Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ta là các ngươi Tổ Sư khai phái

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Tiêu Dao
--------------------
Tới Độc Điện, mục đích không phải cùng bọn họ chiến đấu, càng không phải vì làm náo động, giết máu chảy thành sông.
Mà là vì cứu đệ tử Ngụy Như Yên.
Hiện tại sách chưa đọc xong, liền giết mười Trưởng lão của người ta, đánh Điện chủ thành bộ dạng này... Một khi bởi vậy làm trễ nải thời gian cứu chữa, không phải phụ lòng phụ thân của nàng vì nàng chết đi sao?
Lúc trước không phải không cân nhắc, thả ra phân thân bảo hộ thân thể, thế nhưng gia hỏa kia càng không đáng tin cậy, thật muốn phóng xuất, đoán chừng hiện tại một Trưởng lão cũng không thừa, ngay cả Điện chủ cũng sớm đã bị giết.
Còn thả ra Tử Diệp Vương, Tử Dương thú, bản thân độc thân mà đến, nhiều ra một sinh mệnh, giải thích vô cùng phiền toái, gây nên mâu thuẫn không tất yếu.
Vốn nghĩ rằng tới, chỉ là đi xem sách, đối phương tự kiềm chế thân phận, sẽ không tìm phiền toái, nằm mơ cũng không nghĩ đến, sai một ly đi một dặm, diễn biến thành cục diện không cách nào vãn hồi như hiện tại.
Nhìn rất nhiều Độc Sư ở trước mắt đằng đằng sát khí, da đầu Trương Huyền run lên.
Thật sự không được, thả ra đám gia hỏa Tử Diệp Vương, Tử Dương thú, giết tất cả đám Độc Sư này, diệt trừ u ác tính của xã hội?
Cái ý nghĩ này vừa xuất hiện, liền nhịn không được lắc đầu.
Hắn là Danh Sư, không phải đao phủ, mặc dù đối phương là Độc Sư, nhưng không có làm hại ai, đuổi tận giết tuyệt mà nói, không nói trước đạo nghĩa, trên tâm lý cũng không qua được.
Suy nghĩ một chút, Trương Huyền nhịn không được hỏi:
- Không biết Hứa Trưởng lão ở địa phương nào?
Cục diện này, có lẽ hắn còn có thể hỗ trợ trung hoà thoáng một phát, giải thích một tiếng.
- Hứa Trưởng lão dẫn sói vào nhà, chém giết Trưởng lão ta, tội ác tày trời, ta đã phái người tạm giam, đợi chờ xử lý...
Nghe hắn nói, Điện chủ nghiến răng.
Nếu không phải Hứa Trưởng lão mang gia hỏa không rõ lai lịch này đến, Độc Điện sao tổn thất thảm trọng như vậy, mặc kệ xử lý Tôn Cường như thế nào, người phía trước cũng phải tiếp nhận trừng phạt!
- Phản bội Độc Điện, cái này, cái này... Hứa Trưởng lão trung thành và tận tâm, quyết định như vậy có phải quá vội vàng hay không?
Trương Huyền đứng lên, nhịn không được thay hắn giải thích.
Tìm hắn phiền toái cũng được, dù sao họa là nhục thân xông ra, nhưng... Thật không quan hệ Hứa Trưởng lão a!
Vất vả dẫn hắn tới đây, một đường hảo tâm giảng giải, nếu bởi vậy liên quan đến mà nói, chân tâm băn khoăn.
- Thực lực của ngươi mạnh mẽ, nhưng mà cừu hận giết nhiều Trưởng lão như vậy, không thể không báo, coi như Độc Điện ta chiến tử không còn một người, cũng sẽ không lùi bước!
Gào thét một tiếng, Điện chủ nói.
Mặc kệ đối phương là mộng du giết người, hay cố ý gây nên, nhiều Trưởng lão như vậy bởi vì hắn mà chết, cừu hận đã xuất hiện, không cách nào vãn hồi!
Nếu không, bởi vì hắn thực lực mạnh liền nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật, tùy ý giết người, mặt mũi Độc Điện đặt ở nơi nào?
Không phải phụ lòng liệt tổ liệt tông sao?
- Người tới, dẫn Hứa Du tới, trước giết hắn, lại cùng nhau đối phó gia hỏa này!
Bàn tay chặn lại, Điện chủ hét lớn.
- Vâng!
Hai vị Trưởng lão chần chừ một chút, quay người bay ra ngoài, không lâu sau, áp giải Hứa Trưởng lão tới đây.
Lúc này, cấm chế trên người Hứa Du đã được cởi bỏ, chứng kiến đầy đất bừa bộn, bờ môi run rẩy, ánh mắt không ánh sáng, tràn đầy tự trách.
Ở hắn xem ra, nếu không phải hắn mang Tôn Cường đến, tuyệt sẽ không xuất hiện loại tình huống này, sớm biết như thế, còn không bằng lúc trước chết là mình, mà không phải Tiết Trưởng lão!
- Ngươi còn có gì muốn nói không?
Điện chủ nhìn qua.
- Ta...
Thân thể cứng ngắc, một lát sau, Hứa Trưởng lão thở dài một tiếng:
- Xông ra tai họa lớn như vậy, bất luận trừng phạt gì, ta đều tiếp nhận...
Là hắn nhận thức người không rõ, mới biến thành cục diện hiện tại, thân là Độc Sư, muôn lần chết không thể tha thứ.
- Biết tội là tốt rồi!
Quay đầu đi, Điện chủ phân phó một tiếng:
- Động thủ đi!
Hắn cũng không muốn giết đối phương, nhưng gây ra tai họa, không làm ra quyết định, như thế nào phục chúng?
Làm sao lại đối phó Đại Ma Đầu trước mắt?
- Vâng!
Mấy vị Trưởng lão khác nhẹ gật đầu, vẻ mặt khó xử nhìn qua.
- Không cần các ngươi xuất thủ, ta tự mình tới...
Biết rõ những lão hữu này khó có thể ra tay, Hứa Trưởng lão cắn răng, chân khí trong cơ thể vận chuyển, đang muốn tự đoạn tâm mạch, tự sát thân vong, chợt nghe thanh âm của Tôn Cường vang lên.
- Chậm đã...
Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy lúc trước Tôn Cường còn tràn đầy lo lắng, sắc mặt bình ổn lại, đầu lâu khẽ giơ lên, chắp hai tay sau lưng, mang theo vẻ cao cao tại thượng, không hề bận tâm.
- Nếu như sự tình náo đến một bước này, xem ra cũng không cần phải giấu giếm thân phận...
- Thân phận?
Mọi người nhíu mày.
Điện chủ cũng nhịn không được nữa nhìn qua.
- Không sai!
Nhẹ gật đầu, thanh âm của Trương Huyền bằng phẳng, mang theo hờ hững:
- Các ngươi có biết tổ tiên khai phái Độc Điện, là loại thể chất gì không?
- Khai phái tổ tiên Tiên Thiên Độc Thể, trời sinh không úy kỵ độc vật, mới sáng chế chức nghiệp Độc Điện này, danh dương thiên hạ...
Tuy rất muốn giết chết gia hỏa trước mắt, nhưng biết rõ tùy tiện xuất thủ, thua thiệt là hắn, cố nén tức giận, Điện chủ giải thích nói.
Thân là Độc Sư, sự tích của Tổ Sư khai phái cũng không lạ lẫm.
- Đúng vậy, là Tiên Thiên Độc Thể!
Trương Huyền nhẹ gật đầu, tiếp tục nói:
- Các ngươi có biết, lúc trước các ngươi hạ nhiều độc như vậy, vì sao một chút tác dụng cũng không có không?
- Cái này...
Mọi người sững sờ.
Kỳ thật đây cũng là chỗ bọn hắn kỳ quái.
Ngay cả bọ cánh cứng của Điện chủ cũng không để ý, đến cùng loại giải dược nào, mới có thể cường đại như thế?
- Chẳng lẽ... Chẳng lẽ... Ngươi cũng là Tiên Thiên Độc Thể?
Thân thể của Điện chủ cứng ngắc, nhịn không được nhìn qua.
Đối phương trước tiên nói về tổ tiên khai phái, còn nói bản thân không úy kỵ độc dược, lại không nghĩ ra được, thật sự là choáng váng.
- Ta không phải!
Trương Huyền lắc đầu.
- Không phải?
Mọi người nhìn nhau, không phải... Ngươi nói những lời nhảm nhí này làm gì?
- Trên thực tế, phải hay không, ta cũng không cách nào xác nhận, chỉ biết là, một khi tu luyện, sẽ lâm vào trạng thái đặc thù, giống như thay đổi hồn phách, thân thể không nghe bản thân khống chế! Lúc này ý thức khống chế thân thể, bách độc bất xâm, bất luận độc vật gì, cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng...
Trương Huyền tiếp tục nói.
- Thay đổi hồn phách?
- Bách độc bất xâm?
Tất cả mọi người đều ngẩn ngơ, ngươi đây là giảng chuyện ma quỷ a?
- Không sai!
Trương Huyền cười khổ lắc đầu:
- Khả năng các ngươi không tin, nhưng mà sự thật chính là như thế... Vừa rồi cùng các ngươi chiến đấu, nguy hiểm như vậy, từ đầu đến cuối, ta cũng không có mở mắt a!
Mọi người gật đầu.
Gia hỏa này hoàn toàn chính xác từ chiến đấu bắt đầu sẽ không mở mắt, giống như mộng du.
- Kỳ thật không phải ta không muốn mở, mà là bị một ý thức khác khống chế, cái gì cũng không biết... Mà cái ý thức này, nếu như đoán không sai... Đúng là Tổ Sư khai phái của Độc Điện!
Trương Huyền nói.
- Trong cơ thể còn có một ý thức... Là Tổ Sư khai phái của Độc Điện?
- Nói đùa gì vậy...
Mọi người nhíu mày.
Tổ Sư khai phái của Độc Điện, là nhân vật cùng thời với Khổng Sư, khoảng cách hiện tại không dưới mấy vạn năm, coi như còn sống cũng phi thăng Tiên giới, làm sao có thể ý thức bám vào trên thân gia hỏa này?
- Cái thuyết pháp này ta biết rất hoang đường, nhưng mà sự thật như thế, như vậy đi, ta tiếp tục tu luyện, để cho hắn khống chế thân thể, có lẽ các ngươi sẽ biết rõ đáp án!
Lắc đầu, trên mặt Trương Huyền lộ ra vẻ làm khó, chần chừ một chút, cắn răng một cái, lần nữa khoanh chân ngồi dưới đất.
Ầm ầm!
Hắn vừa mới ngồi xuống, mọi người lập tức cảm thấy toàn bộ đại trận của hòn đảo, như bị người khống chế, phát ra thanh âm nổ vang.
Ngay sau đó, “Tôn Cường” nhắm chặt hai mắt chậm rãi mở miệng, trong thanh âm mang theo tang thương cùng trầm trọng.
- Như thế nào? Các ngươi chất vấn thân phận của ta?
Cái thanh âm này, cùng tiếng nói của Tôn Cường lúc trước, hoàn toàn bất đồng, tựa hồ mang theo cuồng bạo cùng giết chóc, bất quá, không có đáng sợ như Dị Linh tộc, nhưng cũng làm cho người ta có cảm giác cực kỳ khủng bố, giống như bị áp bách lâu rồi, tùy thời không chịu nổi, Linh Hồn tan vỡ.
Đồng tử mọi người co rụt lại.
Vô luận là thanh âm, hay khí tức, cùng hoàn toàn bất đồng lúc trước, có thể rõ ràng kết luận, tuyệt đối là hai người!
Hơn nữa, cái khí tức này, càng thêm trầm trọng, càng thêm cổ xưa, làm cho người ta có cảm giác xuyên việt lịch sử.
- Tiền bối, ngươi nói ngươi là... Tổ Sư khai phái của chúng ta, làm sao chứng minh?
Dưới khí tức áp bách, trên đầu Điện chủ ứa ra mồ hôi lạnh, nhịn không được nghiến răng.
- Ta còn cần chứng minh cho các ngươi? Ngươi tính là thứ gì?
Tôn Cường khoanh chân ngồi gầm lên một tiếng.
- Không phải chúng ta chất vấn thân phận của tiền bối, mà là... Tổ Sư khai phái đã biến mất vài vạn năm... Nhưng bây giờ nói cùng vị Tôn Cường này dùng chung một thân thể, hậu bối thật sự khó có thể lý giải...
Điện chủ nghiến răng.
- Ta biết rõ ngươi khẳng định không nghĩ ra, cũng được!
Nghe được hắn nói, “Tôn Cường” cũng không có phản bác giống như lúc trước, mà dừng lại một chút, như nhớ lại sự tình khổ sở, thản nhiên nói:
- Ta kỳ thật chỉ là một đạo tàn hồn, trong lúc vô tình gởi lại ở trên một cây Địa Ngục Thất Tâm Liên, kéo dài hơi tàn! Là Tôn Cường này mang ta từ trong di tích ra ngoài!
- Từ đó về sau, liền gởi ở trên người hắn, chỉ có lúc đối phương tu luyện mới có thể xuất hiện... Nếu không, ngươi cho rằng lấy thực lực Tòng Thánh của tiểu tử này, có thể xem thấu đại trận, bách độc bất xâm, thậm chí đơn giản đánh bại ngươi?
Tôn Cường khẽ nói.
Điện chủ sửng sốt.
Nói thật, hắn cũng một mực không thể tin được.
Thực lực của đối phương, đích đích xác xác chỉ có Tòng Thánh, mà hắn là Thánh Vực tam trọng đỉnh phong không thể thật hơn!
Coi như là Bản Mệnh độc trùng bị giết, thân thể bị hao tổn, thực lực triển khai không ra, Thánh Vực nhị trọng đỉnh phong vẫn phải có!
Đối phương một Tòng Thánh, cùng hắn đánh khó phân thắng bại, chỉ hơi yếu một bậc... Từ khi tu luyện đến nay, còn chưa từng nghe qua thiên tài lợi hại như thế.
Mấu chốt nhất là, chân khí trong cơ thể như vô cùng vô tận, giết mười mấy vị Trưởng lão, kích thương một vị Phó điện chủ, lại cùng bản thân đánh lâu như vậy, còn khí định thần nhàn... Quả thực không thể tưởng tượng.
Hơn nữa, gia hỏa này đối với độc căn bản không quan tâm.
Độc trùng của mình cắn lên, chẳng những không có việc gì, còn trực tiếp bị độc chết... Muốn nói không có quỷ dị, đánh chết cũng không tin.
Còn có trận pháp...
Đối phương đơn giản khống chế, tuyệt đối không phải một Tòng Thánh có thể làm được.
- Tiền bối nói mình là tàn hồn của Tổ Sư khai phái chúng ta, không biết có chứng cứ gì?
Trong lòng hơi hoài nghi, Điện chủ vẫn nhịn không được nói.
- Hừ, vốn ta không cần giải thích cho các ngươi, người dám chất vấn, giết toàn bộ là được... Bất quá, Tôn Cường này không muốn sinh linh đồ thán, khuyên ta nhiều lần, cũng không tiện nhiều lời!
Tôn Cường hừ một tiếng:
- Tổ Sư khai phái của các ngươi, không chỉ là Tiên Thiên Độc Thể, càng là Tiên Thiên độc hồn thể... Thân là Độc Sư, như thế nào xác định Tiên Thiên độc hồn thể hẳn không cần ta nhiều lời a?
Bạn cần đăng nhập để bình luận