Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cùng Dung Hoàng đi Địa quật

- Thiên Nhận Danh Sư?
Đám người Nhan Thanh Cổ Thánh đều cảm thấy yết hầu phát khô, tràn đầy khó tin:
- Ngươi nói là... Thiên Nhận Danh Sư giống như Khổng sư?
Không trách bọn họ không tin, từ Khổng sư đến nay, thiên hạ đã sớm không có Thiên Nhận Danh Sư, vị Trương Huyền này lại là?
- Đúng vậy!
Dương sư gật đầu:
- Thiên địa cũng công nhận Danh Sư!
- Nhưng hắn...
Đám người Nhan Thanh Cổ Thánh run rẩy, nói không ra lời.
Đường đường vài vạn năm mới xuất hiện một vị Thiên Nhận Danh Sư, tầm quan trọng so với Xuân Thu đại điển mạnh hơn quá nhiều, lại bị bọn họ ép tự sát...
Nếu như có thể lại làm lựa chọn, tình nguyện chết là bản thân.
- Một người, diệt đi mười một vạn cường giả Dị Linh tộc, dạy dỗ học sinh, mỗi một cái đều cường đại như vậy... Ta sớm nên nghĩ tới...
Nhan Thanh Cổ Thánh nói không ra lời.
Sớm biết hắn là Thiên Nhận Danh Sư, chắc chắn sẽ không ép hắn, cho Danh Sư đường một câu trả lời, mà bây giờ... Nói cái gì cũng đã trễ.
- May mắn hắn không chết... Chỉ là, hắn đi nơi nào?
Cũng biết Trương Huyền luyện hóa huyết dịch của Trương Hoằng Thiên, muốn chết không dễ dàng như vậy, Nhan Thanh Cổ Thánh tràn đầy nghi ngờ nhìn qua.
- Ta cũng không biết...
Dương sư lắc đầu, trong mắt tràn đầy lo lắng.
Sau khi sư huynh tự sát, hắn muốn đi cứu người, lại phát hiện “thi thể” hư không tiêu thất, lại tìm không đến tung tích.
Cụ thể đến nơi nào, đã biến thành một bí ẩn.
- Nắm chặt thời gian phái người đi tìm, sự tình Thiên Nhận Danh Sư, tạm thời vẫn chưa thể tiết lộ, trừ khi hắn đạt đến Cổ Thánh!
Dừng lại một chút, Nhan Thanh Cổ Thánh nói.
Đến Cổ Thánh, mới có năng lực tự vệ chân chính, nếu không, Dị Linh tộc biết, tuyệt đối sẽ so với Nhân tộc đạt được Xuân Thu đại điển càng kinh hoàng.
Phái Cổ Thánh tới ám sát cũng rất có thể.
- Ừm!
Dương sư gật đầu.
Điểm ấy hắn đã sớm biết, nếu không cũng sẽ không giấu tin tức ở trong lòng.
- Chỉ cần đạt tới Cổ Thánh, nói ra thân phận Thiên Nhận Danh Sư, tất cả hiểu lầm đều sẽ giải quyết...
Một vị Danh Sư nói.
Bởi vì Thần Linh Hoàng, Thần Tinh Hoàng tuyên truyền, hiện tại Nhân tộc đối với Trương Huyền thành kiến rất lớn, chỉ khi nào rõ ràng thân phận, những cái này sẽ lập tức tan thành mây khói, lại không nửa phần vết nhơ.
Ông trời cũng công nhận Danh Sư, ai dám nói hắn không xứng làm Danh Sư?
- Cũng chỉ có thể như vậy...
Dương sư than thở.
...
Người trong gác chuông lòng đầy căm phẫn, tất cả đều tự nguyện về sau vì Trương Huyền chính danh, lại không chú ý trong góc, hai bóng người nghiêng dựa vào tường đổ.
Là một thanh niên cùng một đồng tử.
Vẻ mặt đồng tử hơi trắng bệch, dường như bị thương rất nặng.
Nghe mọi người đối thoại vào trong tai, thanh niên mỉm cười lắc đầu, không lẫn vào đám người, mà quay đầu nhìn về phía đồng tử bên cạnh, mang theo quan tâm.
- Ngươi thế nào?
- Thiếu gia yên tâm, tạm thời còn chưa chết được!
Đồng tử lắc đầu, mắt sáng lên:
- Hẳn có thể kiên trì đến thời điểm tìm được hai phản đồ kia!
Vị đồng tử này chính là Ngột Thần, cũng chính là Thần Dung Hoàng.
Bị Tinh Hoàng, Linh Hoàng trù tính, cùng đám người Nhan Thanh Cổ Thánh đại chiến một hồi, lại thêm bị hai người này đánh lén, cho dù Nhân tộc tha cho hắn không giết, cũng đã sớm đạt đến mức đèn cạn dầu.
Nếu không phải một lòng muốn tự tay giết kẻ thù, khẳng định đã sớm không kiên trì nổi.
- Ừm, vậy là tốt rồi!
Nghe hắn còn có thể kiên trì, thanh niên đối diện gật đầu.
- Thiếu gia ngươi thì sao?
Thần Dung Hoàng cũng có chút lo lắng:
- Tu vi không có đạt tới tích huyết trùng sinh, cưỡng ép phá hoại thân thể, tuy tính mạng không lo, lại gặp phải phá hoại cực lớn, trong thời gian ngắn khó mà khôi phục...
Thiếu gia trong miệng hắn, đương nhiên là Trương Huyền.
Cường giả tích huyết trùng sinh, bị chém giết cũng cần một đoạn thời gian cùng lực lượng mới có thể khôi phục, đối phương mới Kim Thần cảnh, cưỡng ép làm như vậy, bị tổn thương càng lớn.
- Nghỉ ngơi mười ngày, vẫn hết sức yếu ớt, hiện tại khả năng ngay cả Thánh Vực nhất trọng cũng không là đối thủ, có điều thương thế đã không sai biệt lắm sắp khôi phục, chỉ cần triệt để khôi phục, thực lực sẽ quay về...
Trương Huyền cười khổ.
Hắn cũng không nghĩ tới, tích huyết trùng sinh di chứng lớn như vậy.
Bất quá nắm giữ Thiên Đạo công pháp và vô số linh khí, chỉ cần thương thế tốt, khôi phục lại thực lực vô cùng đơn giản.
Thần Dung Hoàng không nói thêm nữa, gật gật đầu.
Mười một vạn binh sĩ bị vị trước mắt này chém giết, đều là của Thần Tinh Hoàng cùng Thần Linh Hoàng, cùng hắn không có liên quan quá nhiều, lại thêm đối phương là người tiểu thư vừa ý, càng là ân nhân cứu mạng hắn, tuy có chủng tộc cách xa, nhưng không có oán hận quá lớn.
Vẫn cam nguyện nghe theo dặn dò.
- Ngươi xác định tế đàn của Dị Linh tộc có thể câu thông Linh Thần?
Dừng lại một chút, Trương Huyền nhìn qua.
Tự sát ở Danh Sư đường, cũng không phải là không dám đối mặt sự tình gì, mà là hắn muốn nhân cơ hội giải quyết Dị Linh tộc uy hiếp, thuận tiện tìm kiếm tung tích của Lạc Nhược Hi.
Vì lẽ đó thay đổi dung mạo, thân thể vừa mới khôi phục một ít, liền để Thần Dung Hoàng dẫn đường, đến nơi này.
- Ừm, ta chính là cùng Linh Thần câu thông như vậy!
Thần Dung Hoàng gật đầu.
Linh Thần đã trở lại thế giới của mình, muốn câu thông, chỉ có thể thông qua tế tự đặc thù, mà cái này cần tế đàn càng lớn cùng đặc thù, trở lại Dị Linh tộc mới có thể thực hiện.
- Vậy là tốt rồi...
Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
Hắn muốn hỏi rõ ràng, Lạc Nhược Hi đến cùng ở nơi nào, sau đó lại đi tìm nàng.
Đã như vậy, Dị Linh tộc thành địa phương nhất định phải đi.
- Bất quá, thiếu gia, loại tế tự cỡ lớn này, nhất định phải có rất nhiều tộc nhân phối hợp, thậm chí còn cần Cổ Thánh, ta hiện tại sợ Thần Linh Hoàng, Thần Tinh Hoàng đã tuyên bố tin tức cái chết của ta, hơn nữa bố trí xuống thiên la địa võng...
Thần Dung Hoàng lộ ra lo lắng.
Đổi lại thời kỳ toàn thịnh, đương nhiên sẽ không sợ hãi bất kỳ tình huống gì, nhưng bây giờ...
Một khi bị người vây công, thật chỉ có một con đường chết.
- Đi một bước nhìn một bước đi!
Trương Huyền lắc đầu.
Bây giờ nghĩ nhiều như vậy cũng vô dụng, chỉ có thể đi được tới đâu hay tới đó, đến lúc đó tùy cơ ứng biến.
Tin tưởng lấy năng lực ngụy trang của hai người, chỉ cần không chủ động biểu lộ thân phận, lẫn vào Dị Linh hoàng thất cũng không khó khăn!
- Chư vị, gió tuyết ngừng, bây giờ chúng ta liền tiến vào Địa quật băng tuyết, chư vị có cùng chúng ta đi không? Tại hạ Ngô Khoáng, Nguyên Thần cảnh đỉnh phong, đi theo đằng sau ta, có thể bảo đảm an toàn...
Thời điểm hai người nói chuyện phiếm, “Ngô huynh” trong đám người lần nữa đứng dậy, nhìn quanh một vòng.
Trong mọi người, thực lực của hắn mạnh nhất, Địa quật băng tuyết không còn Dị Linh tộc uy hiếp, Nguyên Thần cảnh đỉnh phong, quả thực có thể bảo hộ rất nhiều người an toàn.
Trương Huyền nhìn ra phía ngoài, phát hiện gió tuyết quả nhiên đã ngừng, hàn khí xuyên thấu qua gác chuông cũ nát, thổi quần áo đám người bay phất phới.
- Ta nguyện ý!
- Ta nguyện ý...
Mười mấy người đồng thời đứng dậy, từng cái con mắt sáng lên.
Đi theo đối phương cùng một chỗ thám hiểm, an toàn chí ít có thể được bảo đảm.
- Chúng ta vậy nguyện ý...
Hai người Trương Huyền đứng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận