Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Có người đến trước

- Thầy Trương có biện pháp?
Đám người Hồ Yêu Yêu liếc mắt nhìn nhau, đồng thời ánh mắt sáng lên. Nhất Nguyên Trọng Thủy, mặc dù có lực hấp dẫn rất lớn với Nha Kiếm Linh Hổ, nhưng so với Xích Huỳnh quả sắp thành thục vẫn kém nhiều lắm, mặc dù bọn họ nghĩ ra biện pháp, nhưng cũng biết, khả năng thành công rất nhỏ. Nếu Trương Huyền có phương pháp, tự nhiên tốt nhất.
- Đương nhiên!
Trương Huyền gật đầu.
- Vậy thì quá tốt rồi!
Nghĩ tới thanh niên trước mắt này ngay cả Tử Dương thú cũng có thể thuần phục, càng trong vòng một canh giờ thuần phục hơn bốn trăm Linh thú, bốn người đều tràn đầy kích động.
- Nhận lấy!
Đám người Đổng Hân khẽ đảo cổ tay, lấy ra một bình ngọc. Xem ra vì công bằng, mỗi người đều mua một bình, đến lúc đó lại tập hợp. Tiếp nhận bình ngọc, nhẹ nhàng mở nắp bình ra, lập tức cảm thấy trong đó tràn ngập năng lượng thủy thuộc tính, thân thể kìm lòng không được nhảy lên, như muốn tu luyện Ngũ Diệu Kim Thân đệ tam trọng.
- Chờ xem đi, ta sẽ nghĩ biện pháp dẫn hai gia hỏa kia ra!
Biết bây giờ không phải lúc tu luyện, Trương Huyền khẽ đảo cổ tay thu bình ngọc vào không gian giới chỉ. Vật trân quý như Nhất Nguyên Trọng Thủy, dùng để thu hút Nha Kiếm Linh Hổ thực quá lãng phí, dù sao coi như không cần cái này, hắn cũng có biện pháp khác hấp dẫn chúng ra.
Thậm chí không cần hấp dẫn ra, nhờ vào Vu Hồn, liền có thể lấy ra cả cây. Đã không cần thiết lãng phí, còn không bằng bản thân cầm, tác dụng lớn hơn. Còn giá trị, cùng lắm thì sửa sang lại tâm đắc đột phá Bán Thánh, cho bọn hắn một phần, cam đoan bốn người đều có thể đột phá là được. Coi như nhận được Xích Huỳnh quả, có thể đột phá hay không, cũng là chuyện không xác định, giúp bọn hắn trăm phần trăm đột phá, có thể nói tuyệt đối kiếm lợi lớn!
- Đúng rồi, các ngươi còn có kế hoạch gì, không bằng cùng nhau nói nghe một chút, để ta cân nhắc xem có thể làm được hay không!
Thu trọng thủy lại, Trương Huyền tiếp tục hỏi.
- Chúng ta nghĩ dẫn hai gia hỏa kia ra, dùng trận pháp vây khốn, sau đó hái Xích Huỳnh quả xong liền rời đi, cái khác thì không có chuẩn bị...
Đổng Hân nói.
- Trận pháp? Muốn vây khốn Nha Kiếm Linh Hổ Tằm Phong cảnh đỉnh phong, cần có trận pháp ít nhất đến cấp sáu, hơn nữa còn phải nhanh chóng kích hoạt mới được... Các ngươi có dạng trận bàn này?
Trương Huyền nghi ngờ nhìn qua.
- Ân! Vì phòng ngừa ngoài ý muốn, chúng ta mỗi người đều chuẩn bị một cái, theo thứ tự là khốn trận, huyễn trận, mê trận cùng sát trận!
Mọi người đã liên hợp, cũng không có gì phải giấu diếm.
- Mặc dù trận bàn cấp sáu có thể vây khốn đối phương, thậm chí chém giết, nhưng cần chân khí duy trì, một khi chân khí tiêu tán liền vô dụng... Tác dụng không quá lớn!
Trương Huyền lắc đầu.
Vật như trận bàn, mặc dù dùng thuận tiện, người không hiểu trận pháp cũng có thể sử dụng, nhưng cũng có chỗ xấu, cái kia chính là nhất định phải dựa vào chân khí mới có thể vận chuyển, coi như tu luyện giả tích lũy lại hùng hậu, nhưng chân khí chung quy có thời điểm tiêu hao sạch sẽ...
Bởi vậy, có thể dùng trận bàn ở thời gian ngắn khẩn cấp, nhưng duy trì thời gian dài liền khó khăn! Thực lực của Nha Kiếm Linh Hổ mạnh mẽ, bọn họ chém giết rất khó, chỉ bằng vào vây khốn liền muốn lấy được Xích Huỳnh quả, sẽ phiền phức hơn tưởng tượng. Khó trách muốn tìm bản thân, đối với bọn hắn mà nói, lấy ra biện pháp tốt nhất, xác suất thành công chỉ sợ ngay cả hai thành cũng không có. Sắc mặt mọi người đỏ lên, bọn họ cũng biết tình huống này.
- Thầy Trương, nếu như có thể giúp chúng ta lấy được Xích Huỳnh quả, mỗi người chúng ta chỉ cầm một trái, còn lại đều thuộc về ngươi...
Chần chờ một chút, Hồ Yêu Yêu cắn răng nói.
Ba người khác cũng đồng thời gật đầu. Chính bọn hắn đến, khả năng thành công nhỏ như vậy, thực sự không tiện lấy nhiều. Dù sao mục đích là đột phá Bán Thánh, chỉ cần có thể thành công, một trái, hai trái, hiệu quả đều giống nhau.
- Lấy được rồi nói sau...
Trương Huyền lắc đầu.
Đồ vật còn chưa lấy được, liền nghĩ phân phối, giống như nhìn vịt trời đang bay mà nghĩ tới vịt quay trên bàn vậy, không quá hiện thực. Mọi người cũng rõ ràng đạo lý này, đồng thời gật đầu, năm người tiếp tục đi về phía trước.
- Vòng qua chỗ ngoặt, chính là vị trí của Xích Huỳnh quả, chúng ta cẩn thận một chút...
Nhìn địa hình một chút, Đổng Hân nhịn không được nhắc nhở một câu. Mọi người gật đầu, từng người ngừng thở. Mặc dù có Chu Tu hoa báo động trước, Nha Kiếm Linh Hổ khả năng sớm đã biết có người đi vào, nhưng chỉ cần thực lực không cao hơn đối phương, liền sẽ không kiêng kị, chỉ cần ẩn tàng tốt, tìm cơ hội ra tay, xác suất thành công còn là rất lớn.
- Không đúng!
Đi về phía trước mấy bước, đang muốn vòng qua hẻm núi, đột nhiên Trương Huyền nhíu mày.
- Làm sao vậy?
Thấy hắn dừng lại, mọi người không dám đi về phía trước. Không có trả lời câu hỏi của bọn hắn, Trương Huyền tiến về phía trước một bước, đi tới đằng sau một nham thạch, ngồi xổm xuống.
- Các ngươi nhìn...
Đám người Hồ Yêu Yêu cúi đầu nhìn lại, liền thấy phía sau nham thạch, có một đống bùn đất tươi mới, xem bộ dáng là từ bên ngoài mang vào, không hợp mặt đất trước mắt.
- Đây là...
Mọi người sững sờ.
- Sơn cốc này, linh khí đầy đủ, khí hậu khô hanh, vừa nhìn liền biết rất lâu không có nước mưa, mà những bùn đất này, mới mẻ ướt át... nếu không nhìn lầm, có người tiến vào trước chúng ta!
Trương Huyền nói.
Minh Lý Chi Nhãn có thể phân tích ra bản chất, nắm bùn đất này, người khác nhìn không ra cái gì, nhưng hắn có thể nhẹ nhõm nhìn thấy, cũng nhìn ra lai lịch.
- Có người đi vào?
Mấy người biến sắc.
Sở dĩ bọn họ để bụng Xích Huỳnh quả như thế, nguyên nhân chủ yếu nhất chính là, những người khác không biết, tin tức độc nhất, một khi bị ngoại nhân biết, muốn có được, chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy.
- Ân!
Trương Huyền gật đầu:
- Nhìn mức độ bùn đất mới mẻ, có lẽ đi vào chưa tới mười phút, hơn nữa... đại khái là hai vị, trong đó mạnh nhất đã đến Bán Thánh!
- Thực lực... cũng có thể nhìn ra?
Mọi người ngẩn ngơ.
Bùn đất chưa khô, có thể suy tính ra thời gian đi vào, nhưng thực lực làm sao nhìn ra được? Chỉ bằng vào chút bùn đất ấy?
- Dọc đường chúng ta tới, không thấy được bất luận dấu vết gì để lại, nói rõ đối phương tất nhiên là ngự không bay tới, đã ngự không, tất nhiên có chân khí ngoại phóng! Ngừng ở đây một chút, lưu lại dấu vết trên mặt đất, thực lực liền có thể suy tính ra!
Trương Huyền thản nhiên nói.
Bán Thánh đã có thể miễn cưỡng phi hành, nhưng ngự không huyệt chưa mở ra, coi như bay, cũng không ổn định, chân khí rất dễ dàng tiết ra ngoài. Nếu như đối phương không dừng lại ở nơi này một chút, có lẽ nhìn không ra cái gì, nhưng ngừng một chút, muốn suy tính ra thực lực, vẫn rất đơn giản.
- Lợi hại...
Mọi người bội phục không thôi. Cùng là Danh Sư, nhưng muốn nói quan sát chi tiết, so với vị này trước mắt, lại kém quá xa.
- Bán Thánh tới... Bọn chúng sẽ không hủy linh dược chứ?
Tiết Chân Dương biến sắc.
Cường giả Bán Thánh bay thẳng vào, Nha Kiếm Linh Hổ tất nhiên cảnh giác, một khi dược hủy, bọn họ liền tới không.
- Trước đừng nghĩ hủy hay không hủy, vẫn là trước xem người đi vào kia có lai lịch gì, đồ vật bị bọn họ lấy, không khác gì bị hủy...
Hồ Yêu Yêu lắc đầu.
Nàng nói là lời thật. Nếu như Xích Huỳnh quả bị người trước nhận được, còn có thể ra tay cướp đoạt hay sao? Thân là Danh Sư, một khi cướp đoạt bảo vật bị tra ra thân phận, đời này liền xong. Mọi người nhẹ gật đầu, lặng lẽ đi thẳng về phía trước, vòng qua một đoạn thông đạo uốn lượn, một chỗ mở rộng xuất hiện ở trước mắt.
Nơi này khoảng mấy ngàn mét vuông, phảng phất như có người dùng đại lực lượng khai quật ra, cuối cùng dốc đứng trên vách đá, là sơn động cự đại, có lẽ Xích Huỳnh quả ở bên trong. Ở dưới Minh Lý Chi Nhãn chiếu rọi, có thể nhìn thấy, một cỗ linh khí nồng nặc, thỉnh thoảng từ bên trong xao động ra.
- Quả nhiên có người!
Đổng Hân nhíu mày.
Theo ánh mắt của nàng nhìn lại, quả nhiên thấy hai bóng người, đứng ở đằng sau một nham thạch phía ngoài hang động, tựa hồ đang làm thứ gì.
- Một Bán Thánh, một cái thực lực không kém chúng ta nhiều, Tằm Phong cảnh đỉnh phong!
Long Thương Nguyệt nhìn ra thực lực của đối phương, lần nữa nhìn về phía Trương Huyền, không khỏi phục sát đất, giống đối phương suy đoán như đúc.
- Trên người bọn họ... Cũng bận Danh Sư bào? Sao không giống chúng ta nhỉ?
Tiết Chân Dương cau mày.
Lúc này mọi người mới chú ý quần áo của hai người, tất cả đều là màu nâu xanh, khác biệt Danh Sư bào bình thường, lộ ra càng thêm ngắn nhỏ vừa người, ngực có huy chương Danh Sư, chỉ là khoảng cách khá xa, thấy không rõ lắm, nhưng khác biệt huy chương ôn nhuận như biển bình thường, mang theo hương vị sắc bén, nhìn nhiều một hồi, dường như sẽ đâm rách con mắt.
- Coi như không giống, ấn ký đặc hữu của huy chương Danh Sư, vẫn có thể cảm ứng được, bọn họ cũng là Danh Sư, nhưng hẳn không phải người Hồng Viễn đế quốc, loại cao thủ cấp bậc này của học viện cùng Danh Sư đường, ta đều gặp và biết!
Long Thương Nguyệt nói.
- Ân!
Mấy người Tiết Chân Dương nhẹ gật đầu. Bọn họ là tinh anh của Danh Sư học viện, nếu như hai người này là Hồng Viễn đế quốc, khẳng định có thể nhận ra, hiện tại chưa bao giờ thấy qua, hẳn là địa phương khác tới. Dãy núi này, đã ra khỏi biên cương Hồng Viễn đế quốc, có Danh Sư địa phương khác tới, cũng thuộc về bình thường.
- Cùng là Danh Sư, mọi người không có quá nhiều so đo, ai lấy được bảo bối trước, liền của người đó, có điều, một khi tới tay, liền không thể tranh đoạt, coi như muốn cướp, cũng phải dựa theo quy củ của Danh Sư...
Đổng Hân nói.
Danh Sư khác biệt, gặp được cùng một kiện bảo vật, mặc kệ thủ đoạn, ai lấy trước, liền về người đó! Không cho phép giết người đoạt bảo. Nếu không, vì một đồ vật, giết không rõ sống chết, đường đường Danh Sư còn mặt mũi nào giáo hóa chúng sinh?
Đương nhiên, nếu như không cướp được, mà muốn, có thể dùng thủ đoạn của Danh Sư thương nghị với đối phương, hoặc mua sắm, hoặc tỷ thí, nhưng nếu đối phương không đồng ý, cũng không có biện pháp.
- Trước lấy được Xích Huỳnh quả, mới có quyền chủ động, nếu không, đối phương lấy được, chúng ta liền vô vọng...
Vẻ mặt Hồ Yêu Yêu nghiêm túc, đang muốn nói tiếp, đột nhiên nhíu mày:
- Bọn họ đang làm gì?
Nghe được nàng nói, mọi người nhìn lại, chỉ thấy hai người kia cũng không vội vã xông vào, mà ở đằng sau nham thạch, lấy ra một đồ vật như cây nhang, lặng lẽ nhen lửa, dùng chân khí thổi khói mù vào trong sơn động.
- Nếu như đoán không sai, hẳn là... Kinh Hồn Hương!
Đổng Hân nhận ra được.
- Kinh Hồn Hương?
Đám người Hồ Yêu Yêu cau mày.
- Là một loại đan dược có thể để cho linh hồn rơi vào mê huyễn, một khi ngửi được, sẽ rơi vào trong ảo giác, không cách nào tự kềm chế, hẳn là bọn họ muốn dùng cái này mê huyễn Nha Kiếm Linh Hổ, sau đó thừa cơ cướp đoạt Xích Huỳnh quả!
Giải thích một câu, Đổng Hân nhíu mày, trong mắt tràn đầy nghi hoặc:
- Nhưng mà thứ này, địch ta không phân, bất kể người hay thú ngửi được, đều sẽ sinh ra ảo giác, bọn họ trực tiếp đốt, chẳng lẽ không sợ mình trúng chiêu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận