Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Trương Huyền vô địch (1)

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Tiêu Dao
---------------------------
- Hoàng Trưởng lão?
Nhìn rõ ràng bóng người nói chuyện, Minh điện chủ chần chừ một chút, nhẹ gật đầu.
Đường đường Phó điện chủ, Độc Sư thất tinh xuất thủ đối phó một khách nhân của Trưởng lão, truyền đi hoàn toàn chính xác có chút lấy lớn hiếp nhỏ, ỷ mạnh lấn yếu, Hoàng Trưởng lão nguyện ý thay mình ra tay, tự nhiên tốt nhất.
Vị Hoàng Trưởng lão này, thực lực không kém gì Hứa Du, tu vi đạt đến Thánh Vực nhất trọng đỉnh phong, đối với độc lý giải cũng là lục tinh đỉnh phong, thực lực như thế, giáo huấn gia hỏa này, tất nhiên là dư xài.
- Ngươi gọi Tôn Cường đúng không? Chúng ta nhiều người như vậy tới đây, ánh mắt cũng không mở ra, hoàn toàn chính xác đủ kiêu ngạo! Bất quá người kiêu ngạo thông thường đều chết tương đối nhanh. Cho ngươi ba tức, lập tức quỳ xuống xin lỗi Minh điện chủ, còn có cơ hội sống, nếu không, cũng đừng trách ta không khách khí...
Đạt được đáp ứng, Hoàng Trưởng lão tiến về phía trước một bước, nhìn “Tôn Cường”, ánh mắt nheo lại.
Ba cái hô hấp sau, ánh mắt đối phương như trước không có mở ra, giống như chết rồi.
- Cho mặt không biết xấu hổ, ta cũng muốn nhìn xem thực lực của ngươi có phải xứng loại cuồng vọng này hay không!
Thấy đối phương không để ý tới hắn, bản thân giống như kẻ tiểu nhân nói chuyện với tấm gương, Hoàng Trưởng lão giận dữ, bàn tay mở ra, mãnh liệt cầm về phía trước.
Ầm ầm!
Chân khí dọc theo năm ngón tay kích xạ ra, như Thiên Nữ Tán Hoa, vô số độc phấn bao phủ trung niên nhân phía trước.
Xì xì xì xì...!
Độc phấn còn chưa tới trước mặt, hoa cỏ trong nội viện liền lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được héo rũ, biến thành màu đen, như là than.
- Vâng... Nhất Tiếu Tiêu Diêu Tán?
Một vị Trưởng lão kinh ngạc lên tiếng.
Nhất Tiếu Tiêu Diêu Tán là dược vật Hoàng Trưởng lão chuyên môn nghiên chế, Thánh Vực nhất trọng đỉnh phong, chỉ cần ngửi một cái, thời gian mỉm cười một cái sẽ tử vong, cực kỳ đáng sợ, ở trong tất cả Trưởng lão cũng tiếng tăm lừng lẫy, làm cho người kiêng kị.
- Không sai...
Thấy có người nhận ra, Hoàng Trưởng lão đắc ý nhẹ gật đầu.
Thuốc bột này, đúng là kiệt tác lợi hại nhất của hắn, đối phương đã không biết điều như vậy, vậy trước tiên độc đến hắn sinh tử không do bản thân khống chế!
Rầm rầm!
Thời điểm nói chuyện, thuốc bột rơi xuống trên người “Tôn Cường”, như rơi xuống một tầng sương trắng.
- Nhất Tiếu Tiêu Diêu Tán, có thể xuyên thấu qua làn da rót vào trong cơ thể, coi như ngừng thở cũng vô dụng, trên thân dính nhiều như vậy, gia hỏa này đã xong, Thần Tiên khó cứu...
Chứng kiến tình cảnh trước mắt, một Trưởng lão nhịn không được lắc đầu.
Kịch độc lợi hại như thế, đừng nói hô hấp, coi như khoảng cách rất xa dính vào, cũng sẽ bị độc chết, Hoàng Trưởng lão ném ra nhiều như vậy, lại dùng chân khí thúc giục, độc tính khẳng định đã rót vào làn da đối phương, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Không đúng, các ngươi nhìn...
Đang cảm khái, một Trưởng lão khác đột nhiên nhíu mày, chỉ về phía trước:
- Giống như... Gia hỏa này một chút cảm giác cũng không có...
Nghe được hắn nói, tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn qua.
Chỉ thấy gia hỏa khoanh chân ngồi ở phía trước, như trước ngồi dưới đất, vẫn không nhúc nhích, hai mắt nhắm nghiền, như ngủ rồi, không có bất cứ động tĩnh gì, cùng mới vừa rồi không có khác nhau chút nào, thật giống như Hoàng Trưởng lão phóng thích Nhất Tiếu Tiêu Diêu Tán, không có đưa đến bất cứ tác dụng gì.
- Nhất Tiếu Tiêu Diêu Tán bình thường, sau khi trúng độc, toàn thân sẽ run rẩy, kìm lòng không được bật cười... Gia hỏa này giống như xơ cứng, một chút biểu lộ cũng không có... Hoàng Trưởng lão, thuốc của ngươi sẽ không mất đi hiệu lực chứ?
Lại một vị Trưởng lão thật sự nhịn không được, nói.
- Cái này...
Hoàng Trưởng lão mở trừng hai mắt, vội vàng nhìn về phía trước.
Tuy đối phương vẫn không nhúc nhích, nhưng có trúng độc hay không, với tư cách Độc Sư lục tinh đỉnh phong, vẫn có thể nhẹ nhõm nhìn ra.
Làn da bóng loáng thủy nộn, vô cùng mịn màng... Chẳng những không có trúng độc, ngược lại giống như ăn bổ thuốc, sức sống bắn ra bốn phía...
Con mẹ nó... Ngươi có thể có chút bộ dạng trúng độc hay không? Nếu không giả vờ thoáng một phát cũng được...
Nếu không, ta sẽ xuống đài không được a...
- Khó trách gia hỏa này kiêu ngạo như thế, không coi ai ra gì, nhất định là sớm phục dụng thuốc giải độc...
Càng nghĩ càng phẫn nộ, Hoàng Trưởng lão nghiến răng:
- Nếu như không sợ độc, ta cũng muốn nhìn xem một Tòng Thánh nho nhỏ, có thể đỡ nổi lực lượng cuồng bạo của ta không!
Nói xong nhướng mày, một quyền nện tới Trương Huyền!
Gia hỏa này không biết phục dụng thuốc giải độc gì, Nhất Tiếu Tiêu Diêu Tán mạnh nhất của mình không có bất kỳ tác dụng, tiếp tục dùng thuốc, chỉ biết tự rước lấy nhục, còn không bằng dùng thực lực nghiền ép.
Làm cho đối phương biết rõ, kiêu ngạo nên trả giá!
Ầm ầm!
Lực lượng Thánh Vực nhất trọng đỉnh phong cuồng bạo, toàn bộ tiểu viện như thổi lên gió lớn, đá xanh phủ kín mặt đất, phát ra thanh âm mãnh liệt, tựa như ở dưới một kích của hắn, không chịu nổi, tùy thời sụp đổ.
- Gia hỏa này lại... còn không trợn mắt?
Thấy Hoàng Trưởng lão xuất thủ, dùng ra công kích mạnh mẽ nhất, chân khí ép tới bọn hắn có chút hô hấp dồn dập... “Tôn Cường” đứng mũi chịu sào lại có thể như trước không trợn mắt, thậm chí tránh cũng không tránh...
Cái này đùa có chút lớn đi?
Bành!
Nắm đấm vô cùng cuồng bạo rơi vào trên mặt “Tôn Cường”.
Rặc rặc!
Thanh âm cốt cách bẻ gãy vang lên, mọi người ngẫu nhiên chứng kiến Hoàng Trưởng lão ôm cổ tay, nhảy dựng lên, đau đớn kịch liệt, để cho da mặt hắn liên tục run rẩy, tựa như sắp khóc.
- Cái này...
Mọi người nháy ánh mắt, từng cái bối rối.
Hoàng Trưởng lão thi triển ra một chiêu toàn lực, rắn rắn chắc chắc đánh vào trên mặt đối phương, da của đối phương cũng không có phá, cổ tay của hắn ngược lại bị chấn gãy...
Không phải thật chứ?
- Đáng giận, ta muốn ngươi chết...
Chứng kiến vẻ mặt của mọi người, Hoàng Trưởng lão xấu hổ và giận dữ muốn chết, kêu to một tiếng, đã nhiều ra một thanh trường kiếm, thẳng tắp đâm tới gia hỏa trước mắt!
- Hoàng Trưởng lão không nên lỗ mãng...
Chứng kiến cử động của hắn, tất cả mọi người giật nảy mình.
Dùng độc, thật xảy ra ngoài ý liệu, có thể nói là không có khống chế tốt độc tính... Trực tiếp sử dụng kiếm ám sát, tương đương đã có sát tâm, còn muốn lui về phía sau, cũng không thể vãn hồi rồi.
Hí...iiiiii á!
Bất quá, hiện tại nói cái gì cũng đã chậm, Hoàng Trưởng lão phẫn nộ xuất thủ, kiếm quang sắc bén, lập tức bổ xuống gia hỏa ngồi dưới đất kia, mắt thấy sẽ phải rơi đầu, Tôn Cường một mực không có trợn mắt kia đột nhiên bàn tay khẽ đảo, mãnh liệt ép xuống.
Oanh long long!
Thanh âm như lôi đình trầm muộn vang lên, ngay sau đó mọi người liền chứng kiến Kiếm Khí của Hoàng Trưởng lão vỡ vụn từng khúc, ngay sau đó đầu bị một tát đánh vào lồng ngực!
Phù phù!
Thi thể thẳng tắp ngã trên mặt đất.
- Cái gì?
- Hoàng Trưởng lão bị một tát quất chết?
- Một chưởng này không chỉ đánh tan công kích của hắn, còn cứng rắn phản kích lại lực lượng... Gia hỏa này thật chỉ là Tòng Thánh?
...
Chứng kiến Hoàng Trưởng lão ngã xuống đất tử vong, thân thể tất cả mọi người đều cứng đờ.
Đây chính là Trưởng lão, Thánh Vực nhất trọng đỉnh phong, thực lực tương đương bọn hắn, kết quả... Bị gia hỏa này một tát quất chết...
Lực lượng nên mạnh bao nhiêu?
- Giống như thân thể của hắn động cũng không động, ánh mắt như trước không có mở ra...
Trong đám người một thanh âm hơi run rẩy vang lên.
Lúc này mọi người mới nhớ tới tình cảnh vừa rồi, Tôn Cường giống như lúc trước, ngồi dưới đất chưa hề động, mấu chốt nhất là... Ánh mắt còn không có mở ra!
Nói cách khác... Đối phương chỉ tiện tay một kích, liền đánh chết Hoàng Trưởng lão.
- Gia hỏa này quỷ dị, đánh chết Hoàng Trưởng lão, tội ác tày trời, mọi người cùng nhau xông lên, đừng để cho hắn chạy thoát...
Gào thét một tiếng, còn thừa lại mười chín vị Trưởng lão, đồng thời la hét, bao quanh Trương Huyền vào giữa.
Nếu như mới vừa nói, bọn hắn xuất thủ là lấy lớn hiếp nhỏ, quay đầu lại rất khó bàn giao với Hứa trưởng lão, mà bây giờ, gia hỏa này đánh chết Hoàng Trưởng lão, đã tội không thể thứ cho, bất luận kẻ nào cũng nói không được cái gì.
- Đúng vậy, đồng loạt ra tay!
- Ta cũng muốn nhìn xem, hắn có thể gánh vác được Diêm Vương Nại Hà Tán của ta hay không!
...
Rầm ào ào!
Mười chín vị Trưởng lão đồng thời xuất thủ, trong nháy mắt các loại khói độc, độc trùng nhao nhao bay tới Trương Huyền, rậm rạp chằng chịt rơi vào trên người.
Nhiều kịch độc như vậy, đừng nói một Tòng Thánh, coi như là Thánh Vực nhị trọng, khả năng cũng nuốt hận ngay tại chỗ, bị chôn sống hạ độc chết, nhưng sau khi dùng độc, mọi người kỳ quái phát hiện... Đối phương như trước vẫn không nhúc nhích, giống như không có cảm giác đến chung quanh có độc.
- Thuốc giải độc của gia hỏa này quá lợi hại... độc của chúng ta không có tác dụng, đừng có dùng độc, trực tiếp ra tay đi!
Không biết người nào hô một câu, những người khác nhao nhao gật đầu.
Hạ xuống nhiều độc như vậy, gia hỏa này một chút tổn thương cũng không có, sắc mặt cũng không có thay đổi, đủ để nói rõ vấn đề.
Xem ra kịch độc đối với hắn không có bất kỳ tác dụng, đã như vậy... Vậy bạo lực giải quyết!
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Kèm theo quát lớn, mười chín vị Trưởng lão đồng loạt trùng kích tới gia hỏa kia.
Cảm nhận được áp lực cuồng bạo ở chung quanh, Tôn Cường vốn ngồi dưới đất, tựa hồ rốt cuộc ý thức được nguy cơ sinh tồn, đứng dậy, thân ảnh nhanh như thiểm điện, trực tiếp chui vào trong đám người.
Động tác của hắn, căn bản không giống như một Tòng Thánh, ngược lại giống như Thánh Vực nhị trọng, tốc độ nhanh giống như điện mang, nắm đấm trực lai trực vãng, lại làm cho người ta có cảm giác ẩn chứa Thiên Đạo, không cách nào tránh né.
Bành bành bành bành!
Mỗi một quyền hạ xuống, tất nhiên có một vị Trưởng lão trúng chiêu, bay ngược mà ra, lực lượng hung mãnh từ trong cơ thể đối phương tuôn ra, khiến người ta căn bản ngăn cản không nổi.
Gia hỏa này không chỉ lực quyền cường đại, thối công cũng cực kỳ cao minh, chân đá ra, như mộng như huyễn, khó lòng phòng bị.
- Hắn... Hắn... Như trước nhắm mắt lại!
Càng đánh càng cảm thấy trái tim băng giá, bọn hắn mười chín vị Thánh Vực nhất trọng đỉnh phong vây công một Tòng Thánh, đối phương chẳng những không có tổn thương, càng đánh càng hăng không nói, Mấu chốt nhất là... Như trước đang nhắm mắt!
Thật giống như mộng du, mà tất cả công kích cùng động tác của đối phương... phảng phất như bản năng chiến đấu!
Dựa vào phản ứng bản năng, bọn hắn mười chín vị Trưởng lão liên thủ, đánh không cách nào phản kích...
Bọn người Minh phó điện chủ cảm thấy sắp điên rồi.
- Mau ra tay, chư vị Trưởng lão kiên trì không nổi...
Một vị trong ba vị Phó điện chủ nhịn không được nữa, hô lên.
Trước kia bọn hắn bận tâm thân phận, không muốn động thủ, đối phó một tiểu gia hỏa chỉ có Tòng Thánh... Hiện tại phát hiện không động thủ, mười chín vị Trưởng lão khả năng sẽ giống như Hoàng Trưởng lão, chết ở tại chỗ, rút cuộc không kìm nén được.
- Tốt, đồng loạt ra tay...
Nhướng mày, bàn tay của Minh phó điện chủ mãnh liệt cầm tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận