Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Vặn vẹo không gian

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
----------------
Nói thật, Trương Huyền quả thực rất thất vọng.
Vốn cho rằng Trương Thuần kia xem như thiên tài Trương gia, cộng thêm bốn vị cao thủ còn lại, dưới tình huống cùng cấp bậc, có thể cùng hắn chiến một trận, chân chính giao thủ mới hiểu được, kém quá nhiều!
Trước đó, đơn thuần chân khí tu luyện tới Xuất Khiếu cảnh sơ kỳ, liền có thể thuận lợi thông qua thông đạo chữ Giáp, giờ phút này, thân thể, Vu Hồn tất cả đều tương đương, dù đám người Trương Thuần thiên tài, nhưng tới so sánh, vẫn kém một đoạn rất lớn.
- Bọn họ tỉnh lại, đoán chừng phải sau một ngày một đêm, yên tâm, ta sẽ để Thanh Long thú trông coi, không cho Thánh thú khác làm bị thương!
Vặn eo bẻ cổ, Trương Huyền đi tới trước mặt đám người:
- Hiện tại rảnh rỗi, nhanh đi tìm Động Hư Hồ Lô!
Mặc dù trong lòng khó chịu Trương gia, nhưng còn không đến mức đẩy đối phương vào tử địa. Mặc cho hôn mê ở đây mà nói, không bao lâu sẽ bị Thánh thú ăn, tương đương với gián tiếp giết người. Để Thanh Long thú bảo vệ, thứ nhất không có Thánh thú dám đến làm loạn, thứ hai, coi như tỉnh, cũng không dám lại vào sơn động.
- Tốt!
Đè nén nội tâm khiếp sợ, Lạc Huyền Thanh nhẹ gật đầu.
Trương Thuần tranh đấu nhiều năm như vậy, liền bị đánh ngất xỉu như thế... vị bằng hữu hôm qua mới nhận biết kia, thật đúng là không đơn giản!
- Trương Thuần ăn thiệt thòi lớn như thế, nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, trở lại Thánh Tử điện tốt nhất cẩn thận một chút, nếu quả thật tới tìm ngươi phiền phức, nhất định phải thông báo một tiếng, ta tới xử lý...
Một bên đi về phía hang núi, một bên truyền âm.
Hắn biết Trương Thuần làm người, mặc dù thân là tử đệ gia tộc, Danh Sư bát tinh trung phẩm, sự tình hạ lưu sẽ không đi làm, nhưng lấy lực lượng cùng năng lực của hắn, ở Thánh Tử điện muốn khó xử một người, vẫn dễ như trở bàn tay.
Coi như không làm khó dễ, để danh tiếng quét rác, cũng rất đơn giản. Đối phương vì giúp hắn ra mặt, đắc tội tên kia, về sau khẳng định phiền phức không ít.
Trương Huyền gật đầu.
Thật ra thì giáo huấn người này, là bởi vì đối phương có ý nghĩ xấu với Nhược Hi, có điều nếu là bởi vậy lôi kéo được anh vợ, cũng coi như nhất cử lưỡng tiện.
Hắn có thể rõ ràng cảm giác được, trước đó Lạc Huyền Thanh chỉ coi hắn thành một bằng hữu có thiên phú bình thường, mà bây giờ, đã trở thành hảo hữu.
Dù hiện tại vẫn không phải thời cơ tốt nhất hỏi thăm Lạc Nhược Hi, nhưng hai người rút ngắn quan hệ, về sau sẽ có trợ giúp rất lớn. Dù sao thực lực bây giờ không mạnh, thân phận điện chủ cũng không có công bố, từ từ lôi kéo quan hệ, cũng không cần gấp.
Không còn Thanh Long thú uy hiếp, mấy người tiến vào hang núi rất mau. Cửa hang chật hẹp, bên trong sáng tỏ thông suốt, toàn bộ hang núi mang lấy vết nứt ngọn núi, tầng tầng lớp lớp, không biết lan tràn bao sâu, không nhìn thấy phần cuối.
- Huyền Thanh, nơi này ta vừa rồi nhìn kỹ một lần, vẫn không phát hiện bất kỳ đặc thù gì a?
Viên Hiểu nhìn qua nói.
Vừa rồi thời điểm tìm kiếm Thanh Long thú, thuận tiện nghiên cứu nơi này một lần, chỉ là hang động bình thường, cái gì cũng không có.
- Ngươi thì sao? Có phát hiện gì không?
Vẫn không trả lời, Lạc Huyền Thanh nhìn về phía Vân Liên Hải ở cách đó không xa. Vị này thân là Tầm Bảo sư, đối với bảo vật trời sinh mẫn cảm, có lẽ có khả năng cảm thấy khác biệt.
- Ta thử một chút!
Nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, tinh thần của Vân Liên Hải khẽ động, một giọt máu tươi bay đến mi tâm, ở giữa hai mắt giống như nhiều hơn con mắt thứ ba, dò xét bốn phía. Một lát sau cũng lắc đầu:
- Không có phát hiện!
- Đây là năng lực tầm bảo? Quả thực... Không cách nào học tập!
Trương Huyền tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Vừa rồi dùng Minh Lý Chi Nhãn chuyên môn nhìn, đối phương là mượn lực lượng huyết mạch, tiến hành dò xét bảo vật có linh khí. Thật giống như la bàn dò xét nam châm, cho dù có trận pháp ngăn cách, cũng có thể tìm ra không đúng, phát hiện dị thường.
Loại năng lực này, giống như chó có thể ngửi ra vật phẩm mất đi, thuộc về năng khiếu bẩm sinh, không phải tu luyện có thể làm được.
Còn chưa từng nghe nói qua, người nào thiên phú cao, cuối cùng huấn luyện bản thân thành chó cảnh sát. Vốn còn muốn tìm cơ hội học tập, hiện tại xem ra, thật làm không được.
- Trương sư, ngươi có phát hiện gì không?
Lạc Huyền Thanh nhìn qua.
Những người khác cũng tràn ngập tò mò.
Mấy ngày ở chung ngắn ngủi, thanh niên tu vi không cao kia, cho bọn hắn rung động thực sự quá lớn, cũng muốn nhìn một chút, có phải có thể phát hiện cái gì hay không.
Trương Huyền không trả lời, híp mắt lại, hoa văn lặng lẽ hiện lên ở trong ánh mắt, nhìn sang bốn phía. Trận pháp không vận chuyển, Thiên Đạo thư viện là không nhìn thấy, chỉ có thể dựa vào Minh Lý Chi Nhãn tiến hành dò xét. Rất nhanh cũng lắc đầu:
- Ta cũng không tìm được!
Dù Minh Lý Chi Nhãn rất cường đại, nhưng bị giới hạn tu vi, không ít đồ vật bí ẩn là không thể nhận ra. Thật giống như ở Phong Thánh đài, cái gọi là không gian gấp, cũng không tìm được.
- Đến cùng ở đâu? Lạc Huyền Thanh, cũng đừng thừa nước đục thả câu...
Thấy hắn cũng không tìm được, Bích Hồng Âm ở một bên nhíu mày, mở miệng nói.
- Cũng không phải là thừa nước đục thả câu!
Lạc Huyền Thanh gật gật đầu:
- Nói thật, nếu chỉ mình ta, cũng tìm không thấy vị trí cụ thể, mà là muội muội ta, căn cứ địa hình, tìm ra địa điểm cụ thể của sinh môn đại trận, ta mới đến dò xét, có chỗ phát giác!
- Căn cứ địa hình tìm tới vị trí sinh môn của trận pháp?
Đám người đồng thời hít một hơi khí lạnh.
Vị tiểu công chúa này cũng quá nghịch thiên đi!
Nhìn địa đồ có thể đoán ra nơi này có di tích, đã rất đáng sợ, còn có thể tìm tới vị trí cụ thể... Đến cùng làm sao làm được?
- Đây là bản đồ muội muội ta chuyên môn giúp ta luyện chế, dùng cái này, liền có thể thuận lợi tìm tới hạch tâm trận pháp, đi vào di tích có Động Hư Hồ Lô!
Lật bàn tay một cái, một ngọc bài lớn chừng bàn tay xuất hiện, ngón tay của Lạc Huyền Thanh nhẹ nhàng điểm một cái. Một đạo quang mang lóe lên, sương mù nhàn nhạt từ trong ngọc bài phát ra, bao phủ cả sơn động ở bên trong, trong sương mù, loáng thoáng vẽ lấy nham thạch, vết nứt… như một bức tranh sơn thủy, chậm chạp cùng chân thực dung hợp lại với nhau, không thể phân biệt ra được nữa.
- Năng lực không gian thật mạnh...
Lông mày Trương Huyền nhảy một cái.
Trong ngọc bài toả ra, thoạt nhìn như sương mù, không phải tranh thuỷ mặc, cũng không phải trận pháp, mà là một loại lực lượng không gian. Lấy không gian vẽ tranh, cùng thực tế dung hợp, không sai chút nào... Phần năng lực này cũng quá mạnh đi!
Sương mù cùng hang núi dung hợp, ngọc bài từ trong tay Lạc Huyền Thanh bay lên, trực tiếp bay tới đằng trước. Đám người theo sát, rất nhanh thì tới một vết nứt. Phía trước bị bức tường ngăn cản, như một thạch thất phong kín. Ngọc bài ngừng lại ở chỗ này, không ngừng xoay tròn.
- Trận pháp phía ngoài quá lớn, cái sinh môn này, sẽ liên tục di động, cùng ta lại tới, sẽ không giống như lần trước... Bất quá ngọc bài dừng ở chỗ này, hẳn là không sai!
Lạc Huyền Thanh nhẹ gật đầu.
Trương Huyền không nói gì, Minh Lý Chi Nhãn nhúc nhích nhìn sang.
- Quả nhiên có không gian vặn vẹo...
Lông mày Trương Huyền nhảy một cái.
Xác định vị trí, quả nhiên để hắn nhìn ra một chút không đúng.
Dưới ngọc bài không gian, có một địa phương nhỏ giống như hạt vừng, xuất hiện vặn vẹo, không xác định địa điểm mà nói, coi như cẩn thận tìm kiếm, cũng khó mà phát giác.
Dù sao vặn vẹo như vậy, một vài Hóa Phàm cảnh công kích tập trung ở một điểm, cũng có thể sinh ra, căn bản sẽ không để ý.
Khó trách Địa Ngục Thanh Long thú, đường đường Thánh Vực bát trọng, ở đây không biết bao nhiêu năm cũng không có phát giác...
Thực sự quá khó tìm.
Khó tìm như vậy, chỉ bằng vào quan sát bản đồ, luyện chế ngọc bài, liền có thể tìm... thực lực của Lạc Nhược Hi, để hắn lần nữa cảm nhận được áp lực.
Trước đó không biết thực lực, cảm thấy ưa thích, không có chút giữ lại nào, hiện tại loại thực lực này, cũng không có biện pháp chống lại thông gia, độ khó lớn có thể tưởng tượng được.
- Mặc kệ khó khăn như thế nào, ta cũng sẽ quang minh chính đại lấy nàng về!
Trương Huyền híp mắt lại, xiết chặt nắm đấm.
- Ta vẫn không nhìn ra nơi này có đặc thù gì, ngươi trực tiếp mở ra đi, chúng ta đi theo đằng sau là được!
Nhìn vị trí ngọc bài dừng lại, đám người Viên Hiểu mắt lớn trừng mắt nhỏ nhìn thật lâu, vẫn không tìm được cái gì, thực sự nhịn không được lắc đầu.
- Tốt!
Cũng không nhiều lời, Lạc Huyền Thanh nhướng mày, ngón tay nhẹ nhàng điểm một cái. Một giọt máu hiện ra, liên tục nắm mấy cái thủ ấn, một cỗ lực lượng đặc thù rơi vào trên ngọc bài.
Ông một tiếng, không gian vặn vẹo phía dưới lập tức xoay tròn, giống như khí lưu bị khuấy động.
Tê lạp!
Không gian giống như bị xé nứt, lấy vị trí đó làm trung tâm, xoay tròn thành hình cái phễu, vòng xoáy càng lúc càng lớn.
- Đi vào đi!
Dường như tiêu hao cực lớn, vẻ mặt của Lạc Huyền Thanh có chút trắng xám.
- Tốt!
Viên Hiểu gật đầu, không nói thêm lời, đi đầu nhảy vào cái phễu. Hắn phòng ngự mạnh nhất, địa phương có nguy hiểm không biết, tự nhiên đi đầu tiến lên.
Hô!
Thân thể của hắn chừng hai mét, rơi vào trên cái phễu còn rất cao lớn, nương theo rơi xuống dưới, càng ngày càng nhỏ, trong khoảnh khắc liền biến thành mũi kim, rơi vào chỗ không gian vặn vẹo biến mất không thấy gì nữa.
- Cái này...
Lần đầu tiên thấy tình cảnh cổ quái như thế, mọi người đều nhíu mày.
- Đây là... Diễn Không thiên thư tứ trọng, cảnh giới Sáng Tạo?
Trương Huyền thì nhăn mày lại.
Viên Hiểu nhảy vào vòng xoáy hình phễu, thoạt nhìn là người nhỏ đi, trên thực tế là không gian chồng chất, tầm mắt vặn vẹo, còn hắn thì không có phát sinh biến hóa.
Thật giống như người đứng cách xa một mét, cùng khoảng cách xa một trăm mét, nhìn ở trong mắt, sẽ lớn nhỏ không đều vậy.
Người ở hơn một trăm mét, dù cao hơn hai mét, mắt thường quan sát, cũng sẽ không lớn hơn hạt vừng quá nhiều. Tình cảnh trước mắt cũng là như vậy. Cái phễu này theo bọn hắn nghĩ, khoảng cách chỉ có vài mét, hơn nữa phạm vi không lớn, trên thực tế lại ẩn giấu không biết bao nhiêu tầng không gian, khoảng cách chân chính, chỉ sợ đã vượt qua mấy cây số.
- Lấy không gian làm cơ sở, sáng tạo không gian ổn định, mà không thể phát giác... người lưu lại Động Hư Hồ Lô này, thực lực mạnh mẽ, ít nhất đạt đến Thánh Vực cửu trọng, hơn nữa lĩnh ngộ không gian cực cao, mặc dù không bằng Khâu Ngô cổ thánh, nhưng cũng vượt xa tu luyện giả bình thường...
Trong lòng Trương Huyền cảnh giác.
Khó trách trước đó Minh Lý Chi Nhãn cũng không thể phát giác, loại năng lực không gian này, thực sự là đáng sợ, căn bản không phải hắn hiện tại có khả năng chạm đến.
- Đi, chúng ta cũng vào đi!
Thấy Viên Hiểu tiến vào, những người khác không do dự nữa, đám người Bích Hồng Âm, Vân Liên Hải theo sát phía sau nhảy vào. Thấy hai người biến mất, Trương Huyền hít sâu một hơi, cũng nhảy vào.
Hô!
Trong nháy mắt giống như từ trên cao rơi xuống, trực tiếp rơi xuống dưới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận