Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Vu Hồn xung kích Cổ Thánh (1)

- Ta cũng biết! Nhưng bây giờ trừ chờ, thì không có những biện pháp khác!
Hai chưởng đẩy lùi một vị Cổ Thánh xông tới, Thần Dung Hoàng cũng bất đắc dĩ.
Hắn cũng muốn giết tên này, nhưng một khi tế tự bắt đầu, liền không dừng được, nếu không chính là miệt thị Thần Linh.
Bọn họ nhiều người như vậy, đối mặt Thần Linh Hoàng khôi phục, có lẽ còn có sức đánh một trận, nhưng đối mặt Thần Linh, chỉ có một con đường hẳn phải chết có thể đi.
- Kế trước mắt, chính là giết toàn bộ những người này, hoặc là để hắn mất đi sức chiến đấu, đến lúc đó coi như Thần Linh Hoàng khôi phục, cũng chỉ là cô độc, chúng ta cũng có cơ hội càng lớn!
Thần Dung Hoàng nói tiếp.
- Ừm!
Trương Huyền gật đầu.
Quả thực, hiện tại biện pháp tốt nhất chính là như vậy.
Rút củi dưới đáy nồi, trước giết toàn bộ thuộc hạ của hắn, đến lúc đó khôi phục như lúc ban đầu, chỉ cần là cảnh giới tích huyết trùng sinh, dựa vào hắn, Hỏa Tư Cổ Thánh, Mặc Linh Cổ Thánh cùng Long Cốt Thần Thương, cuối cùng hươu chết vào tay ai, ai cũng khó mà nói.
Phần phật!
Trong quá trình hai người trò chuyện, một Cổ Thánh Dị Linh tộc nhào tới Trương Huyền.
Binh khí trong tay, là kiện phán quan bút, cũng đạt tới Cổ Thánh, lăng không quấy một cái, thiên địa xoay tròn, linh hồn như vỡ ra.
Xem ra, hắn là nhìn Trương Huyền thực lực không đủ, Long Cốt Thần Thương lại cực kỳ cường đại, định dùng thủ đoạn công kích linh hồn đánh giết.
Thần thương chỉ là vũ khí, có thể chặn lại công kích vật chất, nhưng phương diện linh hồn liền yếu đi.
Quả nhiên, công kích đến, Trương Huyền kìm lòng không được cảm thấy chóng mặt.
Hồn lực của hắn cùng cấp bậc không người có thể địch, nhưng đối mặt Cổ Thánh gia trì binh khí công kích, cũng có chút không đỡ được.
- Khà khà!
Một chiêu đắc thủ, Dị Linh Cổ Thánh này thẳng tắp lao đến, phán quan bút trong tay lần nữa khuấy động.
- Hội trưởng!
Thấy Trương Huyền trúng chiêu, Mặc Linh Cổ Thánh tràn đầy gấp gáp, muốn xông lại, nhưng cảm thấy áp lực đột nhiên tăng thêm, Cổ Thánh tới đối chiến liên tiếp thi triển tuyệt chiêu, đè ép hắn trở về.
Thần Dung Hoàng cũng đối mặt tình cảnh đồng dạng.
Vừa rồi đối phương nhìn thấy Trương Huyền một thương thương đâm mặc đồng bạn, biết hắn cầm binh khí trong tay, sức chiến đấu kinh khủng nhất, tính toán liên hợp lại đánh giết lại nói.
- Chết đi!
Biết những người khác ngăn cản đám người Thần Dung Hoàng không có khả năng duy trì bao lâu, vị Cổ Thánh này cười lạnh, thân thể xoay một cái vọt tới trước mặt, một chưởng đập xuống đầu Trương Huyền.
Lần này, một khi đánh trúng, coi như luyện hóa huyết dịch tích huyết trùng sinh, cũng sẽ đi đời nhà ma, khó mà khôi phục.
- Thiếu gia!
- Hội trưởng!
- Chủ nhân!
Ba Cổ Thánh đồng tử đồng thời co rút lại, muốn xông tới nhưng bất lực.
Thời điểm bọn hắn cho rằng lần này Trương Huyền nhất định khó mà chạy trốn, chỉ thấy thanh niên chóng mặt, dường như cái gì cũng không biết đột nhiên mỉm cười, trường thương bỗng nhiên nhảy lên.
Phốc!
Chỉ thoáng cái, liền đâm xuyên qua trái tim vị Cổ Thánh này, đinh hắn ở trên không trung.
Phần phật!
Máu tươi tung tóe.
Bình ngọc xuất hiện, vội vàng thu thập.
- ...
Tất cả mọi người đều ngẩn ngơ, ngay cả Dị Linh tộc ngăn cản mọi người cũng bối rối.
Vị Đại Thánh này, là dựa dẫm vào Long Cốt Thần Thương mới nắm giữ lực lượng tương đương cường giả tích huyết trùng sinh, dựa theo tình huống bình thường, bị Cổ Thánh cận thân hẳn phải chết không nghi ngờ, làm sao lại một thương đâm xuyên đối phương?
Chẳng lẽ vừa rồi chóng mặt là ngụy trang?
- Nguy hiểm thật...
Không để ý mọi người khiếp sợ, Trương Huyền một bên sưu tập máu tươi, một bên thở phào nhẹ nhõm.
Đối phương lấy pháp bảo công kích linh hồn, vừa rồi hắn quả thực trúng chiêu, sở dĩ có thể nhanh chóng khôi phục lại, là bởi vì Thánh Tích Thạch trong Khổng miếu!
Hồn ấn, hắn ban cho Lộ Xung, nhưng Thánh Tích Thạch vẫn luôn mang theo.
Thứ này có tác dụng thôn phệ linh hồn, tẩm bổ hồn phách, tuy công kích của đối phương lợi hại, đổi lại bình thường không cách nào khôi phục, nhưng có cái pháp bảo này, liền dễ dàng hơn nhiều.
Đâm xuyên vị Cổ Thánh kia, sưu tập sạch sẽ máu tươi, Trương Huyền chẳng muốn chần chờ, thu phán quan bút vào nhẫn, lúc này mới khẽ đảo cổ tay, Thánh Tích Thạch xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
Tuy không có thứ này, Ngoan Nhân cũng sẽ ra tay, nhưng có thể hấp thu công kích linh hồn của đối phương, hóa thành chất tẩm bổ, thứ này trân quý có thể tưởng tượng được.
Cúi đầu nhìn lại, Thánh Tích Thạch tản mát ra quang mang ôn nhuận, màu sắc cũng có chút khác biệt, để lộ ra màu xanh da trời nhàn nhạt.
Minh Lý Chi Nhãn chiếu rọi, trong đó có từng đạo khí tức mạnh mẽ quanh quẩn, bàn tay tới tiếp xúc, linh hồn nhất thời cảm thấy ấm áp, giống như đi vào suối nước nóng.
- Đây là hồn lực thuần túy?
Đồng tử Trương Huyền co rụt lại.
Thân là Vu Hồn sư mạnh mẽ, hắn có thể ung dung nhận ra, trong này ẩn chứa không phải cái khác, chính là hồn lực tinh thuần, có thể tuỳ tiện cho linh hồn tẩm bổ, để hồn phách trở nên càng thêm cường đại.
Hắn nhớ rõ, trong Thánh Tích Thạch không có cái gì, làm sao lại đột nhiên nhiều ra nhiều hồn lực như vậy?
- Chẳng lẽ...
Vội vàng cúi đầu, Minh Lý Chi Nhãn chiếu rọi, từng tia khí tức lấy tảng đá làm trung tâm, chậm rãi hội tụ.
- Thần Linh Hoàng lấy mười vạn cường giả Thánh Vực của Dị Linh tộc tế tự, linh hồn của những người này, tất cả đều bị Thánh Tích Thạch nuốt...
Nhìn thấy cảnh này, ở đâu không hiểu chuyện gì xảy ra, Trương Huyền dở khóc dở cười.
Thánh Tích Thạch giống như hồn ấn, nắm giữ năng lực thôn phệ hơn nữa tinh lọc linh hồn, loại năng lực này đối tu luyện giả mà nói có chút tà dị, vì lẽ đó bị Danh Sư đại lục cấm sử dụng, Vu Hồn sư cũng bởi vậy bị người thống hận.
Trương Huyền thân là Danh Sư, tự nhiên khinh thường sử dụng loại phương pháp này, thật không nghĩ đến, Thần Linh Hoàng đánh giết mấy vạn tộc nhân, linh hồn lại bị tảng đá kia thôn phệ.
- Có nhiều hồn lực tinh khiết như vậy, linh hồn của ta có thể trực tiếp trùng kích Cổ Thánh hay không?
Trong lòng Trương Huyền tràn đầy kích động.
Tuy không đề xướng sử dụng Thánh Tích Thạch thôn phệ linh hồn người khác, nhưng nếu đã nuốt, lại luyện hóa thành hồn lực tinh thuần như thế, lại cự tuyệt sử dụng, thì thật sự là kẻ ngu.
Vu Hồn của hắn đã sớm đạt đến Bất Hủ cảnh đại viên mãn, có nhiều hồn lực như vậy bổ sung, có lẽ có thể xung kích Cổ Thánh, đạt tới loại cảnh giới này.
- Thử một chút!
Trương Huyền nhịn không được nữa, hít sâu một hơi, bàn giao Long Cốt Thần Thương cùng Ngoan Nhân bảo vệ thân thể, tinh thần khẽ động, Vu Hồn từ mi tâm nhảy ra ngoài.
Xì xì xì xì...!
Vu Hồn vừa tiếp xúc Thánh Tích Thạch, hồn lực nóng hổi trong đó tuôn trào ra, hồn phách nguyên bản khó mà gia tăng, mắt thường có thể thấy được nhanh chóng tăng thêm.
- Không đúng... Ta còn không có phương pháp Vu Hồn đột phá Cổ Thánh!
Cảm nhận được hồn thể càng ngày càng cao lớn, cả người bị chống bất cứ lúc nào cũng sẽ bùng nổ, khóe miệng Trương Huyền giật một cái.
Nãy quá cao hứng, lúc này mới nhớ, trước kia nghiên cứu phương pháp đột phá Cổ Thánh, phần lớn là chân khí, còn liên quan tới Vu Hồn, vậy mà một quyển cũng không có nhìn qua.
Cũng không biết Vu Hồn đột phá nên trải qua cái gì, lại nên đi trình tự như thế nào.
- Mặc Linh Cổ Thánh, ngươi có kinh nghiệm cùng bí tịch Vu Hồn đột phá Cổ Thánh hay không? Nhanh cho ta mấy quyển...
Trương Huyền nhịn không được nữa, ngẩng đầu nhìn Mặc Linh Cổ Thánh hô lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận