Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thân phận của Tường ca

Tuy không muốn ra tay, nhưng Trịnh Dương biết tính tình của sư muội mình, thật có khả năng tùy ý Tường ca làm ẩu, cuối cùng dẫn đến Tô Phi Phi tử vong.
Mặc dù trong lòng sớm mất phần rung động lúc trước, nhưng cũng không đành lòng nữ hài đã từng ưa thích bị giết như thế.
- Trịnh Dương, cứu ta...
Thấy hắn đi tới, nữ hài giống như nắm lấy một cọng cỏ cứu mạng, cắn răng nói.
- Yên tâm!
Bàn tay Trịnh Dương nhẹ nhàng vung lên, lực lượng mà Tường ca bao phủ ở trên người nữ hài lập tức bị chém đứt.
- Ngươi là ai?
Tường ca lần nữa híp mắt lại.
Hắn chỉ có thời gian một nén nhang, không nhanh chút sẽ chết.
Cái tên này từ nơi nào xuất hiện, hơn nữa nhìn bộ dáng, cùng Tô Phi Phi có quan hệ gì không nói được, để trong lòng hắn cảnh giác.
- Ta là ai, ngươi không cần biết, ta chỉ muốn hỏi ngươi, đã không thích, vì sao muốn cùng với nàng, hơn nữa xây dựng một phủ đệ lớn như vậy!
Trịnh Dương nhìn qua, ánh mắt không có bất kỳ chấn động gì, tựa như phán quan khống chế sinh tử.
Tu vi đạt tới Cổ Thánh, càng chinh chiến vô số, tâm tính sớm đã rèn luyện như sắt thép.
Nếu không phải Tô Phi Phi là tâm kết của hắn, ước muốn thời thiếu niên, thì sẽ không tới.
- Ta là thật thích nàng, mới ở lại chỗ này, nếu không, thân phận của ta, làm sao có thể ở một vương quốc nho nhỏ...
Dừng lại một chút, Tường ca nói.
Vị này cùng người hạ độc kia ngồi cùng một chỗ, lại thêm nhìn không thấu tu vi, tuỳ tiện chặt đứt chân khí khống chế Tô Phi Phi, ngu nữa cũng rõ ràng, tuyệt không phải kẻ vớ vẩn.
Loại người này, lấy thực lực của hắn tuyệt không dám đắc tội.
- Thích nàng?
Trịnh Dương cười nhạo:
- Ưa thích, sẽ vì tính mạng của mình, không nói hai lời, mặc kệ sống chết của nàng...
Trước đó cũng cho rằng, hai bên là chân chính yêu nhau, nếu thật sự như thế, cũng không quan trọng, dù sao hắn đã thả ra.
Nhưng đối phương vì bản thân sống, bất chấp Tô Phi Phi sinh tử, thậm chí trong mắt không có chút cảm thông cùng tình nghĩa nào, để hắn triệt để tức giận.
Đây không phải ưa thích, mà là sử dụng!
Một cường giả đế quốc, chạy đến vương quốc xây dựng phủ đệ lớn như vậy, không vì tình nghĩa, vậy thì khẳng định có âm mưu.
- Ta là thật tâm ưa thích...
Tường ca vội nói.
- Không cần nghĩ đến gạt ta, thực lực của ngươi còn chưa đủ...
Chẳng muốn cùng đối phương nói nhảm, Trịnh Dương cong ngón tay búng một cái.
- Ah...
Tường ca kêu thảm, té ngã trên đất, trong cơ thể đau đớn kịch liệt, một đầu mồ hôi.
Chỉ thoáng cái hắn liền rõ ràng, cùng đối phương chênh lệch quá lớn, muốn giết hắn, một ý niệm mà thôi.
- Ngươi đến cùng là ai? Chúng ta có oán thù gì? Nếu như chỉ là bởi vì nàng, có thể trực tiếp cho ngươi...
Hàm răng cắn chặt, chỉ Tô Phi Phi.
Ở trước mặt sinh mệnh, nữ nhân yêu mến cũng có thể đưa tặng, huống chi không có tình cảm gì.
- Cho ta?
Vẻ mặt Trịnh Dương băng lãnh tựa như tuyết lạnh:
- Chẳng lẽ nàng ở trong mắt ngươi, chỉ là đồ vật có thể giao dịch? Chỉ là đồ vật có thể bảo mệnh? Tùy tiện liền có thể tặng người?
- Ta...
Hàm răng Tường ca run lên.
Đối phương ở dưới sự phẫn nộ, khí tức không có khống chế lại, lập tức cảm thấy giống như đối mặt với một hung thú to lớn, một ý niệm liền có thể bị nghiền thành bột phấn, không còn sót lại một chút cặn.
Tô Phi Phi này, hắn đặc biệt điều tra qua, tiểu nhân vật sinh trưởng ở Thiên Huyền vương thành, lúc nào toát ra một vị bằng hữu cường đại như vậy?
- Hắn...
Bên này sợ tới mức run rẩy, Tô Phi Phi ở một bên trong mắt cũng lộ ra mê man.
Trịnh Dương này ở hơn một năm trước, vẫn là con chó nàng xem thường, tùy tiện ném lên một đống cũng không thèm để ý chút nào, nào ngờ một năm sau, đã đạt đến loại tình trạng này.
Thẩm Truy hoàng đế cũng không dám đắc tội Tường ca, hét một tiếng, sắp dọa chết đối phương...
Thực lực mạnh như thế nào?
- Đừng trách ta không có nhắc nhở ngươi, gây ra mạng người, lão sư sẽ tức giận!
Thấy dưới khí áp, Tường ca bất cứ lúc nào cũng sẽ bị tươi sống đè chết, Ngụy Như Yên duỗi lưng một cái, cười khanh khách nói.
- Ừm!
Nghe được lão sư, Trịnh Dương thu hồi lại tinh thần lực, lần nữa nhìn về phía Tường ca, híp mắt lại:
- Ta chỉ cần ngươi nói thật, đừng nghĩ giở trò, hạ độc cho ngươi là sư muội ta, nếu như muốn lừa gạt, ta cũng có thể tìm sư đệ sưu hồn!
- Sưu hồn?
Thân thể run lên, Tường ca vội vàng quay đầu nhìn về phía Ngụy Như Yên cách đó không xa, thấy nàng cười khanh khách nhìn qua, lần nữa cứng đờ.
Sư muội cũng lợi hại như vậy, sư huynh chẳng phải càng thêm cường đại?
- Nói đi!
Chẳng muốn tiếp tục nói nhiều, Trịnh Dương lạnh lùng nhìn tới, đầu ngón tay không ngừng lấp lánh quang mang.
Thật ra thì không cần sưu hồn, hắn cũng có mấy trăm loại phương pháp làm cho đối phương nói thật.
Chiến Sư đường đường chủ, nếu như ngay cả năng lực thẩm vấn cũng không có, thế nào cùng Dị Linh tộc đối chiến vài vạn năm, mà không rơi vào thế hạ phong?
Nhìn thấy tia sáng này, Tường ca cảm giác chân khí toàn thân giống như bị đánh tan, từng cơn đau đớn.
Chỉ nhìn một cái liền có loại cảm giác này, một khi đi vào trong cơ thể, nhất định sống không bằng chết.
Biết tránh không khỏi, Tường ca cắn răng nói:
- Ta tên Vân Tường, là một vị Tầm Bảo sư! Trời sinh đối với bảo vật liền mẫn cảm, những năm gần đây, một mực ở xung quanh các quốc gia thăm dò, tìm kiếm đủ loại bảo vật... Cho đến nơi này!
- Tầm Bảo sư?
Liếc mắt nhìn nhau, Trịnh Dương cùng Ngụy Như Yên gật đầu.
Tầm Bảo sư, bọn họ trước đó nghe nói qua, ở trên đại lục nổi danh nhất chính là Thánh Nhân Vân gia.
Quả thực có thủ đoạn người thường khó có, có thể thuận lợi tìm tới vị trí cụ thể của bảo vật.
- Trải qua thăm dò, ta phát hiện dưới nơi ở của Tô Phi Phi, ẩn chứa năng lượng cường đại, hẳn là có một chí bảo cực kỳ cường đại, vì lẽ đó ta liền thảo luận muốn mua tòa nhà của đối phương, bất quá... Ta một ngoại nhân chạy tới mua sắm, hơn nữa tìm kiếm bảo vật, là quá trình trường kỳ, rất dễ dàng bị ngoại nhân phát giác, trêu ra phiền phức, vì lẽ đó... liền nói dối coi trọng Tô Phi Phi, muốn cùng nàng song tê song phi...
Vân Tường nói:
- Có nàng che chở, mua phòng ở bốn phía liền đơn giản, tất cả mọi chuyện đều thuận lý thành chương, vì che giấu tai mắt người, lúc này mới xây dựng phủ đệ to lớn...
Tài không lộ ra ngoài, thực lực của hắn ở Thiên Huyền vương quốc, quả thực không người có thể địch, nhưng thông qua dò xét, món bảo vật phía dưới quá mức kinh người, một khi tiết lộ, đừng nói hắn, coi như gia tộc của hắn, cũng chưa chắc có thể chiếm thành của mình.
Vì lẽ đó... Lấy kết hôn làm lý do, bốn phía mua sắm nhà, xây dựng phủ đệ, sau đó bố trí ra đủ loại đại trận...
Như vậy liền không có người hoài nghi.
- Ngươi nói thích ta, chỉ là... vì bảo vật?
Nghe hắn nói ra lời này, khuôn mặt Tô Phi Phi trắng bệch, toàn thân vô lực, xụi lơ ngồi dưới đất.
Lúc trước đối phương hoa ngôn xảo ngữ, lại thêm đủ loại bảo vật, để nàng mê mẩn tâm trí, còn tưởng rằng bản thân thật mị lực vô tận, bây giờ mới biết, đối phương mưu đồ căn bản không phải nàng, mà là bảo tàng ở phía dưới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận