Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Trương Huyền cá cược

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
------------------
Không biết đã bị người theo dõi, Trương Huyền biến trở về dung mạo của mình, trở lại chỗ ở.
Tuy đi ra thời gian không dài, chỉ có một đêm và nửa buổi, nhưng sợ Trương Cửu Tiêu ở trên việc tu luyện xảy ra vấn đề, tinh thần tập trung cao độ, cả người đều có vẻ hơi mệt mỏi.
- Trương sư, thiên tài am hiểu kiếm pháp của Trương gia, đã đợi chờ một lúc!
Vừa đi vào phòng, Kiếm Tần Sinh tới đón.
- Đã tới?
Trương Huyền gật đầu.
Trương gia gia tộc thi đấu, kèm theo Trương Cửu Tiêu lăng không xuất thế, tiếp tục tỷ thí nữa đã không còn ý nghĩa, nếu như các khách nhân đã đến, tự nhiên phải tiến hành một hạng mục cần thiết.
Đi theo sau lưng Kiếm Tần Sinh vào gian phòng, ngay sau đó nhìn thấy ba thanh niên đứng ở trong đó, từng cái sống lưng thẳng đứng, khí tức trên người sôi trào, tựa như ba thanh trường kiếm, đứng sừng sững ở cách đó không xa, bất cứ lúc nào cũng sẽ cắt chém vạn vật.
- Ngươi chính là Trương Huyền? Ngươi tới khiêu chiến Kiếm pháp Trương gia?
Thấy hắn đi tới, thanh niên đi đầu nhìn qua. Vị này hơi có vẻ gầy yếu, khóe miệng có nốt ruồi son, có chút dữ tợn.
- Không sai!
Lười nhác nói nhiều, Trương Huyền ngồi xuống, nhàn nhạt nhìn qua, vừa quan sát vừa khôi phục nguyên khí.
- Tại hạ Trương Húc, bọn họ là Trương Ngân, Trương Khâm, ba người chúng ta học qua kiếm pháp mấy năm, muốn cùng ngươi công bằng luận bàn!
Thanh niên Trương Húc nói.
- Tốt!
Trương Huyền gật đầu đáp ứng, ngẩng đầu nhìn tới:
- Các ngươi là từng cái lên, hay cùng một chỗ?
Đồng ý Kiếm Tần Sinh tới đây, trừ tìm Trương gia phiền phức, cũng muốn xem kiếm thuật của bọn hắn đến cùng đạt đến cảnh giới gì, cái gọi là tốc độ chân giải, lại có chỗ bí ẩn gì.
- Ngạo mạn!
Không nghĩ tới tên này vừa đến chỉ nhìn lướt qua bọn họ, liền trực tiếp ngồi không nói, còn tuyên bố để mọi người cùng lên, ba người đều không vui.
- Ngươi là thân truyền của Dương sư, càng nhận được Lưu Thủy kiếm quyết truyền thừa, kiếm pháp hẳn là sẽ không quá yếu, Trương Khâm ta khiêu chiến ngươi!
Cũng nhịn không được nữa, Trương Khâm tiến về phía trước một bước, trường kiếm trong tay run lên, phát ra thanh âm nghẹn ngào:
- Bất quá, ở trước khi tỷ thí, có dám cùng ta đánh cược không?
- Đánh cược? Không biết cá cược vì sao?
Trương Huyền nhìn qua.
- Sự tích của ngươi, ta biết một chút, vừa đến Trương gia liền trắng trợn phá hư, gia tộc thủ hộ đại trận, phòng khách cũng bị ngươi làm cho hoàn toàn thay đổi... Tuy đám người đại trưởng lão khoan dung, không so đo, nhưng chúng ta thân là con cháu Trương gia, quyết không cho phép có người ở đây làm loạn. Rất đơn giản, lấy Kiếm pháp Trương gia so với ngươi, ngươi thua, thề cả đời hiệu lực Trương gia, không thể phản bội! Thắng, tính mạng của chúng ta, tùy ngươi xử lý! Sự tình phá hư gia tộc, cũng có thể xóa bỏ.
Lông mày nâng lên, Trương Khâm nói.
- Hiệu trung Trương gia?
Trương Huyền cười nhạo.
Đối phương mới mở miệng, hắn liền hiểu được, cái gọi là khiêu chiến, chỉ là lấy cớ, mục đích là muốn hắn lưu lại, hiệu trung cho Trương gia. Nếu không, ba con cháu hạch tâm nho nhỏ, làm sao có tư cách quyết định chuyện lớn như vậy?
- Thế nào, không dám đồng ý?
Trương Khâm cười lạnh, lộ ra đùa cợt.
- Không có gì không dám đồng ý, chỉ là tính mạng của các ngươi đối với ta không có tác dụng gì, nếu như các ngươi thua, ta có hai yêu cầu!
Nhàn nhạt nhìn qua, Trương Huyền nói.
- Mời nói!
Trương Húc nhíu mày nói. Trong ba người, lấy hắn cầm đầu.
- Thứ nhất, ta muốn nhìn bí tịch Kiếm pháp của Trương gia các ngươi!
Mí Trương Huyền nói.
- Kiếm pháp Trương gia, là tiên tổ sáng tạo, không phải Trương gia huyết mạch không thể học tập cùng tu luyện, ngươi muốn nhìn, cũng không có gì, có điều có thể lĩnh ngộ hay không, liền nhìn thiên phú! Điểm ấy, ta có thể đồng ý.
Trương Húc gật đầu.
Kiếm pháp Trương gia, không có huyết mạch, muốn luyện thành, gần như không có khả năng, coi như cho đối phương nhìn, cũng nhất định nhìn không ra cái gì, không cần thiết xoắn xuýt.
- Sảng khoái!
Trương Huyền gật đầu:
- Thứ hai, ta muốn gia chủ các ngươi Hưng kiếm thánh, đè thấp tu vi so kiếm với ta!
Nếu tới đây, vị tiểu thiên tài kia không có mặt, liền khiêu chiến Hưng kiếm thánh, thay Kiếm Tần Sinh trút giận! Tuy không biết vị Hưng kiếm thánh này kiếm pháp đến cùng ra sao, nhưng chỉ cần hắn xem xong Trương gia bí tịch, nắm giữ ba loại kiếm ý, cùng cấp bậc không tin có thể có người vượt qua.
- Tỷ thí với gia chủ?
Nghe được yêu cầu thứ hai của hắn, ba người liếc mắt nhìn nhau, mỗi người cau mày. Bọn họ chỉ là con cháu trong tộc, không cách nào làm chủ thay tộc trưởng.
- Nếu như không làm chủ được, có thể đi thỉnh giáo người bảo các ngươi tới tỷ thí, đáp ứng, ta liền đồng ý các ngươi với cá cược, nếu không, sự tình cá cược coi như thôi!
Trương Huyền xua tay.
- Tốt, Trương sư chờ ở đây, chúng ta đi hỏi thăm!
Thấy hắn nói kiên định như vậy, Trương Húc biết nói nhiều không ích gì, liếc mắt nhìn nhau, xoay người ra khỏi phòng, vừa đến bên ngoài, lập tức lấy ra ngọc bài đưa tin truyền âm.
- Trương sư, ngàn vạn lần không thể đồng ý...
Thấy bọn họ rời phòng, Kiếm Tần Sinh nhìn lại, lo lắng truyền âm.
- Ngươi không phải muốn ta tới tỷ thí kiếm pháp ư? Sao hiện tại không cho?
Trương Huyền cười một tiếng.
- Trong lời nói của bọn họ có vấn đề, bọn họ nói là Kiếm pháp Trương gia vượt qua ngươi, mà không phải là cá nhân vượt qua ngươi, nếu như đại trưởng lão tự mình ra tay, lấy Kiếm pháp Trương gia vượt qua, ngươi chẳng phải là thua?
Kiếm Tần Sinh vội nói.
Vừa rồi Trương Khâm nói, thoạt nhìn lỗ mãng, trên thực tế trong lời nói mang theo bẫy rập.
Hắn nói là:
- Lấy Kiếm pháp Trương gia so với ngươi, ngươi thua, thề cả đời hiệu lực Trương gia, không thể phản bội...
Cũng không nói rõ, đến cùng ai sử dụng kiếm pháp Trương gia, bọn họ thua, chỉ đại biểu cá nhân, hoàn toàn có thể để cho người mạnh hơn tới, chỉ cần Kiếm pháp Trương gia chiến thắng, liền đại biểu thắng! Rõ ràng không công bằng!
- Không sao, ta chỉ sợ bọn họ không đến!
Khóe miệng Trương Huyền nâng lên.
Kiếm Tần Sinh có thể nghe ra, hắn làm sao nghe không hiểu, sở dĩ không nói ra, là muốn nhìn xem Kiếm pháp Trương gia, đến cùng có bao nhiêu lợi hại!
Hơn nữa, đã xuất thủ... Vậy liền đánh tới bọn họ sợ hãi mới thôi! Hắn bên này cùng Kiếm Tần Sinh truyền âm đối thoại, bên kia Trương Vô Trần cũng nhận được tin tức.
- Cùng gia chủ tỷ thí? Hắn thật cảm thấy có thể vượt qua đám người Trương Húc?
Trương Vô Trần lắc đầu.
- Mặc kệ có thể thắng hay không, liên lụy đến gia chủ, chúng ta không thể vượt mặt làm thay, hiện tại ta liền đưa tin cho hắn, có đáp ứng cùng tiểu bối tỷ thí hay không, do hắn quyết định!
Nhìn rõ ràng nội dung truyền tin, đại trưởng lão nói.
Mặc dù hắn là đại trưởng lão, nhưng tộc trưởng có ra tay hay không, cũng không phải hắn có thể quyết sách.
- Tốt! Tộc trưởng mới đi không đến hai ngày, hẳn là sẽ không cách quá xa, đưa tin mà nói, hẳn có thể nhẹ nhõm thu được...
Trương Vô Trần nhẹ gật đầu, lấy ra một ngọc bài đưa tin, ngón tay điểm một chút, một tin tức truyền đi.
Cách Trương gia không biết bao xa, một Thánh thú phi hành cấp tốc phi hành, trên lưng đứng một trung niên giống như cảm ứng được cái gì, lấy ngọc bài ra.
- Làm sao vậy?
Bên cạnh, một vị mỹ phụ nhìn tới hỏi.
- Không có gì, tam trưởng lão đưa tin cho ta, nói lần này Kiếm Tần Sinh mang tới thiên tài kiếm pháp, nếu như có thể thắng đám người Trương Húc, muốn ta đè thấp tu vi tới giao đấu...
Trung niên nhân cười lắc đầu.
- Trương Húc nhận được ngươi ta thân truyền, cùng cấp bậc so kiếm muốn vượt qua... Đương đại cũng không có mấy người!
Mỉm cười, mỹ phụ lắc đầu:
- Có thể thắng bọn hắn hay không còn không biết, thế mà còn muốn khiêu chiến ngươi cùng cấp bậc... thiên tài Kiếm Tần Sinh mang tới, khẩu khí thật lớn!
- Ha ha, người trẻ tuổi có chút chí khí là tốt!
Cười ha ha một tiếng, trung niên nhân đối với chuyện vãn bối muốn khiêu chiến hắn, cũng không thèm để ý.
- Bất quá, Kiếm Tần Sinh không phải hạng người lỗ mãng, có thể để cho vị thiên tài này nói ra lời ấy, nhất định có chỗ dựa, đúng rồi... Ngươi hỏi một chút, thiên tài kiếm đạo kia tên gọi là gì? Ở trên Đại lục phàm là người trẻ tuổi dùng kiếm lợi hại, ngươi ta hẳn đều biết một chút, lúc nào tìm được một cái như vậy, tự tin như vậy, cũng dám khiêu chiến ngươi?
Mỹ phụ nhìn qua.
- Ta hỏi một chút!
Nhẹ gật đầu, tiếp tục đưa tin trở về, một lát sau, ngọc phù lắc lư, một cái tên hiện lên, nhìn thấy cái tên này, thân thể trung niên nhân cứng đờ.
- Làm sao vậy?
Mỹ phụ nghi ngờ.
Yết hầu của trung niên phát khô.
- Tam trưởng lão nói... người khiêu chiến kia gọi... Trương Huyền!
Bạn cần đăng nhập để bình luận