Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ta còn không phải đệ tử Kiếm Các

Thấy tông chủ nhận thua, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, lấy vải đen xuống.
Cùng năm người này chiến đấu, thoạt nhìn đơn giản, thực tế so với chém giết năm ngàn người nội môn còn muốn phức tạp, hơi không cẩn thận, liền có thể thất bại, từ đó thất bại trong gang tấc!
May mắn thành công!
- Thần chi kiếm ý, quả nhiên mạnh mẽ!
Lần nữa trở lại trên chỗ ngồi, Hàn Kiếm Thu tông chủ cười nhạt một tiếng, trên mặt không có chút rung động nào, dường như vừa rồi thất bại căn bản không có để hắn sinh ra nôn nóng, thất lạc...
- Là chư vị nhường nhịn...
Trương Huyền ôm quyền.
- Thua thì thua...
Hàn Kiếm Thu lắc đầu:
- Muốn hỏi cái gì, nói thẳng đi!
- Ta muốn hỏi thăm Hàn tông chủ một chút, có nghe qua... Linh Thần Cung hay không!
Trương Huyền hít sâu một hơi, cả người có chút căng thẳng.
Vị trước mắt này, là tông chủ Lăng Vân Kiếm Các, một trong những nhân vật đỉnh phong nhất Thượng Thương, biết tin tức khẳng định nhiều hơn Lục Vân trưởng lão không biết bao nhiêu.
Người sau không rõ ràng, có lẽ hắn có thể nhẹ nhõm giải đáp.
- Linh Thần Cung?
Hàn Kiếm Thu lắc đầu:
- Chưa từng nghe qua...
Trương Huyền sững sờ.
Hàn Kiếm Thu nói:
- Đại lục sáu đại tông môn, theo thứ tự là: Lăng Vân Kiếm Các, Trục Tinh cung, Vạn Thú môn, Thất Tinh lâu, Huyền Kính môn cùng Phiêu Miễu tiên tông! Trong đó có tư cách sử dụng chữ ‘Thần’, chỉ có Kiếm Thần đài của Lăng Vân Kiếm Các chúng ta! Năm đại tông môn khác, đều không cho phép sử dụng.
- Vượt qua sáu đại tông môn, bao trùm ở phía trên... Chỉ có Thông Thần điện! Là Khổng điện chủ ở hơn bốn ngàn năm trước thành lập, lúc ấy hắn chỉ bằng một người, đi vào Thần điện, đoạt một chữ ‘Thần’.
- Nguyên nhân chính là như vậy, Thông Thần điện mới có thể trải rộng thiên hạ, sáu đại tông môn cũng không dám tới đối địch! Sau đó... Mấy ngàn năm qua, lại không người có thể thông qua Thông Thiên kiều, chớ nói chi là đi vào Thần điện, cướp đoạt chữ phong! Không có người đi vào, đương nhiên cũng không ai dám dùng chữ ‘Thần’. Ngươi nói Linh Thần Cung này, hoặc là không tồn tại, hoặc không ở Di Khí đại lục!
Hàn Kiếm Thu nhìn qua.
Đại lục bởi vì bị Thần Linh vứt bỏ, sử dụng chữ ‘Thần’ hết sức cẩn thận, không được Thần điện cho phép, bất kỳ thế lực nào cũng không dám sử dụng.
Nếu Linh Thần Cung tồn tại, không có khả năng chưa từng nghe qua.
Sắc mặt Trương Huyền trắng nhợt.
Chẳng lẽ lúc trước triệu hoán Linh Thần tới, nói là giả?
Căn bản không có Linh Thần Cung?
- Ngươi... Ở nơi nào nghe được nơi này?
Thấy vị trước mắt này, đối với “Linh Thần Cung” cực kỳ để tâm, Hàn Kiếm Thu nhìn lại.
- Ta... Trong lúc vô tình nghe được...
Trương Huyền tràn đầy thất lạc, lắc đầu.
Vị trước mắt này, thân phận như vậy cũng không có nghe qua, chỉ sợ cả Thượng Thương, người nghe qua hầu như không có!
Linh Thần Cung kia, đến cùng ở đâu?
Lạc Nhược Hi, lại đến cùng đi nơi nào?
- Nếu như ngươi nghe được tin tức không phải giả, như vậy Linh Thần Cung chân chính tồn tại, có lẽ... Đi hỏi thăm Đỗ Thanh Diên, nàng có thể biết!
Dừng lại một chút, Hàn Kiếm Thu nói.
- Đỗ Thanh Diên?
Trương Huyền sững sờ.
- Nàng là cung chủ Trục Tinh cung! Tìm hiểu Thần điện rất sâu, thậm chí còn từng cùng Thần Linh chân chính câu thông, từng chiếm được khen thưởng!
Hàn Kiếm Thu gật đầu.
- Cùng... Thần Linh chân chính câu thông?
Trương Huyền cứng đờ, trong lòng có một thanh âm vang lên:
- Lạc Nhược Hi không ở Thượng Thương... Có phải là một vị Thần Linh chân chính hay không?
Vị bạn gái thần bí này, có thể biết hắn nắm giữ thư viện, thậm chí còn có thể để Xuân Thu đại điển cùng hắn dung hợp... Thủ đoạn cao chỉ sợ vị Hàn tông chủ trước mắt này cũng không làm được!
Đã như vậy... Có phải là Thần Linh chân chính hay không!
- Bất quá, Đỗ cung chủ... Tính tình cũng không tính quá tốt! Lại thêm dính dáng Thần Linh, đối phương chưa chắc sẽ nói...
Hàn Kiếm Thu lắc đầu:
- Hơn nữa Thần Linh đã khu trừ chúng ta, mất hứng nhất chính là tỉ mỉ tìm hiểu... Một khi tin tức tiết lộ, ta sợ người Thần điện sẽ tới tìm phiền toái!
Trương Huyền cau mày.
Đi qua đọc sách, đối với Di Khí đại lục cũng coi như hiểu rõ một chút.
Truyền thuyết, khối đại lục này vi phạm quy tắc Thần Linh, bị lưu đày xuống, tất cả sinh mệnh đều như vậy.
Hậu bối cố gắng tu luyện, tranh thủ khôi phục vinh quang trước đó, quay về Thần giới!
Chỉ tiếc... Thông Thiên kiều kết nối Thần giới đứt mất, trăm năm mới có thể kết nối một lần, hơn nữa ở sau cầu trấn áp một tòa Thần Điện.
Không ít thủ hộ giả bảo vệ trong đó.
Lúc trước Khổng điện chủ cùng tổ sư khai phái của Lăng Vân Kiếm Các, chỉ ở đây tranh đoạt một chữ, cùng nửa chữ!
- Thần điện phong tỏa thế giới này, phong tỏa thông đạo chúng ta muốn trở thành Chân Thần! Không chỉ như vậy, nếu có người tìm hiểu bí ẩn Thần Linh, bị đối phương phát giác, sẽ gặp được nguy hiểm! Thậm chí...
Hàn Kiếm Thu thấp giọng:
- Giống như ngươi lĩnh ngộ Thần chi kiếm ý, cũng sẽ gặp phải kiêng kị, có khả năng dẫn tới bọn họ sớm ra tay!
- Vì cái gì?
Trương Huyền không hiểu.
- Ta không biết, cũng có thể là Thần điện quyền uy không cho phép khiêu chiến! Lĩnh ngộ Thần chi kiếm ý, mặc cho trưởng thành, liền có tư cách khiêu chiến bọn hắn, bọn họ đương nhiên không cho phép loại chuyện này phát sinh... Tóm lại, sự tình liên quan tới Thần Linh, tốt nhất không nói thì không nói, không nên hỏi thăm thì đừng đi tìm hiểu!
Hàn Kiếm Thu nhìn qua, mang theo mùi vị giao phó:
- Bởi vậy... Thân phận của ngươi, vẫn như cũ là bí mật lớn nhất, trước khi không có thực lực tự vệ chân chính, không thể nói ra!
- Cái này...
Không nghĩ tới Thần điện vậy mà lại làm như vậy, Trương Huyền xiết chặt nắm đấm, một lát sau thở ra một hơi:
- Ta chắc chắn sẽ không nhiều lời!
- Không chỉ không nhiều lời, tốt nhất đừng tuỳ tiện tiết lộ thực lực, không thể quá kiêu căng...
Hàn Kiếm Thu tiếp tục nói.
Ngươi có thể không nói, nhưng ở bên ngoài thi triển ra Thần chi kiếm ý, cũng rất dễ dàng bị người phát hiện!
Đồng dạng sẽ dẫn tới phiền phức.
- Yên tâm đi, ta người này từ trước tới nay rất biết điều!
Trương Huyền nói.
- Khụ khụ!
Nghe nói như thế, Hàn Kiếm Thu kìm nén sắc mặt đỏ lên, không biết trả lời như thế nào.
Trong một ngày, đầu tiên là làm sơn môn sụp đổ, giấy không gói được lửa... Ngay sau đó đơn đấu toàn bộ nội môn cùng hạch tâm, hiện tại lại đơn đấu Trưởng Lão điện, đè đám người tông chủ và đại trưởng lão xuống đất cọ xát...
Một ngày làm sự tình, so với người khác cả một đời còn nhiều...
Vậy mà không biết xấu hổ nói, biết điều?
Mặt đâu?
- Đây là Thông Thần điện Khổng điện chủ, biết có người lĩnh ngộ Thần chi kiếm ý, đưa tặng lệnh bài! Sử dụng thứ này, ở trong Thông Thần điện mua sắm tài nguyên tấn cấp gì, đều không nhận bất kỳ chi phí!
Biết nói tiếp sẽ bị tức ngất, cổ tay Hàn Kiếm Thu khẽ đảo, lấy ra một cái lệnh bài.
Chính là trước đó Khổng điện chủ đưa tặng.
- Khổng điện chủ đưa tặng?
Thân thể Trương Huyền xiết chặt:
- Khổng sư? Hắn... Hắn còn ở đại lục?
Tuổi thọ của Hư Tiên cảnh chỉ có ba trăm, coi như Tiên Quân cảnh, thậm chí cường giả Ngụy Thần cảnh, tuổi thọ cũng sẽ không tăng thêm bao nhiêu.
Khổng sư rời khỏi Danh Sư đại lục vài vạn năm, dựa theo Thượng Thương mười so một thời gian lưu tốc, chí ít mấy ngàn năm, chẳng lẽ... Còn sống?
Hơn nữa còn sống ở đại lục này, không rời khỏi?
- Khổng sư? Trước kia có người xưng hô như vậy!
Hàn Kiếm Thu tông chủ cười cười:
- Hắn đương nhiên còn ở đại lục... Còn ở nơi nào, ta cũng không rõ ràng, chỉ biết hắn hành tung lơ lửng không cố định, mấy ngàn năm qua, không xuất hiện qua mấy lần, cũng là mấy chục năm này, mới một lần nữa đi ra... Tất cả mọi người mới biết hắn còn chưa chết!
- Cái này...
Con mắt Trương Huyền sáng lên.
Khổng sư không chết, hơn nữa ở Thượng Thương, xem như ngày hôm nay nghe được tin tức tốt nhất.
Chỉ cần còn sống, gặp mặt, hẳn là chuyện sớm hay muộn.
Đưa tay nhận lấy lệnh bài, nhẹ nhàng vuốt ve một chút, cảm thấy một dòng nước ấm tràn vào trong cơ thể.
- Là hắn...
Nắm đấm Trương Huyền xiết chặt.
Nếu như trước đó còn nghi ngờ, Khổng điện chủ có phải Khổng sư hay không, chạm đến lệnh bài liền hiểu.
Tuyệt đối là cùng một người!
Cùng hắn đều là Thiên Nhận Danh Sư, lại cùng từ Danh Sư đại lục đi ra, trong lòng đã sớm có ăn ý đặc thù nào đó.
- Thông Thần điện điện chủ, đối với thiên tài đều có hậu tặng như thế, ta thân là tông chủ, nếu như không có biểu thị, chẳng phải bị người chê cười?
Thấy hắn nhận lấy lệnh bài, Hàn Kiếm Thu cười cười, một thanh trường kiếm xuất hiện ở trong lòng bàn tay:
- Chuôi kiếm này, tên là Đồng Thường, tuy không bằng Nguyễn Thiên ta sử dụng, nhưng cũng đạt đến Tiên Quân đỉnh phong, hiện tại tặng cho ngươi, cẩn thận rèn luyện, một khi luyện hóa, đối với tu vi cùng thực lực sẽ có trợ giúp cực lớn!
Hô!
Đồng Thường kiếm nhẹ nhàng trôi lơ lửng ở phía trước, mang theo cảm giác áp bách nồng đậm.
Tựa như một vị Tiên Quân xuất hiện ở trước mắt.
- Đa tạ tông chủ...
Trương Huyền hành lễ.
Trước đó còn lo lắng, tu vi không đủ, thật có người giết hắn, ai cũng cứu không được, có chuôi kiếm này, tương đương với một vị Tiên Quân bảo vệ, không cần tiếp tục lo lắng!
Chỉ là...
Vũ khí đi đến loại cấp bậc này, nhất định là có linh tính, thực lực bây giờ, muốn thuần phục, chỉ sợ không dễ dàng như vậy.
Bất quá có Thiên Đạo thư viện, ép đối phương ngoan ngoãn nghe lời, không khó lắm.
Tinh thần khẽ động, thu vào trữ vật giới chỉ.
Đối phương hẳn là gia trì cấm chế đặc thù nào đó, nếu không loại vũ khí cấp bậc này, tinh thần lực của hắn coi như muốn nhận vào trữ vật giới chỉ, cũng không làm được.
- Đúng rồi, ngươi bây giờ ở đâu? Vị nào trưởng lão chịu trách nhiệm?
Thấy hắn nhận kiếm, Hàn Kiếm Thu gật đầu, đột nhiên nhớ tới một việc, tò mò hỏi.
Có thể bồi dưỡng ra một đệ tử thiên tài như vậy, công lao của vị trưởng lão này không nhỏ, nhất định phải hảo hảo ban thưởng.
- Taoo ... đỉnh núi của đệ tử nội môn cư trú... Trưởng lão nha... Là Lục Vân trưởng lão!
Dừng lại một chút, Trương Huyền nói.
- Lục Vân...
Hàn Kiếm Thu nhíu mày.
- Trước đó là trưởng lão ngoại môn, tiến cử thiên tài có công, nhận ban thưởng, ngày hôm nay mới đột phá tu vi, đi đến Chân Tiên cảnh, đã được mời làm trưởng lão nội môn...
Thấy hắn chưa từng nghe qua, Hà Thiên trưởng lão vội vàng trả lời.
Trưởng lão ngoại môn cực thấp, thân là tông chủ, không biết rất bình thường.
- Trưởng lão ngoại môn, vừa đột phá? Nói như vậy... Trước ngươi là đệ tử ngoại môn?
Hàn Kiếm Thu tràn đầy không tin nhìn về phía thanh niên trước mắt.
Đệ tử ngoại môn, lĩnh ngộ Thần chi kiếm ý?
Thật hay giả?
Lúc nào ngoại môn của Lăng Vân Kiếm Các lợi hại như vậy?
Khó trách muốn treo lên đánh nội môn, hạch tâm, thậm chí trưởng lão... Nguyên lai là không được trọng dụng!
- Ngoại môn?
Trương Huyền xấu hổ:
- Ta còn không phải đệ tử Kiếm Các...
Nói xong, thấy vẻ mặt mọi người dại ra, rầu rĩ một chút, cắn răng nói:
- Nếu không, lệnh bài cùng Đồng Thường kiếm này, ta từ bỏ, đều trả lại ngươi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận