Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Trương gia không biết xấu hổ

Trương Huyền tức giận, cuối cùng vẫn không có đi, mày nhăn lại, tràn đầy nghi ngờ:
- Tiểu công chúa, không phải xác định hôn ước với tiểu thiên tài Trương gia kia sao? Trương Thuần này, thân là tử đệ gia tộc, chẳng lẽ còn dám cướp đoạt với gia chủ?
- Cướp đoạt, hắn đương nhiên không dám, chỉ là... Tiểu thiên tài không phải một mực không có lộ diện sao? Ta nghe được một tin tức!
Viên Hiểu giống như ăn trộm, nhìn hai bên một vòng, thấy không có người ở bên cạnh, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, lặng lẽ truyền âm:
- Tên tiểu thiên tài này, nếu như tháng tư sang năm còn không xuất hiện, Trương gia cũng sẽ không hối hôn, rất có khả năng sẽ chọn một hậu bối tuổi tác tương đương, huyết mạch tinh thuần hoàn thành thông gia... Trương Thuần này, vừa lúc ở trong hàng ngũ! Gia tộc thông gia, cơ bản đều là như vậy...
- Còn có loại sự tình này?
Trương Huyền hơi đỏ mặt, suýt chút nữa tức điên!
Trước đó, mặc dù khó chịu tiểu thiên tài cùng Nhược Hi thông gia, nhưng dù sao hai bên đều là siêu cấp thiên tài, còn là huyết mạch tinh thuần nhất của đại gia tộc, coi như nhịn không được, cũng có thể tiếp nhận.
Hiện tại tiểu thiên tài kia không tôn trọng người, một mực trang bức không xuất hiện thì thôi... Còn muốn tìm người khác thông gia... Quả thực không thể nhịn được nữa!
Lạc Nhược Hi không phải thương phẩm, không phải a miêu a cẩu gì cũng có thể xứng đôi! Còn gia tộc vạn năm, đại lục đệ nhất, quả thực không biết xấu hổ đến cực hạn.
- Có cơ hội đi Trương gia, không làm cho bọn họ long trời lở đất, ta liền không họ Trương!
Trương Huyền cắn chặt răng, lên cơn giận dữ.
- Đây chỉ là tin tức ta nghe được, không nhất định là thật...
Thấy vẻ mặt của thanh niên trước mắt không đúng, Viên Hiểu giải thích một câu, tiếp tục nói:
- Tiểu công chúa Lạc gia mỹ lệ vô song, phàm là đã gặp, đều si mê lạc lối, Trương Thuần này từng gặp một lần, thích nàng cũng rất bình thường... Lạc Huyền Thanh ngươi cũng biết, sủng muội cuồng ma, người này dám ngấp nghé muội muội của hắn, không giết chết đã là chuyện tốt! Cho nên giữa hai bên chiến đấu, một khi bắt đầu, ai cũng không ngăn cản nổi...
Nhớ tới đã từng thấy hai người chiến đấu mấy lần, Viên Hiểu kìm lòng không được rụt cổ.
Mặc dù phòng ngự của hắn vô địch, nhưng Lạc Huyền Thanh thật muốn vận dụng lực lượng huyết mạch, dùng hết toàn lực, khẳng định không chống lại được!
Gia hỏa hình người bạo long kia, ở toàn bộ Thánh Tử điện, có thể để cho vô số chấp pháp trưởng lão nhức đầu, tuyệt không phải chỉ dựa vào phá hư, càng quan trọng hơn là sức chiến đấu cường hãn.
- Ta đã biết, ta ở chỗ này bày trận, một lát nữa, chỉ cần ngươi dẫn Địa Ngục Thanh Long Thú tới vị trí ngươi đang đứng, ta sẽ kích hoạt trận pháp, để nó trong thời gian ngắn không thể chạy trốn!
Ép xuống phẫn nộ trong lòng, Trương Huyền khoát tay áo.
Dám ngấp nghé bạn gái của hắn, lát nữa nhất định phải đi xem một chút, đến cùng là thần thánh phương nào, thật chọc giận hắn, trước hạ độc chết lại nói!
Mới vừa sưu tập nọc độc của Xích Vĩ Phong Vương, có thể độc chết Thánh Vực bát trọng, thực lực của đối phương tương đương Lạc Huyền Thanh, hẳn là không chống lại được.
- Tốt!
Viên Hiểu nhẹ gật đầu, ánh mắt ngưng trọng, thân thể trùn xuống, như một viên cầu lăn qua hang núi.
Đi tới cửa động, kẹt ở phía trên, vùng vẫy nửa ngày mới chui vào được. Thấy hắn vào động, Trương Huyền hít sâu một hơi, bàn tay khẽ động, mấy trăm trận kỳ huyền phù ở bốn phía.
Thực lực của hắn bây giờ, nhiều nhất chỉ có thể bố trí ra trận pháp cấp tám sơ kỳ, trung kỳ thì có chút lực bất tòng tâm.
Bất quá muốn vây khốn Thánh thú Thánh Vực bát trọng, không có tu vi trung kỳ đỉnh phong, thậm chí hậu kỳ... Căn bản là không có cách nào làm được.
- Vẫn là thực lực quá thấp...
Chỉ bằng vào lý giải trận pháp, hắn có thể bố trí ra cấp tám đỉnh phong, thậm chí trận pháp cấp chín sơ kỳ cũng không có vấn đề gì, nhưng tu vi không đủ, lý giải trận pháp mạnh hơn cũng uổng công. Trận pháp đạt tới loại cấp bậc này, cần tu vi Nhập Hư cảnh, lĩnh ngộ hư không, nếu không chân khí lại hùng hồn cũng không có tác dụng quá lớn.
- Bố trí ra trận pháp một mực vây khốn đối phương, quả thực không làm được, nhưng vây khốn nửa canh giờ, hẳn là có thể hoàn thành... dùng Sâm La khốn trận là được!
Đại não nhanh chóng vận chuyển, thời gian nháy mắt, một cái trận pháp hiện lên ở trong óc.
Sâm La khốn trận, mặc dù chỉ là trận pháp bát tinh hạ phẩm đỉnh phong, nhưng tiến vào bên trong, như đi vào đêm tối, có khả năng phong bế ngũ giác lục thức của người, thần thức cũng không cách nào lan tràn...
Chỉ cần rơi vào trong đó, sẽ như rơi vào bóng tối vĩnh hằng, cái gì cũng không tìm được! Truyền thuyết, lúc trước tiền bối thiết kế trận pháp này, từng bắt được một trăm linh tám con cú mèo đạt tới Thánh thú am hiểu phi hành ban đêm, trận pháp hoàn thành, toàn bộ giam ở trong đó, một con cũng không có chạy ra...
Nhân loại nắm giữ la bàn, muốn vây khốn không quá dễ dàng, nhưng đối phó Thánh thú, hiệu quả vô cùng tốt, một canh giờ không dám hứa chắc, nhưng nửa canh giờ, đoán chừng sẽ không quá khó.
- Dùng cái này đi!
Trong lòng cân nhắc nhiều lần, phát hiện hiện nay có khả năng bố trí ra trận pháp, chỉ có cái này thích hợp nhất, liền nhướng mày, ngón tay đột nhiên bắn ra.
Sưu sưu sưu sưu!
Thời gian nháy mắt, trận kỳ bắn ra ngoài, rơi vào bốn phương tám hướng, ở dưới lực trùng kích to lớn, chui vào khe hở bùn đất nham thạch, biến mất không thấy gì nữa.
Trận kỳ, mặc kệ là lộ ở trên mặt đất, hay để dưới đất, chỉ cần tìm đúng trung tâm linh khí di động, hiệu quả mới không kém nhiều.
Làm xong những thứ này, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, chờ đợi Viên Hiểu đi ra. Tại nguyên chỗ, đứng hơn mười phút, Viên Hiểu cũng không có đi ra, Trương Huyền nhịn không được cau mày, đi qua kéo quái mà thôi, sao thời gian dài như vậy?
- Đi qua nhìn một chút!
Thân thể nhoáng một cái, trực tiếp đi vào hang núi, còn chưa tới trước mặt, đột nhiên cảm thấy một đạo khí tức lăng lệ cuộn trào mãnh liệt tới, con ngươi co rụt lại, thi triển ra Hành Giả Vô Cương, thân thể nhanh chóng tiến lên.
Bành!
Dù vậy vẫn chậm mấy phần, sau lưng bị một cỗ lực lượng khổng lồ cuốn tới, tựa như sóng lớn đập lên người.
Phốc!
Yết hầu ngòn ngọt, cả người bay ra ngoài, thẳng tắp ngã ở trên vách đá bên cạnh hang núi, đập ra một cái hố to.
Vẻ mặt Trương Huyền trắng bệch, bị va chạm thân thể cứng ngắc, chỉ cảm thấy cơ bắp bị xé rách nhiều chỗ, xương cốt toàn thân cũng sắp tan ra thành từng mảnh, đau đớn phát ra tới từ linh hồn.
Một kích liền bị trọng thương, nếu không phải Thiên Đạo kim thân có tiến bộ cực lớn, có thể so với nửa bước Thánh khí thượng phẩm, chỉ sợ đã chết ngay tại chỗ.
- Người nào?
Trương Huyền khó chịu quát, Thiên Đạo chân khí vận chuyển, mau chóng chữa trị thương thế, đồng thời, bàn tay ở trên vách tường nhấn một cái, thân thể nhanh quay ngược trở lại, muốn nhìn xem đến cùng là ai đánh lén.
Chẳng qua còn không có xoay người lại, đã cảm thấy lông tơ dựng đứng, lại một đạo lực lượng đi tới trước mặt. Đối phương liên tục công kích, để hắn ngay cả cơ hội xoay người cũng không có.
- Đáng ghét!
Biết loại lực lượng này công kích đến, xoay người tương đương bị giết, tinh thần khẽ động, học tập Diễn Không thiên thư mà lĩnh ngộ ra lĩnh vực bất ngờ xuất hiện ở bên ngoài thân, tu vi đạt tới Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong, lĩnh vực vây ở chung quanh hắn không còn là một mét, mà tương đương Lĩnh Vực cảnh sơ kỳ, đạt đến phạm vi năm mét.
Hơn nữa lực lượng củng cố, mạnh mẽ hơn Lĩnh Vực cảnh sơ kỳ không biết gấp bao nhiêu lần. Lĩnh vực xuất hiện, lực lượng đánh tới giảm bớt không ít, còn chưa kịp buông lỏng một hơi, liền phát hiện cái trước giống như trứng gà bị đá tảng nghiền ép.
- Răng rắc! Răng rắc!
Xuất hiện từng vết rách, vết rách càng lúc càng lớn, ngay sau đó ầm một tiếng, trực tiếp nổ tung.
Phốc!
Lại phun ra một ngụm máu tươi, Trương Huyền áp sát vào trên vách đá, tựa hồ bị ép thành bánh thịt.
- Quá mạnh, ít nhất phải đạt tới Thánh Vực thất trọng đỉnh phong!
Trái tim nguội lạnh, liên tục hai chiêu, một chút phản ứng cũng không có, thậm chí ngay cả đối thủ là ai cũng không thấy, Trương Huyền chỉ cảm thấy bất lực xông lên đầu.
Giống như lúc trước gặp phải Lạc Thừa Tân, lật tay thành mây, trở tay thành mưa, trước đó tự nhận là thực lực không yếu, ở trước mặt đối phương, vậy mà không có chút tác dụng.
- Đến cùng là ai!
Trên đầu nổi gân xanh, biết lúc này không được chần chừ, Trương Huyền cắn răng:
- Khôi lỗi, chặn lại cho ta!
Phần phật!
Hơn trăm đầu khôi lỗi ở trong giới chỉ lập tức bay ra, chính là ban đầu ở đầm lầy Tề Bắc luyện hóa đầu lâu Ngoan Nhân, mượn nhờ tâm ma thu phục.
Mặc dù đại bộ phận chỉ là Nguyên Thần cảnh, nhưng số lượng nhiều như vậy gộp lại, uy lực cũng to đến kinh người!
Ầm!
Khôi lỗi vừa xuất hiện, nhất thời kết thành trận pháp, chặn đánh gia hỏa công kích ở sau lưng.
Sau khi trở thành Trận Pháp sư bát tinh, Trương Huyền lại điều chỉnh trận pháp hợp kích của khôi lỗi, lúc này liên hợp cùng một chỗ, không khí bốn phía bị trận pháp vận chuyển ép ra âm bạo, lực lượng cường đại đến cực điểm, thời gian nháy mắt đã tuôn trào ra.
Trước đó những khôi lỗi này sử dụng trận pháp của Chiến Sư đường, có thể nhẹ nhõm đánh bại Nhạc đường chủ Thánh Vực lục trọng sơ kỳ, hiện tại càng thêm cường đại, toàn lực ra tay, cường giả Thánh Vực thất trọng cũng có thể chiến một trận!
Sưu sưu sưu sưu!
Lực lượng liên hợp chung một chỗ, tựa như biển cả lan tràn tới, chẳng qua còn không có triệt để bộc phát ra uy lực cường đại nhất, lần nữa cảm thấy công kích ở sau lưng đổ xuống, như tảng đá từ trên núi cao lăn xuống, vô luận phản kháng như thế nào cũng không cải biến được kết cục, chỉ có một con đường bị nghiền ép.
Thình thịch thình thịch bành!
Trận pháp sụp đổ, ngay sau đó rất nhiều khôi lỗi bay ra ngoài, từng cái khảm nạm ở trên vách đá, tất cả đều mất đi sức chiến đấu!
Sưu!
Ngay thời điểm khôi lỗi bị đánh bay, không khí kêu khẽ, chẳng biết lúc nào một thanh trường kiếm xuất hiện ở trong hư không, hóa thành một đạo kiếm mang màu lam nhạt đâm về phía sau.
Đạo kiếm khí này, rõ ràng tích súc lực lượng rất lâu, vừa xuất hiện, không khí bốn phía hội tụ thành một vòng xoáy khổng lồ, nhoáng một cái liền xuất hiện ở sau lưng.
Linh Hư kiếm!
Biết đám khôi lỗi khẳng định ngăn cản không nổi, chuôi Thánh khí thượng phẩm này, vừa rồi liền núp ở đó trước, xem như sát chiêu chân chính của hắn!
Dù chưa kịp thi triển Nhất Kiếm Phá Hải, nhưng bản thân Linh Hư kiếm không kém gì cường giả Thánh Vực thất trọng, lại thêm đánh lén, lập tức biểu hiện ra uy lực không giống bình thường, tựa hồ muốn bổ ra thiên địa!
Ông!
Ngay thời điểm Trương Huyền cảm thấy gia hỏa đánh lén ở sau lưng, gặp được kiếm này tất nhiên sẽ luống cuống tay chân, khó mà ứng đối, một thanh âm nhàn nhạt vang lên.
Ngay sau đó không gian bốn phía như thay đổi kết cấu, trong chốc lát, Linh Hư kiếm giống như rơi vào không gian gấp, liên hệ với tinh thần của hắn biến mất, không thể khống chế.
- Thánh Vực bát trọng...
Thân thể Trương Huyền cứng ngắc, da đầu nổ tung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận