Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Tiếp Thiên thạch

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Sáng tạo một bộ công pháp thuộc về mình rất khó, cần phải có kiến thức cùng định lực.
Biết không phải là sự tình một sớm một chiều, Trương Huyền cũng không sốt ruột.
Rất nhanh, mấy ngày trôi qua, Thông Thiên Kiều sẽ ở ngày hôm nay mở ra, Trương Huyền mang theo đám người thẳng tắp bay về phía Tiếp Thiên thạch.
Tiếp Thiên thạch ở Trục Tinh Hải, cách Trục Tinh đảo không xa, ngồi Tiên thú phi hành, sau hai canh giờ, nhìn thấy một hòn đảo trụi lủi xuất hiện ở trong tầm mắt.
Hòn đảo này, đứng sừng sững ở trên mặt biển, tựa như một cô phong, lại như cây cột to lớn, không biết cao bao nhiêu, nhìn không thấy cuối cùng.
- Truyền thuyết, không biết bao nhiêu năm trước, thương thiên sụp đổ, sinh linh đại lục đồ thán, một vị siêu cấp cường giả chém bốn chân của một rùa biển to lớn, xem như cây cột chống vững Thượng Thương, về sau thời gian thấm thoắt, thương hải tang điền, chân biến thành cột đá, cũng chính là Tiếp Thiên thạch trước mắt!
Nhìn hòn đảo trước mắt cao vút trong mây, Hàn Kiếm Thu nói.
- Đây đều là truyền thuyết, đảo hoang này cao vượt qua mấy vạn trượng, trên thế giới nào có rùa biển lớn như vậy?
Khôi Hiểu trưởng lão lắc đầu:
- Lại nói, thương thiên thật muốn sụp đổ, há có thể là bốn cái chân có thể chống đỡ?
- Này cũng phải...
Mọi người đều cười cười.
Mỗi thế giới đều có thần thoại truyền thuyết, đại biểu hi vọng của nhân loại, Di Khí đại lục cũng không ngoại lệ.
Trương Huyền nhìn về phía Tiếp Thiên thạch.
Tuy biết rõ không có khả năng giống như mọi người nói, là bốn chân của rùa biển, nhưng một tảng đá to lớn kết nối không trung cùng đại dương, hơn nữa sừng sững không biết bao nhiêu năm không ngã, quả thực hết sức kỳ quái.
Minh Lý Chi Nhãn nhúc nhích, nhìn kỹ lại, rất nhanh cảm giác được không đúng.
Tiếp Thiên thạch trước mắt, xem ra chỉ là tảng đá phổ thông, trên thực tế mặt ngoài che kín rậm rạp chằng chịt trận văn đặc thù.
Có thứ này, mới để cho cột đá chống cự lại mưa gió cùng hải yêu công kích, không chịu đến một chút xâm hại.
- Trận văn thật huyền diệu...
Nhìn một hồi, Trương Huyền phát hiện, lấy nhãn lực của hắn vậy mà hoàn toàn xem không hiểu.
- Thần điện ở phía trên?
Trong lòng toát ra ý nghĩ, nhịn không được hỏi.
- Ừm!
Hàn Kiếm Thu gật đầu.
Vừa nói vừa bay về phía tảng đá.
Đám người theo sát lên.
Dọc theo Tiếp Thiên thạch bay lên, kèm theo độ cao tăng, Trương Huyền cảm thấy áp lực trên người càng ngày càng nặng, thật giống như phía trên có một bàn tay lớn mạnh mẽ trấn áp hắn xuống, không muốn để hắn tiếp xúc bí mật cao hơn.
- Mọi người toàn lực ứng phó, có thể leo lên Tiếp Thiên thạch, bản thân cũng là một loại khảo nghiệm!
Thấy các Tiên Quân đi theo ở sau lưng bọn họ từng cái vẻ mặt biến hóa, Hàn Kiếm Thu nói.
Đối với Ngụy Thần, loại áp lực này không tính là gì, nhưng đối với Tiên Quân mà nói, cho dù là cường giả đỉnh phong, cũng rất khó một hơi bay đến trên Tiếp Thiên thạch.
Bản thân cái này chính là một loại khảo nghiệm!
Sáu đại tông môn cường giả vô số, nhưng có thể thông qua, số lượng sẽ không quá nhiều.
- Có chút giống thế giới trong Khổng miếu!
Trương Huyền cười cười.
Đối với hắn mà nói, phía trên áp lực rất lớn, nhưng còn không đạt tới tình trạng để hắn vô lực.
Lúc trước ở Khổng miếu, liền gặp được loại tình huống này, không trung có áp lực đặc thù, làm cho không người nào có thể bay lên.
Tiếp Thiên thạch này, xem ra chỉ có mấy vạn mét, không tính quá cao, nhưng toàn thân che kín hoa văn đặc thù, tự nhiên tạo thành một loại trận pháp giam cầm, trừ khi tu vi đi đến, nếu không cứng rắn xông lên, rất dễ dàng dẫn đến tiên lực hỗn loạn không chịu nổi.
Phốc!
Đang suy tư, sau lưng một âm thanh hộc máu vang lên, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một vị trưởng lão của Thất Tinh Lâu không chịu nổi, từ không trung ngã xuống.
- Vẫn chưa tới một nửa... Khôi Hiểu trưởng lão, trưởng lão tông môn các ngươi, những năm này thực lực có phần lui bước ah!
Tần Nguyên trưởng lão cười hắc hắc.
Bây giờ cách đỉnh cao nhất của Tiếp Thiên thạch còn có tiếp cận một nửa, cường giả Tiên Quân liền không chịu nổi, vị trưởng lão này của đối phương quá yếu đi!
Khôi Hiểu trưởng lão không có trả lời, mà nhíu mày, cúi đầu nhìn lại.
Hạ xuống một hồi, vị trưởng lão kia ổn định thân hình, trên không trung thở hổn hển, không dám lên nữa.
Tu vi đến cấp bậc như bọn họ, có thể tự chủ phi hành, khẳng định là ngã không chết, chỉ không nghĩ tới, ngay cả một nửa cũng không có bay đến.
Dựa theo lệ cũ trước kia, trưởng lão có thể cùng đi, đều là người nổi bật trong tông môn, ít nhất cũng bay đến khoảng bảy phần mười độ cao, mới có thể không chịu nổi!
Phốc!
Đang nghi hoặc, cách đó không xa lại có trưởng lão phun ra một ngụm máu tươi, từ không trung rơi xuống.
Trưởng lão Vạn Thú môn.
- Ngươi...
Sắc mặt Tần Nguyên trưởng lão xanh xám.
Vừa cười người xong, bên mình liền có người rơi xuống, đánh mặt rất nhanh a.
- Hình như áp lực lớn hơn thường ngày...
Vẻ mặt Hàn Kiếm Thu nghiêm túc nói.
Sửng sốt một chút, Khôi Hiểu cùng Tần Nguyên đồng thời cảm thụ, lông mày nhảy dựng:
- Quả thế...
Bọn họ là cường giả Ngụy Thần cảnh, đối với loại áp lực nhằm vào Tiên Quân này không quá mẫn cảm, trước đó không chút để ý, giờ phút này tìm tòi kiểm tra, liền phát giác dọc theo Tiếp Thiên thạch cảm giác áp bách, so trăm năm trước tăng cường tiếp cận gấp đôi!
Dưới tình huống bình thường, loại cảm giác áp bách này, phải phi hành đến độ cao khoảng bảy phần mười, mới có thể cảm nhận được.
- Loại áp lực này, mấy ngàn năm qua cũng không có thay đổi qua, làm sao đột nhiên trở nên lớn?
Tần Nguyên trưởng lão khó tin.
Muốn leo lên Tiếp Thiên thạch, sẽ tiếp nhận không trung áp bức, đây là quy củ mấy ngàn năm qua không đổi, tình huống bình thường, loại áp lực này là sẽ không thay đổi, làm sao đột nhiên tăng lên nhiều như vậy?
- Đoán chừng liên quan đến Thông Thiên Kiều trước thời hạn mở ra...
Hàn Kiếm Thu nói.
Thông Thiên Kiều trăm năm mở ra một lần, sớm đã thành kết luận, bởi vậy mỗi tông môn đều sẽ sớm chuẩn bị, dựa theo thời gian trước kia suy tính, khoảng cách mở ra còn có một đoạn thời gian rất lớn, giờ phút này lại đột nhiên mở ra, không có bất kỳ dấu hiệu gì... Có phải áp lực tăng lớn, liên quan đến cái này hay không?
- Không cần quan tâm nhiều, áp lực tăng lớn, mọi người nhất định phải tập trung tinh thần, chỉ có leo lên Tiếp Thiên thạch, mới có tư cách tiến vào Thông Thiên Kiều, thành tựu Ngụy Thần, nếu không chỉ có thể đợi thêm trăm năm!
Cường giả Tiên Quân chỉ có ba trăm năm tuổi thọ, một trăm năm, tương đương với một phần ba, không biết bao nhiêu người xong rồi.
- Vâng!
Đám người cũng ý thức được tàn khốc, không còn thả lỏng như trước đó, từng cái vẻ mặt nghiêm túc, cấp tốc bay lên trên không.
Kèm theo độ cao phi hành tăng thêm, lần nữa có người không chịu nổi, liên tiếp có người từ không trung rơi xuống.
Bay đến bảy phần mười độ cao, toàn bộ đội ngũ chỉ còn lại có mười mấy, không đủ hai mươi.
Ba người cùng Trương Huyền xung kích Thông Thiên Kiều, trong khoảng thời gian này đặc huấn, sức chiến đấu tăng lên không biết bao nhiêu, lúc này mới kiên trì nổi, đổi lại trước kia, chỉ sợ ngay cả trèo lên đỉnh cũng không làm được.
Tiếp Thiên thạch cũng lên không được, Thông Thiên Kiều tự nhiên liền không có hi vọng!
- Còn có thể kiên trì không?
Thấy trên đầu ba người mồ hôi chảy ròng ròng, quần áo ướt hơn phân nửa, Trương Huyền nhíu mày hỏi.
- Có thể!
Hồng Vũ trưởng lão nghiến răng.
Đám người tiếp tục tiến lên.
Đi vào tám thành độ cao, chỉ còn lại có mấy vị Ngụy Thần Khôi Hiểu, Hàn Kiếm Thu, cùng với ba người trải qua đặc huấn.
Lúc này đám người Tần Nguyên không cảm thấy cái gì, nhưng đám người Hồng Vũ trưởng lão đã có phần không kiên trì nổi.
Thân thể không ngừng run rẩy, tay chân như nhũn ra, tựa như lúc nào cũng sẽ từ không trung té xuống.
- Chẳng lẽ ngay cả Tiếp Thiên thạch cũng lên không được?
Trương Huyền nhíu mày.
Còn có mấy ngàn mét, cái này cũng không kiên trì nổi, làm sao đi vào Thông Thiên Kiều?
Chẳng lẽ bản thân huấn luyện mấy ngày, biến thành công dã tràng?
- Các ngươi ở chỗ này chờ thoáng cái, ta đi lên trước nhìn một chút, đến cùng xảy ra biến cố gì, dẫn đến áp lực lớn như vậy...
Dừng lại một chút, Trương Huyền bàn giao.
Chống lại loại áp lực này, liên quan đến thực lực, tâm cảnh, trong thời gian ngắn, tìm không thấy biện pháp tốt hơn, xem ra chỉ có thể nghĩ biện pháp giải quyết nguồn gốc áp lực.
Dọc theo vách đá cấp tốc bay lên trên, áp lực trở nên càng thêm sền sệt.
Lông mày giương lên, Thần chi kiếm ý trong cơ thể Trương Huyền chảy xuôi, thời gian nháy mắt, cả người biến thành một thanh trường kiếm sắc bén.
Rầm!
Áp lực bị xé rách ra, nhẹ nhàng vụt qua, rơi vào trên Tiếp Thiên thạch.
Là bình đài đường kính khoảng trăm mét, không có bất kỳ vật gì, phía trên là bầu trời đen nhánh, Thần điện gì đó, căn bản không nhìn thấy.
Đứng ở trên đài, khống chế thân thể bay lên trên, liền phát hiện phía trên dường như có một tấm bình phong thiên nhiên, cô lập toàn bộ thế giới, bất luận tiên lực vận chuyển bao nhanh, đều không thể rời khỏi quá xa.
Nói cách khác, cho dù là tu vi hiện tại của hắn, cũng không có cách nào bay lên, đi tìm cái gọi là Thần điện.
Dọc theo bệ đá dạo qua một vòng, phát hiện phía trên điêu khắc phù văn giống như cột đá.
- Có phải loại áp lực này, là bởi vì những phù văn kia sinh ra hay không?
Mặc dù không hiểu ý nghĩa của phù văn, nhưng có thể để cho cột đá đứng sừng sững mấy ngàn năm không ngã, nhất định có năng lực đặc thù, có lẽ áp lực để đám người không cách nào tới chỗ này, cũng sinh ra như vậy.
- Ra!
Cổ tay khẽ đảo, Đồng Thường kiếm xuất hiện ở trong lòng bàn tay, ngưng thần tĩnh khí, bỗng nhiên nhấn tới phù văn.
Kiếm khí gào thét, tựa như cự long, ở trên bệ đá xoay quanh, thời gian nháy mắt chui vào trong phù văn.
Vù!
Toàn bộ đài cao lấp lánh ra hào quang chói sáng, tựa như cái gì bị kích hoạt.
- Quả thế...
Cảm thụ ánh sáng lóe lên, áp lực bốn phía quả nhiên có biến hóa, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, cổ tay rung lên, chín chuôi trường kiếm Tiên Quân đỉnh phong xuất hiện, ở bốn phía thân thể tạo thành một kiếm trận đặc thù.
- Phá!
Thần chi kiếm ý truyền vào trong đó, hô khẽ một tiếng.
Mười chuôi trường kiếm rơi vào bốn phía bệ đá.
Dù không hiểu ý nghĩa của những phù văn này, nhưng đối với trận pháp tìm hiểu rất nhiều, Minh Lý Chi Nhãn liếc nhìn, có thể rõ ràng phân biệt ra được trong đó tồn tại sơ hở cùng thiếu hụt.
Những kiếm này chém xuống chỗ đó.
Ầm ầm!
Vệt sáng khuấy động ra, trên không tán dật áp lực thật lớn biến mất.
Hô hô hô!
Tiếng gió rít gào, đám người Hàn Kiếm Thu nhân cơ hội bay đi lên, đồng loạt rơi vào đài cao.
Vù!
Đám người vừa dừng lại, phù văn bốn phía giãy dụa, áp lực lần nữa quay về.
Từ biến mất đến khôi phục, tổng cộng hai cái hô hấp, nếu không phải đám người phản ứng nhanh, sẽ lên không nổi.
- Lại có thể tự động khôi phục?
Trương Huyền tràn đầy kinh ngạc.
Còn tưởng rằng đã triệt để phá hoại phù văn hình thành lực lượng đặc thù, không nghĩ tới, thế mà nhanh như vậy liền khôi phục như lúc ban đầu, không hổ là vật Thần điện lưu lại, quả nhiên không đơn giản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận