Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Lực lớn mười vạn

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
--------------
- Cái gì?
Đồng tử hắn co lại, lập tức liền nhìn thấy bụi bặm chậm rãi tan đi. Một bóng người đã chậm rãi đi tới.
Không phải Trương Huyền thì là ai!
Lúc này, trên người Trương Huyền hoàn toàn không có chút chật vật nào, không dính một hạt bụi nhỏ. Hình như mới vừa rồi bị công kích căn bản không phải là hắn.
Một điểm quan trọng hơn, khí thế toàn thân như mây, lực lượng cuồng bạo từ huyệt đạo toàn thân bắn ra, so với trước cường đại không biết gấp bao nhiêu lần.
- Ngươi, ngươi...
Toàn thân Đinh Hoành cứng đờ.
Toàn lực đánh ra công kích, thật sự rơi vào trên người đối phương, không những không có giết chết, còn khiến cho hắn đột phá, thật sự đạt tới nửa bước Hóa Phàm. Điều này... tuyệt đối không phải là sự thật!
Trước đó, đám người "công tử" cảm thấy Trương Huyền lần này lẽ nào gặp kiếp nạn, mỗi một người đều đứng ngây ra tại chỗ.
Thuộc loại con gián sao?
Đánh như vậy cũng không hề có chuyện gì?
- Nửa bước Hóa Phàm thì thế nào, chết!
Mắt Đinh Hoành đỏ ngầu, khẽ cắn răng, cổ tay lật một cái. Một thanh trường kiếm xuất hiện ở trong lòng bàn tay hắn, trực tiếp đâm qua.
Trước đó, hắn vẫn không sử binh khí, không phải nhân từ nương tay, mà là cảm thấy muốn đối phó với một Chí Tôn đỉnh phong, không cần thiết. Hiện tại người này nghịch thiên như thế, lại không sử dụng nữa, hắn sợ rằng thật sự phải chết ở chỗ này.
Hắn không thể tiếp tục kìm chế được.
Ầm!
Kiếm quang giống như nước, hơi lạnh giống như sương.
Hắn đạt được Hóa Phàm cảnh, lại chìm đắm ở trong thế giới kiếm đạo hơn một trăm năm, từ lâu tu luyện xuất thần nhập hóa. Một chiêu sử dụng ra, kiếm khí ngang dọc, kiếm quang màu trắng, bao phủ phạm vi khoảng cách mấy chục thuớc, khiến người ta khó có thể tới gần người.
- Là kiếm ý!
Gương mặt tất cả mọi người đều thoáng nghiêm lại.
Có thể lĩnh ngộ chân ý của binh khí, nói rõ lý giải đối với binh khí đã đạt đến một cảnh giới cực kỳ cao thâm. Thi triển ra, giống như điều động cánh tay.
Đây là một loại ý cảnh, cảm ngộ và tâm đắc đối với binh khí, nếu không có nhiều năm khổ công rất khó hoàn thành. Lĩnh ngộ cái này, cùng cấp bậc muốn chiến thắng, gần như không có khả năng.
- Không chỉ lĩnh ngộ kiếm ý, còn đi rất xa!
Lông mày Kim Tòng Hải nhăn lại:
- Xem ra, Trương sư muốn giành thắng lợi, gần như không có khả năng gì!
Trước khi Trương Huyền đột phá, đối phương chỉ dựa vào võ kỹ, mặc dù có thể tổn thương được, muốn giết chết còn cần tốn không ít thủ đoạn. Nhưng thi triển ra kiếm ý, lại khác.
Kiếm ý đại biểu cho phong quang và tốc độ của kiếm. Trong cường giả cùng cấp bậc, lĩnh ngộ tầng này, rõ ràng đều phải tăng thêm một bậc.
Mà vị Trương Sư này, ngay cả hai mươi tuổi cũng chưa tới, lại sử dùng chính là thương. Sợ rằng lý giải đối với kiếm ý, còn xa mới bằng được. Còn muốn thắng được, khó khăn lại càng thêm khó khăn.
Đám người “công tử”, Ngụy Dư Thanh mặc dù không nói chuyện, nhưng biểu tình mỗi người nghiêm trọng. Rất rõ ràng, bọn họ cũng thầm chấp nhận sự thật này.
Cường giả Hóa Phàm Cảnh lĩnh ngộ kiếm ý, không phải khủng khiếp bình thường. Có thể nói, cho dù Kim Tòng Hải ra tay, muốn thắng được, cũng phải tiêu tốn một hồi hành động.
Ầm!
Kiếm khí trực tiếp xẹt qua, mặt đất bị đâm ra một khe rãnh thật sâu.
- Tới rất hay!
Khác với sự khẩn trương của mọi người, trên mặt Trương Huyền không có nửa phần sốt ruột, mà là khẽ cười, bước về phía trước.
Bóng người hư ảo, trong thời gian nháy mắt đã đi tới bốn, năm thước.
Dường như sớm biết chiêu số và kiếm quang của đối phương, thân thể lắc lư trái phải, kiếm khí sắc bén, bay sát da đầu, không tổn thương được nửa phần.
Lúc này, Trương Huyền thật giống như một con cá bơi linh hoạt. Cho dù kiếm khí phía trước giống như tấm lưới, cũng có thể thuận lợi tìm được chỗ sơ hở, dễ dàng chui qua.
- Nửa bước Hóa Phàm... quả nhiên cường đại!
Cảm nhận được lực lượng trên người biến hóa, Trương Huyền vừa đi về phía trước vừa cảm thán.
Dựa theo tình huống bình thường, hắn không có cách nào đột phá nửa bước Hóa Phàm.
Tạ Cửu Thần đường chủ thu thập rất nhiều bí tịch Chí Tôn, nhưng đột phá nửa bước Hóa Phàm như thế nào, cũng không có mấy quyển. Mặc dù có ghi chép linh tinh, sắp xếp lại, cũng không toàn diện, không có cách nào hình thành bí tịch thiên đạo thật sự.
Chính là nguyên nhân như vậy, sau khi thuận lợi đột phá xong Chí Tôn đỉnh phong, hắn mới ngừng lại.
Chỉ có điều, lực lượng trong hạt sen Xích Diễm thật sự quá cuồng bạo. Hắn muốn dừng, lực lượng lại không tiêu hao sạch sẽ, căn bản không dừng lại được, lại xuất hiện cục diện tiếp tục trùng kích nửa bước Hóa Phàm.
Dựa theo đạo lý, không có công pháp thiên đạo tương ứng, mạnh mẽ trùng kích, rất dễ dàng tẩu hỏa nhập ma. Làm không tốt, còn có thể bởi vậy mà bị thương.
Có thể nói là vô cùng nguy hiểm. Hắn thiếu chút nữa lại không khống chế được lực lượng cuồng bạo trong cơ thể.
Nhưng vào lúc này, Đinh Hoành ra tay.
Lực lượng cường đại đập vào mặt, lập tức khiến Trương Huyền sắp nổ mạnh, hoàn toàn áp chế được. Hai lực lượng va chạm vào nhau, hắn không những không có việc gì, trái lại mượn cơ hội đột phá gông cùm xiềng xích, thành công thăng cấp.
Có thể nói, nếu không có người này ra tay, hắn làm không tốt sẽ bởi vì lực lượng cuồng bạo của hạt sen Xích Diễm mà tẩu hỏa nhập ma, không cần đánh, cũng sẽ bị thương.
Vốn định giết hắn, nhưng ở trong lúc vô ý giúp hắn một chút, thuận lợi đột phá.
Chính là nguyên nhân như vậy, vừa rồi hắn mới nói "cảm ơn", thật lòng thật ý, không có nửa phần giả tạo.
Đương nhiên, nếu như để cho Đinh Hoành biết chuyện này, hắn nhất định sẽ nôn ra máu nhiều lần, lập tức tức giận mà chết.
Chuyện gì thế này?
Sớm biết vậy, hắn tất nhiên không thể sốt ruột, không ra tay...
...
Ý nghĩ lóe lên ở trong đầu liền biến mất. Tiến vào khu vực kiếm quang của đối phương, Trương Huyền đánh ra một quyền.
Lúc này, hai tròng mắt hắn có hoa văn chảy xuôi, mắt Minh Lý lại vận chuyển.
Mắt Minh Lý của hắn, có thể nhìn thấu cường giả vượt qua bản thân một cấp bậc nhỏ.
Đinh Hoành Hóa Phàm nhất trọng Tăng Thọ cảnh sơ kỳ, dưới hoa văn lưu chuyển, các loại chỗ thiếu hụt, chiêu số, ở trước mặt hắn hoàn toàn không bị che giấu.
Ầm ầm!
Thiên đạo quyền phối hợp với chân khí huy hoàng, hình thành một quyền cầu vồng, từ trong kiếm quang bắn tới.
- Đáng giận!
Không nghĩ tới thi triển ra kiếm quang, vẫn bị đối phương chui qua, còn đánh ra một quyền, khuôn mặt Đinh Hoành tái mét, rít gào một tiếng. Trường kiếm vòng qua nửa vòng, nhất thời che phủ kín phía trước.
Quyền cầu vồng rơi vào trên thân kiếm, công kích cường đại, phát ra một tiếng kim loại va chạm vang lên giòn giã. Đinh Hoành không nhịn được lui về sau hai bước.
- Lực lớn mười vạn? Lực lượng Tăng Thọ cảnh?
Sắc mặt hắn nhất thời trắng bệch.
Chí Tôn cảnh, lại gọi là vạn đỉnh cảnh, ý tứ là lực lượng đột phá vạn đỉnh. Chỉ dựa vào lực lượng là có thể ép ngang cái thế, khí phách vô song.
Đạt được loại cấp bậc như vậy, tăng mỗi một cấp bậc nhỏ, lực lượng sẽ tăng một vạn đỉnh.
Chí Tôn hậu kỳ bình thường, vừa vặn nắm giữ lực lượng bốn vạn đỉnh.
Về phần Hóa Phàm cảnh, vượt qua phàm thai, tuy rằng có thể mượn lực lượng thiên địa phát huy ra lực chiến đấu siêu cường, nhưng cũng có hạn chế.
Nhất trọng Tăng Thọ cảnh, dưới tình huống bình thường, toàn lực bạo phát, mười vạn đỉnh chính là giới hạn cuối.
Bởi vậy cũng được gọi là lực lớn mười vạn.
Nếu như nói vạn đỉnh đại biểu cho Chí Tôn, lực lớn mười vạn lại đại biểu cho Hóa Phàm.
Vị trước mắt này, chỉ là nửa bước Hóa Phàm, là có thể phát huy ra lực lớn mười vạn... Rốt cuộc làm sao làm được?
Ban đầu, Đinh Hoành còn nghĩ, cho dù đối phương đột phá, trên lực lượng tuyệt đối, khẳng định có chỗ không bằng. Hiện tại nhận một quyền, hắn lập tức biết, tất cả loại ưu thế này đã không con.
- Cho dù lực lượng đạt được mười vạn, lại như thế nào? Chỉ dựa vào quyền pháp, đã muốn loại bỏ kiếm ý của ta, không có cửa đâu!
Hàm răng hắn lại cắn chặt.
Ầm!
Trường kiếm múa lên, kiếm quang như thoi đưa. Từng kiếm ý, trong thời gian nháy mắt che kín toàn thân, giống như nước chảy, hình thành một vòng ánh sáng.
- Vô sỉ!
Nhìn thấy chiêu này ở trong mắt, "công tử" hừ một tiếng.
- Quả thật đủ vô sỉ!
Kim Tòng Hải gật đầu:
- Lợi dụng kiếm ý bao phủ bản thân, chẳng khác nào áp dụng phòng ngự, không cầu có công, nhưng cầu không qua t! Đường đường là cường giả Hóa Phàm Cảnh bị một nửa bước Hóa Phàm làm cho chỉ có thể phòng ngự, thực sự hắn cũng đủ kỳ lạ!
Chiêu này của Đinh Hoành hiện tại, không phải muốn giết chết Trương Huyền, mà là phòng ngự bản thân.
Kiếm quang sắc bén, bao phủ toàn thân kín không kẽ hở, nắm đấm cường thịnh mấy đi nữa, cũng không có khả năng thông qua, đả thương người.
Nói cách khác, người này hiện tại đã bị thủ đoạn luân phiên của người thanh niên trước mắt này làm cho khiếp sợ.
Biết lại muốn giết chết đối phương, đã không thể nào, hắn trực tiếp áp dụng thế phòng thủ.
Cường giả Hóa Phàm, cho dù ở liên minh vạn quốc cũng là nhân vật cao cao tại thượng, lúc này bị một nửa bước Hóa Phàm ép thành như vậy, cho dù tận mắt nhìn thấy, cũng làm cho người ta cảm thấy đầu choáng mắt hoa.
- Chủ động phòng thủ... vậy Trương sư, có phải không có biện pháp hay không?
Ngụy Dư Thanh không nhịn được hỏi.
- Quả thật không có biện pháp tốt. Kiếm ý che kín toàn thân, không ngừng lưu chuyển, không tìm được khe hở. Trừ khi cũng lĩnh ngộ được kiếm ý cảnh, nếu không, muốn phá vỡ loại thế phòng thủ này, rất khó!
Kim Tòng Hải nói.
Áp dụng loại thế phòng thủ này, kiếm ý chảy xuôi, toàn thân đều có phong quang kiếm khí, nắm đấm lại cứng rắn nữa, cũng chỉ là thân thể phàm thai, làm sao có thể cứng rắn chống lại với kiếm khí nổi tiếng là sắc bén?
- Trương Huyền, ngươi rất lợi hại. Chỉ có điều, hiện tại không thể gây thương tổn được ta, ta cũng không thể gây thương tổn được ngươi! Nếu Đinh Mục đã chết, không bằng chúng ta dừng lại tại đây, nước giếng không phạm nước sông. Thế nào?
Phòng ngự trước công kích của đối phương, lúc này Đinh Hoành mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía người thanh niên cách đó không xa, mở miệng nói.
Đối phương chém giết tôn tử hắn sủng ái nhất, ban đầu muốn giết chết đối phương, lấy lại uy nghiêm. Hiện tại hắn lại phát hiện, không những không giết được, làm không tốt mình còn có thể chết. Hắn rầu rĩ hồi lâu, không thể làm gì khác hơn là lui về phía sau một bước.
Đinh Mục chết thì chết. Nhiều hậu người như vậy, hắn luôn có thể lựa chọn ra một người mới, tiếp nhận chức vụ vương vị. Một khi mình bị giết chết, thật sự lại cái gì cũng bị mất.
- Không thể gây thương tổn được ngươi?
Trương Huyền lắc đầu:
- Ngươi suy nghĩ nhiều quá!
- Thế nào? Kiếm ý của ta trôi nổ, che kín toàn thân, ngươi còn muốn lấy nắm đấm phá ra được sao?
Đinh Hoành cười lạnh:
- Trừ khi, ngươi cũng lĩnh ngộ kiếm ý, lấy kiếm ý đấu với kiếm ý... Chỉ có điều, điều này có thể sao?
Nói đùa!
Hắn vì lĩnh ngộ kiếm ý, từng vào vùng đất cằn khô sỏi đá, ở lại tròn ba mươi năm, lúc này mới thành công đột phá. Người trước mắt này, ngay cả hai mươi cũng chưa tới, cho dù bắt đầu luyện kiếm từ trong bụng mẹ, có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu?
Huống gì, trước đó hắn thi triển thương pháp, mình cũng nhìn thấy. Chiêu số tinh thuần, lực lượng mười phần. Rất rõ ràng có thành tựu cực cao thâm.
Thứ binh khí này, mặc dù không có hạn chế, mỗi người đều có thể tu luyện vài loại, nhưng muốn luyện một loại đến cực hạn, phải tốn vô số tinh lực.
Tu luyện thương pháp tới cảnh giới như thế đã rất tốt rồi, còn muốn tu luyện ra kiếm ý... điều này có khả năng sao?
- Để cho ta thi triển kiếm ý? Ở đây xác thực không có khả năng!
Biết suy nghĩ của hắn, Trương Huyền cười nhạt. Cổ tay lật một cái, một thanh trường kiếm xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
- Bởi vì... cấp bậc của thứ này quá thấp!
Dựa theo lời nói, hắn cầm chuôi kiếm, chậm rãi rút ra.
Oong! Oong! Oong!
Trường kiếm còn chưa có hoàn toàn rút ra khỏi vỏ, tất cả bội kiếm của mọi người xung quanh, thân kiếm bên thắt lưng không khỏi tự mình vang lên âm thanh, giống như triều bái đế vương, run rẩy.
- Vạn kiếm đồng loạt kêu lên, rồng ngâm ngang trời... Đây là, đây là... cao thâm hơn so với kiếm ý... kiếm tâm cảnh?
Da đầu nổ tung, trước mắt Đinh Hoành tối sầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận