Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Gian lận?

Mục đích chủ yếu của bọn họ khi đến Huyễn Vũ đế đô chính là vì cái Hóa Thanh trì này, đợi lâu như vậy, rốt cục ở trong ánh mắt mong đợi của mọi người nó cũng ầm ầm mở ra.
- Đi qua đó!
Trương Huyền, Hình Viễn cũng không nhiều lời mà đi theo sát.
Đi tới trước mặt ao nước cuộn trào mãnh liệt thì bọn họ mới biết được lời nói của Diệp Tiền không sai.
Ao nước giống như là sóng lớn cuồn cuộn, vừa tản mát ra linh khí, đồng thời cũng mang theo một luồng lực lượng khiến cho người ta kính sợ. Dường như nếu có ai dám tùy tiện xông vào thì sẽ bị xé rách vỡ nát tại chỗ, không còn sót lại một chút cặn bã nào cả.
- Các ngươi nhìn xem!
Nhìn thấy mọi người kinh ngạc, cổ tay Diệp Vấn Thiên khẽ đảo, trong lòng bàn tay xuất hiện ra một thanh vũ khí Linh cấp trung phẩm, tiện tay ném vào ao nước.
Xoạt xoạt!
Trong nháy mắt, vũ khí ngay cả Hóa Phàm bát trọng cũng khó mà phá hủy được lại bị hòa tan triệt để, lập tức biến thành một đống chất lỏng, chìm vào trong đáy ao.
- Cái này...
Da mặt của tất cả mọi người đều co lại.
Cho dù nhục thể của bọn hắn không yếu, thế nhưng so với vũ khí Linh cấp trung phẩm vẫn kém hơn rất nhiều, hoàn toàn không có khả năng so sánh được! Vũ khí lợi hại như thế mà trong nháy mắt cũng đã hóa thành chất lỏng, nếu như bọn hắn thực sự đi vào, chỉ sợ trong nháy mắt sẽ giống như vậy, ngay cả cọng lông cũng không còn thừa!
Khó trách thái tử Diệp Tiền lại nói ngay cả cường giả Hóa Phàm bát trọng cũng khó giữ vững được tính mạng, hiện tại xem ra, quả thật là như thế.
- Ao nước rất cuồng bạo, tốt nhất mọi người nên tu luyện ở bên trong Trì Nhãn. Những nơi khác không nên đi qua, nếu không, đừng nói là ta, coi như là thân tiên cũng khó có thể cứu được các vị!
Sau khi làm xong những chuyện này, trong giọng nói của Diệp Vấn Thiên mang theo vẻ cảnh cáo.
- Yên tâm đi, chúng ta sẽ không lỗ mãng!
- Tu luyện là vì tăng thực lực lên, không phải là muốn chết, xin bệ hạ không cần phải lo lắng!
- Thật là đáng sợ, chắc chắn chúng ta sẽ không mạo hiểm...
. . .
Mọi người vội vàng lắc đầu.
Ngay cả vũ khí Linh cấp trung phẩm cũng có thể hóa thành nước trong khoảnh khắc, ai cũng không ăn no rửng mỡ, qua đi tìm chết.
- Vậy thì tốt, mọi người lựa chọn Trì Nhãn đi! Mười cái Trì Nhãn đều có hiệu quả tương đương. Một nước chư hầu có thể lựa chọn ở cùng một chỗ, như vậy giữa song phương cũng có thể chiếu cố lẫn nhau...
Diệp Vấn Thiên khoát tay áo, không nói thêm một lời nào nữa.
Mười cái Trì Nhãn đều ở bên cạnh Hóa Thanh trì, hiệu quả của toàn bộ tương đương, không có phân chia chủ thứ. Muốn lựa chọn cái nào thì cứ lựa chọn cái đó, không cần phải suy xét.
Trương Huyền nhìn trái phải, lại mang theo La Tuyền, Tất Giang Hải đi đến trong ao.
Trì Nhãn ở tận cùng bên trong có linh khí nồng hậu dày đặc bao phủ. Ngay cả cường giả Hóa Phàm bát trọng cũng không nhìn thấy rõ lắm. Thứ hắn tu luyện liên quan tới Thiên Đạo công pháp cùng rất nhiều phương diện, hắn rất thích an nhàn, không muốn bị người ta điều tra ra.
- Chúng ta tu luyện ở đây đi!
Tìm được Trì Nhãn chung quanh có linh khí nồng nặc nhất, cái gì cũng không nhìn thấy rõ, Trương Huyền ngừng lại, lại nói với hai người La Tuyền:
- Các ngươi tu luyện ở hai bên Trì Nhãn này, một khi xảy ra vấn đề, mọi người cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau!
- Được!
Hai người khẽ gật đầu, lại cầm Thanh Thần hương trong tay, đang định tiến vào bên trong thì đã nghe thấy một tiếng quát lớn.
- Hai người các ngươi, đi sang một bên!
Trương Huyền quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Phi nhi công chúa và Lạc Thất Thất chẳng biết từ lúc nào đã đi tới trước mặt hắn.
- Chúng ta...
Thấy đường đường là công chúa lại tranh đoạt đồ với bọn hắn tranh, La Tuyền, Tất Giang Hải không biết phải làm như thế nào cho phải.
- Các ngươi đến bên kia đi, chúng ta muốn ở gần với lão sư một chút!
Lạc Thất Thất thản nhiên nói.
- Cái này. . . Vâng!
Phi nhi công chúa và Lạc Thất Thất cùng tới đây, cho hai người bọn hắn vạn lá gan bọn hắn cũng không dám nói nhảm. Hai người vội vàng đi tới Trì Nhãn khác ở bên cạnh.
Dù sao thứ này cóp hiệu quả tương đồng, ở gần ai hay không ở gần ai cũng khác biệt không có quá lớn.
- Hừ, đã đánh cược thì ta muốn tận mắt thấy ngươi có gian lận hay không, không cần tự mình đa tình!
Thấy Trương Huyền nhìn qua, Phi nhi công chúa khẽ nói.
- Tự mình đa tình? Ngươi suy nghĩ nhiều rồi.
Trương Huyền lắc đầu:
- Ta cũng không muốn chạm phải dây thần kinh kia của ngươi...
- Ngươi...
Phi nhi công chúa cắn răng:
- Ngươi đừng có đắc ý, Hóa Thanh trì không phải xem ai mồm mép lợi hại là có thể thắng lợi!
Hất ống tay áo lên, thân thể nhoáng một cái, Phi nhi công chúa không nói thêm lời nào nữa đã dẫn đầu nhảy vào Trì Nhãn.
Thanh Thần hương trong tay lập tức lơ lửng ở trong nước, tự động nhen lửa, tản mát ra khói trắng lượn lờ.
Sưu sưu sưu!
Nhắm mắt lại, Phi nhi công chúa bắt đầu tu luyện, nương theo hô hấp của nàng, linh khí trong Trì Nhãn nhanh chóng phun trào, khói của Thanh Thần hương càng ngày càng tràn ngập, giống như tốc độ thiêu đốt càng lúc càng nhanh.
Thấy nha đầu này vì vượt qua bản thân mà trực tiếp bắt đầu tu luyện, không có ngừng chút nào, Trương Huyền khẽ lắc đầu, cũng nhảy vào bên trong một cái Trì Nhãn.
Lạc Thất Thất cũng nhảy vào trong đó, cùng với Phi nhi công chúa kẹp Trương Huyền vào giữa.
Đối phương là lão sư đan dược của nàng, lại mới quen không lâu, đương nhiên còn chưa có đến mức để nàng chuyên môn chạy tới cùng tu luyện một chỗ. Sở dĩ nàng tới đây là sợ hảo hữu của mình lại đánh nhau với đối phương.
Thoạt nhìn Phi nhi công chúa có chút ngang ngược, thế nhưng trên thực tế thực chất bên trong lại cực kỳ kiêu ngạo, không chịu thua. Nếu đã muốn tận mắt nhìn tốc độ hấp thụ linh khí của hắn thì tự nhiên cũng muốn đi tới cùng, chí ít nếu hai người đánh nhau thì cũng tiện khuyên can.
Nếu không, có khả năng sẽ lại sẽ xảy ra tình huống như ngày hôm qua.
Hôm qua mặc dù Lục công chúa không nói hai cái dấu chân to lớn ở mông là ai đá ra, nhưng từ trong lời nói nàng cũng có thể phỏng đoán ra được, tất nhiên có quan hệ với lão sư đan thuật này của mình.
Dựa theo đạo lý mà nói, vừa đi vào Hóa Thanh trì. Nếu như cởi y phục xuống sẽ có hiệu quả tốt nhất. Chỉ có điều, nam nữ khác biệt, cởi ra sẽ càng thêm phiền phức, dù vậy, nước ao vẫn làm cho quần áo ướt, làm lộ ra dáng người tinh tế linh lung của nhị nữ.
Trương Huyền liếc mắt nhìn qua hai phía, cũng không nghĩ nhiều, ngưng thần tĩnh tâm, đặt Thanh Thần hương vào trong hồ nước, cũng bắt đầu tu luyện.
Nhắm mắt lại, điều động linh hồn trong cơ thể. Hắn lập tức cảm thấy có một luồng linh khí nồng nặc, dọc theo huyệt đạo tràn vào toàn thân, làm dịu hồn phách, khiến cho hắn có cảm giác thoải mái dễ chịu.
- Hấp thu như vậy quá chậm...
Hấp thu một hồi, phát hiện linh khí trong Trì Nhãn quả thực có lợi ích rất lớn với linh hồn, nhưng trải qua thân thể loại bỏ, không chỉ hiệu quả yếu hơn không ít mà tốc độ cũng đã biến thành cực kỳ chậm chạp.
Hơn nữa, thân thể giống như là một cái gông xiềng, linh hồn giống như bị vây ở trong lồng sắt, mỗi khi gia tăng một chút đều sẽ phải tốn thời gian cực dài.
- Có cần Vu hồn ly thể hay không?
Trong lòng hắn khẽ động.
Linh hồn đặt ở bên trong thân thể, thân thể chính là một tấm bình phong thiên nhiên, nếu như. . . Lấy nó ra, trực tiếp đối diện với linh khí này thì sao a?
Không biết tốc độ tiến bộ sẽ càng nhanh hơn một chút hay không?
- Thử một chút!
Nhìn thoáng qua, thấy nhị nữ chung quanh đang nhắm mắt tu luyện, những người khác cũng không nhìn thấy nơi này. Tinh thần khẽ động, vận chuyển công pháp Vu Hồn sư, một đạo hồn phách giống hắn như đúc từ chỗ mi tâm bay ra.
Vu hồn vừa tiến vào Trì Nhãn thì đã lập tức cảm thấy linh khí nồng nặc tràn ngập tứ chi bách hải, tinh thần phấn chấn.
- Làm như vậy quả nhiên có thể nhanh hơn không ít!
Ánh mắt hắn sáng lên.
Còn chưa bắt đầu tu luyện thì đã cảm thấy tốc độ linh khí tẩm bộ linh hồn so với vừa rồi còn nhanh hơn. Trương Huyền không do dự nữa, vận chuyển công pháp, điên cuồng hấp thu.
Ầm ầm!
Toàn bộ Trì Nhãn lập tức lắc lư, linh khí hùng hồn tuôn về phía hồn phách, khiến cho hồn thể của hắn dần dần gia tăng.
Mặc dù bây giờ hắn chỉ có công pháp Thiên Đạo Vu hồn Hóa Phàm ngũ trọng, không có cách nào đột phá đến lục trọng. Chỉ có điều, giống như chân khí vậy, đạt tới đỉnh phong, tích lũy càng nhiều thì sẽ càng khiến cho hồn thể trở nên càng lúc càng lớn.
Cũng giống như nước và thủy ngân vậy.
Đẳng cấp khác biệt, tương đương với sự khác biệt giữa cả hai là khác biệt từ bản chất.
Nhưng cùng là thủy ngân, một vạc nước và một hồ nước tất nhiên sẽ không giống nhau được, đây chính là chênh lệch về lượng.
Mặc dù hiện tại hắn không có công pháp Thiên Đạo Vu hồn Hóa Phàm lục trọng, thế nhưng lại có thể để cho Vu hồn Hóa Phàm ngũ trọng càng lúc càng lớn, hội tụ càng nhiều hồn lực hơn.
- Ồ?
Hắn vừa mới bắt đầu điên cuồng hấp thu linh khí thì Phi nhi công chúa cách đó không xa đã nghe được tiếng linh khí xao động. Nàng không nhịn được nhìn qua, chỉ nhìn thoáng qua, lập tức sững sờ tại chỗ, thiếu chút nữa đã ngất đi.
Chỉ thấy Thanh Thần hương bên người Trương Huyền đã thiêu đốt mất hai cây, cái thứ ba thậm chí còn đã bắt đầu cháy, xem ra bất cứ lúc nào cũng sẽ tiêu hao hầu như không còn.
Thật hay giả vậy?
Lúc này mới. . . Bao lâu?
Năm phút đồng hồ? Hay là mười phút đồng hồ?
Thanh Thần hương người ta cần ba ngày mà ngươi chỉ trong năm phút đồng hồ đã sử dụng hết?
Ngươi ăn thứ đồ chơi này hay sao chứ?
Thân thể mềm mại run rẩy một cái, Phi nhi công chúa tức giận tới mức muốn thổ huyết.
Vốn nàng cho rằng mình thân là cường giả Hóa Phàm lục trọng, linh hồn mạnh mẽ, đối phương so đấu với nàng, tất nhiên sẽ không có phần thắng. Thế nhưng nàng có nằm mơ cũng không nghĩ tới. . . Phía bên mình vừa mới bắt đầu, ngay cả đầu Thanh Thần hương còn chưa cháy được hết thì người ta đã sắp sử dụng hết ba cây. . .
Có cần khoa trương như vậy hay không!
Như vậy còn so sánh thế nào nữa? Chẳng lẽ lại thua nữa hay sao?
- Chuyện gì xảy ra?
Lạc Thất Thất cũng bị linh khí tiếng xao động làm cho bừng tỉnh, nhìn thấy Thanh Thần hương của Trương Huyền, thiếu chút nàng cũng đã bị hù chết:
- Hương của hắn...
- Hắn sắp hút xong rồi, bảo ta đánh cược như thế nào đây...
Phi nhi công chúa sắp muốn khóc.
- Cái này...
Lạc Thất Thất vò đầu.
Hai người đều không phải là Vu Hồn sư, càng không có Minh Lý Chi Nhãn, Vu hồn của Trương Huyền giấu ở trong nước hồ. Dưới linh khí vờn quanh, căn bản không nhìn thấy được. Mà từ xa nhìn lại, còn tưởng rằng hắn chỉ bằng vào tu luyện đã hấp thu hết linh khí ở chung quanh.
- Ừm?
Nghe thấy hai người thảo luận, Trương Huyền từ trong tu luyện tỉnh lại, Vu hồn quay về thân thể. Khi ngẩng đầu nhìn Thanh Thần hương trước mặt một chút, hắncũng không kìm lòng được mà giật nảy mình.
- Ai trộm Thanh Thần hương của ta đi rồi?
Lông mày nhướng lên, hắn không nhịn được la lên một tiếng.
Mới vừa rồi còn là ba cây, làm sao trong nháy mắt đã biến thành nửa cái rồi? Ai dám trộm đồ vật của ta?
- Trộm?
Hai nữ đồng thời im lặng:
- Là tự ngươi hấp thu hết...
- Ta sao?
Trương Huyền sững sờ:
- Không phải chứ, linh khí trong này ít như vậy, làm sao có thể dùng ba ngày được chứ?
Mới vừa hấp thu hắn còn không có cảm thấy được cái gì mà linh khí đã gần như hao hết, thật hay giả vậy chứ?
Hắn còn muốn mượn Hóa Thanh trì này hấp thụ nhiều một chút, khiến cho thực lực tăng vọt, còn chưa bắt đầu cũng đã kết thúc. . . Có cần chơi người ta như thế hay không?
- Ít?
Nghe thấy hắn cảm khái, hai hàng lông mi của Phi nhi công chúa và Lạc Thất Thất đồng thời giật giật.
Vừa rồi các nàng cũng tu luyện, mặc dù Trì Nhãn không lớn, thế nhưng linh khí trong đó lại hết sức đầy đủ, bất kể tu luyện như thế nào cũng không tiêu hao hết được. Chỉ sợ cũng chỉ có ngươi mới phát giác ra được ít đi!
- Có lẽ là lão sư hấp thu quá nhanh. . . Rốt cuộc làm sao lão sư có thể làm được như vậy chứ?
Lạc Thất Thất không nhịn được nói.
Vừa rồi lúc vị Trương sư này tu luyện, Trì Nhãn sôi trào, linh khí xao động. Đây là do hấp thu quá nhanh đưa tới, một Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong, không chỉ riêng linh hồn có thể hấp thu linh khí, mà còn nhanh như thế. . .
Làm sao đối phương làm được?
- Đúng vậy a, có phải ngươi đang gian lận hay không?
Đôi mi thanh tú của Phi nhi công chúa nhíu lại.
Ngay cả vị thiên tài số một số hai năm thứ hai như Lạc Thất Thất cũng nhìn không hiểu, cũng không thể nào hấp thu nhanh được như vậy. Không phải tên này đang gian lận đó chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận