Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cái mông ngươi có cái bớt hay không?

- Hì hì!
Mộng kiếm thánh nghe được lời này của Trương Huyền, cũng nhịn không được nữa, cười run rẩy hết cả người. Không hổ là nhi tử của Vương Mộng Á nàng, muốn dạy lão tử kiếm pháp, quả nhiên có khí phách!
- Nói hay lắm!
Nàng nhịn không được la lên, tên này đã sớm bành trướng, bây giờ bị nhi tử đả kích, cảm giác thật sảng khoái!
- Cái này...
Nghe được tiếng la của nàng, tất cả Danh Sư cửu tinh cùng cao thủ Trương gia, từng cái hai mặt nhìn nhau.
Vị Trương gia chủ mẫu này, đến cùng ở bên nào?
Ngụy Như Yên, Vương Dĩnh… cũng không hiểu ra sao, chồng mình bị đánh, bị giáo huấn, còn vui vẻ như thế... đầu óc người Trương gia quả nhiên đều có vấn đề!
- ...
Nhìn thấy vợ cười sắp từ không trung rơi xuống, vẻ mặt thanh niên trước mắt thành thật, Hưng kiếm thánh suýt chút nữa thổ huyết, vẻ mặt hắn cực kỳ khó coi. Nếu không phải tu dưỡng cao, chỉ sợ sẽ trực tiếp nổ tung.
- Nghe đạo có trước sau, ta chỉ là ở trên kiếm thuật lý giải hơi mạnh hơn ngươi mà thôi, cùng ngươi nghiên cứu thảo luận, chớ nên căng thẳng.
Trương Huyền nói.
- Không cần!
Hưng kiếm thánh hất ống tay áo, khẽ nói:
- Nghiên cứu thảo luận, vẫn là chờ tỷ thí xong lại nói, ta còn có một chiêu, nếu như ngươi ngăn cản được, mới coi như chân chính vượt qua ta!
Phần phật!
Hưng kiếm thánh nói xong, cũng không cần đối phương trả lời, hừ lạnh một tiếng, trường kiếm lăng không, lần nữa đâm tới.
Trương Huyền lắc đầu, thân thể vẫn bất động, ngón tay nhẹ nhàng xoay tròn, lần nữa điểm tới.
Vẫn là Lễ Thượng Vãng Lai, nhưng lần này kiếm chiêu càng thêm sắc bén, vừa xuất hiện liền đâm phá không gian, chỗ kiếm mang đi tới, xuất hiện vết rách đen kịt.
- Đây là... Kiếm khí phá hư?
- Chỉ bằng vào kiếm khí, có thể đâm rách hư không, xé rách không gian, đây là lực lượng vượt qua Thánh Vực cửu trọng mới có thể thi triển ra!
- Hắn không phải mới Động Hư cảnh sao? Làm sao lại mạnh như vậy?
Tất cả mọi người đều biến sắc.
Đặc biệt là đám người Trương Vô Ngân, U Nhược Tâm, từng cái khuôn mặt trắng bệch, cực kỳ khó tin.
Trương Huyền này là dựa vào lôi đình, mới làm cho bọn họ cực kỳ chật vật, nhưng thực lực bản thân thật không đáng cười một cái, lúc nào cường đại như vậy?
Nếu trước đó mạnh như vậy, nói đi là đi, nói đến là đến, căn bản không phải bọn họ có thể ngăn cản!
- Cái này, cái này...
Nhậm Thanh Viễn cũng trợn mắt.
Sớm biết Trương Huyền này là Danh Sư nắm giữ thực lực như thế, đánh chết cũng không ban bố lệnh truy nã! Loại thực lực này, đã có thể so với Thái Thượng trưởng lão, xem như hắn cũng không có tư cách xử lý.
- Khó trách có thể dạy dỗ nhiều học sinh lợi hại như vậy...
Nhậm Thanh Viễn nuốt ngụm nước bọt, quay đầu nhìn về phía đám người Trịnh Dương, chỉ thấy mấy học sinh của hắn, tất cả đều là vẻ mặt đương nhiên, dường như đã sớm biết, đối mặt loại sự tình này, lão sư có thể giải quyết dễ như trở bàn tay.
Tựa hồ ở trong lòng bọn họ, coi như Trương Huyền nắm giữ lực lượng mạnh hơn cũng rất bình thường.
- Quái thai, một đám quái thai...
Nhậm Thanh Viễn xiết chặt nắm đấm, thân thể run rẩy.
Rầm!
Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, kiếm khí của Trương Huyền đi tới trước mặt Hưng kiếm thánh, người sau cũng không cam chịu yếu thế, trường kiếm run rẩy, hóa thành một đạo kiếm mang đâm tới cổ họng của Trương Huyền.
- Đoạt mệnh tam kiếm!
Nhìn thấy chiêu này, Mộng kiếm thánh giật nảy mình.
Đoạt mệnh tam kiếm, là tuyệt chiêu bảo vệ tính mạng mà nàng và Hưng kiếm thánh tu luyện nhiều năm, vốn nghĩ lúc gặp nguy hiểm sẽ sử dụng, không nghĩ tới lần đầu tiên diện thế, vậy mà dùng ở trên người nhi tử.
Cổ tay khẽ đảo, trường kiếm xuất hiện ở trong lòng bàn tay, đang định xông tới cứu người, chỉ thấy Trương Huyền ngồi dưới đất mỉm cười, đột nhiên mở miệng.
- Ngừng!
Rầm!
Không gian bốn phía giống như bị hắn một lời đóng băng, trường kiếm sắc bén vô song của Hưng kiếm thánh trong nháy mắt dừng tại chỗ, giống như cá bị đông ở trong nước.
- Đi!
Lần nữa nhẹ nhàng hét một tiếng, kiếm khí ở đầu ngón tay hắn điểm lên, kiếm chiêu của đoạt mệnh tam kiếm lập tức sụp đổ, Hưng kiếm thánh như gặp phải trọng kích, vẻ mặt trắng bệch, liên tiếp lui về phía sau.
- Ngươi, ngươi... Đây là một lời phong tỏa không gian?
Con mắt của Hưng kiếm thánh trợn tròn, sợ tới mức run rẩy.
Một lời phong tỏa không gian, đây là Cổ Thánh mới có thể làm được, Ma Âm sư hiện nay không ai có thể làm được, hắn lại hoàn thành, làm sao có thể?
- Không tính một lời phong tỏa không gian, chỉ là tâm cảnh của ngươi yếu kém, lời của ta ảnh hưởng ngươi, để ngươi ngừng vận chuyển chân khí mà thôi!
Trương Huyền nói.
Luyện hóa Đường Chủ lệnh, thực lực có thể xưng vô địch dưới Cổ Thánh, nhưng muốn thi triển ra một lời phong tỏa không gian mà Ma Âm sư mới có thể sử dụng, còn làm không được.
Sở dĩ có thể để cho đối phương dừng lại, giống như hắn nói, vận dụng tâm cảnh khắc độ có thể so với Dương sư, lại thêm sư ngôn thiên bẩm cùng sư giả chi tâm, ngôn xuất pháp tùy, lúc này mới thoáng cái dựng lên kỳ công!
Thật ra thì, coi như không cần chiêu này, nhờ vào lực lượng bây giờ của hắn, đánh bại cũng dễ như trở bàn tay, nhưng còn lâu mới rung động như trước mắt.
- Lợi hại, lợi hại...
Hưng kiếm thánh suy tư một chút, cuối cùng hiểu được, con mắt sáng lên, lần nữa nhìn về phía thanh niên trước mắt, lại không còn chút tức giận, ngược lại càng xem càng thoả mãn.
Lúc trước nhi tử sinh ra đời, liền huyên náo động tĩnh cực lớn, biết không tầm thường, về sau xuất hiện biến cố, vốn cho rằng thiên tư sẽ mai một, không thể đạt tới huy hoàng trước kia.
Nhưng nằm mơ cũng không nghĩ đến, lần nữa nhìn thấy... so với tưởng tượng còn mạnh hơn!
- Không cần hỏi, cái này nhất định là con của ta, cũng chỉ có hắn, mới có thể có loại năng lực cùng thủ đoạn như vậy...
Hưng kiếm thánh càng nghĩ càng vui vẻ cười ha ha một tiếng, nhìn lại:
- Ngay cả đoạt mệnh tam kiếm mạnh nhất của ta cũng có thể phá giải, ta nhận thua!
- Vậy thì nhận thua?
Trương Huyền sững sờ.
Còn tưởng rằng đối phương sẽ tiếp tục vướng víu, thẳng đến bị thương, không nghĩ tới nhận thua dễ dàng như thế.
Việc này quan hệ tới mặt mũi Trương gia, vẫn có thể nhẹ nhõm thả xuống như vậy, đối với vị gia chủ trước mắt này, cảm quan lập tức tốt hơn nhiều.
- Không sai, tiếp tục đánh xuống sẽ càng thêm mất mặt, còn không bằng sảng khoái thừa nhận!
Hưng kiếm thánh cười ha ha.
Thua người khác, khẳng định nhẫn không nổi, nhưng thua nhi tử, trong lòng ngược lại hết sức cao hứng.
- Tộc trưởng...
Trương Vô Ngân ở một bên không nghĩ tới, tộc trưởng tự mình ra tay cũng thua, khuôn mặt lo lắng.
Nhận thua, Trương gia không chỉ không truy cứu, còn phải xin lỗi đối phương, đệ nhất gia tộc truyền thừa vài vạn năm, lúc nào nhận qua sỉ nhục như vậy?
- Ngươi muốn nói cái gì, ta biết, nhưng quyết định của ta, chính là gia tộc quyết định, sẽ không sửa đổi!
Hưng kiếm thánh khoát tay áo, chẳng muốn tiếp tục nói nhảm, lần nữa nhìn về phía thanh niên trước mắt, dừng lại phút chốc, đổi thành truyền âm:
- Trương sư, ta muốn hỏi thăm ngươi một sự tình, mong có thể trả lời!
- Trương gia chủ có chuyện cứ hải, nếu Trương mỗ có thể nói, nhất định biết gì nói hết không giấu diếm!
Trương Huyền gật đầu.
Có thể chủ động thừa nhận thất bại, hơn nữa cự tuyệt Trương Vô Ngân khuyên nhủ, vị trước mắt này, coi như rất có phong độ.
- Là như vậy...
Khuôn mặt Hưng kiếm thánh có chút xấu hổ, khẩn trương nhìn qua:
- Trên mông ngươi có một cái bớt màu đỏ hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận