Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Bồi thường

- Khục khục, nguyên lai vị này chính là Trương viện trưởng, đã sớm nghe nói đại danh, quả nhiên thiếu niên anh hùng!
Qua cả buổi, Ô Thiên Khung, Thẩm Bình Triều mới vẻ mặt tràn đầy lúng túng từ trong phế tích bay tới, rơi xuống trước mặt.
Biết sớm mất mặt như vậy, liền trực tiếp xuống thuyền a.
Cái này tốt rồi, rơi ác như vậy, thật vất vả tích góp hình tượng cao nhân không còn một mảnh, tên tuổi anh hùng cả đời hủy hoại chỉ trong chốc lát.
- Hậu bối học vấn hạn hẹp gặp qua Ô viện trưởng, Thẩm viện trưởng!
Trương Huyền hành lễ.
Hiện tại hắn chỉ là Danh Sư lục tinh, đối phương là thất tinh, trên lễ tiết không thể để cho đối phương nắm tật xấu.
- Đều là Viện trưởng, chính là cùng thế hệ, không cần phải để ý lễ tiết như thế. Trương viện trưởng, trực tiếp lái Phi Chu vào Học Viện, là chúng ta không thỏa đáng, bất quá... Những Thánh Thú này, ngươi có phải trả cho chúng ta hay không?
Khoát tay áo, sắc mặt Ô Thiên Khung xanh mét nói.
Vân Nhai Phi Chu là một kiện Pháp bảo, rơi vỡ thoáng một phát, tuy có tổn thương, nhưng không ảnh hưởng chút nào, còn có thể tiếp nhận, nhưng đám Thánh Thú này, coi như là Vân Hư Học Viện bọn hắn cũng giày vò không nổi a!
Khoan hãy nói, thật muốn bị bắt cóc, Chiến Sư đại tái hoàn tất, nhiều đệ tử cùng lão sư như vậy, làm sao trở về?
Chỉ dựa vào đi đường mà nói, đoán chừng bạc đầu cũng không về đến nhà!
Thanh Nguyên Phong Hào Đế Quốc, bao phủ phạm vi không biết bao xa, tứ đại học viện càng là thiên nam địa bắc, Vân Nhai Phi Chu cũng trọn vẹn bay hơn một tháng, đổi lại đi bộ, không có đạt tới Thánh Vực mà nói, cơ bản chẳng khác nào chết già cũng không đi về được.
- Trả lại cho các ngươi cũng không phải là không thể được, chỉ là...
Trầm tư thoáng một phát, Trương Huyền lộ ra xoắn xuýt.
- Chỉ là cái gì?
Ô Thiên Khung nhìn qua.
Lắc đầu, Trương Huyền nói:
- Nói thật với các vị a, vì nghênh đón Chiến Sư đại tái lần này, Hồng Viễn Học Viện chúng ta chuyên môn mời Viên Lâm đại sư tới đây bố trí, thiết kế rất nhiều cảnh đẹp, bố trí vô số bảo vật quý giá, đến bây giờ còn mắc nợ chồng chồng... Kết quả, bị Phi Chu của ngươi rơi đập, toàn bộ hủy sạch. Vân Hư Học Viện tài đại khí thô, ngươi xem... Có thể bồi thường tổn thất một chút hay không, rồi hãy nói sự tình Thánh Thú?
Vân Nhai Phi Chu từ trên trời rơi xuống, ở trên mặt đất ném ra một cái hố to, không ít kiến trúc của Học Viện đều biến thành phế tích, một mảnh hỗn độn.
- Viên Lâm đại sư? Cảnh đẹp? Bảo vật?
Khóe miệng của Ô Thiên Khung co lại.
Vừa rồi ở trên Phi Chu cũng không phải không thấy được tình huống phía dưới, chỉ là kiến trúc bình thường mà thôi, ở đâu ra cảnh đẹp? Bảo vật? Thời điểm Phi Chu rơi xuống đất, hắn cũng xem, đại bộ phận đều là quảng trường, đường đi, có lẽ không cần bồi thường rất nhiều a!
Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Thánh Thú ở trong tay đối phương, đành phải ôm quyền:
- Không biết cần tiêu phí bao nhiêu?
- Cụ thể nhiều ít ta cũng không rõ lắm, ngươi cũng biết, ta vừa lên làm Viện trưởng không lâu, đối với mấy cái này không rõ lắm... Như vậy đi, ta cho ngươi hỏi một chút!
Khoát tay áo, Trương Huyền nói một tiếng:
- Mi Trưởng lão, ngươi tính toán thoáng một phát, địa phương Phi Chu của Ô viện trưởng va chạm, các loại kiến trúc, bảo vật hoàn toàn khôi phục, đại khái cần tiêu phí nhiều ít?
- Vâng!
Nghe được hỏi thăm, Mi Trưởng lão nhẹ gật đầu, bay về phía không trung, nhìn thoáng qua, trở lại trước mặt, truyền âm nói:
- Bẩm báo Viện trưởng, Phi Chu đâm cháy tổng cộng tám kiến trúc, cùng ba hồ nước, hoàn toàn chữa trị mà nói, đại khái cần Linh Thạch thượng phẩm... Hai viên!
Trong mắt kẻ có tiền, Linh Thạch thượng phẩm không coi vào đâu.
Địa phương Phi Chu va chạm, không phải địa phương trọng yếu gì, công tượng bình thường cũng có thể hoàn thành, hai viên Linh Thạch thượng phẩm cũng không cần, có thể hoàn mỹ chữa trị.
- Ngươi nói cái gì?
Trương Huyền tựa hồ không nghe rõ, thanh âm vang lên, nhăn mày lại:
- Hai vạn viên Linh Thạch thượng phẩm? Ngươi xác định nhiều Linh Thạch thượng phẩm như vậy mới có thể sửa tốt?
- Hai vạn...
Mi Trưởng lão ngẩn ngơ.
Ta lúc nào nói qua hai vạn? Ta nói là hai viên...
- Nhiều kiến trúc xa hoa như vậy, không chỉ xuất từ tay các Đại Sư, hơn nữa là tâm huyết của tiền bối, là giá trị không cách nào cân nhắc, ngươi lại cẩn thận tính toán đến cùng cần bao nhiêu, yên tâm đi, Vân Hư Học Viện thân là đứng đầu tứ đại học viện, tài đại khí thô, chắc chắn sẽ không quỵt nợ!
Trương Huyền nói tiếp.
- Ách...
Bờ môi của Mi Trưởng lão co lại, trong giọng nói mang theo thăm dò:
- Vậy... Hai vạn năm, hoặc là ba vạn...
- Ba vạn đủ sao?
Trương Huyền hỏi.
- Ba vạn... có lẽ đủ? Còn chưa đủ sao... Nếu không năm vạn đi...
Mí mắt của Mi Trưởng lão nhảy loạn, không biết trả lời như thế nào.
- Năm vạn? Vậy mà cần nhiều như vậy? Cũng đúng, tổ tiên lưu lại tài sản hủy ở trong tay ta, cũng không phải là tiền tài có thể cân nhắc!
Thở dài một tiếng, Trương Huyền quay đầu, vẻ mặt áy náy nhìn qua:
- Ô viện trưởng, ngươi cũng nghe đấy, học viện hư hao thật sự quá nghiêm trọng, đại khái cần tiêu phí năm vạn Linh Thạch thượng phẩm, mới có thể hoàn toàn chữa trị...
Ô viện trưởng muốn phun máu.
Các ngươi có thể diễn lại giả một chút sao?
Ở địa phương này, năm viên Linh Thạch thượng phẩm cũng không dùng đến... năm vạn?
Làm như ta ngốc a!
Bất quá, hắn cũng biết, đối phương cố ý nâng giá, đây là vì cho mình một hạ mã uy, ai bảo bọn hắn bất kính trước.
Rơi vào đường cùng, đành phải lắc đầu:
- Khục khục, Trương viện trưởng, khống chế Phi Chu trực tiếp xông tới, là của ta không đúng, ở chỗ này lão hủ xin lỗi Hồng Viễn Học Viện! Như vậy đi, địa phương hư hao, Vân Hư Học Viện ta sẽ tu kiến hoàn chỉnh lần nữa, cam đoan giống trước kia như đúc, ngươi xem coi thế nào?
- Hỗ trợ chữa trị? Cũng tốt! Vừa vặn học viện chúng ta còn kém một đại trận hội tụ Linh khí cấp bảy, nếu như Ô viện trưởng có thể giúp chúng ta bố trí tốt, sự tình chữa trị tiểu viện, tự chúng ta tới cũng được!
Thấy đối phương thức thời, Trương Huyền cười cười.
Cùng ta trang bức, vừa đến còn dùng Phi Chu, khí thế hung hăng, nói thật, là ta không muốn trang... nếu không, trang không chết các ngươi!
- Đại trận hội tụ Linh khí cấp bảy?
Da mặt Ô Thiên Khung co lại.
Bố trí đại trận cấp bảy, không chỉ phải mời Trận Pháp Sư thất tinh, càng trọng yếu là, trận kỳ cấp bảy, mỗi một cây đều giá trị xa xỉ, bố trí bao phủ một Học Viện, hơn nữa có thể duy trì trận pháp vận chuyển nhiều năm, tiêu phí to lớn, tuyệt đối có thể nói khủng bố!
Bất quá nhìn bộ dáng của đối phương, đây là yêu cầu thấp nhất, không đáp ứng, rất có thể sẽ không trả Thánh Thú.
Mười sáu Thánh Thú, là một khoản tài sản rất lớn của Học Viện bọn hắn, khoan hãy nói, khống chế Phi Chu mà đến, còn chưa bắt đầu tuyển chọn, chẳng khác nào bắt cóc Thánh Thú, truyền đi, cũng có tổn thương mặt mũi, gánh không nổi a!
Chần chừ một chút, cắn răng:
- Được rồi, ta đáp ứng!
- Vẫn là Ô viện trưởng đại khí, tại hạ khâm phục...
Trương Huyền liền ôm quyền, ngay sau đó quay người nhìn về phía tất cả Thánh Thú ở sau lưng, ngón tay liên tục bắn ra, giải hết khế ước chủ tớ:
- Tốt rồi, các ngươi tự do, quay về Vân Hư Học Viện đi!
Hống hống hống!
Nghe được lời của hắn, tất cả Thánh Thú vẻ mặt tràn đầy ủy khuất, con mắt rưng rưng, tràn đầy không muốn.
Thân có huyết mạch Long Tộc, biết rõ có thể nói ra Thiên Long Bát Âm là khái niệm gì, vị trước mắt này, vô cùng có khả năng là Chân Long hóa hình... Thật vất vả nhận chủ, vừa kiêu ngạo thoáng một phát, đã bị giải trừ khế ước, tất cả đều tràn đầy không cam lòng.
- Trở lại Vân Hư Học Viện, cung phụng của các ngươi gấp bội lúc trước...
Chứng kiến biểu lộ của bọn chúng, da mặt co lại mãnh liệt, Ô viện trưởng cắn răng nói.
- Rống!
Nghe được lời hứa của hắn, lúc này mười sáu Thánh Thú mới cố gắng trở lại Vân Nhai Phi Chu lần nữa, biểu lộ không tình nguyện.
Thấy bộ dạng của bọn chúng, Ô viện trưởng che ngực, cảm thấy có chút thở không ra hơi.
Nói thật, lúc trước liền nghe nói, Trương viện trưởng này rất tà tính, tận mắt nhìn thấy mới biết được, so với nghe được còn muốn tà hơn.
Quả thực liền bẫy người không đền mạng.
Thật vất vả đè xuống phiền muộn trong lòng, đang muốn nói chuyện, liền nghe thanh niên cách đó không xa, thở dài một tiếng, thanh âm nhàn nhạt truyền tới.
- Nếu như các ngươi thật sự muốn theo ta, sau khi đưa bọn họ về Học Viện, có thể lặng lẽ trốn trở về nha!
Hống hống hống!
Mười sáu Thánh Thú đồng thời hân hoan vui vẻ, lần nữa điên cuồng gào rú.
- ...
Thân thể nhoáng một cái, Ô viện trưởng cảm thấy ngực càng đau, thở cũng không ra rồi...
Cái này gọi là chuyện gì, không nên chơi người như vậy a...
Nếu không, ta sợ kiên trì không đến Chiến Sư đại tái kết thúc, đã bị tức chết rồi...
Thời điểm vừa tới hăng hái, cảm thấy Vân Hư Học Viện cao thủ nhiều như mây, lần này thành tích tất nhiên có bước tiến mới... Ai ngờ tuyển chọn còn chưa bắt đầu, đã bị Viện trưởng mới của Hồng Viễn học viện chỉnh đến một chút tính khí cũng không có!
Ngẫm lại liền cảm thấy phiền muộn.
- Tốt rồi, nếu như sự tình giải quyết, thì thảo luận sự tình Chiến Sư đại tái một chút đi!
Cưỡng ép vận chuyển Chân Khí, ngăn chặn ngực đau đớn, Ô Thiên Khung mở miệng nói.
- Đúng vậy, lần này tứ đại học viện tề tụ, chính là vì Chiến Sư đại tái trăm năm một lần!
Thẩm Bình Triều mở miệng:
- Chiến Sư, sức chiến đấu mạnh nhất của Danh Sư Đường, lợi khí đối kháng Dị Linh tộc, quan hệ lấy an nguy của Nhân tộc, nhất định phải đối đãi thật tốt, không thể qua loa!
- Đó là tự nhiên!
Trương Huyền lên tiếng.
Vừa rồi chỉ là trừng phạt vì bọn họ không tôn trọng Hồng Viễn học viện, liên lụy đến Chiến Sư đại tái, là phải cùng chung hợp tác, ai cũng không thể cản trở.
- Năm nay Chiến Sư đại tái, danh ngạch so đấu thứ hạng tăng lên gấp đôi, trước kia, tứ đại học viện chung vào một chỗ, năm niên cấp, chỉ tuyển nhận năm mươi vị, mà lần này, lại muốn một trăm!
Nói lên tuyển chọn, Ô Thiên Khung dứt bỏ không thoải vừa rồi mái, thần sắc ngưng trọng nói.
- Tuyển nhận một trăm?
Còn là lần đầu tiên biết rõ danh ngạch mà Chiến Sư Đường tuyển nhận, Trương Huyền nhịn không được líu lưỡi.
Hồng Viễn Danh Sư Học Viện, năm niên cấp, chừng mười vạn đệ tử, ba đại Học Viện khác, tuy nhân số cụ thể không biết, nhưng địa vị cao hơn Hồng Viễn, nhân số chỉ nhiều không ít.
Nói cách khác, dựa theo đoán chừng bảo thủ nhất, tứ đại học viện ít nhất phải có bốn mươi vạn đệ tử trở lên, lại chỉ tuyển nhận 100 người!
Tỉ lệ đạt đến 1 phần 4000, làm cho người hoảng sợ!
Đổi lại trước kia chỉ có 50 vị, tỉ lệ cao hơn, đạt đến 1 phần 8000, khó trách tuyển chọn này làm cho người ta sợ hãi, quả nhiên là ngàn dặm mới tìm được một.
Phải biết rằng có thể thi vào Danh Sư Học Viện, đầu tiên chính là một tỉ lệ chọi rất lớn.
- Lần này nhân số hơn nhiều, nhưng mà tuyển chọn càng thêm nghiêm khắc... Nghe nói còn liên lụy sinh tử chiến!
Thẩm Bình Triều nói.
- Sinh tử chiến?
Trương Huyền nhíu mày.
- Ân, Chiến Sư không giống Danh Sư bình thường, mục đích chủ yếu là vì chiến đấu, đối kháng Dị Linh Tộc, không có trải qua sinh tử, làm sao có thể phát huy sức chiến đấu vượt qua thường nhân?
Ngũ Nhiên mở miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận