Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Tống Siêu muốn chỉ điểm Trương Huyền (2)

Tề Thiên, cùng ngang với trời.
Người tu luyện bình thường, cho dù là cường giả Hóa Phàm, cũng không thể bay, chỉ có thể mượn man thú bay, rong ruổi thiên hạ. Quyển công pháp này lại được gọi là Tề Thiên, chẳng phải cho thấy, có thể bay lên, sóng vai cùng trời sao?
Bay, lại là mơ ước lớn nhất. Cho dù là kiếp trước hay kiếp này, trong lòng đều tồn tại khát vọng. Đột nhiên nhìn thấy được nội dung, có thể tưởng tượng được kích động trong long hắn.
- Hồng trần thoáng cười, cưỡi gió đi. Tề Thiên quyển, sau khi tu luyện thành, bay lượn trời cao, có thể ngang cùng thiên...
Mở quyển sách, nội dung lọt vào mặt.
- Lợi hại...
Cẩn thận đọc nội dung trong đó, Trương Huyền cảm thấy lý giải đối với tu luyện, trong nháy mắt bị mở ra.
Bay, cao thủ Hóa Phàm cửu trọng cũng chưa đạt tới. Theo truyền thuyết chỉ có đột phá cảnh giới này, mới có khả năng hoàn thành. Phía trên này ghi lại, chỉ cần cố gắng tu luyện, Hóa Phàm nhất trọng có thể làm được. Thậm chí... loại nửa bước Hóa Phàm này cũng có thể hoàn thành!
- Hóa Phàm, cảm ngộ tự nhiên, đối với hoàn cảnh chung quanh có năng lực khống chế nhất định. Chuyển hóa tập trung lại loại năng lực này,, có thể đạp không đi, giống như leo cầu thang!
Lý giải ý tứ trong đó.
Đổi lại thành nửa bước Hóa Phàm khác, công pháp thâm ảo như vậy, cho dù cho cũng xem không hiểu. Nhưng hắn lại khác. Thiên Đạo Đồ Thư Quán điều tra rõ chỗ thiếu hụt, trong đầu lại dung hợp nhiều tri thức như vậy, rất nhiều chỗ tuy rằng khó có thể lý giải, nhưng cũng không tạo thành khó khăn quá lớn.
- Người rơi vào trong nước, có thể đạp nước không ngừng leo lên phía trước. Nước không phải thực chất, nhưng có thể nâng người di chuyển lên trên... Không khí cũng có thể! Chỉ cần tìm đúng phương pháp điều khiển tự nhiên, đạp không khí không ngừng bay, không phải là vấn đề hóc búa, cũng chính là lấy khí điều khiển khí...
Không biết qua bao lâu, Trương Huyền mở miệng thở ra một hơi, hai mắt tỏa ánh sáng.
- Tự nhiên có thể sáng tạo ra võ kỹ lợi hại như thế, lợi hại!
Không hổ danh là môn sinh của Khổng sư, nhìn trời đất tự nhiên lý giải, đã đạt đến mức độ khiến cho người ta không thể tưởng tượng nổi.
Trước đó đã gặp rất nhiều võ kỹ, công pháp, vừa so sánh với nó, kém hơn quá nhiều, hoàn toàn không thể so sánh.
Nhìn xong cái này, thật giống như đẩy ra một thế giới mới, mở ra một cửa lớn mới, đối với võ kỹ, công pháp trước đây tu luyện, cũng có hiểu biết sâu hơn.
- Đáng tiếc. Đây chỉ là quyển thứ nhất. Không biết phía sau sẽ cao minh đến mức nào!
Trong lòng hắn cũng có chút thương tiếc.
Nhìn xong hắn cũng đã biết, đây chỉ là phần đầu của Hồng Trần Đạp Thiên Bộ, chỉ thích hợp cho người Hóa Phàm cảnh tu luyện. Đợi đạt được cảnh giới cao hơn, cơ bản sẽ không có tác dụng gì.
Bởi vì vượt qua Hóa Phàm, là có thể bay. Cho dù tu luyện nữa, cũng sẽ chỉ làm tốc độ bay tăng thêm một ít, tác dụng sẽ không quá lớn.
- Thử xem...
Lại điều chỉnh một hồi, cắt tỉa toàn bộ nội dung của Tề Thiên quyển một lần, lúc này hắn mới ngồi xếp bằng, dựa theo phương pháp trong võ kỹ vận chuyển chân khí, bắt đầu tu luyện.
Mặc dù chỉ là nửa bước Hóa Phàm, nhưng đối với hoàn cảnh chung quanh đã có năng lực khống chế nhất định, tập trung tinh thần cao độ, lực lượng toàn thân tập trung ở một điểm.
Vù!
Thân thể ngồi khoanh chân ở tại chỗ, thong thả lơ lửng, giống như rơi vào đáy quả cầu nước, tự động lơ lửng bay về phía trước.
Phù phù!
Duy trì không được ba lần hít thở, hắn rơi xuống, miệng mở lớn thở hổn hển.
- Tiêu hao thật là khủng khiếp...
Sắc mặt Trương Huyền trở nên trắng bệch.
Chỉ duy trì ở trên không trung ba lần hít thở, hắn lại gần như tiêu hao sạch sẽ chân khí trong cơ thể tiêu hao sạch sẽ, cái này Hồng Trần Đạp Thiên Bộ, nghe cường đại, có thể bay cũng rất uy phong, nhưng tiêu hao đối với chân khí cũng thật sự quá khoa trương.
Chỉ có thể sử dụng thời gian ngắn như vậy, hắn sợ vừa bay lên, còn chưa có làm ra một hai động tác, đã bị rơi xuống ngã chết.
- Xem ra... Là một võ kỹ có chút vô nghĩa...
Vẻ mặt chán nản.
Vốn tưởng rằng sau khi học được, có thể bay lượn thiên địa, tung hoành ngang dọc, hiện tại xem ra... mình suy nghĩ nhiều!
Chỉ có thể duy trì bay ba lần hít thở, sợ rằng mới bay lên, cũng bởi vì không có chân khí, lập tức ngã xuống thành bánh thịt.
Cái này gọi là chuyện gì? Rõ ràng học một võ kỹ trâu bò tới cực điểm, một khi để cho người khác thi triển... Kết quả, còn không có nhảy cao, hơn nữa sau ba lần hít thở sẽ bởi vì chân khí không đủ, rơi xuống... Thôi đi, sau này vẫn đừng khoe khoang. Hắn sợ sẽ bị ném chết.
Hắn tiện tay lấy ra mấy khối linh thạch, điên cuồng hấp thu. Sau nửa canh giờ, lúc này hắn mới khôi phục lại.
Nói cho cùng, vẫn là tu vi của hắn có hơi thấp, số lượng chân khí dự trữ không đủ.
Nếu như tu vi cao thêm mấy cấp bậc, có khả năng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Bay trên trời xuống đất, cũng trở nên đơn giản.
Lại nghiên cứu một hồi, hắn biết thực lực bây giờ, quả thật không thích hợp sử dụng võ kỹ này, lúc này Trương Huyền mới duỗi người, đẩy cửa đi ra ngoài.
- Thiếu gia, bên ngoài có người muốn gặp thiếu gia, đã bị ta đuổi đi ba lần, mỗi ngày còn không biết xấu hổ tới. Thiếu gia xem... có nên nói cho biết Kim tiền bối, trực tiếp ném ra hay không!
Mới ra khỏi cửa, hắn đã nhìn thấy Tôn Cường sốt ruột vội vàng nghênh đón, vẻ mặt nổi giận đùng đùng.
- Muốn gặp ta? Ai?
Trương Huyền sửng sốt.
Ở chỗ này hắn không có người quen nào. Chạy qua tìm mình làm gì?
- Không biết là ai. Đã hỏi thật nhiều lần, hắn cũng không nói. Chảnh giống như hai năm tám vạn, nhìn lại bực mình...
Tôn Cường hừ nói.
- Chảnh?
Trương Huyền lại càng kỳ quái.
Trên thế giới này còn có người nào còn chảnh hơn so với vị Cường ca trước mắt này?
Có thể khiến cho hắn tức giận thành như vậy, cũng coi như kỳ lạ.
- Bây giờ còn ở đây không?
Hắn không nhịn được hỏi.
- Ở đây!
- Dẫn ta đi xem một chút!
Trương Huyền khoát tay áo.
- Được, lại ở phòng khách bên đó!
Tôn Cường chỉ.
Tái các chủ tìm nơi ở cho bọn họ, nói trắng ra là là một tòa tiểu viện độc lập, bảy, tám phòng ngủ, và một phòng tiếp khách không lớn.
Đi tới phòng khách, quả nhiên thấy một người thanh niên ngồi ngay ngắn trong đó. Phía sau người thanh niên là một lão già, khí tức toàn thân mơ hồ, cho thấy tu vi không tầm thường.
Chính là người thanh niên kia và lão già hộ vệ của hắn ở gian phòng bao số 23.
...
Ngồi ở trong phòng, Tống Siêu có chút nôn nóng.
Ngày đó bị phòng số 1 chặn ngang, trong lòng khó chịu, ngầm tìm người nghe ngóng một hồi, cuối cùng tìm hiểu rõ ràng.
Đi cùng với Tái các chủ chính là một danh sư, tên là Trương Huyền, thân phận cụ thể không rõ lắm.
Nghe được là danh sư, hắn lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Đổi lại thành thân phận khác, hắn còn không dễ nói. Danh sư... bản thân hắn đạt tới tứ tinh. Ở liên minh vạn quốc cũng tính là cao cấp nhất. Một tiểu tử chưa đủ hai mươi tuổi mà thôi, khẳng định cấp bậc không cao bằng hắn.
Danh sư, bối phận nghiêm ngặt, trong tinh cấp, phải lấy tôn xưng sư trưởng. Nếu cấp bậc của đối phương thấp, vậy đơn giản.
Hăn hăng hái bừng bừng tìm tới. Kết quả, liên tục đi ba lượt không nhìn thấy người, ngược lại cũng thôi...
Mấu chốt nhất chính là quản gia của người kia trực tiếp coi hắn thành kẻ lừa đảo, đuổi ra bên ngoài... Nếu không phải e ngại thân phận, khẳng định hắn đã sớm đánh chết người đó.
- Thiếu gia, ngài nói... hắn sẽ bán cho chúng ta sao?
Nhìn thấy được trong mắt thiếu gia mang theo sự phiền muộn, lão già hộ vệ không nhịn được nói.
Lần này vượt xa vạn dặm qua đây, chính là nghe được tin tức về Vô Hồn Kim Nhân. Kết quả trong buổi đấu giá không cạnh tranh qua được đối phương. Hiện tại hỏi thăm xong, muốn từ trong tay đối phương mua được... Người ta tốn tiền để mua, làm sao có thể bán ra?
- Hừ, không bán ra cũng phải bán ra. Chỉ cần hắn là danh sư, ta lại có biện pháp, khiến cho hắn bán cho ta!
Bàn tay chống lên tay vịn ghế, khuôn mặt Tống Siêu lạnh lùng.
- Lẽ nào thiếu gia có biện pháp?
Ánh mắt lão già hộ vệ nhất thời sáng lên.
- Đương nhiên, ta là danh sư tứ tinh, nhìn ra một vài vấn đề trong tu luyện của hắn, vẫn rất đơn giản, sau đó chỉ điểm một chút, ta không tin hắn không ngoan ngoãn giao đồ ra...
Khóe miệng hắn cong lên.
Chỉ cần tu luyện, lại không thể không có vấn đề. Hắn đường đường là thiên tài danh sư tứ tinh, chỉ điểm một nhân vật tu luyện nhỏ chưa đủ hai mươi, vẫn rất đơn giản.
Một khi chỉ điểm đột phá, còn không mang ơn hắn. Đừng nói Vô Hồn Kim Nhân, cho dù lập tức bái sư, cũng không thành vấn đề.
- Điêu này ngược lại cũng đúng...
Lão già thoáng sửng sốt một chút, không nhịn được gật đầu.
Danh sư quả thật có loại năng lực và mị lực này. Mình cam tâm tình nguyện bảo vệ ở phía sau thiếu gia, ngoại trừ ân tình của gia tộc, quan trọng hơn cũng là bởi vì cái này.
Đi theo phía sau danh sư, thường xuyên nghe, trên tu luyện lại bớt đi không ít đường vòng, trên tu luyện làm ít công to.
- Thiếu gia, chính là bọn họ muốn gặp thiếu gia!
Đang nghĩ ngày hôm nay rốt cuộc có thể nhìn thấy vị Trương sư này hay không, liền nghe được giọng nói của quản gia vang lên. Hai người đã đi tới.
Người đi trước không lớn tuổi lắm, thoạt nhìn không đến hai mươi, hẳn chính là vị Trương Huyền trong truyền thuyết kia.
- Các ngươi tìm ta?
Đi vào gian phòng, Trương Huyền không hiểu ra sao. Hai người này, hắn chưa từng thấy qua. Tìm hắn làm gì?
- Không sai. Tại hạ là danh sư tứ tinh Tống Siêu!
Tống Siêu đứng dậy, bàn tay vẫy một cái.
- Danh sư tứ tinh?
Trương Huyền thoáng sửng sốt một chút, liền ôm quyền:
- A, Trương Huyền ra mắt Tống sư!
Không nghĩ tới người trước mắt này thoạt nhìn không đến ba mươi, tự nhiên là danh sư tứ tinh! Không hổ danh là liên minh vạn quốc, quả nhiên nhân tài đông đúc.
- Ừ!
Thấy thái độ hắn không tệ, Tống Siêu thoả mãn gật đầu, đang muốn thể hiện khí chất cao nhân, chỉ điểm cho hắn, khiến cho hắn cảm phục, liền nghe được lại tiếng bước chân truyền đến.
- Trương sư, ngươi xuất quan. Thứ ngươi muốn, tất cả đã thu thập xong...
Tái các chủ đi đến.
Tiến vào phòng, thấy được Tống Siêu, Tái các chủ ôm quyền:
- Ra mắt Tống sư!
Hai ngày nay người này hỏi thăm tin tức, đã gặp mặt hắn, cũng sớm gặp mặt.
Bắt chuyện một tiếng, Tái các chủ không tiếp tục để ý tới, vẻ mặt hưng phấn đi tới trước mặt Trương Huyền, đầy vẻ lấy lòng chuyển tới một chiếc nhẫn trữ vật.
- Thu thập đủ, nhanh như vậy sao?
Không phải nói phải ba ngày sao? Lúc này mới hơn hai ngày một chút, lại làm xong tất cả?
Tiếp nhận nhẫn, tinh thần Trương Huyền đảo qua, quả nhiên phát hiện tất cả bên trong đều là sách, từng quyển công pháp, võ kỹ, mỗi một loại, cộng lại chừng hơn vạn quyển.
Có Hóa Phàm nhất trọng, nhị trọng và tam trọng.
Chỉ có điều số lượng không kém nhiều với hắn nói lần trước, không ngừng giảm dần.
Dù vậy, cũng không tệ.
Xem ra chắc hẳn là có thể lấy ra công pháp Hóa Phàm nhất trọng Tăng Thọ cảnh hoàn mỹ.
- Làm được không tệ!
Mỉm cười, Trương Huyền tán dương, âm thầm gật đầu.
- Đáp ứng ngươi, đương nhiên phải nhanh một chút...
Nhận được tán dương, Tái các chủ lên tiếng. Hắn lật cổ tay một cái, lấy ra một lệnh bài thân phận:
- Trương sư, chuyện ngươi thông qua Lưu Thương Khúc Thủy, ta báo lên tổng bộ. Đây là huy hiệu giám bảo sư ngũ tinh tổng bộ ban cho...
- Huy hiệu ngũ tinh?
Trương Huyền tiếp nhận, quả nhiên thấy phía trên có năm ngôi sao sáng ngời loá mắt.
Xông vào một Lưu Thương Khúc Thủy, lại lấy được thân phận giám bảo sư ngũ tinh, thế nào cảm giác không thể tin được?
Giám bảo sư sát hạch cũng không tránh khỏi quá dễ dàng đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận