Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Sư phụ ngươi ở đây!

- A?
Thân thể Trương Giang cứng đờ.
Đám người Trương Vô Trần cũng hai mặt nhìn nhau.
Cái tên này xảy ra chuyện gì?
Mới vừa rồi còn hô to Kỳ Lân huyết mạch không được sỉ nhục, hận không thể tươi sống bóp chết vị trước mắt này, làm sao thời gian nháy mắt, nằm rạp trên mặt đất, không có tôn nghiêm như vậy?
Trương Huyền cũng có chút sững sờ, gãi đầu một cái, xác nhận cái tên này, quả thực là gia hỏa vừa rồi kia, lúc này mới nhìn lại:
- Khẳng định muốn nhận ta làm chủ?
- Vâng, chỉ cần chủ nhân dặn dò, bảo ta đi hướng đông, tuyệt không đi hướng tây!
Hỏa Diễm Kỳ Lân thú vội vàng gật đầu, như sợ người trước mắt này nuốt lời.
- Tốt!
Mới vừa đáp ứng, Trương Huyền liền thấy một giọt huyết dịch ẩn chứa linh hồn bay tới, rơi vào mi tâm, nhẹ nhàng chui vào.
Tiếp nhận đối phương nhận chủ, thời gian nháy mắt, liền hiểu ý nghĩ của đối phương.
Dựa theo tình huống bình thường, đối phương quả thực là không nguyện ý thần phục, nhưng nhìn thấy hắn xông vào lôi kiếp, để người sau sợ hãi chạy trốn, lúc này mới thay đổi chủ ý.
Thánh thú, nguyên thần không có cường đại như nhân loại, lo lắng nhất là lôi đình, hắn có thể tuỳ tiện đuổi đi, để đột phá không chướng ngại chút nào, làm thú sủng cũng không có gì... Huống chi, đối phương tuỳ tiện để Thanh Long thú đột phá, để hắn đột phá, cũng nhất định không khó!
- Ta không tin...
Thấy Kỳ Lân thú thành công nhận chủ, thân thể vụt qua, vẻ mặt Trương Giang trở nên trắng bệch, từ không trung rơi xuống một đoạn dài.
Đây chính là Thánh thú ngay cả gia chủ cũng không thể thuần phục, ngắn ngủi không tới hai mươi phút, bị đối phương nhẹ nhõm thuần phục...
Vừa rồi không còn muốn giết hắn, hận không thể xé hắn thành mảnh nhỏ a... Làm sao thời gian ngắn như vậy, liền thay đổi thái độ?
Ngươi có biết, thay đổi thái độ như vậy, ta cùng đối phương đánh cược, không chỉ thua nát bét, tộc trưởng trở về, khẳng định cũng sẽ nổi trận lôi đình!
Đây là hắn hao tốn vô số đại giới mới bắt được, lại chắp tay đưa người...
Phốc!
Hơi đỏ mặt, một hơi không đi lên, máu tươi phun ra.
- Ngươi là Kỳ Lân thú, người mang Kỳ Lân huyết mạch...
Nhịn không được cắn răng.
- Kỳ Lân thú lại như thế nào? Trương sư, còn trẻ anh tài, khiêm tốn kín đáo, ta cam nguyện thần phục...
Sau khi nhận chủ, vẻ mặt Hỏa Diễm Kỳ Lân thú kiêu ngạo nhìn qua.
- Ngươi...
Trương Giang lần nữa lung lay một chút.
Tôn nghiêm đâu?
Mặt mũi đâu?
Trước đó nghe nói muốn thần phục, huyên náo kinh thiên động địa, hận không thể tại chỗ chết đi, hiện tại bộ dáng này... Ngươi không phải bị đối phương đổi linh hồn chứ?
- Ngươi đã nhận ta làm chủ, thân là chủ nhân, lễ gặp mặt không có khả năng ít...
Lười cùng Trương Giang nói nhảm, Trương Huyền mỉm cười, búng tay một cái.
Kỳ Lân thú mặt mũi mong đợi, đang muốn nhìn xem chủ nhân muốn cho nó lễ vật gì, ngay sau đó liền cảm thấy trong cơ thể một hồi cực nóng từ trong đan điền tuôn ra, huyết mạch toàn thân trước đó ràng buộc không thông suốt, ở dưới một cỗ chân khí trùng kích, lập tức mở ra.
- Đây là... kịch độc trước đó?
Con mắt trợn tròn, Kỳ Lân thú tràn đầy khó tin.
Loại cảm giác này, nó rất rõ ràng, chính là kịch độc trước đó ở trong người tuần hoàn, làm sao thời gian nháy mắt, biến thành quét sạch ràng buộc, xung kích cảnh giới cao hơn?
Kịch độc biến thành thuốc bổ, này coi như là Danh Sư cửu tinh cũng làm không được...
Kỳ Lân thú kích động không ngừng run rẩy.
Giờ khắc này triệt để rõ ràng, vừa rồi lựa chọn là sáng suốt cỡ nào. Vốn cho rằng đối phương chỉ có thể đuổi đi lôi kiếp, nằm mộng cũng nghĩ không ra, còn có loại năng lực này.
Nó ẩn chứa Kỳ Lân huyết mạch, trời sinh mạnh mẽ, nhưng mà hỏa diễm quá mức hung mãnh, khó mà khống chế, trong cơ thể rất nhiều kinh mạch thật nhỏ rất khó tu luyện...
Nguyên nhân chính là như vậy, tiến bộ rất chậm, chỗ chân khí trong cơ thể đến, tai hoạ ngầm cùng ràng buộc trước đó toàn bộ loại bỏ... Trong nháy mắt, cảm thấy lực lượng áp chế ở trong cơ thể thật lâu, rục rà rục rịch, bất cứ lúc nào cũng sẽ đột phá.
- Chủ nhân...
- Nhanh đột phá, chớ lãng phí cơ hội...
Trương Huyền thản nhiên.
- Vâng!
Biết giờ phút này không phải thời điểm cảm kích, Kỳ Lân thú nhắm mắt lại, điều động lực lượng trong cơ thể.
Ầm ầm!
Thời gian nháy mắt, uy áp to lớn cuốn tới, một cỗ lực lượng vô địch tràn ngập toàn thân.
- Nó... Cũng muốn đột phá?
Trương Vô Trần biến sắc, sắp khóc lên:
- Trương sư, mời dẫn nó rời đi nơi này, Trương gia... thật không chịu được lôi kiếp nữa, ta đại biểu bọn họ nhận thua...
Vừa rồi Thanh Long thú đột phá, liền làm cho toàn bộ phòng khách sắp biến thành phế tích, cái tên này lại đột phá mà nói, chỉ sợ Trương gia không cần tồn tại!
- Ây... Không cần lo lắng, nó chỉ là đột phá Thánh Vực cửu trọng hậu kỳ, sẽ không dẫn tới lôi kiếp!
Trương Huyền xấu hổ.
Đối phương nhận chủ, cũng biết tu vi cùng thực lực chính xác, Thánh Vực cửu trọng Vũ Không cảnh hậu kỳ! Giờ phút này mượn nhờ chân khí của hắn, nhiều nhất xung kích đỉnh phong mà thôi... Loại tiểu cấp bậc này tăng lên, không có gì bất ngờ xảy ra, là sẽ không xuất hiện lôi kiếp.
- Không xuất hiện lôi kiếp là tốt rồi...
Nhìn kỹ lại, Trương Vô Trần xác nhận đẳng cấp lực lượng, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Vừa rồi khẩn trương thái quá, đối phương nói chuyện giờ mới hiểu được.
Loại đột phá tiểu cấp bậc này, quả thực không có lôi kiếp. Nói thật, mình đã bị cái tên này dọa sợ... Có chút sợ bóng sợ gió.
- Thánh Vực cửu trọng... Mỗi một tiểu cấp bậc, cũng khó như lên trời, không biết Trương sư làm sao để nó dễ dàng đột phá như vậy?
Trầm tĩnh lại, mang theo nghi ngờ.
Để Địa Ngục Thanh Long thú đột phá, có thể nói là vận khí tốt, hoặc là tích lũy hùng hậu, biết rõ thú sủng rất nhiều...
Hiện tại vị này vừa mới thần phục, còn không có tiếp xúc, cũng đột phá... Đến cùng làm sao làm được?
Thật muốn có loại bản lĩnh này, thuần phục Thánh thú, còn không giống như đi chơi?
- Cái này... Vận may đi, Kỳ Lân thú cũng tích lũy đủ rồi, ta vừa vặn sử dụng chút thủ đoạn mới thành công, đổi lại Thánh thú khác, không dễ dàng như vậy!
Trương Huyền nói.
Sự tình Thiên đạo chân khí, khẳng định không thể nói, nếu không, phiền phức càng lớn, cho nên lúc này vẫn phải khiêm tốn chút, đừng quá mức khoa trương.
- Là ta lỗ mãng...
Thấy đối phương nghĩ một đằng nói một nẻo, Trương Vô Trần biết chắc dính dáng bí mật, lúc này ôm quyền, ngẩng đầu nhìn qua, mỉm cười:
- Ta từ Thánh Tử điện nhận được tin tức, lão sư của Trương sư, là Dương Huyền Dương sư a?
- Không sai, gia sư Dương Huyền!
Trương Huyền gật đầu.
Dương sư còn phải cõng cái nồi này, nếu không, trẻ tuổi liền có nhiều bản lĩnh như vậy, rất dễ dàng bị chộp tới làm chuột bạch.
Dù sao Hồ Nhất Vi không ở đây, nơi này cũng không phải tổng bộ Danh Sư đường, Thánh Tử điện cũng không có điều tra ra, đối phương khẳng định cũng sẽ không nghi ngờ.
- Khó trách...
Nhẹ gật đầu, Trương Vô Trần mang theo nghi ngờ nhìn qua:
- Không biết Trương sư có biết hiện tại Dương sư ở nơi nào không?
- Gia sư từ trước tới nay thần long thấy đầu mà không thấy đuôi, hành tung phiêu hốt, ta cũng không biết...
Trương Huyền vội nói.
Trương Vô Trần sửng sốt một chút, giờ mới hiểu được, vì sao đối phương đến Trương gia, nhưng không đi tìm lão sư, mà là ở nơi này trắng trợn phá hư, nguyên lai cũng không biết lão sư của mình ở đây.
- Ha ha, lần này ngươi xem như tới đúng dịp, Dương sư vừa vặn ở Trương gia bế quan, nếu ngươi tới, hai sư đồ các ngươi hẳn là rất nhanh sẽ gặp mặt!
Trương Vô Trần cười nhìn lại.
- Dương sư ở đây?
Thân thể Trương Huyền cứng ngắc, trái tim đột nhiên co rút lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận