Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Tự sát ở Danh Sư đường

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
--------------------
Đám người Triệu Nhã cùng hắn chung một chỗ từng tiến vào chủ điện, bởi vì không có thông qua khảo hạch, bị truyền tống ra ngoài, mặc dù không biết đi nơi nào, nhưng khẳng định không có nguy hiểm, nên không lo lắng.
Còn Trịnh Dương, sau khi đi vào Khổng miếu liền chưa thấy qua, nghe nói đạt được một loại gặp gỡ nào đó.
Hiện tại đồng thời xuất hiện ở đây, nói rõ đã rời Khổng miếu, đến địa phương khác.
- Ừm, chúng ta cùng rất nhiều Danh Sư đồng thời trở về, đến Danh Sư đường, lão sư đã hôn mê ba ngày...
Vương Dĩnh đi tới trước mặt, tràn đầy lo lắng.
- Hôn mê ba ngày?
Trương Huyền sửng sốt một chút, vội vàng nhìn lại thư viện, lại phát hiện chỗ dựa lớn nhất đã đóng cửa, ngay cả hắn tạm thời còn không thể nào vào được.
- Hẳn là thăng cấp...
Trước đó từng có trải qua, nên không khẩn trương.
Lúc hôn mê, hắn đã biết nguyên nhân, là bởi vì thư viện thăng cấp, hiện tại hắn tỉnh lại, người sau dường như còn không có thăng cấp xong, muốn vào cũng vào không được.
Biết tạm thời vẫn chưa thể dùng, Trương Huyền liền lười đi quản, quay đầu nhìn về phía đám người.
- Xem ra lần này hành trình Khổng miếu, tất cả đều có cơ duyên không nhỏ...
Trương Huyền không khỏi khen ngợi.
Lúc này Trịnh Dương cùng đám người Triệu Nhã tương đồng, đạt đến Bất Hủ cảnh đại viên mãn, lực lượng trong cơ thể dâng trào như sông, tựa như lúc nào cũng có thể đột phá.
Lộ Xung cũng giống vậy, không chỉ hồn lực vô biên vô tận, tu vi bản thân cũng tương đồng.
Vương Dĩnh cũng đạt tới cảnh giới này.
Náo loạn hồi lâu, mình làm sư phụ ngược lại tu vi thấp nhất.
Suy nghĩ một chút cũng không khỏi tâm tắc.
Quay đầu nhìn về phía đám người cha mẹ, con mắt rất nhanh sáng lên.
Vốn lưu lại hai Bồ Đề quả, định cho bọn họ sử dụng, để họ tăng lên tâm cảnh, vì đột phá Cổ Thánh tăng lên xác suất, không nghĩ tới hai người này cũng không biết thu được cơ duyên gì, tâm cảnh đã đột phá!
Nói cách khác, khoảng cách Cổ Thánh càng gần.
- Ta chỗ này có một bộ kiếm pháp hợp kích, các ngươi thử tu luyện một chút, có lẽ đối với các ngươi đột phá có chỗ trợ giúp!
Chần chờ một chút, ngón tay điểm một cái, một đạo pháp quyết tu luyện truyền vào trong óc hai người.
Nhìn qua vô số thư tịch ở thư sơn, đối với kiếm pháp hợp kích của Hưng Mộng kiếm thánh, lần nữa có thay đổi, tuy cách vượt qua Thiên Đạo còn một đoạn, nhưng đã vô tận tới gần.
Chỉ cần cố gắng tu luyện, nhất định có thể càng ngày càng mạnh, cuối cùng sẽ có một ngày bước vào cảnh giới kia, tung hoành thiên hạ.
- Trịnh Dương, Vương Dĩnh, hai cái Bồ Đề quả này, nghĩ biện pháp luyện hóa, nơi này còn có một bộ pháp quyết tu luyện tâm cảnh, cùng một chỗ cầm lấy đi, cố gắng tu luyện!
Giao phó xong cha mẹ, cuối cùng đưa hai cái Bồ Đề quả ra ngoài.
Tâm cảnh của hắn đã đột phá Cổ Thánh, thứ này không còn tác dụng, giữ lại lãng phí, còn không bằng cho đệ tử mau chóng nghĩ biện pháp tấn cấp.
- Cái rễ cây này, là một trận tâm của Khổng miếu, nắm giữ năng lực khải linh cực mạnh! Vương Dĩnh, ngươi nghĩ biện pháp luyện hóa, đối với khải linh cảm ngộ sẽ càng sâu... cây trường thương này, là ta chém giết một vị cường giả Dị Linh tộc lấy được, mặc dù không bằng Long Cốt Thần Thương, nhưng cũng là bảo vật Đại Thánh cao nhất, đối với ngươi sẽ có trợ giúp thật lớn!
Mở ra rất nhiều trận tâm của chủ điện, bởi vì sớm đã luyện hóa, người khác không cách nào lấy đi, vừa rời chủ điện, liền toàn bộ bay tới, bị lần nữa thu vào nhẫn.
- Lộ Xung, đừng cho rằng vi sư bất công, linh hồn ngươi mạnh mẽ, tâm cảnh dễ dàng tăng lên, Bồ Đề quả đối với ngươi mà nói, hiệu quả không lớn, hiện tại ban tặng ngươi một cái Hồn Ấn, thứ này, có thể thôn phệ linh hồn, đối với lực lượng tiến hành bổ dưỡng, trong mọi người, tuy Viên Đào trải qua một lần Cổ Thánh kiếp, nhưng muốn nói ai có thể cái thứ nhất đột phá loại cảnh giới này, chỉ sợ vẫn là ngươi!
Hồn Ấn đại biểu thân phận cao nhất Vu Hồn nhất tộc, đưa tới cho đối phương.
Thứ này, có thể thôn phệ linh hồn, hóa thành lực lượng tinh thuần nhất, đối với Vu Hồn sư mà nói, tuyệt đối là bảo vật tốt nhất.
So với Bồ Đề quả quan trọng hơn không biết gấp bao nhiêu lần.
Băng hàn tinh thạch, mặc dù bây giờ đã không còn năng lực băng hàn, nhưng cùng Triệu Nhã cũng có thể hoàn mỹ dung hợp, Trương Huyền đồng dạng ban cho nàng.
Còn cá chép, ban cho Ngụy Như Yên.
Năm đại vương giả ban cho Viên Đào.
...
- Còn có, đây là Cổ Thánh lực, vừa rồi ta dùng bí pháp không gian gấp phong ấn một ít, chia làm tám phần, các ngươi một người một phần.
Chia xong toàn bộ bảo vật, Trương Huyền đi vào Xuân Thu đồ, quá một đoạn thời gian, vẻ mặt trở nên trắng bệch đi ra, cho mỗi người một bức tranh.
Khổng sư có thể cắt chém một bộ phận thiên địa, bỏ vào thư hoạ, treo trên tường vạn năm không hủy, hiện tại hắn xem xong toàn bộ thư tịch liên quan tới thư họa sư, lĩnh ngộ thư hoạ cũng đạt tới tình trạng không kém gì đối phương, cắt chém không gian trong Xuân Thu đồ cũng không khó.
Có những bức họa này, coi như mình không ở bên người, bọn họ cũng có cơ hội đột phá.
- Huyền nhi, ngươi có phải có tâm sự gì hay không?
Thấy nhi tử vất vả ở Khổng miếu lấy được bảo vật, toàn bộ phân ra cho mọi người, Mộng kiếm thánh nhịn không được nhìn qua, ánh mắt tràn đầy lo lắng.
Làm sao cảm giác giống như bàn giao hậu sự vậy?
Trương gia, tuy không còn lão tổ, nhưng Dương sư đã bắn tiếng, ai dám làm khó bọn họ, chính là đối nghịch hắn.
Lại thêm vũ khí của nhi tử cũng đột phá Cổ Thánh, thực lực Viên Đào cũng không yếu, lúc này Trương gia trên thực tế so với thời điểm Trương Hoằng Thiên còn, càng thêm cường đại.
Cũng không phải nói bọn họ tu vi cao, mà là Cổ Thánh của bọn họ không cần ngủ say, có thể sống tự do, tự do hoạt động... Mới có lực uy hiếp càng lớn.
Trương gia vững như thành đồng, lại là người thắng lớn nhất trong di tích Khổng miếu lần này, hoàn toàn có thể chậm rãi củng cố tu vi, mau chóng đột phá, đến cùng chuyện gì để hắn phân bảo vật cho đám người như vậy?
- Không có gì...
Trương Huyền cười cười, đứng dậy nhìn về phía mẹ:
- Hai ngày này Danh Sư đường có người tìm ta không?
- Danh Sư đường Nhậm đường chủ nói ngươi tỉnh lại, liền đi tìm hắn...
Hưng kiếm thánh nói.
- Ừm, các ngươi đều ở chỗ này tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá Cổ Thánh, ta đi qua một chuyến...
Trương Huyền khoát tay áo, ra khỏi phòng.
- Lão sư, ta và ngươi cùng một chỗ...
Nhìn ra thần thái của lão sư không đúng, Triệu Nhã nhịn không được đi theo.
- Ai cũng đừng theo tới!
Trương Huyền bàn giao một câu:
- Hơn nữa, bất luận xảy ra chuyện gì, đều tuân theo Danh Sư đường quy định, ngàn vạn lần không thể gây rối!
- Chuyện gì xảy ra?
Mọi người hai mặt nhìn nhau, không biết chuyện gì xảy ra, chỉ có thể mặc cho người sau xoay người rời đi.
Thời điểm Lạc Nhược Hi hóa thân Linh Thần, cướp đi Xuân Thu đại điển, bọn họ đều đang tìm kiếm cơ duyên của mình, về sau lo lắng Trương Huyền tới nơi này, chuyện ngoại giới phát sinh, biết cũng không nhiều.
Thời điểm kỳ lạ, đến cùng xảy ra chuyện gì, một âm thanh vang dội, dường như truyền thấu toàn bộ đại lục.
- Trương gia Trương Huyền tộc trưởng, mang Linh Thần của Dị Linh tộc vào chủ điện, cướp đi Xuân Thu đại điển, tuy là vô tâm, nhưng cũng hủy cơ sở Nhân tộc, thẹn với Nhân tộc, đã tự sát ở Danh Sư đường, hậu nhân nhìn vào đây coi như dạy bảo, nhớ kỹ trách nhiệm của Danh Sư, làm việc nhìn rõ đúng sai, chớ nên một lần sai thiên cổ hận...
- Lão sư...
- Huyền nhi...
Mọi người mới biết chuyện gì xảy ra, cũng kìm nén không được, bỗng nhiên xông ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận