Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Trương Huyền đi dạo kỹ viện (2)

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

Nữ hài mặc quần áo màu lam nhạt, hoàn mỹ vòng quanh dáng người mỹ lệ, dây lưng lụa màu vàng nhạt treo ở bên hông, làm vòng tròn phía trước cùng bờ mông phía sau cực kỳ đột xuất, từ xa nhìn lại, giống như yêu tinh tùy thời có thể nhảy qua, câu tâm phách người.
Không phải người khác, đúng là Yêu Nghiệt Hội Hội trưởng… Hồ Yêu Yêu.
Trương Huyền trở thành Viện trưởng, Yêu Nghiệt Hội liền giải tán, nàng danh chính ngôn thuận gia nhập Huyền Huyền Hội, đã thành một trong các tu luyện giả cường đại nhất.
- Theo ta cùng một chỗ? Cũng được!
Thấy là nàng, Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Hồ Yêu Yêu ở Danh Sư Học Viện chủ tu là Kinh Hồng Vũ, càng là đệ tử thân truyền của Vệ trưởng lão, nếu như muốn đi Kinh Hồng Sư Công Hội, mang nàng theo cũng không có gì.
- Chúng ta cũng muốn đi...
Đáp ứng đối phương, vừa định đi về phía trước, lại nghe vài tiếng hô vang lên, quay đầu nhìn lại, Ngọc Phi Nhi cùng Lạc Thất Thất chẳng biết lúc nào cũng theo tới.
Thấy trong đôi mắt đẹp của hai người mang theo khát vọng, Trương Huyền lắc đầu, khuyên can nói:
- Các ngươi đừng đi, chỗ này không quá thích hợp!
- Không thích hợp? Dựa vào cái gì Hồ Yêu Yêu có thể, chúng ta lại không thể?
Ngọc Phi Nhi hơi giương tú mi.
Nàng luôn nóng nảy, nếu như đối phương không mang theo ai thì thôi, dựa vào cái gì mang Hồ Yêu Yêu, lại không mang các nàng?
Chẳng lẽ Hồ Yêu Yêu có đặc thù gì?
Tuy Lạc Thất Thất không hỏi, nhưng cũng mang theo nghi vấn đồng dạng.
- Ta muốn đi Tái Xuân Lâu... Cũng chính là kỹ viện! Tiểu thư khuê các đi không quá phù hợp.
Trương Huyền giải thích.
- Đi kỹ viện?
- Mang Hồ Yêu Yêu đi kỹ viện?
Liếc mắt nhìn nhau, Ngọc Phi Nhi cùng Lạc Thất Thất đồng thời xòe bàn tay ra, ngăn ở phía trước:
- Không được, tuyệt đối không được!
- Được rồi, đừng làm rộn, ta muốn đi làm chính sự!
Trên mặt Trương Huyền không vui.
Bình thường đối với hai người kia cũng xem như thoải mái, có vấn đề gì, một mực kiên nhẫn chỉ điểm, như thế nào lúc này đùa nghịch tính tình rồi hả?
Thấy hắn tức giận, Ngọc Phi Nhi cắn môi:
- Trương sư, ngươi là Danh Sư, sao có thể đi loại địa phương đó? Nếu quả thật... muốn đi, ta có thể giúp ngươi...
- Giúp ta!
Trương Huyền lắc đầu.
Giúp ta, làm sao giúp đỡ?
Ngươi có thể giúp ta lấy được huy chương Kinh Hồng Sư, còn là huy chương thất tinh?
Cái gì cũng không biết, liền mở miệng nói hỗ trợ, thật là khờ!
Lắc đầu:
- Được rồi, năng lực của ngươi có hạn, không giúp ta được...
- Năng lực có hạn? Ta chỗ nào có giới hạn rồi hả? Rõ ràng cũng rất lớn có được hay không?
Ngọc Phi Nhi nghiến răng, ưỡn ngực lên một cái.
Đối phương là nói thân hình của mình không bằng Hồ Yêu Yêu sao?
Không phải là lớn hơn một chút sao?
Bản thân cũng không kém có được hay không!
Lại nói... Năng lực có hạn... Làm sao ngươi biết năng lực ta có hạn?
Đang phiền muộn, chợt nghe thanh niên nói tiếp.
- Tái Xuân Lâu là phân bộ của Kinh Hồng Sư Công Hội, ta muốn đi tới khảo hạch Kinh Hồng Sư thất tinh, chuẩn bị xin huy chương Danh Sư thất tinh! Hồ Yêu Yêu chủ tu chức nghiệp Kinh Hồng, đi tới có thể tham mưu, ngươi chủ tu là trận pháp, làm sao giúp đỡ?
Trương Huyền tràn đầy im lặng.
Kinh Hồng Sư chức nghiệp, ngươi cũng không có tiếp xúc qua, nói hỗ trợ, thật sự là ngây thơ.
- Kinh Hồng Sư Công Hội... Phân bộ? Khảo hạch Kinh Hồng Sư thất tinh?
Khóe miệng co lại, Ngọc Phi Nhi sững sờ ở tại chỗ, sắc mặt thoáng cái xấu hổ đỏ bừng.
Hiển nhiên, coi như nàng thân là công chúa, đối với chuyện này cũng không rõ ràng lắm.
Còn tưởng rằng đối phương muốn làm gì, trực tiếp nghĩ sai... May mắn đối phương nghe không hiểu, nếu không thật sự không mặt mũi thấy người.
- Tại sao phân bộ của Kinh Hồng Sư sẽ ở kỹ viện?
Nói chuyện là Hồ Yêu Yêu, tựa hồ nàng thân là Kinh Hồng Sư, cũng không rõ ràng lắm.
Kỳ thật, hắn cũng nghĩ giống như Ngọc Phi Nhi, thực cho rằng Trương sư mang nàng đi chỗ kia là… vẫn còn xoắn xuýt, nếu quả thật đưa ra một ít yêu cầu vô lý, có nên cự tuyệt hay không... Không nghĩ đến kỹ viện này, lại là phân bộ của Kinh Hồng Sư!
- Chức nghiệp Kinh Hồng Sư này, xuất thân từ vũ cơ, chỉ có thường xuyên biểu diễn cho người bất đồng, mới có thể tiến bộ nhanh hơn, phát huy ra sức chiến đấu mạnh nhất... Vì vậy, ngoại trừ Kinh Hồng Sư của Danh Sư học viện chúng ta, phân bộ khác, cơ bản đều là kỹ viện...
Như hiểu được, Lạc Thất Thất le lưỡi một cái, có chút lúng túng, vội vàng giải thích nói.
Không có nghĩ đến nữ hài này lại có thể biết được, Trương Huyền sửng sốt một chút, sau đó gật đầu.
Nghe rõ là chuyện gì, trên mặt Ngọc Phi Nhi càng thêm khô nóng, bất quá vẫn ngẩng đầu nhìn tới, vẻ mặt kiên định:
- Ta vẫn muốn đi xem!
- Ta cũng muốn đi...
Lạc Thất Thất cũng nói.
- Được rồi!
Thấy khuyên can không được, Trương Huyền chẳng muốn tiếp tục nhiều lời.
Dù sao chỉ là đi khảo hạch đẳng cấp, lại không phải đi làm gì, mang theo cũng không quan trọng.
Bốn người ra Chiến Sư Đường, một đường đi về phía trước, sau khi đi khoảng năm sáu dặm, quả nhiên thấy một kiến trúc thật lớn xuất hiện ở trước mắt.
Còn chưa tới, liền thấy tiếng người huyên náo, không ít người ra ra vào vào, cực kỳ náo nhiệt.
Tới nơi này, hầu như đều là nam tử trẻ tuổi, hơn nữa nhìn quần áo đều cực kỳ xa xỉ.
- Thật đẹp, thật sự là quá đẹp...
- Đúng vậy, nếu có thể cùng tiên nữ này ở một đêm, cho dù chết cũng đáng!
- Chết một lần? Chết mười lần cũng đáng!
- Không nên nói nhiều, động tác nhanh chút đi, Kinh Hồng Vũ của Tử Yên Tiên Tử sắp bắt đầu...
...
Chung quanh đều nghị luận, từng thanh niên đi vào trong đó đều hưng phấn đến ánh mắt tỏa sáng.
- Xem ra chức nghiệp Kinh Hồng ở Thanh Nguyên đế quốc rất được hoan nghênh!
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Công Hội khác cũng đi qua không ít, nhưng mà náo nhiệt như thế, thật sự hiếm thấy.
- Được hoan nghênh sợ không phải chức nghiệp a...
Ngọc Phi Nhi hừ một tiếng.
- Đi thôi!
Trương Huyền cười cười, cũng không nhiều lời, nhấc chân đi vào trong.
Những người này, ngấp nghé mỹ mạo của Kinh Hồng Sư, đúng là một cái nhân tố, nhưng hơn nữa là, chức nghiệp Kinh Hồng ảnh hưởng cùng trợ giúp với Linh Hồn, nếu như không có cái này, tất cả mọi người là tu luyện giả, còn không đến mức vì một ít nữ tử mà động tâm, khó có thể tự kìm chế.
- Vị huynh đệ kia, ngươi... Đây là vào Tái Xuân Lâu?
Còn chưa tới trước mặt, một thanh niên kinh ngạc nhìn qua, biểu lộ như là gặp quỷ.
- Làm sao vậy?
Trương Huyền nói.
Là một thanh niên thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, thực lực còn mạnh hơn mình một tia, đạt đến Thánh Vực tam trọng sơ kỳ.
Bằng chừng ấy tuổi thì có loại thực lực này, xem xét liền biết gia thế bất phàm.
- Không có gì... Chẳng qua là cảm thấy kỳ quái!
Liếc nhìn đám người Hồ Yêu Yêu, thanh niên vội vàng lắc đầu.
Bên người đã có ba mỹ nữ sắc nước hương trời, rõ ràng còn tới kỹ viện... Lá gan thật lớn.
Mấu chốt nhất là, ba người này lại có thể đồng ý...
Nhìn ra ý nghĩ của hắn, Trương Huyền chẳng muốn giải thích, tiếp tục mang theo ba nữ đi tới trước cửa.
Một gã sai vặt ngăn ở cửa vào:
- Có hẹn trước không?
Trương Huyền lắc đầu:
- Ta tới nơi này, có việc muốn làm, không phải...
- Tới nơi này đều nói có việc, không có hẹn trước xin mời trở về đi! Hiện tại đã đầy khách, coi như đi vào, cũng không thấy được Tử Yên Tiên Tử!
Khuôn mặt của gã sai vặt không kiên nhẫn.
Tựa hồ căn bản không quan tâm đối diện là người nào, lại có loại thực lực nào.
Xem ra, loại tình cảnh này hẳn rất nhiều, cũng biết không ai dám quấy rối ở bên ngoài Kinh Hồng Sư Công Hội.
- Chúng ta tới không phải xem...
Có chút không vui, Trương Huyền đang muốn giải thích, liền thấy thanh niên vừa rồi cùng hắn nói chuyện đã đi tới trước mặt, nhướng mày:
- Được rồi, vị này là bằng hữu của ta, như thế nào, bằng hữu của ta muốn đi vào, cũng cần sớm hẹn trước?
- Nguyên lai là bằng hữu của Sở công tử, tại hạ không dám!
Gã sai vặt vội vàng cúi đầu, vẻ mặt cung kính.
- Không dám là tốt!
Nhẹ gật đầu, Sở công tử quay đầu nhìn về phía Trương Huyền:
- Vị bằng hữu kia, ta đã sớm đặt phòng, cùng đi đi!
- Cái này...
Trương Huyền nhíu mày.
- Không có hẹn trước, là không thể nào đi vào, ngay cả đi vào cũng không được, còn có thể làm cái gì?
Sở công tử cười nói.
- Cũng phải!
Thấy người đi vào Tái Xuân Lâu nối liền không dứt, không có hẹn trước, thật sự có khả năng không vào được, đơn giản là không cách nào đi vào, náo một trận mà nói, sẽ rất mất mặt... Được không bù mất!
Rõ những thứ này, Trương Huyền đành phải gật đầu:
- Đa tạ!
- Không cần khách khí, nhìn huynh đệ mang theo mỹ nữ mà đến, xem xét liền biết là người trong nghề, trợ giúp lẫn nhau, hẳn là...
Ánh mắt Sở công tử chớp chớp, một bộ “ta hiểu”.
- Ta...
Thấy biểu lộ của hắn, Trương Huyền biết chắc đã hiểu lầm, muốn giải thích, chỉ thấy đối phương vẻ mặt ngạo nghễ:
- Yên tâm đi, vợ của bạn không thể ức hiếp, là bằng hữu, nữ nhân của ngươi ta tự nhiên sẽ tôn trọng, yên tâm đi...
Trương Huyền nâng trán.
Náo đến mức nào a!
Được rồi.
Còn không bằng không giải thích, nếu không càng thêm phiền toái.
Đi theo sau lưng Sở công tử, không lâu sau, đi vào một gian phòng ở lầu hai.
Gian phòng vô cùng sạch sẽ, có thể nhìn hết toàn bộ Tái Xuân Lâu, càng quan trọng là... bên trong còn có mấy gian phòng, cực kỳ rộng rãi, xem xét liền biết, bao xuống cái này giá trị xa xỉ.
- Thiếu gia!
Mới vừa vào trong, liền chứng kiến mấy nữ tử tiến lên đón, từng cái dung mạo bất phàm.
Tuy kém đám người Hồ Yêu Yêu một đoạn, nhưng cũng là mỹ nữ trong trăm có một.
- Ân!
Sở công tử gật đầu, nhìn về phía Trương Huyền:
- Những người này đều là bằng hữu của ta, trước khi đến, liền bảo các nàng tới đây chờ trước, xem xong Kinh Hồng Vũ, hồn cũng đi ra, không tiết chút hỏa, ta sợ chịu không nổi...
- Tiết hỏa?
- Đúng vậy, Tái Xuân Lâu Kinh Hồng Sư, bán nghệ không bán thân, nhưng kỹ thuật nhảy, eo nhỏ, tư thái, mùi vị... Chỉ cần nhìn một cái, câu người ngay cả mạng cũng không còn, chỉ nhìn không có biện pháp ăn, ai có thể chịu được?
Sở công tử lắc đầu:
- Huynh đệ mang mỹ nữ tới... Xem xét cũng biết là người trong đồng đạo!
- Khục khục, ta tới nơi này, không phải vì chuyện đó.
Nghe gia hỏa này càng nói càng vô nghĩa, Trương Huyền nhịn không được:
- Ta là muốn tìm Kinh Hồng Sư...
- Tất cả mọi người là nam nhân, ta hiểu, ai tới nơi đây không phải vì tìm Kinh Hồng Sư? Đúng rồi, còn không biết huynh đệ xưng hô như thế nào? Tại hạ Sở Tường!
Nở nụ cười thoáng cái, Sở công tử tự giới thiệu.
- Nguyên lai là Sở Tường công tử, tại hạ Trương Huyền!
Trương Huyền gật đầu.
Lần trước dùng tên giả ăn thiệt thòi, lần này chẳng muốn tiếp tục, trực tiếp nói tên thật.
Dù sao mục đích tới nơi này cũng không phải vì nhìn tiên nữ, mà là khảo hạch Kinh Hồng Sư.
- Nguyên lai là Trương công tử, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu...
Cười cười, tuy ngoài miệng Sở Tường nói ngưỡng mộ đã lâu, nhìn căn bản chưa từng nghe qua cái tên này.
Cũng khó trách, ở Hồng Viễn Đế Quốc, Trương Huyền như sấm bên tai, người người đều biết, nhưng ở Thanh Nguyên đế quốc, nghe qua lại thành chuyện lạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận