Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Bắt!

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

Thanh Nguyên Thành, trong một tửu quán, mấy người ngồi ở trong đó, ánh mắt
thỉnh thoảng nhìn về phía một phủ đệ cách đó không xa.
– Trương Sư, đây là chỗ ở của Trần Triết...
Ngô sư lặng lẽ truyền âm.
Khi trời tối, bọn hắn liền đến nơi này, có Danh Sư đường sớm an bài, không có
gây nên bất luận kẻ nào chú ý.
– Ân!
Thần thức lan tràn, phủ đệ cách đó không xa đều ở trong đáy mắt.
Thần thức của người khác, cho dù là Ngô sư, cũng chỉ có thể lan tràn 400
thước, mà Trương Huyền, phạm vi 2500 thước, chung quanh chỉ cần có gió thổi cỏ
lay, đều có thể sớm biết trước, căn bản không cần ẩn núp đến trong nhà của
Trần Triết.
– Cái phủ đệ này xây dựng ngược lại rất xa hoa, rất chắc chắn!
Quét một vòng, Trương Huyền cảm khái.
Trần Triết này, ở trong mắt hắn không có danh khí gì, cũng không hiển sơn lộ
thủy, trên thực tế là Danh Sư lục tinh đỉnh phong không thể thật hơn, càng là
học sinh thân truyền của Phó đường chủ... Toàn bộ Đế Đô, cũng coi như là thân
phận tương đối cao quý.
Bởi vậy phủ đệ của hắn, các loại trận pháp bố trí rậm rạp chằng chịt, thậm chí
có đạt đến thất tinh, lắp đặt thiết bị so sánh với phủ thân vương, cho dù xa
xa không bằng, nhưng so với gia tộc bình thường thì mạnh hơn nhiều lắm.
Năm bước một lầu, mười bước một các; hành lang đan xen...
Không biết Ngô sư dùng phương pháp gì, cả phủ đệ cũng không vì Trần Triết chết
mà gây ra động tĩnh quá lớn, ngược lại cực kỳ bình tĩnh.
– Trương Sư, chúng ta cần sớm làm mấy thứ gì đó không?
Ngô sư trầm tư một lát, nói:
– Theo ta được biết, Điền Thanh này có một thanh Thánh Khí trung phẩm, cấp bậc
khả năng không bằng Kim Nguyên đỉnh, lại có thể dung hợp với thực lực của hắn,
càng tăng thêm sức mạnh, phát huy ra sức chiến đấu rất mạnh!
– Không cần sớm chuẩn bị, chuẩn bị quá nhiều, vạn nhất đối phương phát hiện,
trốn đi, chúng ta liền phiền toái!
Trương Huyền lắc đầu.
Sớm chuẩn bị tự nhiên tốt nhất, chỉ là phủ đệ của đối phương bố trí đủ loại
trận pháp, mai phục càng nhiều Danh Sư, động tĩnh như vậy quá lớn, vạn nhất
con cá không mắc câu, ngược lại sẽ phiền toái.
– Vậy...
Ngô sư có chút bận tâm.
– Không cần lo lắng, thực lực của hắn coi như rất mạnh, chỉ cần không có vượt
qua Cẩu Đường Chủ, chúng ta tự bảo vệ mình sẽ không có vấn đề, đến lúc đó động
tĩnh náo lớn, hoàn toàn có thể truyền tin người Chiến Sư đường đến...
Trương Huyền nói.
Vị Điền Thanh này hắn đã giao thủ qua, không phải là đối thủ của mình, cho dù
có pháp bảo gì lợi hại, nhóm người mình tự bảo vệ không có vấn đề, thật sự
không được, lại để cho Hình Đường chủ dẫn người tới, tinh nhuệ của Chiến Sư
đường ra hết, coi như đối phương là cường giả Xuất Khiếu Cảnh chính thức, ở
chỗ này cũng khó trốn vẫn lạc.
– Cũng đúng!
Gật gật đầu, Ngô sư nhẹ nhàng thở ra.
Biết có thể sẽ gặp đại chiến, mọi người vừa quan sát vừa tu luyện, điều chỉnh
trạng thái của mình đến đỉnh phong.
Đợi không biết bao lâu, ánh trăng có chút tây hạ, đột nhiên Trương Huyền đứng
dậy:
– Đến rồi!
Đám người Ngô sư sững sờ.
Bọn hắn vô luận ánh mắt hay thần thức cảm ứng, đều không có vật gì, tìm không
thấy nửa cái bóng người, cái gì đã đến?
– Đã đi vào phủ đệ...
Thấy bọn họ khó hiểu, Trương Huyền lắc đầu:
– Từ dưới đất tới!
– Dưới mặt đất?
Mọi người cực kỳ bất khả tư nghị nhìn qua.
Dưới mặt đất, thần thức khó có thể xuyên thấu, như vậy cũng có thể phát hiện?
– Đối phương cực kỳ cẩn thận, theo sát vách phủ đệ, lặng lẽ lẻn vào, không
biết dùng bí pháp gì, chui xuống dưới đất, tuy động tác rất nhỏ, bất quá... ta
sớm liền phát hiện thân ảnh của hắn, hiện tại tới bắt rùa trong hũ a!
Trương Huyền nhẹ nhàng cười cười.
Loại thủ đoạn chui xuống dưới đất này, ban đầu ở Tĩnh Viễn Thành Độc Điện đã
gặp một lần, là tuyệt chiêu am hiểu nhất của Thanh Điền thập đại Vương Giả…
Thổ Diệp Vương.
Chính bởi vì gặp qua, thời điểm thần thức của hắn lan tràn, tình huống dưới
mặt đất cũng lặng lẽ quan sát, vừa vặn thấy được một màn này.
– Tốt!
Mọi người đứng dậy, bay ra cửa sổ, bay về phía phủ đệ, đi vào chính giữa sân
nhỏ, Trương Huyền ý bảo mọi người lặng lẽ trốn ở bốn phía, bản thân thì đến
một chỗ, nhẹ nhàng búng ra, mấy trận kỳ chọc vào mặt đất.
Ô...ô...ng...
Bàn chân đạp mạnh mặt đất, nhướng mày:
– Đi ra!
Bành!
Mặt đất lập tức đung đưa, một bóng người bị hắn cứng rắn rút ra, trùng trùng
điệp điệp ngã trên mặt đất.
Người này mặc hắc y, che giấu ở trong đêm tối, thấy không rõ lắm, bất quá tất
cả mọi người đều có thực lực Nguyên Thần Cảnh, thị lực kinh người, lập tức
nhận ra dung mạo.
– Điền Thanh, quả nhiên là ngươi...
Sắc mặt Ngô sư trầm xuống:
– Tới cho ta!
Nói xong, đại thủ trảo một cái, một cỗ lực lượng cường đại nghiền ép tới, tựa
hồ muốn xé nát người.
Vù vù!
Tựa hồ không nghĩ tới có người mai phục ở nơi đây, đồng tử của Điền Thanh co
rụt lại, hai tay ngăn trở công kích của hắn, thân thể nhoáng một cái, cấp tốc
thoát ra.
– Trốn? Chạy thoát sao?
Cười khẽ một tiếng, ngón tay của Trương Cửu Tiêu bắn ra, kiếm quang gào thét,
từ không trung trút xuống.
Đúng là trường kiếm Thánh Khí trung phẩm của hắn.
Nghe qua Trương Huyền giảng bài, tuy thanh kiếm này còn không có đột phá nửa
bước Xuất Khiếu, nhưng lực lượng cường đại hơn, cộng thêm tu vi của Trương Cửu
Tiêu phối hợp, Kiếm Khí huy hoàng, đi ngang qua mấy chục thuớc, thời gian nháy
con mắt liền đi tới trước mặt Điền Thanh.
Sắc mặt trầm xuống, Điền Thanh cũng không do dự, lòng bàn tay cuồn cuộn, đồng
dạng rút ra một thanh trường kiếm nghênh đón.
Đinh đinh đinh!
Kiếm quang ở trên không trung liên tục va chạm mấy mươi lần, Trương Cửu Tiêu
liên tiếp lui về phía sau.
Coi như thực lực của hắn mạnh mẽ, nhưng đối phương cao hơn hắn trọn vẹn một
đại cấp, binh khí cấp bậc giống nhau va chạm, trên lực lượng vẫn hơi có không
bằng.
Ngăn trở Ngô sư, đánh lui Trương Cửu Tiêu chỉ là trong nháy mắt, thân thể nhảy
tung, Điền Thanh vừa nhảy ra hơn nửa thước, liền cảm thấy vài đạo lực lượng
hung mãnh từ bốn phía xé rách đến.
Đúng là mấy vị trưởng lão của Danh Sư Đường đến đây.
Mấy người kia đều là Nguyên Thần Cảnh đỉnh phong, biết rõ vị trước mắt này
cường đại, nên không dám giấu dốt, tất cả đều lấy ra binh khí, Kiếm Khí bốn
phương tám hướng, tạo thành một vách tường vắt ngang ở trên không.
Một khi vị này tiếp tục nhảy lên, tất nhiên sẽ bị chém thành hai đoạn.
Sắc mặt khó coi, biết rõ phía trên không đường có thể đi, trường kiếm của Điền
Thanh rung động, cả người mượn lực, lập tức hạ xuống, vừa ổn định thân hình,
công kích của Ngô sư, Trương Cửu Tiêu lần nữa cuốn tới.
Vừa đến nơi đây, Trương Huyền liền làm ra an bài, lực công kích của Ngô sư,
Trương Cửu Tiêu mạnh nhất, chủ lực tiến công, còn dư lại bốn người ở một bên
yểm hộ, hình thành thiên la địa võng, không thể để cho gia hỏa này chạy thoát.
Thấy mấy người vây công, Điền Thanh không phải đối thủ, Trương Huyền nhẹ nhàng
thở ra, trong mắt hiển hiện hoa văn, nhìn lại bốn phía.
Nếu như đối phương mạo hiểm đến đây, như vậy nơi đây khẳng định có bí mật đối
phương cho rằng còn trọng yếu hơn sinh mệnh.
Đây là hậu hoa viên của phủ đệ Trần Triết, không có người nào, hơn nữa trước
chiến đấu liền phong ấn bốn phía, nên càng không có người biết được.
Xem một vòng, đột nhiên nhướng mày.
Đi vào trước mặt mấy cây đại thụ trong nội viện.
Là Lưu Hương thụ Thánh Vực cấp, có thể kết Lưu Hương quả.
Tuy thứ này thuộc về dược liệu Thánh Vực, lại không có tác dụng để người ta
tăng tu vi, tác dụng duy nhất là quả cây, có thể làm cho mùi thơm trong người
bảo tồn một năm... Là phu nhân, nữ hài mới ưa thích sử dụng.
Không nghĩ tới hậu hoa viên của Trần Triết, lại có tới bảy gốc, còn chưa đến
trước mặt, liền cảm thấy mùi thơm nồng nặc, bay thẳng lỗ mũi, khiến người ta
có chút say mê.
Không thể không nói, mùi thơm của Lưu Hương quả hoàn toàn chính xác dễ ngửi,
nếu như đặt ở trên người cô gái, hoàn toàn chính xác có thể làm người mê dục
tiên dục tử, không cách nào tự kìm chế.
Bất quá, Trương Huyền không phải chuyên môn nhìn loại thánh dược này, mà ở
dưới lòng bàn chân đo đạc một vòng.
– Thất Tinh Tỏa Tức trận... Dùng dược liệu Thánh Vực cấp, thay thế trận kỳ,
phong tỏa khí tức, tiến hành che giấu, biện pháp này hoàn toàn chính xác không
tệ!
Trương Huyền âm thầm gật đầu.
Thân là Trận Pháp Sư thất tinh đỉnh phong, người khác thoạt nhìn, đây chỉ là
mấy cây quả, nhưng hắn rất nhẹ nhàng liền nhìn ra, là một trận pháp đặc biệt.
Giống như tỏa tức trận lúc trước hắn bố trí, có thể phong tỏa khí tức, tuy đơn
giản, nhưng mượn lực lượng của Thánh Vực Lưu Hương thụ, đạt đến cấp bậc thất
tinh đỉnh phong, lại phối hợp trận pháp khác ở chung quanh yểm hộ, không cẩn
thận quan sát mà nói, coi như là hắn, cũng không có phát hiện.
Vừa rồi phải dùng Minh Lý Chi Nhãn, phát giác được nơi này có linh khí dao
động, mới suy tính ra.
– Một Danh Sư lục tinh, ở trong nhà bố trí tỏa tức đại trận thất tinh đỉnh
phong... Ta cũng muốn nhìn xem, phía dưới này ẩn giấu cái gì!
Lại đi hai bước, bàn chân lần nữa đạp mạnh.
Rầm ào ào!
Mặt đất lập tức bị xốc lên, một cửa đá xuất hiện ở trước mắt.
Bàn tay nhẹ nhàng chúi xuống, xóa đi phù văn ở phía trên, Trương Huyền nhấc
chân đi vào.
Đằng sau cửa đá có cầu thang đi xuống, không biết dùng cái gì điêu khắc thành,
đen kịt, ở dưới hào quang của Dạ Minh Châu chiếu rọi, cũng có chút thấy không
rõ lắm.
Vận chuyển Minh Lý Chi Nhãn, lúc này mới rõ ràng hơn không ít.
– Là Tinh Huy Thạch...
Trương Huyền nhíu mày.
Sau khi xem xong thư tịch của Giám Bảo Sư Công Hội cùng Danh Sư Đường, đã biết
không ít khoáng thạch kỳ lạ ở trên đại lục.
Tinh Huy Thạch, một loại đá cổ quái, có thể hấp thu hào quang, để cho một khu
vực vô cùng đen tối, ánh mắt cũng nhìn không rõ.
Đương nhiên, nếu có phương pháp đặc thù mà nói, đồng dạng có thể làm cho nó
phát ra hào quang hấp thu, chiếu rọi xung quanh, tựa như tinh thần.
Nguyên nhân chính là như thế, mới có cái tên này.
Trước mắt, đưa tay không thấy được năm ngón, rõ ràng cho thấy bị dùng thủ pháp
đặc thù tinh luyện qua, chỉ có thể hấp thu, không cách nào kích hoạt.
Bất quá, đối với Trương Huyền mà nói, ảnh hưởng không lớn, chậm rãi đi xuống.
Đại khái đi bảy tám chục mét, mặt đất cứng rắn, ngẩng đầu nhìn lại, nhịn không
được sững sờ.
Là một địa cung rộng lớn.
Trung gian là một cái động thật lớn đi thông địa tâm, vô số dung nham bị một
đại trận giam ở trong đó, phóng ra năng lượng cực lớn.
– Trận pháp này... Chỉ sợ đạt tới bát tinh!
Trận pháp trước mắt này, dùng tài liệu đặc thù chồng chất thành, cấp bậc không
kém ở Khâu Ngô cung chút nào, chỉ sợ đã đạt đến bát tinh.
Hậu hoa viên của một Danh Sư lục tinh, ẩn giấu một trận pháp thất tinh đỉnh
phong che dấu khí tức không nói, địa cung phía dưới còn có trận pháp bát
tinh...
Nói không kỳ quái, quỷ mới tin.
– Đây là cung cấp động lực cho cái gì...
Trận pháp này, là hội tụ lực lượng của địa tâm dung nham cho một thứ gì đó,
tiến hành thúc giục.
Ngẩng đầu nhìn sang địa phương năng lượng của trận pháp hội tụ, đồng tử của
Trương Huyền co rụt lại:
– Đây là, đây là...
Bạn cần đăng nhập để bình luận