Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Nghiệp đoàn trận pháp sư

- Thiếu gia, thiếu gia... hỏi chuyện Vô Hồn Kim Nhân chưa?
Thấy thân thể thiếu gia run rẩy, ngây người tại chỗ, lão già biết tiếp tục rầu rĩ trong vấn đề này nữa, nhất định sẽ phát điên, vội vàng nói sang chuyện khác.
- A? Ta... quên!
Tống Siêu thoáng lảo đảo một cái.
Vừa thấy mặt, mới nói một câu, đối phương lại vạch ra vấn đề và mấu chốt của hắn trên phương diện tu luyện, sau đó... lại rơi vào trong thế tấn công của ngôn ngữ, mất đi chính mình.
Đừng nói Vô Hồn Kim Nhân, ngay cả lời cũng chưa từng nói gì.
Hỏi thế nào?
- Vậy... ta đi hỏi một chút...
Lão già không nhịn được nói.
- Ừ, đi đi... Cẩn thận một chút!
Do dự một lát, Tống Siêu gật đầu.
Hiện tại hắn hơi sợ. Hắn rất sợ mình chạy tới, lại bị ngôn ngữ của đối phương mê hoặc, ngoan ngoãn nghe lời. Vậy không bằng để cho hạ nhân này qua.
Chỉ có điều... Đối phương có thể sử dụng sư ngôn thiên bẩm giảng bài cho mình, có thể nhìn ra chỗ vấn đề của mình, cấp bậc danh sư không thể thấp hơn so với mình. Người như thế nhận được Vô Hồn Kim Nhân, nhất định muốn tự mình nghiên cứu, làm sao có thể bán qua tay?
- Vâng!
Lão già gật đầu, vội vàng đi tới vài bước đến, đi tới trước mặt Trương Huyền đã đi được một đoạn:
- Trương sư, chúng ta muốn mua Vô Hồn Kim Nhân kia. Không biết... ngươi có hứng thú bán ra hay không? Thiếu gia nhà chúng ta nguyện ý ra hai ngọc phù chương trình học của danh sư ngũ tinh nửa bước!
- Bốn vạn linh thạch!
Trương Huyền dừng lại.
- Cái giá tiền này đã quá cao. Ngọc phù chương trình học của danh sư ngũ tinh nửa bước, thiếu gia của chúng ta tổng cộng cũng chỉ có ba cái... Chờ một chút, ngươi nói cái gì?
Vốn tưởng rằng Trương sư sẽ trực tiếp từ chối, không nghĩ tới một câu phản bác cũng không có, trực tiếp cho ra giá, lão già sửng sốt:
- Trương sư nói bốn vạn linh thạch... bán ra?
Vù!
Hắn còn chưa nói dứt lời, đã thấy trước mắt chợt hoa lên. Một Vô Hồn Kim Nhân lại xuất hiện ở trên.
- Lấy ra linh thạch, kim nhân lấy đi. Không chấp nhận ngọc phù chương trình học. Không được... mời rời đi!
Trương Huyền xua tay.
Hắn nóng lòng muốn trở lại nghiên cứu công pháp thiên đạo, làm gì có thời gian cùng đối phương dây dưa.
Nếu người này muốn Vô Hồn Kim Nhân, dù sao thứ này hình thành sách, cơ bản cũng lại không có tác dụng gì. Cùng với giữ ở trong tay đập, còn không bằng bán đi.
-... Đơn giản như vậy sao?
Tống Siêu ở phía sau, vốn tưởng rằng lão già tiến lên nói thẳng, khẳng định không được. Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, đơn giản như vậy...
Sớm biết rằng người này dự định bán, cần gì phải làm ra vẻ giống như chỉ điểm cho người ta. Cái này thì hay rồi... Chỉ điểm không thành, bị chỉ điểm...
Mặt mũi đều mất hết...
Tống Siêu cũng cảm thấy có chút phát điên.
Người khác, không quan tâm làm cái gì, làm danh sư, vẫn có thể nhìn ra một ít quy luật. Nhưng người trước mắt này, hoàn toàn không ra bài theo lẽ thường, khiến cho đầu hắn giống như là đánh vào trên tảng đá, từng đợt mê muội.
- Trương sư, thật sự dự định bán Vô Hồn Kim Nhân với bốn vạn linh thạch cho ta sao?
Thật sự không nhịn được, hắn đi tới trước mặt.
- Mua không nổi thì thôi!
Thu hồi kim nhân, Trương Huyền sẽ phải rời khỏi.
- Ta mua...
Sắc mặt nhất thời đỏ lên, Tống Siêu vội vàng mở miệng.
Ầm!
Vừa nói xong, một đống linh thạch xuất hiện ở trước mắt mọi người, không nhiều không ít, vừa vặn bốn vạn.
- Ừ, kim nhân là của ngươi!
Lấy ra linh thạch, tiện tay ném kim nhân ở bên cạnh đối phương, Trương Huyền xoay người rời đi.
- Cảm ơn Trương sư...
Tiếp nhận Vô Hồn Kim Nhân, Tống Siêu rất sợ xảy ra vấn đề, vội vàng thu nó vào chiếc nhẫn trữ vật. Vừa cầm được đồ, hắn đột nhiên sửng sốt một cái, thiếu chút nữa thì đâm đầu chết.
- Lại trúng chiêu. Bốn vạn linh thạch của ta...
Rất rõ ràng, lại trúng sư ngôn thiên bẩm, không kìm lòng được giao tiền ra...
Mấy năm nay tổng cộng tích góp lại từng tí một như thế, không nghĩ tới, cũng bị đối phương ép khô... Có cần hãm hại như thế hay không?
Người này rốt cuộc là một quái vật gì vậy...
- Chúc mừng thiếu gia, mua được Vô Hồn Kim Nhân...
Lão già ôm quyền.
- Lăn!
Vốn lại phiền muộn, nghe được lời chúc mừng, thiếu chút nữa nổ tung, Tống Siêu quát to một tiếng.
- Ách... vâng!
Lão già vò đầu, vẻ mặt nghi ngờ. Thiếu gia đây là trách? Đầu óc... không xảy ra vấn đề chứ...
...
Không nghĩ tới không phải lúc này đây danh sư tứ tinh biết từ nơi nào xuất hiện, thoáng chút cống hiến bốn vạn linh thạch, Trương Huyền đầy vẻ hưng phấn đi về phòng, cổ tay rung lên. Từng hàng giá sách xuất hiện ở trước mặt.
Có nhiều linh thạch như vậy, tu luyện sẽ đơn giản không ít. Cũng nên xem sách, thuận tiện khiến cho tu vi thích hợp nâng cao một chút.
Ngón tay hắn xẹt qua ở trên từng hàng sách, trong đầu xuất hiện thêm sách tương đồng.
Rất nhanh, công pháp, võ kỹ Tái các chủ thu vào, đã bị hắn thu nhận tất cả tiến vào Thiên Đạo Đồ Thư Quán.
- Chính xác!
Chất đống công pháp Hóa Phàm nhất trọng Tăng Thọ cảnh cùng một chỗ, tinh thần hắn thoáng động.
Vù!
Một quyển sách mới tinh xuất hiện ở trước mặt.
Hắn tiện tay cầm lên, nhẹ nhàng mở ra.
- Hóa Phàm, cũng gọi là siêu phàm, thoát phàm, đại biểu cho thoát khỏi gông cùm xiềng xích của phàm nhân, trình độ sinh mạng tăng trên diện rộng. Muốn rời khỏi phàm nhân, lại phải loại từ cám bã của ngũ cốc, ăn linh khí thiên địa. Người trí tuệ ăn ngũ cốc chết trẻ, người ăn khí thọ thần linh...
Nội dung quyển sách tiến vào trong mắt.
Không biết qua bao lâu, mở miệng thở hắt ra một hơi, Trương Huyền mở mắt.
Công pháp thiên đạo Hóa Phàm nhất trọng, hắn đã lĩnh ngộ lý giải tất cả, có thể tu luyện bất cứ lúc nào.
- Bắt đầu đi!
Hắn khoanh chân ngồi ở trên giường, cổ tay lật một cái, linh thạch xuất hiện ở trong lòng bàn tay. Chân khí dựa theo phương hướng công pháp vận chuyển, thong thả chảy xuôi.
Răng rắc!
Sau hai lần hít thở, linh thạch trong tay vỡ thành bột phấn.
- Ừ? Cái này...
Da mặt thoáng giật.
Linh thạch thiên địa hình thành, ở trong chứa linh khí, trong suốt như ngọc... Dựa theo đạo lý, là vô cùng kiên cố, thế nào thoáng một chút lại vỡ?
Hắn cúi đầu vừa nhìn, nhất thời vẻ mặt cổ quái.
- Linh khí... bị hấp thu hết?
Chỉ thấy linh thạch trên mặt đất bể nát, toàn thân trắng bệch, giống như vôi bị đập vỡ. Rất rõ ràng nguyên nhân là linh khí trong đó bị cắn nuốt sạch sẽ.
- Vậy... nếu như vậy trùng kích Hóa Phàm nhất trọng, phải cần bao nhiêu linh thạch?
Trương Huyền muốn hôn mê.
Vốn tưởng rằng trùng kích một Hóa Phàm nhất trọng, mấy trăm khối linh thạch, khẳng định có thể thành công. Trong tay hắn có đến mấy vạn, dễ dàng như trở bàn tay. Hiện tại xem ra, đó là ý nghĩ viển vông.
Hóa Phàm, đột phá phàm trần.
Thân thể hắn bị chân khí thiên đạo rèn luyện, vượt xa người bình thường, phá tan khoảng cách giữa người phàm và Linh Cảnh này. Độ khó so với người bình thường lớn hơn đâu chỉ gấp trăm lần.
Thật giống như khiến cho vũng nước đường kính một thước, dễ dàng gia tăng lượng nước gấp đôi. Nhưng có thể khiến cho một biển gia tăng lượng nước gấp đôi... lại khó khăn tới mức nào!
Hắn chính là như vậy.
Toàn thân từ trên xuống dưới bị chân khí thiên đạo tẩm bổ, thân thể, linh hồn đều có biến hóa, vô địch trong cùng cấp bậc. Muốn bước ra khỏi cửa ải cuối cùng, cũng lại càng khó khăn.
- Mỗi một lẫn hấp thu, sớm hay muộn đều sẽ mệt chết...
Linh thạch chừng mấy vạn khối, dựa theo tình huống bình thường, cho dù đột phá cần phải tiêu hao nhiều hơn nữa, cũng hoàn toàn đủ. Nhưng... trong loại linh thạch hạ phẩm này, ẩn chứa linh khí có hạn. Lực lượng hắn cần lại cực lớn... Hai lần hít thở như vậy lại vỡ một khối, hai hít thở lại vỡ một khối, hấp thu gián đoạn, tu luyện cũng sẽ bị cắt ngang!
Hơn nữa... Như vậy mỗi một lần cầm ở trong tay hấp thu... Ngày tháng năm nào mới có khả năng trùng kích Hóa Phàm thành công?
Thật giống như sử dụng ống uống nước truyền dịch, cho dù nước trong bình treo đủ uống, từng giọt xuống, cũng nhất định sẽ khiến người ta chết khát.
Nói cách khác, phải nghĩ biện pháp khiến cho linh khí của linh thạch, nhanh chóng phát ra, mới có thể phối hợp tu luyện của hắn.
- Trận pháp!
Lông mày hắn nhíu lại một cái, một chức nghiệp xuất hiện ở trong đầu.
Mỗi một linh thạch cầm ở trong tay tu luyện, khẳng định không được. Nếu như muốn nhanh hơn gấp mấy trăm lần, mấy nghìn khối linh thạch đồng thời cung cấp linh khí, chỉ có một biện pháp. Đó chính là... sử dụng trận pháp!
Trước đây huỷ diệt Lâm gia, học qua không ít sách liên quan tới trận pháp, biết một ít Tụ Linh trận lợi hại, có thể tách linh khí trong linh thạch ra, hội tụ thành dòng nước lũ.
Nếu có loại trận pháp này, để linh thạch vào trong đó, tự động lấy ra linh lực trong đó, tu luyện, sẽ đơn giản hơn không ít.
- Tìm trận pháp trước!
Hắn đứng dậy.
Dựa theo tu vi tăng, đối với nhu cầu linh khí càng lúc càng lớn, không có loại trận pháp này, cho dù có đủ linh thạch, tu luyện cũng tương đối phiền phức.
Ra khỏi phòng, hắn lại tìm đến Tái các chủ.
- Các chủ, không biết Hồng Hải Thành chúng ta có nghiệp đoàn trận pháp sư không? Có thể dẫn ta qua một chuyến hay không?
- Hồng Hải Thành là thủ phủ buôn bán, tất nhiên có nghiệp đoàn trận pháp sư. Trương sư chẳng lẽ muốn qua mua trận bàn, vì chuẩn bị đi mộ của Vu hồn?
Tái các chủ nhìn qua.
Trận bàn là trận pháp giảm bớt, có thể mang theo bên người, lấy chân khí huy động, cho dù không phải là trận pháp sư cũng có thể sử dụng, là vật phẩm được nghiệp đoàn trận pháp sư hoan nghênh nhất.
Lần này đi mộ của Vu hồn nguy hiểm tầng tầng, có trận bàn ở trong tay, năng lực bảo toàn tính mạng sẽ gia tăng thật lớn.
- Trận bàn? Đúng, dẫn ta đi xem có thể mua về một chút hay không!
Trương Huyền gật đầu.
Nếu có trận bàn Tụ Linh trận, mua về, mang theo, có thể ở bất kỳ chỗ nào tập trung lại linh khí, tiến hành tu luyện, nhất định sẽ thuận tiện không ít.
- Ta và hội trưởng nghiệp đoàn trận pháp sư Trịnh Kính Phong là bạn lâu năm nhiều năm. Chỗ hắn có trận bàn cấp bậc cao nhất trong toàn bộ Hồng Hải Thành. Ta dẫn ngươi đi qua xem một chút, bảo đảm ngươi thoả mãn!
Tái các chủ nói.
- Vậy làm phiền Các chủ!
Biết đối phương có ý định kết giao, Trương Huyền cũng không từ chối.
Chức nghiệp Giám Bảo các đặc biệt, vị trí ở trong rất nhiều nghiệp đoàn, cách nghiệp đoàn trận pháp sư cũng không xa. Đi không đến mười phút, bọn họ đã đi đến trước mặt.
Trước đó, thời điểm ở Thiên Vũ vương quốc, Trương Huyền đi qua nghiệp đoàn trận pháp sư một chuyến, ở bên trong thu thập không ít sách, so với cái trước mắt này, kém hơn không chỉ một đoạn.
Cửa lớn của nghiệp đoàn cao lớn uy vũ, in hình bát quái, khiến người ta có một loại cảm giác huyền diệu.
Tiến vào trong đó, lập tức cảm thấy khí tức nhất thời thay đổi. Bên trong cánh cửa, không khí ẩm ướt, linh khí dư thừa, nhiệt độ thích hợp, giống như tiến vào vườn hoa mùa xuân, thả lỏng và thoải mái nói không nên lời.
- Điều này...
Ánh mắt Trương Huyền chớp chớp.
Hiện tại đã là cuối mùa thu, gần đầu mùa đông, bên ngoài có chút lạnh giá. Thế nào ở đây ấm áp giống như mùa xuân?
- Nghiệp đoàn trận pháp sư bố trí trận pháp ở chỗ này. Tiến vào trong đó, bốn mùa đều giống như mùa xuân...
Nhìn thấy được vẻ mặt của hắn, biết hắn suy nghĩ điều gì, Tái các chủ vuốt râu:
- Yên tâm đi. Trận pháp này chỉ khiến người ta cảm thấy thư thái, không có bất kỳ tính công kích nào, sẽ không tạo thành tổn thương.
- Bố trí một trận pháp đông ấm hạ mát, chỉ vì để cho người tiến vào thoải mái... Không hổ danh là nghiệp đoàn trận pháp sư, thật quá bạo tay!
Trương Huyền tặc lưỡi lấy làm kỳ.
Trận pháp lớn như vậy, khống chế chính xác như vậy, chỉ ở bên trong nghiệp đoàn, không ảnh hưởng chút nào đến bên ngoài. Không hổ danh là nghiệp đoàn trận pháp sư của liên minh vạn quốc. Chỉ trận pháp này, sợ rằng cũng phải ở tam cấp đỉnh phong, thậm chí đạt tới tứ cấp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận