Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Luyện Tâm Kiều

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

– Thánh Nhân Trương gia?
Sắc mặt Trương Huyền trầm xuống.
Lúc trước Ngô sư cùng Hàn Hội trưởng đã nói với hắn, vị tiểu công chúa kia của
Lạc gia cùng một Thánh Nhân quý tộc có hôn ước… Mà gia tộc này, chính là Thánh
Nhân Trương gia.
Nguyên nhân chính là như thế, vừa nghe đến cái tên này, trong lòng liền không
thoải mái.
Chuyện khác có thể làm được Tâm Như Chỉ Thủy, gợn sóng không sinh, nhưng ở
trong chuyện này, tuyệt đối làm không được.
Nếu không, lúc trước cũng không đến mức nghe được Phùng Huân thổ lộ, liền đập
hắn hai trận rồi.
– Không sai! Bất quá ta cũng chỉ là suy đoán, trên thực tế không cách nào xác
định.
Mộc sư gật đầu.
– Không đúng!
Trương Huyền chần chừ nói:
– Nếu như Thánh Tử Điện này đã dung nạp hậu nhân Thánh Nhân quý tộc, người của
Trương gia hẳn có thể trực tiếp đi vào, vì sao chạy đến Thanh Nguyên đế quốc
đoạt danh ngạch?
– Thánh Tử Điện đối với Thánh Nhân quý tộc, hoàn toàn chính xác ưu ái, Phong
Hào Đế Quốc Danh Sư Đường bình thường chỉ có một danh ngạch, mà một Thánh Nhân
quý tộc, thấp nhất cũng có mười cái. Tồn tại giống như Trương gia, chỉ sợ hàng
năm có thể bắt được ít nhất 30…
Mộc sư nhẹ gật đầu, tiếp tục nói:
– Bất quá, đối với loại đại gia tộc này, 30 danh ngạch, không có khả năng bao
hàm tất cả thiên tài, nhiều nhất chỉ có thể cam đoan đệ tử hạch tâm huyết mạch
tinh thuần có thể đi vào, mà đối với những đệ tử chi thứ, liền không có cơ
hội…
– Vì vậy những người này, bình thường đều phân tán đến Phong Hào Đế Quốc cấp
dưới, tranh thủ danh ngạch, một khi đi vào Thánh Tử Điện, có thể được tài
nguyên tốt nhất cùng truyền thừa ưu tú nhất, đối với chi thứ của đại gia tộc
mà nói, tuyệt đối là cơ hội cải biến vận mạng, không ai sẽ buông tha…
– Vậy bọn họ sẽ tới nơi đây? Có bọn họ, thiên tài của Phong Hào Đế Quốc chẳng
phải liền không còn cơ hội?
Trương Huyền không vui.
Một Phong Hào Đế Quốc chỉ có một danh ngạch, đối phương chạy tới chiếm, người
trước chẳng phải liền mất đi?
– Mạnh được yếu thua, đây cũng là chuyện không có cách nào, nếu như thiên tài
của Phong Hào Đế Quốc có thể vượt qua hắn, đối phương cũng không dám xằng bậy,
nhưng mà không vượt qua, chỉ có thể trơ mắt nhìn danh ngạch bị cướp.
Mộc sư lắc đầu.
Vô luận ở địa phương nào, chỉ cần có Danh Sư Đường, coi như là Thánh Nhân quý
tộc cũng không dám quá phận.
Nhưng mà thiên tài của ngươi không bằng ta, vậy ngượng ngùng.
Thánh Tử Điện chỉ cần người mạnh nhất, không bằng người khác, chính là không
bằng, nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng.
– Điều này cũng đúng…
Trương Huyền gật đầu.
Thật giống như Chiến Sư Đường tuyển chọn, đệ tử Hồng Viễn Đế Quốc bọn hắn, sức
chiến đấu cường đại, tự nhiên toàn bộ được chọn, ba Học Viện khác, chỉ có thể
khôn sống mống chết, vốn rất nhiều người có hy vọng, liền không có tư cách
rồi.
Tu luyện chính là tàn khốc như vậy.
Bất quá, có Danh Sư Đường, rất nhiều quy tắc rất công bằng, coi như là thân
phận bình thường, chỉ cần có đầy đủ thiên phú, cũng có thể ra mặt, tựa như
hắn… Bất quá là một cô nhi ở Thiên Huyền Vương quốc mà thôi, lại bằng vào cố
gắng của mình, từng bước một đi cho tới bây giờ, thậm chí còn thành Viện
trưởng Danh Sư học viện.
– Vị Trương Cửu Tiêu này, dù chỉ là Trương gia chi thứ, nhưng mà thiên phú
hoàn toàn chính xác vô cùng đáng sợ, năm nay vừa mới hai mươi bảy tuổi, dĩ
nhiên đạt đến Danh Sư thất tinh trung phẩm, Thánh Vực tam trọng đỉnh phong,
nghiền ép tất cả Danh Sư của Danh Sư Đường Thanh Nguyên đế quốc, tự nhiên
không hề nghi ngờ liền có được danh ngạch.
Mộc sư cảm khái:
– Kỳ thật chi thứ của đại gia tộc địa vị cũng không cao, có thể hưởng dụng tài
nguyên không nhiều, bằng chừng ấy tuổi, có thể đạt tới loại thực lực này, ném
đi một phần năng lực huyết mạch, thiên phú cùng nỗ lực cũng làm cho người
không thể không phục.
– Ân!
Trương Huyền cảm động lây.
Đúng là như thế, dù người có thiên phú, nếu như không nỗ lực, cũng đều là uổng
công.
Thật giống như hắn, vất vả khổ cực tu luyện tiếp cận một năm, cũng mới đạt tới
loại thực lực này, trong đó chua xót một lời khó nói hết, ngoại nhân làm sao
biết.
– Thánh Tử Điện ta khẳng định phải đi, nên làm sao mới có thể được danh ngạch
này?
Trương Huyền nhìn qua.
Nếu như Lạc Nhược Hi ở Thánh Tử Điện, như vậy hắn khẳng định phải đi, không
cần biết dùng phương thức gì, cũng nhất định phải được danh ngạch.
– Chỉ có một cơ hội, 20 ngày sau, Thánh Tử Điện sẽ chuyên môn phái Tiếp Dẫn Sứ
Giả tới, tiếp dẫn thiên tài tiến về trước, nếu như trước đó, thực lực của
ngươi có thể đạt tới Thánh Vực tam trọng đỉnh phong, thuận lợi trở thành Danh
Sư thất tinh, các hạng thiên phú đều vượt qua Trương Cửu Tiêu, tự nhiên có thể
đạt được tư cách, ta biết rõ thời gian có thể sẽ có chút gấp gáp, nhưng mà
không có lựa chọn khác…
Mộc sư nói.
– 20 ngày?
Trương Huyền nhẹ gật đầu:
– Tốt!
Nếu như chỉ là hai ba ngày, khả năng còn có chút gấp, 20 ngày với hắn mà nói
tuyệt đối đủ rồi.
– Tốt?
Mộc sư nghi hoặc nhìn lại:
– Ta nhớ được không sai, thực lực của ngươi hẳn là chỉ có Thánh Vực nhất trọng
đỉnh phong, cách tam trọng còn có trọn vẹn hai đại cấp…
– A, đêm qua không cẩn thận đột phá Thánh Vực nhị trọng đỉnh phong rồi!
Trương Huyền cười cười.
Hắn không có tận lực biểu hiện ra tu vi, coi như là Mộc sư cũng nhìn không
thấu, lúc này nói xong, khẽ tiết lộ một tia khí tức.
– Không cẩn thận? Thánh Vực nhị trọng… Đỉnh phong?
Khóe miệng Mộc sư co lại, một hơi dấu ở ngực, cả buổi mới trì hoãn được, nhịn
không được cảm khái:
– Thiên phú của Trương sư quả nhiên lợi hại!
Thời điểm ở Khâu Ngô Cung, đối phương vẫn chỉ là Thánh Vực nhất trọng đỉnh
phong, một tháng liền gia tăng lên một cái đại, tốc độ tiến bộ cực nhanh, quả
thực nghe rợn cả người.
– Bất quá chỉ như vậy mà nói, chỉ sợ còn chưa đủ… Không nói trước Thánh Vực
tam trọng Thai Anh Cảnh, cùng Thần Thức Cảnh có bất đồng thật lớn, còn cần
Linh Hồn cùng Nguyên Thai hoàn mỹ dung hợp, mặc dù có thiên phú, chỉ sợ cũng
cần tiêu phí mấy năm mới có thể hoàn thành.
Mộc sư cũng không xem trọng.
Tu vi đạt tới Thánh Vực, nhất tầng nhất trọng thiên, coi như là người thiên
phú tuyệt hảo, cũng không biết tiêu phí bao nhiêu thời gian mới có thể tiến
bộ, muốn ở trong 20 ngày đột phá, nói thật… Có chút ép buộc.
– Mấu chốt nhất là, Trương Cửu Tiêu cũng không phải Thánh Vực tam trọng đỉnh
phong bình thường, mà là tích lũy vô cùng hùng hậu, có thể vượt cấp chiến đấu,
cường giả tứ trọng bình thường cũng rất khó thắng được, coi như là ta, đã đột
phá, muốn thắng được cũng chỉ là 5-5…
Mộc sư cảm khái.
Hắn đã từng là đệ tử hạch tâm của Mộc gia, nguyên nhân chính là như thế, mới
có thể bởi vì để lộ công pháp mà bị trục xuất gia tộc, đột phá đến tứ trọng,
mới có thể cùng đối phương tam trọng đỉnh phong lực lượng ngang nhau, đủ thấy
đáng sợ.
– Ngươi cùng hắn 5-5?
Trương Huyền nhíu mày:
– Mộc sư, có thể kiểm tra thực lực của ta một chút không?
– Khảo thí?
Biết rõ ý của hắn, Mộc sư cười cười, mang theo hắn đi tới một chỗ luyện võ
trường của Danh Sư Đường, hai tay giao nhau ở trước ngực, dưới chân bất đinh
bất bát (*không khép không hở):
– Ngươi có thể xuất thủ, hôm qua mới vừa đột phá, hẳn là tu vi còn không có
triệt để củng cố, yên tâm đi, ta không dùng toàn lực, chỉ cho ngươi nhận thức
thoáng cái, cường giả Nguyên Thần Cảnh đáng sợ…
Vù vù!
Mộc sư lời còn chưa dứt, liền chứng kiến một thân ảnh đột ngột xuất hiện trước
mắt, ngay sau đó một nắm đấm thẳng tắp đập tới ngực.
– Hả?
Không nghĩ tới vị này tốc độ nhanh như vậy, lông mi nhịn không được nhảy lên,
lực lượng toàn thân Mộc sư tập trung lại, đang định đối kháng, lại cảm thấy
một cỗ lực lượng áp bách Linh Hồn phô thiên cái địa tập kích đến.
Bành!
Còn chưa kịp phản ứng, cả người lập tức bay ngược ra ngoài, thẳng tắp bay ra
luyện võ trường, lưng trùng trùng điệp điệp dán ở trên vách tường, phun máu
tươi từng ngụm từng ngụm.
Ngay sau đó, bên tai vang lên thanh âm tràn đầy áy náy:
– Ngại ngùng, Mộc sư, ngươi có khỏe không? Vừa rồi ta đã vô cùng khắc chế, chỉ
dùng một phần năm lực lượng…
– Phốc!
Sắc mặt trắng nhợt, phun ra một ngụm máu tươi, Mộc sư thiếu chút nữa hôn mê
ngay tại chỗ.
Vừa rồi trong nháy mắt, hắn thật hoài nghi mình là đối mặt Thánh Vực tứ trọng
đỉnh phong, mà không phải nhị trọng.
Loại thực lực này coi như là năm cái hắn, cũng không phải đối thủ.
Vội vã gỡ Mộc sư từ trên tường xuống, vẻ mặt Trương Huyền tràn đầy áy náy,
đồng thời mang theo nghi hoặc:
– Ngươi nói vị Danh Sư Trương Cửu Tiêu kia, cũng chỉ có chút thực lực ấy?
– Khục khục!
Lần nữa ho ra một ngụm máu tươi, sắc mặt Mộc sư đỏ bừng.
Tuy công pháp Mộc gia không am hiểu chiến đấu, nhưng mà dù sao hắn cũng từng
nhận được đệ tử hạch tâm chân truyền, sức chiến đấu so sánh đồng cấp cường đại
hơn không ít… Kết quả không nghĩ tới ngay cả một quyền cũng không chống đỡ
được, đã bị đánh lên tường.
Ngẫm lại cũng tràn đầy bực bội.
– Trên thực tế, thực lực của Trương Cửu Tiêu, so với ta hơi mạnh mẽ hơn một
ít… Bất quá, sức chiến đấu như ngươi, coi như không có đột phá, hẳn cũng đủ
rồi!
Qua nửa ngày mới khôi phục nguyên khí, Mộc sư có chút lúng túng nói.
Chỉ là Thánh Vực nhị trọng liền cường đại như thế, một khi đột phá, coi như
Trương Cửu Tiêu là đệ tử Trương gia, chỉ sợ cũng rất khó chống chọi.
– Ngoại trừ có yêu cầu với thực lực cùng cấp bậc Danh Sư, Thánh Tử Điện còn
cần tiến hành dạng khảo hạch gì nữa không? Không bằng Mộc sư tiếp tục giúp ta
luyện đi…
Trương Huyền nói.
– Không cần!
Mộc sư vội vàng lắc đầu.
Thử tu vi một chút, thiếu chút nữa ngủm, hắn sợ tiếp tục nữa, Tâm Ma sinh sôi,
vừa mới khôi phục tự tin sẽ tan rã lần nữa.
– Ngươi bây giờ phải nhanh khảo hạch Danh Sư thất tinh, Thánh Tử Điện yêu cầu
thấp nhất, cần đạt tới cấp bậc này… Làm không được, coi như là sức chiến đấu
mạnh hơn nữa, cũng không có cách nào!
Trương Huyền gật đầu.
Hai ngày này mục tiêu lớn nhất của hắn, chính là khảo hạch Danh Sư thất tinh.
Coi như không cần đối phương nói, cũng sẽ nỗ lực.
– Nên nói ta đây cũng nói đã xong, ta còn muốn chạy đi, như vậy cáo từ.
Bàn giao xong Mộc sư không nói thêm lời, xoay người vội vã rời đi.
Nói thật, cùng gia hỏa này chung đụng thời gian càng dài, bị đả kích càng
nhiều, thực sợ thật vất vả tích góp chút lòng tin, sẽ tan thành mây khói.
– Ách…
Không nghĩ tới Mộc sư nói đi là đi, không dây dưa dài dòng chút nào, Trương
Huyền lắc đầu, đi ra luyện võ trường, tiếp tục đi đến chỗ ở của Ngô sư.
– Trương sư, cố gắng lên!
– Trương sư, chúng ta tin tưởng ngươi, khẳng định có thể sáng chế ra kỷ lục
mới…
Mới đi không xa, chợt nghe tiếng thét chói tai liên tiếp.
Xuyên qua dòng người, Trương Huyền nhìn sang, sau đó chứng kiến một cái cầu đá
thật dài xuất hiện ở trước mắt.
Một người đang đứng ở trên cầu đá, trên đầu ứa ra mồ hôi, tựa hồ đang đau khổ
kiên trì.
Đúng là vị hậu nhân Trương gia kia, Trương Cửu Tiêu.
– Cái này là đang làm gì đó?
Vẻ mặt Trương Huyền tràn đầy kỳ quái.
– Xông Luyện Tâm Kiều!
Cách đó không xa một Danh Sư mở miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận