Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Khổng sư Trương Huyền gặp nhau

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Tiếng gió gào thét bên tai, Trương Huyền chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt không ngừng biến ảo, phong cảnh trước đó quen thuộc, mắt thường có thể thấy được nhanh chóng lùi về phía sau.
- Tốc độ thật nhanh...
Trong lòng chấn động, Trương Huyền híp mắt lại.
Người này mang theo một người, vậy mà tốc độ so với hắn còn nhanh hơn gấp bội.
- Coi như Ngụy Thần đứng đầu nhất, cũng không có khả năng nhanh như vậy... Chẳng lẽ hắn là Thần Linh?
Trước đó, Ngụy Thần ở hải vực Trục Tinh đảo bị hắn ép tự bạo, hẳn đạt đến đỉnh phong nhất, nhưng so sánh với vị này, kém không biết bao nhiêu.
Đang nghi ngờ, bên tai vang lên thanh âm của đối phương.
- Ta còn không có đến Thần Linh, sở hữu tốc độ nhanh, là bởi vì Phiêu Miễu Ngoa!
Nói chuyện chính là người cứu hắn.
- Phiêu Miễu Ngoa?
Trương Huyền cúi đầu nhìn, quả nhiên thấy trên chân đối phương, một đôi giày kim sắc, không ngừng tỏa ra lực lượng đặc thù, để một bước kéo dài mấy chục cây số, tựa như thuấn di.
- Trấn tông chi bảo của Phiêu Miễu Tiên Tông... chẳng lẽ ngươi là...
Nghĩ đến một người, thân thể Trương Huyền cứng đờ.
Chỉ sợ cũng chỉ có hắn, mới có thể để cho thư viện không thể nhìn thấu.
- Quay đầu trò chuyện tiếp, Thông Thiên Kiều đã sớm thu hồi, không nhanh chút, vô cùng có khả năng hai chúng ta đều sẽ chết ở chỗ này...
Bóng người cười ha ha một tiếng, cũng không trả lời, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía trước.
- Sớm thu về?
Trương Huyền cúi đầu, quả nhiên nhìn không đúng, cầu nối dưới chân chậm rãi lùi về Thần điện, trong lòng chấn động, tràn đầy không hiểu:
- Thông Thiên Kiều... không phải xuất hiện một ngày ư? Lúc này mới bao lâu liền thu hồi?
Dựa theo quy luật trước kia, dưới tình huống bình thường đều sẽ xuất hiện một ngày, cũng chính là mười hai canh giờ.
Hắn dùng không đến bảy canh giờ tiến vào Thần điện, ở trong đó đợi chưa tới nửa canh giờ, làm sao sẽ trực tiếp lùi về?
Chẳng lẽ Thông Thiên Kiều xuất hiện cùng biến mất, không phải cố định, mà là vị Thần điện điện chủ kia có thể tùy ý thay đổi?
- Đã xuất hiện một ngày...
Bóng người cười khổ:
- Tốc độ thời gian trôi qua ở Thần điện, cùng ngoại giới khác biệt, có chênh lệch mười so một, chẳng lẽ ngươi không có phát hiện...
- Mười so một?
Vừa tiến vào Thần điện, liền gặp cường giả Ngụy Thần cảnh mai phục, căn bản không có dò xét thời gian, sau đó bị bắt lại đưa lên tế đàn... Cẩn thận nhớ lại, dường như tốc độ thời gian trôi qua của Thần điện cùng ngoại giới, quả thực có chút không giống.
Mười so một...
Giống như Thượng Thương cùng Danh Sư đại lục!
- Nghe nói thời gian ở Thần giới cùng Di Khí đại lục, cũng là mười so một! Thần điện cùng nó tương đồng!
Bóng người nói.
- Thì ra là thế...
Trương Huyền gật đầu.
Hắn ở Thần điện chiến đấu, tế tự, đợi tiếp cận nửa canh giờ, thời gian lưu tốc mười so một, còn kém không nhiều tiếp cận năm canh giờ, tính như vậy, Thông Thiên Kiều mở một ngày quả thực sắp tới.
- Tốt, tiên lực hộ thể, ta tiến hành xuyên qua không gian...
Thấy hắn hiểu được, bóng người không nói thêm lời, cười nhạt một tiếng, bàn chân bỗng nhiên bước ra.
Tốc độ cả người lập tức đạt đến cực hạn, không gian trước mắt trở nên kỳ quái.
Tê lạp!
Không gian vỡ ra, Trương Huyền chỉ cảm thấy áp lực cực lớn, từ bốn phía nghiền ép tới, sắp ép hắn thành mảnh vỡ.
Răng rắc!
Thân thể bị lách vào thành bánh thịt, tinh thần khẽ động, vội vàng khôi phục lại.
Hô!
Áp lực biến mất, Trương Huyền thở hổn hển, lúc này mới phát hiện, đã rời Thông Thiên Kiều, xuất hiện ở một cung điện khổng lồ.
- Đây là nơi nào?
Đứng thẳng người, Trương Huyền nghi ngờ.
Hắn có thể thấy được, tuy nơi này vẫn ở Thượng Thương, nhưng không ở bất kỳ chỗ nào của Di Khí đại lục, phảng phất như nhảy ra đại lục cùng hải dương, ở trong một không gian gấp.
- Đây là tổng bộ Thông Thần điện...
Bóng người cười cười, xoay người lại.
Lúc này Trương Huyền mới nhìn rõ ràng dung mạo của đối phương, cùng vị kia ở Danh Sư đại lục, tất cả Danh Sư đường cung phụng giống nhau như đúc, thân hình cao lớn, ba chòm râu, ánh mắt mang theo trách trời thương dân.
- Hậu bối Trương Huyền, bái kiến Khổng sư!
Trong lòng chấn động, Trương Huyền hành lễ.
Trước đó cũng đã đoán được, tận mắt nhìn đến dung mạo cùng khí tức, mới xác nhận xuống.
Không phải người khác, chính là vạn thế chi sư sáng lập Danh Sư đường, dựa vào sức một người, đuổi Dị Linh tộc đi cứu vô số nhân tộc!
Gặp qua nhiều lần linh hồn ấn ký, đây là lần đầu tiên nhìn thấy chân nhân.
Không nghĩ tới so với trong tưởng tượng càng thêm ôn hoà, cho người ta một loại cảm giác ấm áp.
- Đứng lên đi!
Cười cười, Khổng sư đưa tay đỡ hắn dậy, nhìn lại:
- Danh Sư đường còn tốt không?
- Còn tốt, tất cả tuân theo quy định lúc trước Khổng sư lưu lại, lấy bảo vệ nhân tộc làm nhiệm vụ của mình...
Trương Huyền nói rõ tình huống Danh Sư đường một lần.
- Ừm!
Khổng sư vuốt râu:
- Nhân loại chỉ có liên hợp cùng một chỗ, mới có thể chống lại những chủng tộc khác, sừng sững ở đỉnh thế giới! Ta sáng lập Danh Sư đường, ý nghĩa là vì người người như rồng, hiện tại xem ra, cũng không khiến ta thất vọng!
Người người như rồng, thực sự quá khó khăn.
Nhưng Danh Sư đường, truyền đạo giải thích nghi hoặc, hữu giáo vô loại, chỉ cần tồn tại, sớm muộn gì cũng có một ngày, nhân tộc sẽ trở nên càng thêm cường đại.
- Đúng vậy, hiện tại Dị Linh tộc cũng đã ngoan ngoãn trở lại cổ chiến trường, nếu không ra...
Trương Huyền nói tình huống Dị Linh tộc một lần.
Nghe hắn nói xong, Khổng sư mỉm cười nhìn qua:
- Ngươi có phát hiện, người Trục Tinh đảo, cùng Dị Linh tộc giống nhau y hệt hay không?
- Có!
Trương Huyền cũng không phủ nhận.
Điểm ấy, vừa tới Trục Tinh Cung liền phát hiện.
Khổng sư nói.
- Thật ra thì, Dị Linh tộc cùng người Trục Tinh đảo, đồng căn đồng nguyên... Đều là bị Thần Linh vứt bỏ!
- Bị Thần Linh vứt bỏ?
Trương Huyền nhíu mày:
- Đám người Lăng Vân Kiếm Các không phải nói, bọn họ là bị vứt bỏ Thần Linh ư?
Năm đại tông môn quản lý tu luyện giả, đều nói mình là bị Thần Linh vứt bỏ, người Trục Tinh đảo là thổ dân, làm sao đến trong miệng Khổng sư, người Trục Tinh đảo mới như vậy?
Khổng sư cười nói:
- Năm đại tông môn chỉ là tìm cho mình cái xuất thân tốt mà thôi! Nếu như bọn họ là Thần Linh vứt bỏ, vì sao chỉ có Trục Tinh Cung có thể thông qua tế tự, câu thông Thần giới, mà bọn họ làm không được?
- Cái này...
Trương Huyền sững sờ.
Trước đó thật đúng là không nghĩ tới chuyện này, vừa nói như vậy, quả thực có đạo lý.
Nếu như năm đại tông môn là bị Thần Linh vứt bỏ, vì sao bọn họ không cách nào câu thông Thần giới, ngược lại Trục Tinh Cung bị bọn họ gọi là thổ dân có thể làm được?
Khổng sư lắc đầu nói.
- Người người đều hi vọng bản thân có xuất thân tốt, dần dà, giả liền truyền thành thật, thật cũng truyền thành giả, thật thật giả giả, ai có thể phân biệt rõ ràng!
Trương Huyền lặng im.
Ai được thiên hạ, đều sẽ tuyên dương một phen, vương quyền Thần trao, đủ loại thần thoại kỳ quái đồn thổi, để hiển lộ rõ ràng bản thân là chân mệnh thiên tử.
Di Khí đại lục cũng như vậy.
Năm đại tông môn khoe khoang bản thân là Thần Linh vứt bỏ, thời gian lâu dài, hậu nhân đều tin tưởng.
Ngược lại chân chính bị Thần Linh vứt bỏ, biến thành “thổ dân” trong miệng bọn họ...
- Nếu là Thần Linh, tại sao lại có sát lục chi khí mạnh như vậy...
Trương Huyền hiểu được, không rầu rĩ ở vấn đề này, mà nghi ngờ hỏi.
Ai là chính chủ, đối với hắn mà nói không có gì cần xoắn xuýt, dù sao hắn đều không thuộc về hai bên, chỉ là khách qua đường Thượng Thương mà thôi!
- Có lẽ liên quan đến Thần giới... không phải là chúng ta có thể thảo luận!
Khổng sư lắc đầu.
- Vâng!
Trương Huyền lại không hỏi thăm, lần nữa nhìn qua:
- Ta còn có chuyện không hiểu, hi vọng Khổng sư có thể giúp đỡ giải đáp nghi vấn!
- Mời nói!
- Khổng sư ngươi... Đi tới Thượng Thương đã mấy ngàn năm, chẳng lẽ một mực không có phá vỡ không gian, đi vào Thần giới?
Đây là địa phương hắn nghi ngờ nhất.
Thiên phú và năng lực của Khổng sư, so với hắn còn cường đại hơn không biết gấp bao nhiêu lần.
Mình tới chưa tới một tháng, liền cách Ngụy Thần chỉ kém một bước, bất cứ lúc nào cũng sẽ đột phá, vị vạn thế chi sư trước mắt này, làm sao có thể còn một mực ở lại chỗ này, không cách nào rời đi?
- Thần giới... không đơn giản như ngươi tưởng tượng! Hơn nữa, lúc trước ta lẻ loi một mình xông vào Thần điện, cùng Thần Linh giao thủ, mặc dù từ Thông Thần điện đoạt được chữ ‘Thần’, nhưng cũng bị trọng thương, ngủ say đến trước đây không lâu mới thanh tỉnh lại!
Dừng một chút, Khổng sư dường như không nguyện ý nói nhiều chuyện lúc trước.
- Nếu như không tiện nói tỉ mỉ, ta liền không hỏi...
Trương Huyền tiếp tục nói:
- Khổng sư, trước đó ngươi cho ta một lệnh bài có thể ở Thông Thần điện mua sắm bất kỳ đồ vật gì, vì sao ta vừa sử dụng, liền gặp phải cường giả Thần điện vây giết?
Đây là khúc mắc lớn nhất trong lòng của hắn.
Nếu như không hỏi rõ ràng, cho dù vị trước mắt này là Khổng sư hắn bội phục, cũng khẳng định không thể thản nhiên tin tưởng.
- Nói đến chuyện này, là ta sơ sẩy...
Trên mặt Khổng sư lộ ra ý xin lỗi:
- Thời gian ta ngủ say quá lâu, Thông Thần điện vận chuyển mấy ngàn năm, đã sớm bị Thần điện thẩm thấu, không ít người quy thuận Thần điện, nhưng mặt ngoài là không thể nhận ra! Lúc trước đưa cho ngươi lệnh bài, là một thuộc hạ ta tín nhiệm luyện chế thành, không nghĩ tới hắn đã sớm là người của Thần điện! Sau khi biết chuyện này, ta đã xử tử hắn. Những ngày này, một mực dò xét nội gian trong Thông Thần điện, cho nên mới không có đi qua tìm ngươi, nếu không biết ngươi từ Danh Sư đại lục tới, khẳng định đã sớm đi qua!
Trương Huyền hiểu được.
Xem ra giống như trước đó suy đoán, đối phương cũng là mơ mơ màng màng.
- Ngươi bây giờ thân kiêm bốn đại tông môn tông chủ, chắc hẳn cũng biết sự tình ta mượn dùng bảo vật của Huyền Kính Môn cùng Phiêu Miễu Tiên Tông!
Khổng sư nói.
Trương Huyền gật đầu.
- Ta mượn dùng những bảo vật này, có tính toán của mình, muốn loại bỏ Thần điện thống trị! Cũng không phải vì tư dục, giống như ta hiện tại mang Phiêu Miễu Ngoa, nếu không phải nó, muốn cứu ngươi từ Thần điện ra, khẳng định không làm được! Trấn tông chi bảo của sáu đại tông môn, dù ngay cả Ngụy Thần cảnh cũng không đạt tới, nhưng ẩn chứa vô số ý niệm, uy lực không tầm thường.
Khổng sư giải thích.
Trương Huyền giật mình.
Náo loạn nửa ngày, tất cả đều là hiểu lầm.
Khổng sư vẫn là Khổng sư, vạn thế chi sư.
- Ngươi muốn biết, hẳn là đều biết, hiện tại ta cũng có chuyện muốn nói cho ngươi!
Thấy hắn không hỏi thăm nữa, vẻ mặt Khổng sư nghiêm túc nhìn lại, bàn tay vung vẩy, trận pháp bốn phía vận chuyển, triệt để ngăn cách khí tức:
- Ngươi có biết... Ngươi bây giờ đã đại họa lâm đầu, không còn sống bao lâu nữa hay không!
Bạn cần đăng nhập để bình luận