Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Làm học trò ta (1)

- Dương Huyền...
Trong lòng Trương Huyền giật mình, muốn chạy trốn, nhưng cuối cùng vẫn ngừng lại.
Xem ra đối phương đã sớm biết bản thân ngụy trang, đã không có ra tay, mà bình tĩnh hoà nhã hỏi thăm, nói rõ không có ác ý.
Lại nói, đối phương đứng ở trước mặt hắn, thật giống như một đầm nước, sâu không thấy đáy, thật muốn chạy trốn, có thể thành công hay không cũng chưa biết chừng.
Phiền toái như vậy, còn không bằng hỏi rõ mục đích đến lại nói. Hắn khiếp sợ không thôi, Dương sư ở đối diện cũng tràn đầy kinh ngạc.
Thanh niên trước mắt này, lấy nhãn lực của hắn cũng có thể thấy được, thật sự chỉ có hai mươi tuổi, nhưng tâm cảnh lại cao thâm khó dò, lấy năng lực của hắn cũng nhìn không thấu.
Khó trách ngụy trang thành mình, không người có thể phát hiện, xem như hắn cũng không thể không bội phục.
Mấu chốt nhất là, biết mình là ai, còn có thể duy trì bình tĩnh, không có bối rối chút nào, chỉ phần tâm tính này, liền vượt qua tất cả mọi người trước đó đã gặp.
- Ta tự nhận thủ đoạn ngụy trang cao minh, không biết vì sao Dương sư nhìn ra được?
Ngột ngạt một lát, Trương Huyền nghi ngờ nhìn qua.
Hắn ngụy trang, không nói không chê vào đâu được, nhưng lấy tâm cảnh của Danh Sư cửu tinh đỉnh phong, cùng thân thể hoàn mỹ, đám người Khúc trưởng lão tuyệt đối nhìn không ra, vị Dương sư trước mắt này, đến cùng là từ đâu nhìn ra sơ hở, càng chắc chắn mình chính là Trương Huyền như vậy?
- Thật ra thì chỉ từ bề ngoài, cùng khí tức linh hồn, xem như ta cũng dò xét không ra, sở dĩ có thể xác nhận, là bởi vì trên người ngươi có điện chủ lệnh của Thánh Tử điện!
Dương sư nói.
- Điện chủ lệnh?
Trương Huyền sững sờ, điện chủ lệnh lơ lửng ở trong lòng bàn tay.
Sau khi ở Băng Nguyên cung chặn lại công kích của Khúc trưởng lão, hắn liền thu hồi, không nghĩ tới vậy mà thành mấu chốt để đối phương tìm tới.
- Đúng vậy, điện chủ lệnh là năm đó đám người Khôi Thánh vất vả luyện chế thành, mặc dù không phải vũ khí đỉnh phong nhất, lại nắm giữ toàn bộ khí vận của Thánh Tử điện, coi như giấu trong trữ vật giới chỉ, cũng khó có thể che giấu phong thái, nguyên nhân chính là như vậy, tuy các đời điện chủ có người đột tử, nhưng điện chủ lệnh vẫn tồn tại, không có rơi mất!
Dương sư cười cười nói.
Trương Huyền giật mình.
Điện chủ lệnh đại biểu thân phận tôn quý nhất của Thánh Tử điện, cường giả tuyệt đỉnh của Danh Sư đường biết có thứ này, muốn dò xét ra không khó.
- Dương sư đã biết thân phận của ta, nên tới bắt?
Trương Huyền nhìn lại.
- Ta đã không trở về Danh Sư đường rất lâu rồi, bọn họ ban bố mệnh lệnh gì, cùng ta không có bất cứ quan hệ nào, đến tìm ngươi, chẳng qua là cảm thấy có chút hiếu kỳ...Thiên tài như thế, đột nhiên xuất hiện, muốn biết sư thừa của ngươi ở nơi nào, lão sư đến cùng là ai!
Dương sư nghi ngờ nhìn qua.
Thật ra thì hắn tò mò nhất là sư thừa của vị trước mắt này.
Trên đường tới, cũng nhìn kỹ sơ yếu lý lịch của đối phương, người này đối ngoại tuyên bố là học sinh của mình, nhưng hắn rất rõ ràng, chưa bao giờ thấy qua đối phương, chớ nói chi là truyền thụ kiến thức.
Danh Sư đại lục, Danh Sư đỉnh phong nhất không có một cái nào không nhận ra, thậm chí ngay cả chính hắn, tự mình truyền thụ cho Phùng Tử Dật, so sánh với vị trước mắt này, cũng kém một đoạn rất lớn, đến cùng là ai có thể dạy dỗ nhân vật ưu tú như vậy?
Mấu chốt nhất là thanh danh không lộ, ngay cả hắn cũng không rõ ràng.
- Cái này...Thực tế không dám giấu giếm, hiện tại ta còn chưa bái sư!
Không nghĩ tới đối phương hỏi thăm cái này, Trương Huyền bất đắc dĩ lắc đầu.
Ở trước mặt người khác có thể nói, lão sư của hắn là Dương Huyền, nhưng ở trước mặt bản tôn, lại nói đã không có ý nghĩa gì.
- Còn không có bái sư?
Dương sư sững sờ, mặt mũi khó tin:
- Cái này sao có thể? Ta quan sát qua sự tích của ngươi, thời điểm ở Thiên Huyền vương quốc, vẫn chỉ là võ giả bình thường, từng bước một đi tới, mới hơn một năm, liền nắm giữ thực lực Thánh Vực bát trọng Động Hư cảnh, không có lão sư, làm sao có thể làm được?
Vị này, vô luận tu vi hay phụ tu, đều giống như ngồi tên lửa, nói đột phá liền đột phá, tùy ý mà làm, không có bất kỳ chướng ngại cùng ràng buộc gì.
Loại tình huống này, có một lão sư lợi hại chỉ điểm, còn có thể nói thông, muốn nói tự mình tu luyện, quả thực khó tin, xem như hắn cũng không dám tin tưởng.
Coi như Khổng sư lúc trước, dường như cũng không có tốc độ tiến bộ biến thái như vậy nha!
- Ta cũng không biết vì sao, vô luận là tu vi hay chức nghiệp, vừa học liền biết, một hồi liền tinh, thiên phú như vậy, không có cách nào!
Trương Huyền lắc đầu.
Sự tình Thiên Đạo thư viện, khẳng định không thể giải thích, chỉ có thể quy công cho thiên phú.
Trong lịch sử quả thực có ít người thiên phú nghịch thiên, không có cách nào giải thích, thật giống như tiểu thiên tài của Trương gia, không phải nói vừa ra đời là cường giả Thánh Vực sao?
Sinh mà làm Thánh cũng có thể tồn tại, hắn vừa học liền biết, một hồi liền tinh, hẳn cũng không tính quá mức kinh thế hãi tục.
- Cái này...
Dương sư cau mày.
Hắn gặp qua không ít thiên tài, quả thực cũng có loại thiên phú này, Lạc gia tiểu công chúa chính là ví dụ, nhưng cũng không có nghịch thiên như thế a!
Lại nói, tài nguyên cùng Danh Sư của Lạc gia bày biện ở nơi đó, mới có thể để cho nàng tiến bộ nhanh như vậy, vị trước mắt này, chỉ là tán tu... còn nhanh hơn đối phương, không có lão sư, căn bản không có khả năng!
Hơn nữa ngay cả lôi kiếp cũng nghe lời...Điểm ấy xem như hắn cũng không làm được.
- Ta có một bộ võ kỹ, là một loại chỉ pháp, xem như Phùng Tử Dật tu luyện ba năm, đến bây giờ cũng không có đạt đến đại thành, ngươi đã có năng lực này, có thể học tập một chút hay không, xem như chứng minh để ta tin tưởng, ngươi thật sự không có lão sư!
Dương sư dừng lại một chút, cổ tay khẽ đảo, lấy ra một ngọc bài.
Ngươi đã nói ngươi vừa học liền biết, một lát liền tinh, không bằng học một chút thử xem, nếu thực như thế, ta sẽ triệt để tin tưởng.
- Võ kỹ?
Đưa tay nhận lấy ngọc bài, Trương Huyền cúi đầu nhìn sang.
Đoạn Dương chỉ! Võ kỹ Thánh phẩm đỉnh phong, một chỉ đoạn dương, uy lực vô song, sát chiêu tuyệt đỉnh.
- Ta có không ít chỉ pháp...chính xác!
Biết đối phương tiến hành khảo nghiệm, chỉ cần học được, coi như che đậy qua, Trương Huyền cũng không chậm trễ, ngón tay nhẹ nhàng đụng một cái, thu vào trong óc, ngay sau đó tinh thần khẽ động, trước đó ở các vùng sưu tập vô số chỉ pháp, lập tức hội tụ vào một chỗ.
Chiêu Đoạn Dương chỉ này, có chút tương tự Đại Tinh Thần chỉ lực trước đó tu luyện, đều là lực lượng toàn thân tập trung ở một chỗ, đột nhiên phóng thích.
Rất nhanh trong óc xuất hiện một quyển sách, vội vàng mở ra, cúi đầu nhìn sang.
Sau khi dung hợp chỉ pháp, quả nhiên giống như trong tưởng tượng, không còn thiếu hụt, đạt đến cấp bậc Thiên Đạo, kiến thức chảy vào trong óc, không ngừng thôi diễn.
- Bộ chỉ lực này của ta, sát lục quá nặng, nhưng đối phó Dị Linh tộc lại rất tốt, chẳng qua một chỉ đoạn dương thọ người, đối với bản thân cũng có tổn hại nhất định, cần lực lượng, tinh khí thần, đều đạt tới đỉnh phong mới có thể hoàn mỹ thi triển...Như vậy đi, bây giờ ngươi học tập, ta không chỉ điểm gì cả, cũng không quấy rầy, chỉ cần trong ba ngày có thể đạt tới tiểu thành, ta liền tin tưởng, không có lão sư, cũng có thể đi đến trình độ hôm nay...
Dương sư nói.
- Ba ngày? Khỏi cần...
Trương Huyền mở mắt nhìn qua:
- Ta đã học xong!
Bạn cần đăng nhập để bình luận