Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Phá trận ngân châm

- Hẳn là có a! Ngô Dương Tử Tông sư, không riêng gì Luyện Khí sư mà nghe nói cũng là một vị luyện thể đại sư!
Không nghĩ tới hắn lại hỏi như vậy, Lạc Thất Thất sửng sốt một chút rồi mới nói.
- Vậy thì tốt, ta sẽ đi!
Khẽ cười một tiếng, Trương Huyền gật đầu đồng ý.
Luyện Khí sư, yêu cầu đối với thân thể rất cao, lực lượng không đủ thì sẽ không thể rèn được rất nhiều vũ khí. Bởi vậy, mỗi một vị Luyện Khí sư trên cơ bản đều là người trong nghề đối với luyện thể.
Nếu như có thể có được pháp quyết tu luyện của Luyện Khí sư lục tinh, như vậy tuyệt đối còn tốt hơn nhiều so với việc tìm kiếm ở Huyễn Vũ đế quốc.
- Được!
Nghe thấy lão sư đã đồng ý, Lạc Thất Thất rất là kích động.
Cho dù thời gian tiếp xúc với vị lão sư luyện đan này không nhiều, thế nhưng hắn lại khiến cho người ta có một loại cảm giác sâu không thấy đáy. Có hắn đi theo, nhất định sẽ yên tâm hơn không ít.
Bên này nói xong, lại gọi mọi người một tiếng, đám người Phi nhi công chúa lập tức đi tới trước mặt hai người.
- Chuyện đánh cược Hóa Thanh trì là ta thua, chỉ có điều, đừng tưởng rằng như vậy là có thể làm gì ta cũng được!
Vừa đến trước mặt thì Phi nhi công chúa đã cắn răng nhìn qua:
- Linh thạch ta sẽ chuẩn bị, chỉ có điều phải trở lại Hồng Viễn đế quốc mới có thể đưa cho ngươi được!
- Hóa Thanh trì xuất hiện biến cố, ta cũng không có thắng, ngươi cũng không có thua. . . Coi như chúng ta ngang tay đi!
Thấy bộ dáng này của nàng, đồng thời cũng không có ý định chống chế, Trương Huyền khẽ cười một tiếng.
Hóa Thanh trì là hắn làm sập, mặc dù cũng đã bồi thường. Thế nhưng trên thực tế vẫn rất là lúng túng.
Thời gian còn chưa tới, giữa nửa đường đã xuất hiện biến cố, cho nên đương nhiên cũng không có cái gì gọi là thắng thua.
- Ngang tay?
Phi nhi công chúa sững sờ.
Vốn nàng cho rằng nhất định đối phương sẽ thừa cơ vơ vét, để cho nàng tiếp tục làm tỳ nữ gì đó, hoặc là lại nói lời lạnh nhạt, khiến cho nàng khó xử. Thế nhưng không nghĩ tới, đối phương lại nói ngang tay.
Thật sự hắn. . . hào phóng như vậy sao?
- Không sai, đương nhiên là vậy. Nếu như ngươi không phục thì chúng ta có thể tiếp tục đánh cược, chỉ cần ngươi nguyện ý thì ta sẽ tùy thời đón tiếp!
Trương Huyền nói.
Khóe miệng giật giật một cái, Phi nhi công chúa lập tức vội vàng lắc đầu:
-Không cần...
Mới vừa rồi nàng còn cảm giác đối phương hào phóng mà đối phương đã nói ra lời này, xem ra tất cả đều là giả.
Tùy thời đón tiếp. . . Ngươi nghĩ ta ngốc sao!
Liên tục hai lần thua như vậy, nếu như thực sự tiếp tục đánh cược, có lẽ đến cuối cùng đoán chừng ta sẽ thua tới mức ngay cả cọng lông cũng không thừa một cái.
- Các ngươi có muốn đánh cược cùng ta hay không?
Thấy nữ nhân này lại sợ đến mức như vậy, Trương Huyền không nhịn được lắc đầu, lại nhìn về phía đám người Hình Viễn.
Không có người nào đánh cược chẳng khác nào mất đi nguồn kinh tế. Mà nương theo tu luyện, chung quy cũng có ngày sẽ sử dụng hết linh thạch a.
- Không đánh...
Đám người Hình Viễn đồng thời giật nảy mình.
Cá với ngươi sao? Trên cơ bản đều thua, dù là kẻ ngu ngốc đi chăng nữa cũng sẽ không muốn sống như thế a.
- Ai, muốn thua cũng không có cơ hội!
Thấy ngay cả đánh cược cũng không có người nào nguyện ý, Trương Huyền không nhịn được lắc đầu.
Những người này thực sự đều là cao sinh của Danh sư học viện hay sao?
Đánh cược cũng không dám, cũng quá yếu a!
Nếu như để cho mọi người biết ý nghĩ của hắn, nhất định sẽ lệ rơi đầy mặt, căn bản không phải là bọn hắn yếu, mà là ngươi quá mạnh có được không?
Người ta phá giải bia đá, dùng vài chục năm cũng không làm được, thế nhưng ngươi lại dùng vài giây. Hóa Thanh trì hấp thu linh khí, người khác dùng ngày mà ngươi lại dùng vài phút đồng hồ. . . Ai cũng biết một khi đánh cược sẽ tất thua, bọn hắn cũng không muốn đi tham gia náo nhiệt như vậy a!
. . .
- Chúng ta mau mau đi Địa Cung đi!
Biết phía sau Trương Huyền còn có lão sư mà ngay cả Mạc đường chủ cũng phải kính sợ, thực lực bản thân lại cường đại như thế. Đám người Hình Viễn không dám tiếp tục xem hắn là một tân sinh bình thường, mà là trở thành người cùng thế hệ, không dám có chút khinh thị nào cả.
Việc cấp bách là tìm kiếm cửa vào của Địa Cung, mọi người đã quen biết nhau cho nên cũng không có nói chuyện. Cả đám tăng thêm tốc độ, vòng qua sơn mạch trước mắt, sau đó lập tức đi vào một cái sơn cốc khá rộng.
- Dựa theo trên bản đồ miêu tả, hẳn là Địa Cung ở đây!
Lạc Thất Thất ngừng lại.
- Chỗ này sao?
Đám người Hình Viễn nhìn nhau, không hiểu ra sao.
Sơn cốc trước mắt này không phải là rất lớn, thoạt nhìn cũng hết sức bình thường, đâu đâu cũng có cây cối, chim tước kêu to, tràn ngập sinh cơ, không nhìn ra có một chút bộ dáng của Địa Cung mảy may nào.
Có phải là tin tức đã tính sai, hoặc là tìm sai nơi hay không?
- Ừm, vũ khí dùng Phủ Cầm Luyện Khí pháp để luyện chế ra bị một thợ săn phát hiện ra ở đây. Trong vòng ba ngàn năm, nơi này tổng cộng đã xuất hiện qua bảy thanh vũ khí có cùng một thủ pháp luyện chế, lại thêm tất cả tin tức tổng hợp mà ta có được, nơi đây tất nhiên sẽ có một Địa Cung!
Lạc Thất Thất nói.
- Nhưng. . . nơi này linh khí rất bình ổn, không có chút dị thường nào, cũng không giống như là có trận pháp a?
Đám người Hình Viễn khẽ cau mày.
Nếu có Địa Cung mà không nhìn thấy, như vậy đã nói nhất định là có trận pháp, ẩn giấu đi dấu vết, thế nhưng. . . Trước mắt linh khí khá bình ổn, không có chút ba động nào, căn bản không giống như có trận pháp a.
- Để ta tới dò xét, ta là Trận Pháp sư ngũ tinh, có trận pháp hay không hẳn là có thể tìm ra được, lại còn đồng thời phá giải!
Ngọc Phi Nhi công chúa đi tới phía trước.
Đám người này có thể tạo thành đội ngũ, cùng đi thí luyện như vậy cũng không phải là quan hệ tốt là có thể tạo thành một đội. Mà còn có thể bổ sung trên phương diện chức nghiệp cho nhau.
Bình thường khảo hạch Danh sư ngũ tinh cần phải có năm chức nghiệp phụ trợ đạt tới ngũ tinh, Ngọc Phi Nhi công chúa vừa vặn có một chức nghiệp Trận Pháp sư ngũ tinh.
- Ừm!
Mọi người gật đầu.
Cổ tay Phi nhi công chúa khẽ đảo, trong lòng bàn tay xuấ thiện một cái la bàn, nàng đi dọc theo sơn cốc một vòng, một mặt đi lại, một mặt tìm kiếm, một lát sau nàng mới ngừng lại.
Cổ tay ngọc khẽ đảo, lại lấy ra một cái trường mâu sắc nhọn.
Không biết nó dùng thứ gì để luyện chế mà thành, phía trên có điêu khắc từng đạo hoa văn đặc thù, tản mát ra hàn mang khiến cho người ta kính sợ.
- Đây là ngân châm phá trận!
Thấy vẻ mặt nghi hoặc của đám người Diệp Tiền, Lạc Thất Thất giải thích.
- Ngân châm phá trận?
- Ừm, một chút trận pháp có cấp bậc cao, hấp thu linh khí thiên địa mà nương theo địa hình sẽ được che giấu, rất khó phát hiện ra được. Muốn làm cho nó hiện hình thì phải cần thứ này. Phía trên có điêu khắc trận văn đặc thù, có thể làm cho linh khí từ trận pháp vững chắc bị phát tán ra, làm cho mất cân bằng linh khí, từ đó khiến cho trận pháp lộ ra nguyên hình!
Lạc Thất Thất nói.
Mọi người hiểu ra, đồng thời gật đầu.
Trương Huyền cũng lên tiếng, có chút kỳ quái nhìn qua.
Ngân châm phá trận hắn đã từng đọc qua giới thiệu ở trong thư tịch của Trận Pháp sư công hội. Nghe nói nó nắm giữ công hiệu loại bỏ trận pháp, vốn hắn cho rằng chỉ có Trận Pháp sư công hội cấp bậc cao hơn thì mới có thể nhìn thấy được nó, không nghĩ tới trên người vị Ngọc Phi Nhi công chúa này lại có một cái.
Xem ra, quả thực trước khi bọn họ đến đây đã có chuẩn bị.
Lấy ngân châm phá trận ra, Ngọc Phi Nhi công chúa cũng không có gấp gáp hành động mà là cầm la bàn, lần nữa di chuyển vài vòng. Sau đó lại xoay người bốc mấy nắm đất, lại nhổ mấy cây cỏ dại.
Trận pháp lợi hại có thể căn cứ vào hoàn cảnh chung quanh mà sửa đổi nhược điểm, không tìm thấy vị trí mấu chốt nhất. Cho dù cos rút ra nhiều linh khí hơn nữa cũng sẽ không tạo thành bất cứ tác dụng đối với đại trận.
Cũng giống như muốn lật úp một chiếc thuyền lớn vậy, nhất định phải tạo ra một cái động lớn ở vị trí then chốt, không có tìm đúng vị trí thì coi như trên boong thuyền có lỗ thủng lớn tới đâu thì hiệu quả cũng không lớn.
- Các ngươi lui ra phía sau!
Lại nhìn một vòng, dường như đã tìm được thứ gì đó, Ngọc Phi Nhi quay đầu nhìn về phía mọi người rồi khoát tay áo.
Mấy người Lạc Thất Thất người biết phá trận pháp sẽ nguy hiểm cho nên cũng không nhiều lời mà lui về phía sau, chỉ trong chốc lát đã đi tới bên ngoài sơn cốc.
Thấy các nàng rời khỏi, Ngọc Phi Nhi công chúa lại không còn có bộ dáng như trước đó nữa. Đôi mi thanh tú nhíu lên, vẻ mặt có chút ngưng trọng, trong nháy mắt khí độ sinh ra, khí khái anh hùng hừng hực làm cho người ta có một loại cảm giác không dám khinh nhờn.
- Sưu!
Cổ tay nàng run lên, ngân châm phá trận rời khỏi tay, cắm xuống dọc theo một chỗ cách đó không xa. Ngay sau đó, ngón tay nàng liên tục đánh ra mấy đạo pháp quyết, bỗng nhiên lại điểm một cái.
Ông!
Ngân châm ở trên mặt đất lập tức quay tròn xoay tròn.
Nương theo nó xoay tròn, trận văn ở mặt ngoài ngân châm giống như là biến thành một vòng xoáy hấp thu linh khí. Làm cho linh khí ở chung quanh bị quét sạch, cuối cùng tạo thành một cái trụ linh khí, lan tràn lên trên bầu trời.
- Ngân châm phá trận có thể rút ra linh khí ở chung quanh, một khi linh khí xuất hiện ba động kịch liệt, cho dù trận pháp có che giấu lợi hại hơn nữa thì cũng sẽ phải lộ nguyên hình!
Lạc Thất Thất giải thích.
Trương Huyền gật đầu.
Trận pháp dùng linh khí để duy trì, linh khí bị rút hết, tự nhiên sẽ mất đi cân bằng, phải lộ mặt, cũng có cùng đạo lý như tra xét manh mối vậy.
Hóa Thanh trì sụp đổ cũng là bởi vì sự cân bằng bị phá vỡ.
Sưu sưu sưu!
Ngân châm càng chuyển động càng nhanh, linh khí cũng càng ngày càng bị rút ra nhiều hơn. Rất nhanh, trên trán Phi nhi công chúa đã toát ra mồ hôi.
- Mở!
Hét lên một tiếng, ngân châm chung quanh lắc lư kịch liệt một hồi, dường như có mê vụ, lúc ẩn lúc hiện.
- Quả nhiên là có trận pháp!
Nhìn thấy mê vụ, ánh mắt mọi người sáng lên.
Mê vụ xuấ thiện là tiêu chí của trận pháp, có thứ này hiện lên đã nói rõ nơi này quả thực đã ẩn giấu đi một trận pháp rất là lợi hại. . . Nói cách khác, suy đoán của Lạc Thất Thất là chính xác, nơi này vô cùng có khả năng có một tòa Địa Cung!
Ô ô ô ô!
Giờ phút này, ngân châm chuyển động càng lúc càng nhanh, trên mặt Phi nhi công chúa đã tràn ngập vẻ mỏi mệt.
Có thể che giấu nhiều năm như vậy khiến cho bất kỳ kẻ nào cũng không phát hiện ra. Như vậy trận pháp này tất nhiên cũng sẽ không thấp, coi như nàng là Trận Pháp sư ngũ tinh thì giờ phút này cũng có chút không kiên trì nổi.
Phù!
Phun ra một ngụm trọc khí, nàng ngừng lại, cả người giống như là tê liệt, không để ý tới hình tượng mà ngồi bệt xuống dưới đất.
- Thế nào rồi?
Thấy nàng có dạng này, Lạc Thất Thất vội vàng vọt tới, cho nàng ăn Hồi Khí đan, lúc này vẻ mặt nàng mới khôi phục được một chút.
- Nơi này có một đại trận lục cấp, tu vi hiện tại của ta còn chưa đủ, không có cách nào triệt để dẫn nó ra được!
Điều chỉnh một chút, Phi nhi công chúa đứng dậy, không nhịn được phải khẽ lắc đầu.
Vừa rồi nàng đã dùng hết toàn lực, cũng chỉ khiến cho trận pháp như ẩn như hiện, muốn làm cho nó triệt để lộ ra ở trước mặt mọi người, rõ ràng nàng có tâm mà không có lực a.
- Ngươi cũng không làm nó hiện ra được? Vậy làm sao đi vào được chứ?
Lạc Thất Thất khẽ cau mày.
Trận pháp không bị lộ ra, tự nhiên cũng không có cách nào phá giải được, càng không phải nói tới việc tiến vào Địa Cung.
Trước khi tới đây nàng đã âm thầm thề phải hoàn thành thí luyện. Thế nhưng dù có nằm mơ cũng không nghĩ tới, bước đầu tiên đã bị cản ở ngoài cửa.
Nếu cứ trở về như vậy, có lẽ nàng sẽ bị không ít người cười tới rụng răng a.
- Ta cũng không biết...
Phi nhi công chúa khẽ lắc đầu.
Vốn nàng cho rằng bằng vào năng lực Trận Pháp sư ngũ tinh của nàng, coi như không phá hết trận pháp, muốn làm nó hiện hình cũng rất đơn giản. Thế nhưng không nghĩ tới mình suy nghĩ cả nửa ngày lại không công mà lui. Cho nên nàng không nhịn được có chút mất tinh thần.
- Nếu thực sự không được thì ta nghỉ ngơi một chút, thử một lần nữa...
Nàng cắn răng, đang muốn nói tiếp thì đã nghe thấy một đạo thanh âm nhàn nhạt vang lên.
- Nếu cứ phá trận như vậy nhất định sẽ không được!
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Trương Huyền đã đi tới trước mặt nàng.
- Ngươi cũng hiểu phá trận hay sao?
Thấy là hắn mở miệng nói chuyện, Phi nhi công chúa hừ lạnh một tiếng:
- Nếu như vậy không được, không biết ngươi có cao kiến gì không?
- Cao kiến thì không dám nhận, đã xác định ở nơi này có trận pháp, như vậy trực tiếp phá giải trận pháp không phải đơn giản hơn sao? Tại sao phải làm cho nó lộ ra, mất thêm một công đoạn như vậy chứ?
Trương Huyền nói.
Mục đích tới đây là tìm Địa Cung bị che giấu, trực tiếp phá vỡ trận pháp không được hay sao? Vì sao phải nhất định bức nó hiện hình, tốn công như thế chứ?
- Trực tiếp phá giải? Hừ, ngươi có biết trận pháp hay không?
Phi nhi công chúa hất ống tay áo lên, hừ lạnh một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận