Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Bản tọa Dương Huyền!

Cỗ khí tức này, như biển cả thủy triều, cho người ta một loại cảm giác không tránh né được, mà lại vô lực phản kháng. Mọi người trong nháy mắt tóc gáy dựng đứng, ngay cả Mộc sư, trái tim cũng lạnh xuống, thân thể cứng ngắc. Phảng phất như ở dưới cỗ khí tức này, không dám sinh ra ý niệm phản kháng, nếu không, sẽ bị giết chết tại chỗ, dù lấy thực lực của hắn, cũng không chống lại được. Kẽo kẹt! Kẽo kẹt! Khí tức cường đại chèn ép, phòng nghị sự trưởng lão không biết tồn tại bao nhiêu năm, đã không chịu nổi, xuất hiện vô số vết rách, ngay sau đó giòn vang, ầm vang sụp đổ.
- Chỉ bằng vào khí thế... loại bỏ toàn bộ trận pháp nơi này, bức tường sụp đổ...
Liếc mắt nhìn nhau, tất cả trưởng lão run rẩy. Phòng nghị sự trưởng lão này, không chỉ có kiến trúc, càng quan trọng hơn là, ẩn chứa vô số trận pháp cường đại, dựa theo tình huống bình thường, Thánh giả nhị, tam trọng toàn lực công kích, cũng chưa hẳn có thể phá vỡ.
Đối phương chỉ bằng vào khí thế, liền để trận pháp vỡ tan, bức tường sụp đổ, đến cùng đạt đến thực lực gì, mới có thể làm được? Vị lão sư này của Trương Huyền, đến cùng là loại cường giả cấp bậc nào? Nghĩ đến nơi này, mọi người đồng loạt ngẩng đầu, ngay sau đó liền thấy một bóng người nhàn nhạt, lơ lửng ở bầu trời cách đó không xa, dưới bụi mù xao động, thấy không rõ dung mạo, có điều, nhìn hình thể tuổi không lớn lắm, chỉ chừng ba mươi, mang theo uy nghiêm làm cho người không cách nào nhìn thẳng.
- Là các ngươi hoài nghi học sinh ta là Dị Linh tộc?
Bóng người nhẹ hừ một tiếng:
- Vậy ngươi xem ta có thể là Dị Linh tộc không?
Oanh!
Thanh âm không lớn, nhưng cho người một loại cảm giác thiên địa sụp đổ, uy nghiêm nồng đậm từ trên trời giáng xuống, đám người Lục Phong chỉ cảm thấy toàn thân xiết chặt, hô hấp khó khăn.
Ầm ầm!
Uy áp lan tràn bốn phía, toàn bộ kiến trúc dưới người bọn họ, không thể kiên trì được nữa, bắt đầu đổ sụp. Cái này cũng chưa tính kết thúc, gợn sóng uy áp dập dờn, thời gian nháy mắt, tiếp xúc những kiến trúc khác, nhẹ nhàng đ-ng một cái, trận pháp ẩn chứa trong đó lập tức vỡ nát, kiến trúc hùng vĩ cao lớn như tờ giấy, không đỡ nổi một đòn.
- Cái đó là... Phong Sư điện!
Đồng loạt nhìn kiến trúc nơi xa mới vừa đổ sụp, mọi người co giật, suýt chút nữa cắn đầu lưỡi. Cái kia là Phong Sư điện, ẩn chứa bài vị của vô số tiền bối thậm chí còn có tượng Khổng sư! Loại địa phương này, có ý niệm tiền bối thủ hộ, coi như bọn họ toàn lực ra tay, cũng sẽ không có bất kỳ tổn thương gì, mà bây giờ... Đối phương nói một câu liền sập!
- Phong Sư điện sụp đổ, nói rõ rất nhiều ý niệm tiền bối, không dám chống chọi vị tiền bối này, thậm chí... ngay cả Khổng sư cũng rút lui!
Một trưởng lão lẩm bẩm.
Nghe nói như thế, toàn thân mọi người xiết chặt. Hắn nói không sai. Phong Sư điện, ẩn chứa ý niệm của Khổng sư cùng ý niệm vô số tiền bối thủ hộ, coi như Dị Linh tộc vây công, cũng sẽ thất bại tan tác mà về, đối phương không có công kích, chỉ bằng vào một câu nói, liền để nó sụp đổ, chỉ có một khả năng... Cái kia chính là thực lực quá mạnh, ngay cả Khổng sư lưu lại ý niệm cũng lùi bước, không dám chống lại! Xuất hiện loại tình huống này, hoặc là Khổng sư đích thân tới, hoặc thực lực để Khổng sư cũng kính trọng! Cái này... Làm sao có thể?
- Chẳng lẽ là... cường giả cấp bậc Thập Nhị Hiền?
Con ngươi co rụt lại, một vị trưởng lão giống như nhớ ra cái gì đó, thanh âm không khỏi phát run. Rất nhiều tiền bối trong Phong Sư điện, kém cỏi nhất cũng đạt đến Thánh giả, lại thêm tượng Khổng sư, ý niệm trong đó mạnh, Danh Sư bát tinh, Thánh giả lục thất trọng muốn bằng vào khí thế, nói một câu, liền loại bỏ nó cũng làm không được.
Truyền thuyết, chỉ có đến cấp bậc được Khổng sư thân truyền, cảnh giới Thập Nhị Hiền, mới có năng lực này. Vị trước mắt lại là loại cường giả đó? Nếu thật như thế, liền quá khoa trương! Sau khi Khổng sư biến mất, mạnh nhất chính là Thập Nhị Hiền, có điều Thập Nhị Hiền ở không lâu sau, cũng không còn tung tích, về sau ra đời không ít Thánh giả đỉnh phong, sáng lập đủ loại Thánh giả quý tộc. Những lão tổ quý tộc này, mạnh mẽ đến cực điểm, chỗ như Danh Sư học viện, đưa tay liền có thể hủy diệt. Loại cường giả này, dù thực lực cường đại, nhưng so với Thập Nhị Hiền cũng chênh lệch rất lớn!
- Coi như không phải Thập Nhị Hiền, chỉ sợ cũng không kém lão tổ quý tộc bao nhiêu...
Mọi người nuốt nước bọt.
Chỉ bằng vào khí thế, một câu nói, liền để Phong Sư điện sụp đổ, thực lực mạnh, chỉ có thể dùng kinh khủng để hình dung. Loại cường giả này, thật muốn giết người, căn bản không cần ra tay, một đạo ý niệm, bọn họ sẽ lập tức biến thành tử thi, coi như Danh Sư đường truy xét, cũng tra không ra cái gì.
- Cái này, cái này, mạnh như vậy?
Mạc Cao Viễn lạnh cả người. Hắn đã sớm gặp qua lão sư của thầy Trương, thậm chí còn cùng hắn tán gẫu, chẳng qua lúc đó đối phương không thi triển thực lực, cũng không lộ ra khí tức cùng uy áp, vốn cho rằng nhiều nhất là Danh Sư thất tinh, bát tinh. Hiện tại xem ra... còn đánh giá thấp! Một câu nói, để phòng nghị sự trưởng lão, Phong Sư điện, kiến trúc trong phương viên vài trăm mét biến thành bột mịn, chỉ bằng vào uy thế này, cũng không phải Danh Sư bát tinh có thể làm được!
- Ta sớm nói cho ngươi, lão sư của thầy Trương rất cường đại, chẳng lẽ ngươi không nói cho các trưởng lão khác...
Vẻ mặt hắn trắng bệch, nhịn không được nhìn về phía Mi trưởng lão cách đó không xa. Hắn đã sớm biết vị này mạnh mẽ, mới cố ý giao hảo với Trương Huyền, ở Lôi Viễn phong cũng lặng lẽ nói cho Mi Trúc viện trưởng. Ý tứ là nói, vì cái gì học viện ngu xuẩn các ngươi còn muốn lanh chanh thẩm phán học sinh của người ta, bây giờ tốt rồi, chọc cái sọt lớn a! Người mạnh như thế, coi như khinh thường ra tay với ngươi, nói một câu, cũng đủ làm cho ngươi mãi mãi không vươn mình lên được!
- Ta... Ta nói, nhưng bọn họ không tin a!
Mi trưởng lão sắp khóc. Hắn chưa tiếp xúc qua lão sư của đối phương, chỉ là nghe nói, e ngại không sâu, do đó chỉ thuận miệng nói một chút, ai nghĩ đến đáng sợ như thế? Loại thực lực này, đã vượt qua tưởng tượng!
- Các ngươi...
Mạc Cao Viễn tức giận đến sắc mặt trắng bệch, sợ vị kia lại ra tay, hắn vội ngẩng đầu nói:
- Dương sư, xin ngài bớt giận, tại hạ Mạc Cao Viễn, ngài từng chỉ điểm qua ta... Chúng ta không có ý làm khó thầy Trương, chỉ là để hắn tới, hỏi thăm một ít chuyện...
Hiện tại chỉ có thể hắn mở miệng. Hắn thật sợ tên ngốc Lục Phong này rồi, không hiểu quy củ, hoàn toàn chọc giận đối phương.
- Hỏi thăm? Ta thế nào cảm giác các ngươi đang thẩm vấn học sinh của ta? Các ngươi cảm thấy hắn là Dị Linh tộc, hay ta là Dị Linh tộc?
Bóng người trên trời hừ lạnh, bỗng nhiên xoay người lại, quát lạnh một tiếng. Một cảm giác áp bách tựa như thiên địa từ trên trời hạ xuống, cho người ta một loại cảm giác hô hấp cũng khó khăn.
- Đây là... Thiên Nhận Danh Sư?
Thập đại trưởng lão tính cả Kim Nguyên đỉnh, tất cả đều bị dọa đến nói không nên lời. Thiên Nhận Danh Sư, từ Thượng Cổ đến nay, chỉ có Khổng sư làm được, thế mà vị kia cũng thế... Bọn họ lại hoài nghi học sinh của đối phương là Dị Linh tộc! Quả thực chính là con mẹ nó muốn chết! Hắn là Danh Sư ngay cả ông trời cũng công nhận, làm sao có thể thu Dị Linh tộc làm đồ đệ? Đây không phải đùa giỡn sao?
- Sư… sư tổ?
Nhìn thấy đối phương xoay mặt lại, biểu hiện ra thân phận Thiên Nhận Danh Sư, Mộc sư rốt cục nhận ra được. Vị lão sư của Trương Huyền, không phải người khác, chính là sư tổ trước kia hắn gặp qua... Dương Huyền! Sớm biết Trương Huyền là học sinh của hắn, còn thẩm phán cái rắm ah!
- Chúng ta không dám...
Khóe miệng của Mạc Cao Viễn giật giật, vội vàng chắp tay.
- Ngươi thì sao?
Dương sư nhìn về phía Lục Phong.
- Ta... không dám!
Lục Phong run rẩy, suýt chút nữa chết ngất. Sớm biết Trương Huyền có lão sư lợi hại như thế, tìm phiền toái là gì chứ... Đây không phải muốn chết sao! Cái này được rồi, đắc tội Danh Sư cường đại như thế, không cần nghĩ, tương lai sau này của hắn, khẳng định sẽ hủy hoại chỉ trong chốc lát, lại không có không gian tiến bộ. Đổng Hân ở một bên hai mắt biến thành màu đen. Cái này được rồi... hoàn toàn đắc tội người ta, coi như giết ngươi, ngươi cũng không có tư cách phản kháng ah!
- Không dám tốt nhất!
Bóng người cũng không truy cứu, chắp hai tay sau lưng, ngẩng đầu, phảng phất như muốn nhìn thấu thương khung:
- Bản tọa Dương Huyền, nếu như cảm thấy ta lấy lớn hiếp nhỏ, có thể đi tổng bộ Danh Sư đường kiện ta!
- Chúng ta không dám...
Mạc Cao Viễn bị dọa đến sắc mặt trắng nhợt. Kiện, kiện cái rắm ah! Nếu cho tổng bộ biết, đắc tội Danh Sư cấp bậc như vậy, chỉ sợ không những không giải oan, còn sẽ ra tay chụp chết.
Loại Danh Sư cấp bậc này, mỗi một vị đều là tài phú của đại lục, đừng nói Danh Sư học viện của một đế quốc nhất đẳng, xem như dùng phong hào đế quốc đến trao đổi, cũng không đổi được! Không truyền tin tức đến tổng bộ, ngược lại cũng thôi, truyền đến tổng bộ... Đây không phải tìm đánh sao?
Danh Sư đường, mặc dù chỉ vì nhân tộc, làm việc công chính, đó cũng phải nhìn cấp bậc. Danh Sư cấp bậc càng cao, hưởng thụ đặc quyền càng lớn, những Danh Sư lục tinh bọn họ tới so sánh, căn bản không tính là gì! Đừng nói chết một người, cho dù chết một ngàn người, một vạn người, cũng không đổi được loại cường giả này! Cái gì nhẹ cái gì nặng, Danh Sư đường tự biết lấy hay bỏ.
- Không dám tốt nhất!
Gật gật đầu, lúc này Dương Huyền mới hất ống tay áo, bàn chân đạp không, liền muốn rời khỏi.
- Sư tổ!
Mộc sư vội vàng tiến lên, những ngày này hắn tu luyện công pháp mà vị sư tổ này truyền thụ, vấn đề trong cơ thể được giải quyết dễ dàng, thực lực cũng rất tinh tiến, trong lòng sớm đã vạn phần cảm kích người trước mắt. Lúc này thấy hắn muốn rời khỏi, liền nhịn không được nữa.
- Ân! Cố gắng tu luyện, quay về Mộc gia cũng không phải là không được!
Nhẹ gật đầu, Dương Huyền không nói thêm lời, bàn chân đạp mạnh trên không trung, càng lên càng cao, lập tức hô một tiếng, biến mất tại nguyên chỗ, như là thuấn di.
- Là... năng lực không gian, Danh Sư... cửu tinh!
Nuốt ngụm nước bọt, thập đại trưởng lão đều ngớ ra. Danh Sư đến cửu tinh, liền nắm giữ không gian pháp tắc, thậm chí có thể bố trí ra không gian chồng chất, chế tạo nội thế giới... vị trước mắt này, trong nháy mắt biến mất, tìm khắp chung quanh cũng nhìn không thấy, nói rõ đã nắm trong tay loại lực lượng này!
Danh Sư cửu tinh còn sống... ở trên đại lục tổng cộng không có mấy vị, thế mà gặp được một cái, còn thẩm phán học sinh của hắn... Tất cả mọi người cảm thấy mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, không khỏi nghĩ mà sợ. May mắn người ta là Danh Sư, không chấp nhặt bọn họ, nếu không toàn bộ học viện, liền không cần thiết tồn tại.
Xem ra vị Dương sư này, mặc dù mạnh mẽ, nhưng đối với học sinh vẫn rất xem trọng. Nghĩ đến nơi này, tất cả đều kìm lòng không được nhìn về phía Trương Huyền cách đó không xa, lại thấy hắn nhíu mày, như không cao hứng lắm. Nói thật, giờ phút này Trương Huyền quả thực không quá cao hứng, lòng tràn đầy xoắn xuýt. Sớm biết phân thân không đáng tin cậy, không nghĩ tới không đáng tin cậy như thế, cái này... giả bộ không phải có chút... quá lớn sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận