Trương sư, lần này mở phong ấn chúng ta cũng không có làm cái gì, những
Linh Thạch này chúng ta không lấy...
Mục Hội trưởng thu Linh Thạch thượng phẩm đầy đất vào một giới chỉ, đưa tới.
Lần này triệu tập mọi người, vốn tưởng rằng có thể hợp mưu hợp sức, kết quả,
một chút cũng không có giúp đỡ, tất cả đều là vị trước mắt này giải quyết,
những Linh Thạch kia, mặc dù là người mang mặt nạ bằng đồng xanh cho bọn hắn,
nhưng thật sự ngại ngùng nhận.
- Cũng được!
Thấy mọi người không muốn, Trương Huyền đành phải cố mà thu lại.
Kỳ thật những Linh Thạch này với hắn mà nói cũng không có tác dụng gì, bất
quá, về sau muốn mua Tinh Nguyên thượng phẩm, nhiều hơn nữa cũng không sao.
- Năng lực của Trương sư ở trên giám bảo không ai bằng, hẳn còn là một vị
Giám Bảo Sư?
Thấy hắn nhận lấy, Mục Hội trưởng hiếu kỳ nhìn qua.
Vị trước mắt này có thể kỹ càng phân biệt ra niên hạn chuẩn xác của Thư Họa,
không sai chút nào, càng có thể căn cứ lưu phái ngay lúc đó, tìm được phương
pháp giải quyết, hoàn mỹ dung hợp giám bảo cùng Thư Họa.
- Giám Bảo Sư ngũ tinh, vốn định thi thất tinh, còn chưa kịp...
Trương Huyền gật đầu.
- Nhãn lực còn cao hơn ta, đã không cần khảo hạch, một lát nữa sẽ giúp ngươi
xin huy chương Giám Bảo Sư thất tinh...
Mục Hội trưởng cười nói.
Khó trách nhân vật như Ngô sư cũng có thể coi là huynh đệ, nhãn lực mạnh như
vậy, khảo hạch hay không, đã không có ý nghĩa gì.
- Ta cũng sẽ giúp ngươi xin huy chương Thư Họa Sư thất tinh!
Mông Trùng Hội trưởng ở một bên cũng vội nói.
Vị Trương sư này, vừa rồi tạo nghệ ở trên Hư Không Lâm Thư, so với hắn còn
muốn mạnh mẽ, lý giải Thư Họa ít nhất đạt đến thất tinh đỉnh phong, tự nhiên
có tư cách.
- Đa tạ!
Thấy tới một chuyến, không chỉ học được chức nghiệp Thư Họa, còn liên tiếp
được huy chương của hai đại chức nghiệp, Trương Huyền nhẹ nhàng thở ra.
Như vậy, chức nghiệp phụ tu khảo hạch Danh Sư thất tinh đã gom đủ, chờ toàn bộ
huy chương tới, có thể thuận lợi trở thành Danh Sư thất tinh, có tư cách báo
danh vào Thánh Tử Điện.
- Mục Hội trưởng, không biết Tàng Thư Các của Giám Bảo Sư Công Hội các ngươi
ở chỗ nào? Ta có thể đi xem không?
Nhẹ nhàng thở ra, Trương Huyền cười cười.
Nếu như đã tới một chuyến, đương nhiên phải ghi chép toàn bộ thư tịch.
- Đương nhiên...
Mục Hội trưởng nhẹ gật đầu, đang muốn dẫn đường, chợt nghe một thanh âm tràn
đầy xoắn xuýt vang lên:
- Trương sư, lão sư... Có thể phiền toái trước giúp ta giải quyết xong thứ
này, lại xử lý những chuyện khác không?
Nghe được thanh âm, lúc này hai người mới nhớ, Trương Cửu Tiêu còn đầu đầy sầu
riêng đứng ở một bên.
Trải qua hơn một canh giờ sinh trưởng, hiện tại trên đầu của hắn đã kết trọn
vẹn chín quả sầu riêng, đứng ở một bên, tựa như một cây đại thụ, không chỉ
cành lá rậm rạp, còn nở hoa kết quả, tươi tốt không nói ra được.
Cái đuôi sau lưng càng tráng kiện hữu lực, cực kỳ oai hùng...
- Chờ chút!
Lấy ra bút lông, Trương Huyền suy nghĩ một chút, tiện tay viết một phương
thuốc, đưa tới:
- Dựa theo phương thuốc này phối chế, hẳn là có thể gạt bỏ linh tính thực vật
trong cơ thể ngươi, bất quá... quá trình khả năng sẽ thống khổ một ít, nhất
định phải chịu đựng!
Nếu như đối phương không muốn rộng mở Linh Hồn, để cho hắn hỗ trợ, cũng chỉ có
thể dùng độc gạt bỏ.
May mắn, lúc trước quan sát linh tính kỹ càng, biết rõ phối trí thuốc gì mới
có thể độc chết.
Loại thuốc này, cực kỳ đơn giản, người bình thường cũng có thể phối chế, chỉ
bất quá... Đối với thân thể người tổn thương thật lớn, hơn nữa quá trình hết
sức thống khổ, có thể kiên trì được hay không, chỉ có thể dựa vào chính hắn.
Nếu như cảm thấy nguy hiểm, vậy một mực treo sầu riêng đi, dù sao chỉ ảnh
hưởng ngoại hình, sinh hoạt ảnh hưởng không lớn, ngược lại bởi vì biến thành
thực vật, có chút năng lực càng thêm kiên cường dẻo dai...
Nói thật, làm đệ tử gia tộc của tình địch, có thể trợ giúp những thứ này, đã
coi như hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi.
- Đa tạ...
Tiếp nhận phương thuốc, Trương Cửu Tiêu tràn đầy cảm kích.
Xử lý xong việc này, Trương Huyền cáo từ đám người Ngô sư, đi theo Mục Hội
trưởng tới Tàng Thư Khố.
Giám Bảo Sư, lượng tri thức bao hàm từng chức nghiệp, thậm chí còn đọc lướt
qua lịch sử, địa lý... thư tịch tương quan chừng hơn một nghìn vạn bản.
Đi ở trong đó, Trương Huyền xem trọn vẹn hơn hai canh giờ, mãi cho đến sau nửa
đêm, mới thu nhập toàn bộ.
Chỉnh lý xong thư tịch, hình thành Thiên Đạo Giám Bảo lục tinh, thất tinh,
hoàn chỉnh học tập một lần.
Học xong toàn bộ, nhận thức giám bảo đạt đến thất tinh đỉnh phong, coi như
không cần Thư Viện cùng Minh Lý Chi Nhãn, cũng có thể nhẹ nhõm phân biệt ra,
cấp bậc bảo vật trong Thánh Vực, không có chút sai lầm.
Nhẹ nhàng cười cười, ánh mắt Trương Huyền tỏa sáng.
Tới Phẩm Giám Hội một lần, đã thành Thư Họa Sư cùng Giám Bảo Sư thất tinh đỉnh
phong không nói, quan trọng nhất là, biết Khổng Sư hư tượng, xuất hiện qua ở
trên một ngọn núi, về sau có cơ hội, hoàn toàn có thể đi tìm thử xem.
Có lẽ sẽ có phát hiện kinh người.
- Trương sư...
Vừa đi ra Tàng Thư Khố, liền thấy Mục Hội trưởng tới đón.
Mặc dù sau nửa đêm, nhưng vị Hội trưởng này còn không có nghỉ ngơi.
Trương Cửu Tiêu cũng đi theo sau lưng.
Lúc này hắn đã độc sát linh tính thực vật trong cơ thể, cả người bình thường,
bất quá khuôn mặt cùng thân thể có chút sưng, hẳn là tác dụng phụ của kịch
độc, chỉ cần điều tức một đoạn thời gian, thì có thể khôi phục như lúc ban
đầu.
Hàn huyên vài câu, Trương Huyền ôm quyền cáo từ.
Rời Công Hội, chứng kiến tinh thần đầy trời, phảng phất có người dùng châm đâm
thủng màn đêm, lưu lại vô số lỗ thủng ánh sáng.
Đường đi nguyên bản cực kỳ náo nhiệt, đến sau nửa đêm, cũng có chút quạnh quẽ,
duỗi lưng một cái, Trương Huyền đi về phía Chiến Sư Đường.
Mới đi không xa, đột nhiên nhướng mày, tóc gáy trên thân đột nhiên nổ lên.
Rõ ràng cảm giác được, sau lưng có người theo dõi, nhưng vô luận thần thức hay
ánh mắt, lại tìm không ra.
Vù vù!
Không dám do dự, thân thể nhoáng một cái, Thiên Đạo thân pháp vận chuyển, rất
nhanh bay vút về phía trước, một hơi bay hơn mười dặm, đang muốn xoay người,
liền cảm thấy một đạo khí tức tập trung.
Vội vàng xoay người, sau đó chứng kiến một Hắc bào nhân đứng ở cách đó không
xa.
Thiên Đạo thân pháp một hơi chạy ra xa như vậy, đối phương cũng có thể nhẹ
nhõm đuổi theo, hơn nữa để cho hắn không phát hiện được, thực lực không khỏi
quá đáng sợ đi!
Mồ hôi lạnh thoáng cái chảy xuống, ánh mắt Trương Huyền nheo lại.
Loại tình huống này, trước kia chưa bao giờ gặp qua.
- Không cần khẩn trương, nếu như ta muốn giết ngươi, ngươi đã sớm chết rồi...
Hắc bào nhân thấy không rõ lắm dung mạo, chỉ có thể nghe ra thanh âm mang theo
trầm trọng, cả người yên tĩnh đứng ở trước mắt, lại như sáp nhập vào tự nhiên,
tùy thời biến mất.
Minh Lý Chi Nhãn chuyển động, nhìn sang, thân thể Trương Huyền run lên.
Căn bản nhìn không thấu tu vi của đối phương, nói cách khác... thực lực của
đối phương tuyệt đối vượt qua Hình Đường chủ, thậm chí... Cũng có thể vượt qua
Xuất Khiếu Cảnh!
Thanh Nguyên thành, lúc nào xuất hiện cao thủ như thế?
- Tiền bối... Là chuyên môn chờ ta?
Trong lòng khẩn trương, nhưng cũng biết, đối phương thật muốn động thủ, căn
bản trốn không thoát, vội vàng ôm quyền.
Vừa đi ra Giám Bảo Sư Công Hội liền gặp, nói rõ đối phương đang đợi hắn.
- Ta chỉ phóng ra một tia khí tức, có thể phát hiện nhanh như vậy, nói rõ tâm
cảnh khắc độ của ngươi cực cao, cực kỳ nhạy cảm với hoàn cảnh!
Không có trả lời hắn, người kia chắp hai tay sau lưng, hừ một tiếng:
- Ta tới rất sớm, tình cảnh ngươi giải quyết bức họa kia, tất cả đều nhìn ở
trong mắt, tuổi còn trẻ, thì có nhãn lực như thế... Coi như không tệ!
- Lúc đó đã tới?
Đồng tử của Trương Huyền co rụt lại.
Thời điểm tới nơi này, Ngô sư một mực làm bạn, chung quanh hắn cũng chú ý, cái
gì cũng không phát hiện...
Theo lâu như vậy, cũng không biết...
Không khỏi quá đáng sợ!
- Không biết tiền bối chuyên môn theo ta, là có ý gì?
Lặng lẽ câu thông Thiên Đạo Thư Viện, kết quả cái gì cũng không phát hiện.
Đối phương không có thi triển Võ Kỹ, coi như la lên “thiếu sót” cũng sẽ không
hình thành thư tịch, không cách nào biết rõ lai lịch.
- Không có ý gì, chỉ muốn nhìn xem, ngươi có tư cách cùng năng lực kia hay
không!
Hừ nhẹ một tiếng, Hắc bào nhân ngẩng đầu, là một lão giả hơn sáu mươi tuổi,
chưa bao giờ thấy qua.
Bành!
Kèm theo hắn nói, Trương Huyền cảm thấy ngực khó chịu, như bị cái gì va chạm,
thân thể lập tức bay ngược ra.
Trong nháy mắt, không gian trước mắt như bị chen lấn bẹp, mà hắn giống như tôm
hùm bị bóp ở trong lòng bàn tay, vô luận nhảy như thế nào cũng giãy giụa không
ra.
- Cái này...
Đồng tử co rút lại.
Hiện tại Thư Viện cũng không có xuất hiện thư tịch, nói rõ đối phương một mực
không có thi triển Võ Kỹ... Không thi triển Võ Kỹ, liền lợi hại như thế, để
cho hắn phản kháng không được...
Đây là thực lực gì?
Thánh Vực ngũ trọng đỉnh phong?
Lục trọng?
Hay thất trọng?
Dù sao cũng không phải thực lực của hắn bây giờ có thể chống chọi.
- Tiền bối, nếu như tìm ta, chỉ là vì biểu hiện thực lực của mình, vậy thì
không cần, ta chỉ là tiểu nhân vật Thánh Vực nhị trọng, coi như biểu hiện ra
nhiều hơn nữa, cũng xem không hiểu!
Biết rõ nguy hiểm, nhưng Trương Huyền cũng rõ, không thể bối rối, tâm cảnh vận
chuyển, trong thanh âm mang theo ý vị đặc thù.
Thực lực kém đối phương quá nhiều, chỉ có thể trông chờ tâm cảnh khắc độ siêu
cường, có thể khiến đối phương thất thần, lưu cho hắn thời gian, thừa cơ đào
tẩu.
- Tâm cảnh không tệ, bất quá... Muốn thi triển Sư Ngôn Thiên Thụ với ta, còn
kém một ít...
Tựa hồ biết ý nghĩ của hắn, lão giả áo đen cười nhạt một tiếng.
- Tiền bối nói chuyện gì chứ... Nhất định là hiểu lầm, hiểu lầm!
Da đầu nổ tung, vẻ mặt Trương Huyền tràn đầy tươi cười, trên mặt tất cả đều là
thành khẩn.
Đối phương ngay cả hắn thi triển Sư Ngôn Thiên Thụ cũng có thể nhìn ra, nói rõ
tâm cảnh không dưới hắn!
May mắn không có lỗ mãng dùng sức mạnh, nếu không, chỉ sợ sẽ lọt vào cắn trả,
sống không bằng chết.
- Là có chút tiểu thông minh, bất quá, đối với loại người như ta, không có
bất kỳ tác dụng nào!
Lão giả lắc đầu.
- Ta làm sao có thể thi triển tiểu thông minh... Tiền bối, dễ dàng như thế
liền giam cầm ta ở chỗ này, theo dõi cũng không phát hiện được, tâm cảnh khắc
độ cao không cách nào suy nghĩ... Không biết là loại cao thủ cấp bậc nào, có
thể biểu diễn Võ Kỹ cho ta xem một chút không?
Sắc mặt Trương Huyền đỏ bừng, tràn đầy áy náy:
- Ta là từ địa phương nhỏ tới, cho tới bây giờ chưa thấy qua cao thủ lợi hại
như thế, cực kỳ chiêm ngưỡng phong phạm cường giả, nếu như có thể nhìn một
chút, coi như bị giết cũng đáng giá!
Bạn cần đăng nhập để bình luận