Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thuần phục lôi đình

Vốn cho rằng thi triển kiếm pháp, sẽ tuỳ tiện chém giết đối phương, làm sao cũng không nghĩ đến, đối phương tá lực đả lực, chuyển dời công kích của hắn đến lôi đình.
Lôi kiếp không thể gánh thay, càng không thể công kích, nếu không, sẽ trở nên càng lúc càng lớn, hơn nữa còn sẽ tiêu diệt người ra tay công kích.
Nguyên nhân chính là như vậy, nên biết lôi kiếp này cường đại, hắn một mực không nhúng tay, không nghĩ tới công kích đối phương, lại bị đối phương dẫn lôi đình tới.
Biết không ngăn cản, có thể sẽ bị đánh chết, lại không để ý tới đuổi theo giết Trương Huyền Vu Hồn, đại trưởng lão vung chưởng nghênh đón.
Tạch tạch!
Lôi đình cùng chưởng lực đối đầu, bốn phía xuất hiện gợn sóng, vô số kiến trúc sụp đổ. Thực lực của hắn mạnh mẽ, đã vượt qua Thánh Vực cửu trọng, tuy lực lượng lôi đình mạnh, nhưng không đả thương được mảy may.
Hô!
Hắn ngăn cản lôi đình, Trương Huyền Vu Hồn thừa cơ chui vào lôi hải, biến mất không thấy gì nữa.
- Vu Hồn đi vào lôi đình... Đây là bản thân tự tìm cái chết?
Đại trưởng lão ngẩn ngơ, có chút không dám tin tưởng.
Trước đó hắn cảm thấy đối phương xông lên bầu trời, là cố tình bày mê trận, để hắn tìm không ra phương hướng, không nghĩ tới lại là thật. Vu Hồn thuần âm, sợ nhất lực lượng chí cương chí mãnh như lôi đình, trực tiếp chui vào lôi hải, không phải tự tìm đường chết thì là cái gì?
- Bất kể có phải tự tìm đường chết hay không, nếu là Vu Hồn sư, giết chết, Danh Sư đường cũng sẽ không tìm ta phiền phức!
Hừ lạnh một tiếng, ngẩng đầu nhìn về phía trước mắt, thân thể vẫn như cũ bị giam cầm ở trên không, trong mắt đại trưởng lão sát cơ sôi trào.
Thân là Danh Sư, gặp phải Vu Hồn sư, có nghĩa vụ chém giết! Trước đó còn đủ loại cố kỵ, hiện tại coi như trực tiếp động thủ, khẳng định cũng không ai có thể nói cái gì.
Kiếm khí lần nữa bay lên, đang định chém thân thể đối phương thành thịt nát, để Vu Hồn hắn trở về, không chỗ có thể đi, đột nhiên trong lòng run sợ, ngay sau đó nhìn thấy một đạo lôi điện thô to bổ tới.
- Ngươi...
Da đầu nổ tung, đại trưởng lão vội vàng dùng kiếm khí nghênh đón tiếp lấy.
Ầm ầm!
Hai hai đối đầu, lôi điện biến mất, nhưng lôi hải giống như dính trên người hắn, không ngừng bổ tới, một đạo tiếp lấy một đạo, để hắn trong lúc nhất thời có chút luống cuống tay chân.
- Quả nhiên hữu hiệu...
Trong lôi đình, Trương Huyền Vu Hồn nhìn thấy tràng cảnh này, nhịn không được thở phào nhẹ nhõm.
Đại trưởng lão thật muốn động thủ với hắn, lấy thực lực trước mắt của hắn, thủ đoạn toàn bộ ra cũng không thể chiến thắng, hết cách rồi, chỉ có thể cố ý tiết lộ Vu Hồn, nghĩ biện pháp làm cho đối phương công kích, dẫn lôi kiếp tới.
Chỉ cần bị lôi đình quấn lấy, xem như đối phương là một trong mấy người mạnh nhất đương đại, muốn tránh đi cũng không dễ dàng như vậy.
- Muốn lôi đình tán đi, chỉ có một phương pháp...
Biết đại trưởng lão trong thời gian ngắn còn không có thời gian đi tìm thân thể phiền phức, Trương Huyền không tiếp tục để ý, nhìn về phía lôi hải trước mắt, híp mắt lại.
Muốn cho lôi đình sợ hãi, chỉ có một con đường có thể đi, cái kia chính là không ngừng hấp thu, hút đến đối phương sợ hãi. Hiện tại chân khí trong cơ thể hắn sung mãn, lại không có công pháp đột phá, trước đó chỉ có thể coi như thôi, nhưng hiện tại không hấp thu, đại trưởng lão sớm muộn gì cũng sẽ chơi chết hắn, chỉ có thể được ăn cả ngã về không.
- Hút!
Quát khẽ một tiếng, Vu Hồn bỗng nhiên hấp thu lôi đình bốn phía, tựa như cá voi nuốt nước.
Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!
Không giữ lại chút nào hấp thu, hồn thể lập tức tăng mạnh, trước đó không khống chế, đã đạt đến khoảng mười mét, hiện tại càng nhanh chóng tăng trưởng.
Hồn thể không có thân thể ràng buộc, có thể hấp thu linh khí không ngừng tăng trưởng, trước đó bởi vì quá lớn, cùng thân thể không cách nào dung hợp, mới không dám hấp thu quá phận, giờ phút này, không có cách nào khống chế lôi hải trước mắt, chỉ có thể trước dùng chiêu này, để hắn sợ hãi, còn đằng sau, có thể đi vào thân thể hay không, có thể xuất hiện di chứng hay không, đã không quản được.
Xì xì xì xì...
Lực lượng hội tụ càng lúc càng nhanh, trước đó lôi đình hải dương to lớn, giống như xuất hiện vòng xoáy, lấy hắn làm trung tâm, không ngừng truyền vào.
Mười một mét! Mười hai mét! Mười ba mét! ...
Không đến một phút, Vu Hồn liền lớn đến hai mươi mét, đứng ở trong hải dương lôi đình, như là một cự nhân.
- Ta có thể tiếp tục hấp thu, để ngươi triệt để tiêu diệt!
Cảm nhận được hồn thể càng ngày càng khổng lồ, Trương Huyền hừ lạnh.
Trước đó lôi đình còn vô cùng hung hăng, nhất định phải chém giết hắn, giờ phút này như cảm nhận được sợ hãi, toàn bộ mây đen không ngừng run rẩy, không còn uy phong như trước đó.
Vốn cho rằng kêu thất cô bát đại di đến, sẽ tươi sống đánh chết tên này, không nghĩ tới, át chủ bài lớn nhất của đối phương là Vu Hồn, tùy tiện hấp thu linh khí, thật muốn mặc cho tiếp tục nữa, đoán chừng sẽ bị diệt tộc.
Hô!
Lôi đình không do dự quá lâu, lung lay, ý định tiếp tục chạy trốn.
- Đừng chạy... Nếu như không muốn bị ta hấp thu sạch sẽ, liền nghe ta dặn dò, ta còn có việc để ngươi đi làm!
Sớm biết nó có thể như vậy, Trương Huyền truyền ra ý niệm.
Hắn không biết lôi đình có ý thức của mình hay không, có điều, biết tên này tuyệt đối có thể nghe hiểu hắn, nếu không, cũng sẽ không mỗi lần đều bị dọa đến trốn... .
- Rốt cục dừng lại...
Dưới lôi đình, đại trưởng lão thở ra một hơi.
Vừa rồi lôi điện không ngừng đánh tới, tuy thực lực hắn mạnh mẽ, cũng cảm thấy tê cả da đầu, suýt chút nữa không chịu đựng. Hiện tại đã dừng lại, hẳn là sẽ không công kích, xoay chuyển ánh mắt, lần nữa nhìn về phía thân thể Trương Huyền cách đó không xa, sát cơ sôi trào.
- Vu Hồn sư, người người phải trừ diệt!
Cổ tay khẽ đảo bổ tới.
Vừa rồi thi triển kiếm khí, bị lôi đình truy kích, lần này đã có kinh nghiệm.
Tạch tạch!
Chưởng lực vẫn không có đi tới trước mặt Trương Huyền, lại một đạo lôi điện thô to bổ xuống.
Đạo lôi điện này, so với vừa rồi còn cường đại hơn gấp mấy lần, giữa trời đánh tới, tựa như muốn nhen lửa không khí, mang theo một loại khí tức cùng lực lượng để cho người ta khó mà chống lại.
- Cái này...
Da đầu nổ tung, đại trưởng lão phát điên.
Mới vừa rồi hắn công kích lôi điện, là không phải cố ý... đã bổ lâu như vậy, không đến mức không buông tha, nhất định phải đánh chết bản thân a!
Mấu chốt nhất là... bổ mình cũng được đi, nhưng chính chủ độ kiếp ở cách đó không xa, giống như người không việc gì, hai mắt nhắm nghiền, ngủ thiếp đi... Ngươi bổ hắn a?
Bất quá, tuy buồn bực nhưng cũng biết, không ngăn cản, coi như lấy thực lực của hắn cũng trọng thương, rơi vào đường cùng, một quyền nghênh đón tiếp lấy.
Tê lạp!
Không gian xuất hiện vết rách, dư âm lực lượng trùng kích vào, lần nữa sụp đổ vô số kiến trúc, hủy hoại trận pháp.
- Hụ khụ khụ khụ!
Dù ngăn được lôi đình, cũng chịu tổn thương nhất định, ho khan mấy tiếng, trên người xuất hiện khét lẹt.
- Nhất định phải giết tên này, lôi đình mới có thể tiêu tán...
Biết lại đến hai đạo, khẳng định ngăn cản không nổi, cắn răng một cái, đại trưởng lão giơ nắm đấm lên, lần nữa oanh kích tới Trương Huyền.
Lực lượng vẫn không có đi tới trước mặt đối phương, lôi đình giống như tìm đúng hắn, bảo vệ Trương Huyền, lần nữa đánh xuống.
Tạch tạch! Tạch tạch!
Trên đầu toát ra khói xanh, thân thể của đại trưởng lão không ngừng run rẩy, tựa như co giật, lần nữa nhìn về phía Trương Huyền, chỉ thấy tên này chẳng biết lúc nào đã mở mắt, thân thể ở trên không trung không ngừng lắc lư, tựa như lúc nào cũng sẽ rơi xuống.
- Ngươi trước cản trở, ta nghỉ ngơi một hồi...
Nói xong, mượn nhờ một tia chớp, bổ ra không gian giam cầm chung quanh, lảo đảo bay xuống dưới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận